- Thần Quân chúa tể, thật xấu hổ, đây là chuện không có biện pháp, chỉ có thể tiêu hao bảo vật của ngươi, cùng lắm sau này trả cho ngươi thứ tốt.
Nghĩ vậy Nhiếp Vân nhìn sang đám người Thần Quân chúa tể đang đối kháng bong bóng, hắn lập tức kêu lên.
- Thần Quân chúa tể, lợi hại không phải đầu đại chương ngư, mà là những bong bóng này, chỉ cần sử dụng hỗn độn nguyên quả. . .
- Sử dụng hỗn độn nguyên quả?
Đám người Thần Quân chúa tể cũng phát hiện tình huống của bọn họ, nghe nói như thế đều là sững sờ.
Sử dụng hỗn độn nguyên quả có làm được cái gì?
- Hỗn độn nguyên quả có thể làm cho Địa Ngục Long Giải bò lên, đủ thấy hấp dẫn nó cỡ nào, chỉ cần cầm nguyên quả ra, Địa Ngục Long Giải có thể đình chỉ phun bong bóng.
- Áp lực của các ngươi giảm nhỏ.
Nhiếp Vân truyền âm.
- Ân? Không sai!
Thần Quân chúa tể do dự sau đó gật đầu.
Bị bong bóng áp chế, hiện tại bọn họ sẽ bị đại chương ngư vây công, đã khổ không thể tả, nếu như hỗn độn nguyên quả hữu dụng thì hắn sẽ lấy ra.
Rống!
Nhiếp Vân hô lên làm đại chương ngư chú ý, nó gào thét sau đó dùng một xúc tu đánh tới.
- Hừ!
Nhiếp Vân sử dụng Phượng Hoàng chi dực bay đi, lưu lại Thiên Tâm Đằng cho đám người Phù Ám Triều, bản thân hắn rơi xuống.
Đại chương ngư không nghĩ tới hắn sẽ chủ động đi xuống, xúc tu của hắn tấn công lại thất bại.
Ông!
Nhưng vào lúc này Thần Quân chúa tể tin tưởng hắn nói cho nên xuất hỗn độn nguyên quả ra ngoài.
Trái cây vô cùng trân quý xuất hiện, hương khí nồng đậm bao phủ động quật, Địa Ngục Long Giải và đại chương ngư đồng thời xao động.
- Thời cơ tốt!
Nhìn thấy loại tình huống này, Nhiếp Vân biết rõ thời cơ đến, hắn lật cổ tay, Cửu U Trảm Cốt Đao xuất hiện trong tay, hắn đâm thẳng về phía trước.
Cốt đao thi triển kiếm pháp!
Nhất Kiếm Lăng Trần!
Lần này ra tay, đối phương không phải ra tay với đại chương ngư cũng không phải Địa Ngục Long Giải, mà là... Bàn tay Thần Quân chúa tể cầm lấy hỗn độn nguyên quả!
- Nhiếp Vân, ngươi muốn làm gì?
Nhiếp Vân sử dụng một kiếm xuất hiện trước mặt Thần Quân chúa tể, hắn không rõ ràng lắm nên giật mình, sắc mặt của hắn biến hóa.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới Nhiếp Vân lại đột nhiên ra tay với hắn, hơn nữa còn tàn nhẫn như vậy.
- Rút lui tay!
Không để ý tới hắn quát lớn, Nhiếp Vân quát.
PHỐC!
Trong tiếng quát lớn, bàn tay Thần Quân chúa tể bị một kiếm chém trúng, bàn tay mang theo hỗn độn nguyên quả và rơi vào trong dung nham, rơi thẳng xuống phía dưới.
- Thần Quân chúa tể, đắc tội!
Hắn đạt được mục đích, Nhiếp Vân thở ra một hơi, Cửu U Trảm Cốt Đao và Phượng Hoàng chi dực thu lại và hắn rơi xuống.
- Ngươi muốn làm gì?
Thân thể Thần Quân chúa tể khẽ động, hắn lại mọc ra bàn tay mới, không hiểu Nhiếp Vân làm như vậy làm gì?
Mất đi một tay với hắn mà nói cũng không có gì, Nhiếp Vân không tiếc hiểu lầm cũng chỉ vì chém tay hắn sau đó để hỗn độn nguyên quả rơi xuống?
Trong nội tâm kỳ quái, trong nháy mắt hắn hiểu xảy ra chuyện gì.
Hỗn độn nguyên quả phát ra mùi hương và rơi xuống đã làm đại chương ngư và Long Giải xao động.
Nếu như tùy ý để trái cây rơi xuống nhất định sẽ bị lỗ đen dung nham cực nóng đốt thành tro bụi, không công lãng phí một kiện bảo vật.
Hô!
Địa Ngục Long Giải không quan tâm phun bong bóng, một cái móng vuốt của nó đưa lên đón lấy nguyên quả.
Phù phù!
Cùng thời khắc đó Nhiếp Vân rơi xuống, thân thể sử dụng phòng ngự chi khí và tiến vào dung nham.
Rống!
Long Giải quay đầu sang, lúc này nó hiểu dụng ý của Nhiếp Vân cho nên nôn nóng, lại chẳng quan tâm hỗn độn nguyên quả, một móng vuốt của nó tiến vào dung nham ngăn cản Nhiếp Vân.
- Hắn muốn cái gì?
Nhiếp Vân hành động làm đám người Thần Quân chúa tể sững sờ, bọn họ cũng là người thông minh, lúc này nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó.
- A Da Nạp Chi Tinh đang ở trong dung nham, hắn muốn chiếm đoạt, ngăn cản hắn...
Cao Dương chúa tể thét lên như thái giám.
Tuy tiếp xúc Nhiếp Vân thời gian ngắn nhưng nghe đồn không ít, biết rõ thằng này túc trí đa mưu, thủ đoạn chồng chất, nếu hắn thật đạt được A Da Nạp Chi Tinh, mặc dù hắn có thể thiêu đốt phong vương ý niệm, có được sức chiến đấu gấp mười lần, hơn nữa có nửa bước phong vương thần binh, chỉ sợ không thể đoạt trở lại.
- Thì ra là thế, không hổ là Nhiếp Vân!
Thần Quân chúa tể cũng ý thức được điểm ấy, hắn không có tức giận phương thức làm việc và mất đi hỗn độn nguyên quả, ngược lại càng tán dương Nhiếp Vân.
Nếu hắn không tận mắt nhìn thấy thủ đoạn của Nhiếp Vân, thực không thể tin được gia hỏa này còn chưa tới năm vạn tuổi.
- Không thể để cho hắn thực hiện được!
Khác với suy nghĩ của Thần Quân chúa tể, Tinh Dạ chúa tể tức giận, trong tay cầm nửa bước phong vương thần binh chém xuống.
Lực lượng cường đại như ngôi sao rơi xuống, tốc độ cực nhanh, xem uy lực của chiêu này, Nhiếp Vân tiến vào dung nham cũng bị tổn thương.
- Chớ có vô lễ!
- Muốn động thủ với chủ nhân phải qua cửa chúng ta đã.
...
hắn vừa mới kích phát lực lượng đã nghe được tiếng kêu, đám người Phù Ám Triều đã ra tay.
Bọn họ tuân theo lời Nhiếp Vân, bố trí tốt trận pháp, nhìn thấy chủ nhân nguy hiểm thì làm sao bỏ mặc Tinh Dạ chúa tể tiến công, đồng thời ra tay.
Đám người Phù Ám Triều, Đoạn Diệc, Bạch Đầu tôn giả, Tử Đồng Bất Hủy, Tiêu Diêu Tiên, Vạn Pháp chúa tể, Linh Tú Đại Đế cùng liên thủ tạo thành trận pháp, đồng loạt ra tay, lực lượng mạnh không kém gì Tinh Dạ chúa tể, một đạo công kích như lôi điện giáng xuống.
Bọn họ đánh lén từ sau lưng, lập tức bao phủ ba chúa tể vào bên trong, Tinh Dạ chúa tể muốn công kích Nhiếp Vân cũng bị gián đoạn.
Nếu tiếp tục tiến công Nhiếp Vân sẽ phải thừa nhận công kích của đám người này, mặc dù hắn thiêu đốt phong vương ấn phù gia tăng gấp mười lần thực lực cũng không chịu nổi!
Trong tình thế cấp bách chỉ có thể trở tay chống cự.
Rầm rầm rầm!
Ba đại chúa tể giao thủ với đám người Phù Ám Triều.
Đám người Phù Ám Triều không thể ngăn cản ba đại chúa tể nhưng ngạnh kháng ngăn cản vài giây vẫn có thể làm được.
...
Phù phù!
Nhiếp Vân không rảnh bận tâm chiến đấu phía trên, lúc này hắn rơi vào dung nham và cảm thấy cực nóng, lúc này thiêu sạch phòng ngự chi khí chung quanh người hắn.
- Ngăn cản!
Ngón tay điểm về phía trước một cái, Cửu U Trảm Cốt Đao chấn động, một đạo đao khí chém dung nham thành hai nửa.
Cửu U Trảm Cốt Đao là nửa bước phong vương thần binh, uy lực mười phần, tuy dung nham lỗ đen này đáng sợ, thậm chí có thể làm cho người ta vĩnh viễn trầm luân nhưng không thể ngăn cản vũ khí cắt nó làm hai.