Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn - Thiên Phàm Quá Tẫn

Chương 37: Chương 37: YOGA và 'áo mưa'




Mẹ của Tần Lộ tên là Thi Duy, bà ly hôn với Tần Luyện vào lúc cô lên chín tuổi, sau này thì bà ấy sống ở nước ngoài. Lúc Tần Lộ mười hai tuổi, Thi Duy từng trở về Tần gia thăm Tần Lộ một lần, lần đó bà với Tần Luyện đã cãi nhau một trận rất lớn. Sau lần đó, Tần Lộ chưa từng gặp lại bà lần nữa.

Những chuyện xảy ra trước lúc mười hai tuổi, Tần Lộ không còn nhớ gì. Đối với Tần Lộ thì mẹ của mình là tất cả ánh sáng, chỉ có video khi mẹ cô còn là diễn viên, cùng với nhật ký của cô từ năm sáu tuổi đến mười hai tuổi là vẫn còn giữ lại.

Trong trí nhớ của cô chưa từng biết mặt người mẹ này, Tần Lộ cũng hết sức tò mò. Cô từng năm lần bảy lượt hỏi Tần Luyện về chuyện của mẹ mình, nhưng lần nào Tần Luyện cũng giận dữ, dường như không thích Tần Lộ nhắc tới Thi Duy, lần này, Tần Lộ đành phải âm thầm tìm người hỏi thăm tung tích của mẹ. Năm đó những thông tin về Thi Duy, Tần tiểu thư cũng góp nhặt, bỏ vào trong két sắt.

Mà cái két sắt đó cũng không ở Tần gia, mà đặt ở nhà riêng củaTần Lộ.

Tần Lộ dẫn Tiển Lê về nhà cầm theo tờ báo năm đó, mới vừa mở cửa một vật thể màu vàng kim liền chạy vội tới, nhào thẳng lên người cô.

“Summer, ngồi xuống —— “

Tần Lộ đẩy con chó vàng ra, con chó liền bắt đầu chuyển mục tiêu sang trên Triển Lê, Triển Lê vừa định hỏi Tần Lộ nuôi chó từ lúc nào, lại thấy trong phòng khách, một người đàn ông xa lạ đang đứng dậy từ trên ghế salon.

“Thì ra là tối nay đại tiểu thư có hẹn với người khác sao?” (Na: Ghen hả Lê thiếu.hihi)

Giọng điệu củaTriển Lê pha chút hài hước, không khách khí mà quan sát người đàn ông trong phòng khách, Tần Lộ có chút hơi hoảng hốt sau đó đi về phía người đàn ông kia nói mấy câu, khiến cho đối phương đi về trước.

“Lê thiếu anh cứ ngồi đó chờ tôi một chút.” Tần Lộ đưa người đàn ông tiễn ra cửa, xoay người đi lên phòng ngủ.

Đợi cô lấy tờ báo cũ từ trong két sắt ra, đã thấy Summer nằm ở bên cạnh Triển Lê, thoải mái nằm trên đùi anh cho Triển Lê vuốt ve.

Tần Lộ cầm tờ báo đi tới, Kim Mao vội vàng tránh ra nép bên người Triển Lê, chừa lại một vị trí bên người anh.

Con chó ngu ngốc này !

Tần Lộ đuổi Summer đi, ngồi cách Triển Lê một khảng, chỉ vào tờ báo đang định lên tiếng thì lại nghe thấy Triển Lê mở miệng nói: “Mới rồi là bạn trai mới của đại tiểu thư sao?”

(Na: chòi oi Lê thiếu, ghen mà cũng cưng quó hà.)

Tần Lộ không theo kịp suy nghĩ của Triển Lê, ngây ngốc trong chốc lát mới nói, “Đó là huấn luyện viên yoga .”

“Huấn luyện viên yoga?” Triển Lê chợt như nhớ ra gì đó, con ngươi đen nhánh trầm trầm chăm chú nhìn vào Tần Lộ: “Lúc chiều tôi gọi điện thoại cho đại tiểu thư là cô đang tập yoga? Trên giường cái đó sao?”

“Nói nhăng gì vậ hả?” Tần Lộ vốn không muốn giải thích, nhưng đang có việc cần nhờ đến anh nên không thể không cúi đầu: “Lúc ấy tôi đang ở Tần gia.”

“Thật không?” Triển Lê dường như không tin, đột nhiên chuyển đề tài, “Sao huấn luyện viên này lại có chìa khóa nhà của đại tiểu thư?”

“Tôi không có thời gian, cho nên nhờ anh ta giúp tôi đưa Summer đi dạo hằng ngày.”

Tần Lộ nói theo bản năng, nhìn về phía con chó vàng, lúc này mới thấy con Summer thỉnh thoảng lại gặm một hộp đồ đặt xuống bên chân Triển Lê.

Cái cho ngu ngốc này!

Tần Lộ nhìn chằm chằm và con Summer đang tha chiếc “áo mưa an toàn”* tới, đơn giản không biết nên nói cái gì, quay đầu lại thấy Triển Lê đang nhìn chằm chằm cô, một lát sau chợt cúi người xuống, bất thình lình bế cô đặt ở trên ghế salon.

*áo mưa an toàn: Đừng nói là các sắc không hiểu nhé ,nhưng thôi Na vẫn tốt bụng giải thích. Nó là Bao Cao Su. Hê hê

Anh cầm lấy hộp “áo mưa an toàn” nhét vào tay cô, con ngươi lạnh lùng hơi nheo lại, bàn tay khô ráo nắm chặt lấy vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại của cô, vuốt lên một đường, cúi đầu một chút kề sát vào đôi môi đỏ tươi của cô: “Yoga cần dùng đến cái này?”

Tần Lộ không phản bác được, Triển Lê nắm lấy tay cô, mạnh mẽ đặt ở trên bộ ngực của mình, chợt hướng xuống nơi cứng rắn trong quần anh: “Là dùng chỗ này để dạy?”

Vật trong tay cứng rắn mạnh mẽ, nóng bỏng mà như có nhịp đập. Trong nháy mắt, đầu óc của Tần đại tiểu thư ngưng trệ, ngay cả lời mắng cũng nuốt lại vào trong cổ họng, nhìn người đàn ông phía trên đang đè trên người mình, hoàn toàn bao phủ cô trong hơi thở của anh.

Thể lực của anh hơn người, căn bản Tần Lộ không phải đối thủ của Triển Lê, Triển Lê dễ dàng lột quần áo mỏng tang trên người cô ra, cầm hai tay cô đặt trên đỉnh đầu, há miệng ngậm lấy bầu ngực tuyết trắng đang ưỡn cao.

Tần Lộ giãy dụ, bị anh ta ngậm chặt khiến cho thân thể cô cảm nhận rõ ràng một trận tê dại, trên mặt dâng lên lửa nóng, hơi thở đứt quãng nói : “Lê thiếu… anh buông tay ra.”

Triển Lê luồn tay vào áo của cô, đẩy áo lót lên trên, khiến cho bầu ngực no đủ, mềm mại lập tức lộ ra ngoài. Hai bàn tay to cầm bầu ngực trắng nõn nhào nặn.

Người dưới thân vừa xấu hổ vừa giận, bị anh ta mút đến giọng nói cũng run lên: “Triển Lê, anh lại phát điên cái gì thế hả!”

Triển Lê ngẩng đầu lên, đáy mắt đen nhánh khiến Tần Lộ không thể hiểu rõ là cảm xúc gì, cô bị anh nhìn đến mức có chút hốt hoảng, lời chất vấn muốn thốt ra khỏi miệng cũng nuốt lại.

Thế nhưng anh lại thuận thế kéo hai chân của cô gác lên khuỷu tay của mình, cởi quần lót phía dưới của cô ra, đem hai chân cô gập lại trước ngực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.