Vô Tận Đan Điền

Chương 588: Chương 588: 3 bái




Thiếu niên này chẳng những thực lực mạnh, hơn nữa tâm ngoan thủ lạt, không nói cái khác, chỉ nói đánh chết Hoắc Vũ cùng Công Tôn Trường Phong, liền không chút do dự!

Phải biết rằng hai người này một cái là cao đồ của Di Thần Tông, một cái là cường giả của Tiên Võ Tông, hai đại tông môn đều thuộc về tám đại tông môn, bất luận kẻ nào muốn giết đệ tử của tám đại tông môn, chỉ sợ đều phải cân nhắc thoáng một phát, mà thiếu niên này không có chút cân nhắc nào, nói động thủ liền động thủ, đây mới là địa phương để cho người sợ hãi nhất.

Có thể giết bọn hắn, tự nhiên cũng có thể giết mình, mình cũng không cảm thấy lợi hại hơn Hoắc Vũ, Công Tôn Trường Phong a!

- Chuyện ngày hôm nay, ta sẽ không bức bách các ngươi uống thuốc, chỉ hy vọng chớ nói ra ngoài, một khi bị ta biết người nào tiết lộ, dù hắn có tông môn che chở, ta đồng dạng sẽ chém giết hắn!

Đánh chết Công Tôn Trường Phong, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía các tài tuấn còn lại.

- Ta Thanh Vân tông Bạch Trảm ở chỗ này hướng Thiên Đạo thề, nếu như tiết lộ một câu chuyện ngày hôm nay, tất sẽ bị vạn tiễn xuyên tâm mà chết! Nhật Nguyệt làm chứng, Thiên Đạo có thể thấy được!

Nhiếp Vân vừa dứt lời, Thanh Vân tông Bạch Trảm trước kia cùng Diệp Kiếm Tinh chiến đấu bị hắn đả bại liền giơ tay lên, cao giọng nói.

Thiên Đạo thệ ngôn!

Thiên Đạo thệ ngôn là một loại thệ ngôn nghiêm khắc nhất, người thề, sẽ bị Thiên Đạo giám sát, một khi vi phạm, Thiên Đạo sẽ diệt sát hắn, quyết không có chỗ trống!

Có thể phát thệ ngôn này, cũng biểu lộ thái độ của Bạch Trảm.

- Ta Thanh Vân tông Nguyên Khởi, cũng ở nơi đây hướng Thiên Đạo thề...

- Ta Tử Đàn Tông Tử Ngọc...

- Ta Vân Tiêu Tông...

Có người dẫn đầu, những người khác cũng biết nên làm như thế nào, tất cả đều phát Thiên Đạo thệ ngôn.

- Tốt, tất cả mọi người đã hạ thệ ngôn, ta cũng tin tưởng, chúng ta liền từng người điều chỉnh thoáng một phát, chuẩn bị đi vây giết Yêu nhân!

Thấy mọi người phát Thiên Đạo thệ ngôn, Nhiếp Vân nhẹ gật đầu.

Lần này mình tới chuyên môn là vì tìm vị Độc sư kia, học trộm thiên phú kịch độc của hắn, những người này cũng muốn giết đối phương, vậy thì hợp tác cũng không sao.

- Vâng!

Thấy thiếu niên cũng không có truy cứu nhóm người mình, mọi người nhẹ nhàng thở ra, tất cả đều khoanh chân ngồi dưới đất, dùng đan dược thì dùng đan dược, điều tức thì điều tức, tranh thủ điều chỉnh ra trạng thái tốt nhất.

- Đa tạ!

Thấy mọi người nghỉ ngơi, Nhiếp Vân quay đầu nhìn về phía Diệp Kiếm Tinh.

Lúc này Diệp Kiếm Tinh đã khôi phục một ít, tuy như trước không có triệt để từ trong thất bại trì hoãn tới, nhưng trạng thái tinh thần so với vừa rồi tốt lên rất nhiều, cũng minh bạch Nhiếp Vân làm như vậy là vì giúp mình khôi phục tin tưởng, vẻ mặt cảm kích.

- Không cần khách khí, ngươi bây giờ không nên nghĩ quá nhiều, kiếm tùy tâm sinh, muốn trở thành kiếm đạo đại gia, phải có tâm cảnh vô dục vô cầu!

Nhiếp Vân thuận miệng nói một câu.

Nói tới cái này, trong đầu Nhiếp Vân đột nhiên nhớ lại thân ảnh của đệ đệ.

Đệ đệ sở dĩ có thể dưới tình huống không người dạy bảo, luyện thành kiếm thuật cường đại như thế, không phải là tâm vô tạp vật, một lòng vì kiếm sao?

Cũng chính là loại vì luyện kiếm mà sinh như hắn, có được chấp nhất sẽ không bị việc vặt quấn quanh, càng ngày càng mạnh!

- Cảm ơn!

Nghe được Nhiếp Vân nhắc nhở, con mắt của Diệp Kiếm Tinh càng ngày càng sáng, cả người tựa hồ lâm vào một loại trạng thái đặc thù.

- Ân, không hổ là thiên tài luyện kiếm!

Chứng kiến bộ dạng này của hắn, Nhiếp Vân biết rõ Diệp Kiếm Tinh nhất định là có chỗ lĩnh ngộ, có thể ở trong thất bại đả kích khôi phục nhanh như vậy, hơn nữa còn có lĩnh ngộ, Diệp Kiếm Tinh này thật không hổ là kỳ tài luyện kiếm, thiên phú khủng bố!

Mọi người ở tại nguyên chỗ đợi đến ánh trăng lên cao, lúc này mới nhao nhao đứng dậy, lực lượng tinh thần của từng người đều đạt đến đỉnh phong nhất.

Diệp Kiếm Tinh cũng từ trong lĩnh ngộ tỉnh táo lại, lúc này hai con ngươi chất phác tự nhiên, vẻ kiếm khí ngạo thiên trên người cũng biến mất không thấy gì nữa, nếu không nhìn kỹ, sẽ cảm thấy thực lực của hắn chẳng những không có tăng trưởng, ngược lại thấp xuống, nhưng chỉ có Nhiếp Vân biết rõ, che dấu càng sâu, mới càng đáng sợ!

Trước kia hắn luyện kiếm, là thân thể đã luyện thành kiếm, mà bây giờ, kiếm bị luyện đến trong nội tâm, bề ngoài nhìn không ra, nhưng chính thức chiến đấu, mới có thể để cho người khủng bố!

- Chúc mừng!

Nhiếp Vân khẽ nói.

- Diệp Kiếm Tinh có thể có lĩnh ngộ, tất cả đều là Vân Đồng huynh ban tặng, xin nhận ta cúi đầu!

Diệp Kiếm Tinh nhìn về phía Nhiếp Vân, trong mắt tràn ngập cảm kích, đột nhiên quỳ trên mặt đất.

- Ngươi làm cái gì vậy, chúng ta là bằng hữu, không nên nói nhảm nhiều như vậy!

Không nghĩ đến thiếu niên này cứng cỏi như vậy, trực tiếp quỳ lạy, Nhiếp Vân nhịn không được động dung.

- Nếu như không có chỉ điểm của ngươi, lần này đừng nói đột phá, ta chỉ sợ sẽ nhận hết Công Tôn Trường Phong nhục nhã, kiếm tâm sụp đổ, rốt cuộc không cách nào thành tựu đại đạo, ngươi có thể nói là cha mẹ tái sinh của ta, phải tiếp nhận ta cúi đầu, bằng không thì, trong nội tâm ta vĩnh viễn khó có thể bình an!

Diệp Kiếm Tinh kiên định nói.

- Cái này... Được rồi!

Nhiếp Vân nhẹ gật đầu.

Tu luyện giả, đều có chấp nhất của mình, tựa như đệ đệ, là vì bảo hộ gia đình, bảo hộ ca ca, mà mình, kiếp trước là vì nàng, vì sư môn, kiếp này là vì đệ đệ!

Trong nội tâm Diệp Kiếm Tinh hiểu ra, đạt được tiến bộ, công lao quy công cho mình, nếu như mình không tiếp thu, chỉ sợ sẽ làm cho hắn có loại thiếu nợ nhân tình, loại áy náy này quấn quít lấy hắn, về sau đồng dạng sẽ chế ước tiến bộ của hắn.

Đông đông đông!

Liên tục dập đầu ba cái, Diệp Kiếm Tinh đứng dậy, ánh mắt mừng rỡ, tựa hồ phá tan một gông cùm xiềng xích trong lòng mình, lộ ra càng thêm tự tin, càng cường đại hơn.

Hắn bất kể nói thế nào cũng là một tuyệt thế thiên tài, loại thiên tài này đều có tự tôn rất mạnh, loại người này lạy trời lạy đất lạy phụ mẫu lạy sư phụ, dù thực lực của ngươi có mạnh hơn nữa, cũng không nhất định có thể làm cho hắn quỳ xuống!

Mà bây giờ quỳ với Nhiếp Vân, trên thực tế cũng là một loại bản thân đột phá!

Dù sao bất kể nói thế nào, thực lực của Nhiếp Vân có mạnh hơn nữa, nhưng số tuổi chân chính cùng hắn không kém nhiều, còn chưa có tư cách làm sư!

- Về sau tiền đồ của hắn tuyệt đối bất khả hạn lượng!

Chứng kiến tâm lý đột phá, cả người tựa hồ hoàn mỹ không tỳ vết, không còn chỗ thiếu hụt, trong nội tâm Nhiếp Vân âm thầm nhẹ gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.