- Hì hì, vẫn là khách quan hiểu hưởng thụ, ta biết rồi. . . Nhưng giá vé vào cửa không thấp, một tấm cần mười viên tiên thạch thượng phẩm, khách quan ngươi xem. . .
Chủ tửu quán do dự.
- Việc này đơn giản.
Nhiếp Vân tiện tay ném ra hơn mười viên linh thạch thượng phẩm.
- Phần dư ra là tiền công của ngươi, ta là người ưa thích tự do, không thích người khác biết rõ tin tức của mình, ngươi hiểu chứ?
- Khách quan yên tâm, ta sẽ không biết gì cả!
Đôi mắt chủ tửu quán sáng lên, liền vội vàng gật đầu đáp ứng.
Sau khi cầm linh thạch lại đưa tới ba tấm vé vào cửa, phía trên ghi vô cùng mờ mịt nhưng có thể nhìn ra không cách nào làm giả, nhất định là đồ vật tiến vào chợ đêm.
- Lão đại, chúng ta đi thành thị dưới mặt đất sao?
Chủ tửu quán rời đi, tiểu Long lặng lẽ đi tới nhìn ba tấm vé vào cửa và hỏi.
- Trước không vội hành động, ta đi xem hai đầu Tu La kia trước đã.
Nhiếp Vân khoát khoát tay.
Trước kia hắn có bố trí truy tung chi khí lên người hai tên Tu La kia, lúc này hắn cảm ứng phương hướng của hai tên.
Thiên nhãn mở ra, xuyên thấu qua vô số khoảng cách, hắn nhanh chóng tìm được hai người.
Lúc này hai người này không có hành động gì, chúng đang ngồi trong gian phòng cũ ở ngoại ô, lẳng lặng ở lại đó, không biết muốn làm gì.
- Xem ra chúng tạm thời không có hành động gì, chúng ta đi chợ đêm dạo đi.
Nhìn thấy chúng không có hành động gì, Nhiếp Vân tươi cười đứng dậy.
- Đi!
Tiểu Long Hưng hưng phấn đỏ mặt.
Hắc Long Thánh Tôn vẻ mặt đờ đẫn, dường như hắn không có hứng thú với việc gì.
Trải qua ở chung với đầu Hắc Long Thánh Tôn một thời gian, Nhiếp Vân có thể hiểu hắn là kẻ làm việc nghiêm cẩn, cung kính, chỉ cần là lệnh của tiểu Long sẽ tuân thủ, là nhân tuyệt làm việc có một không hai nhưng thiếu sáng tạo cái mới và tư duy, từ đó có chút khô khan.
Đương nhiên, loại người này ngươi căn bản không cần lo hắn làm phản, chỉ cần đối xử tốt với hắn, tuyệt đối sẽ toàn tâm toàn ý không có nhị tâm.
Một người hai long lặng lẽ rời khỏi quán rượu, dựa theo hướng của chủ tửu quán chỉ dẫn mà đi tới thành thị dưới mặt đất.
Thành thị dưới mặt đất nằm ở phía đông thành Long Hoàng, tới gần một đống phế tích, một người hai long tốc độ rất nhanh, không qua bao lâu đã tới nơi này.
Tìm được lối vào, lấy vẽ vào cửa ra và thuận lợi vào trong.
Đi vào, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm giật mình.
Không hổ là thành thị dưới mặt đất, đúng là đủ rộng lớn.
Khắp nơi đều là giao dịch tiến hành mua bán, chẳng những có bán binh khí đan dược, các loại bảo bối, còn có mua đầu người, mua giết người.
Rất nhiều địa phương còn công nhiên quản cáo, phía trên ghi rõ giá cả thuê sát thủ giết người, chỉ cần trả nổi tiền, không người nào không giết.
Cho dù là Linh giới, Ma giới thiên địa lục đạo đều là nơi có quy tắc, dám dán quản cáo hiển nhiên như thế này, lá gan to lớn làm người ta tặc lưỡi.
- Ba vị, hôm nay có mỹ nữ Linh giới mới tới, có muốn hưởng dụng một chút hay không? Giá cả tiện nghi, mỗi lần chỉ cần ba mươi viên tiên thạch thượng phẩm, có thể hưởng dụng lần đầu tiên của các nàng...
Trong lúc đi tới, một ít ma nhân đi tới, vẻ mặt vui vẻ nhìn sang và mời chào sản phẩm.
- Mỹ nữ không cần, ta muốn mua sắm tin tức ở đây, không biết các ngươi ai có tin tức linh thông.
Nhiếp Vân cười ha ha.
Lúc này bọn họ đã nghị trang xong, cho nên cho dù bị người nhìn ra bộ dáng cũng không sợ hãi, nói thẳng ý đồ của mình.
- Nhắc tới tin tức linh thông, đương nhiên phải kể tới ‘ Hữu Phong Các ’, theo như lời của bọn chúng, chỉ cần là nơi có gió sẽ có tai mắt của bọn chúng, tin tức trải rộng cả hoàng thành!
- Nhưng giá cả của chúng khá cao, nếu như mấy vị cần thì ta mang các vị qua, xem người quen có lẽ giảm được chút ít...
Đôi mắt gả sai vặt sáng ngời, ngoài miệng nói muốn dẫn mọi người đi qua nhưng chân không động đậy, không ngừng xoa ngón tay.
Tới mua tin tức cơ bản đều là kẻ có tiền, cái gọi là hoàng kim có giá tin tức vô giá, có đôi khi một tin tức có thể hủy diệt một lần giao dịch, một thế gia, thậm chí một thành trì!
Cho nên gã sai vặt có ý rất đơn giản, ngươi cho ta tiền ta dẫn ngươi đi.
- Cho, đây là năm mươi viên tiên thạch thượng phẩm, nếu đến nơi có tin tức làm ta thỏa mãn còn có thêm nữa...
Nhiếp Vân tùy ý khoát tay, ném một túi tiên thạch, sắc mặt lạnh nhạt lên tiếng.
Những người này đều vì tiền, chỉ cần cho nhiều chỗ tốt, nhất định có thể mang đến thu hoạch không tưởng.
Quả nhiên gã sai vặt nhận được tiên thạch sau đó nhảy lên, mừng rỡ như điên, vội vàng nói:
- Mời ba vị vào trong!
- Xem bộ dạng ba vị hẳn là muốn mua sắm đại tin tức, ta hiện tại mang các ngươi đi tìm các chủ Hữu Phong Các, loại đại tin tức này cũng chỉ hắn có tư cách bán ra.
- Tốt!
Nhiếp Vân từ chối cho ý kiến, theo sát ở phía sau.
Thành thị dưới mặt đất phạm vi rất lớn, đi theo gã sai vặt chừng mười phút, lúc này mới đi vào một nơi âm u hẻo lánh.
- Ân? Ngươi muốn gạt chúng ta sao, cái này là Hữu Phong Các? Tại sao tàn phá như vậy?
Tiểu Long bị dẫn tới nơi đây liền quát lớn.
Khó trách tiểu Long nói thế, nơi này thật sự quá vắng vẻ, nếu như không có người mang tới thì căn bản không ai biết nơi này có bán tin tức.
- Các vị cũng không biết, nơi này cũng không phải tổng bộ Hữu Phong Các, mà là nơi các chủ ở lại, yên tâm đi, ta mang các ngươi đi, nhất định có thể mua được tin tức các ngươi muốn...
Dường như gã sai vặt sớm biết đối phương quát lớn, hắn tươi cười giải thích.
Nói xong đi vào một cửa nhỏ.
Trong cửa nhỏ là thông đạo dài nhỏ, bên trong ó gió lạnh lăng lệ ác liệt, mang cho người ta cảm giác âm trầm, đám người Nhiếp Vân có thực lực rất mạnh cho nên không có gì sợ hãi, lúc này tiến vào bên trong.
- Vị các chủ này không thích hỏi vì cái gì, chư vị vào trong ngàn vạn đừng nói, nói thẳng tin tức cần mua là được, hắn sẽ nói thẳng giá cả.
Vừa đi gã sai vặt vừa giải thích.
- Tốt!
Nhiếp Vân ứng một tiếng, vào lúc này đã đi tới cuối thông đạo, xuất hiện một tiểu viện không lớn.
Một hắc y nhân đang ngồi trong tiểu viện uống trà, hắn đưa lưng về phía mọi người, cũng không rõ tướng mạo.
- Cừ lão, ba vị này khách quan tới mua tin tức.
Gã sai vặt đi lên một bước, cung kính nói ra.
- Nói đi!
Hắc y nhân khoát tay chặn lại, giọng nói khô héo cho thấy tuổi của hắn không nhỏ.