Vô Tận Đan Điền

Chương 2894: Chương 2894: Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ




- Người này giống như không tham tiền... Mỗi lần khách hàng tới đều không tiến lên, chỉ có chân thực thiếu tiền, mới tiếp nhận nhiệm vụ, hơn nữa giá cả nhận nhiệm vụ cũng không cao, miễn cưỡng đủ một ngày ba bữa!

Người này tiếp tục nói.

- Không tham tiền... Là bởi vì hắn biết tiền vô dụng với hắn!

Nhiếp Vân gật đầu một cái, hai mắt lấp lánh nhìn trung niên trước mắt.

- Ta cũng muốn tiền, chẳng qua là không có thực lực mà thôi... Đừng nói ta cao lớn như vậy...

Nghe đối thoại của hai người vào trong tai, trung niên ngáp một cái.

- Phải không?

Đối với hắn nói, Nhiếp Vân nửa chữ cũng không tin, nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Đường đường cường giả Hoàng cảnh đỉnh phong, nếu như muốn tiền... nên rất đơn giản a!

- Cái gì? Hoàng cảnh đỉnh phong? Ta là Vương cảnh viên mãn... ánh mắt của vị thiếu gia này thật không tốt a!

Ánh mắt của trung niên thoáng qua một đạo hàn mang, ngay sau đó lười biếng nói.

- Ánh mắt không tốt?

Nhiếp Vân cười một tiếng:

- Ta xem qua một quyển sách, gọi là Chí Kỳ Lục, phía trên ghi lại rất nhiều chuyện ta đến bây giờ cũng không biết rõ, không biết tiên sinh có thể vì ta giải đáp một chút hay không!

Nghe hắn đột nhiên nói Chí Kỳ Lục, tất cả mọi người sửng sốt một chút, đồng loạt nhìn tới, ngay cả Ngụy Bất Tân cũng gãi đầu, không biết thiếu niên này rốt cuộc muốn làm cái gì.

Không phải hoài nghi trung niên Lạp Tháp này là Hoàng cảnh đỉnh phong sao? Tại sao lại nói tới sách rồi?

- Chí Kỳ Lục ghi chép chuyện lạ của toàn bộ Hoàn Vũ Thần giới, rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, chưa bao giờ nghe qua!

Đối với mọi người nghi ngờ, Nhiếp Vân không thèm để ý, ngược lại cười nhạt, hai mắt nhìn chằm chằm trung niên Lạp Tháp:

- Ở trên quyển sách kia, ta thấy một loại thủ đoạn âm độc, gọi là Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ, không biết vị tiên sinh này nghe nói qua chưa!

Nghe được Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ, quả đấm của trung niên Lạp Tháp căng thẳng, ống tay áo động hai cái, trong mắt lần nữa có một đạo sát cơ thoáng qua, ngay sau đó biến mất, thanh âm hơi tịch mịch:

- Ta chỉ là người bình thường, danh tự này nghe một chút liền biết rất cao thâm, chân thực chưa nghe nói qua!

- Ân? Các ngươi thì sao?

Nhiếp Vân tựa hồ đoán ra hắn sẽ nói như vậy, cười nhìn về phía đám người Ngụy Bất Tân.

- Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ... Chúng ta cũng chưa nghe nói qua!

Những người khác không biết vì sao vị thiếu gia này sẽ hỏi như vậy, còn nói ra tên quyển sách nào đó, tất cả đều lắc đầu, vẻ mặt mê hoặc.

Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ, chỉ tên thôi liền có thể nghe ra là một loại công phu âm độc, về phần lai lịch, không có người biết.

- Nếu tất cả mọi người chưa từng nghe qua, ta có thể giải thích cho các ngươi một chút!

Nhiếp Vân nói:

- Loại chỉ pháp này, cần phải chiếm đoạt thuần âm của nữ nhân mới có thể luyện thành, vô cùng âm hàn. Một khi bị loại chỉ pháp này đánh trúng, âm độc khí xâm nhập kinh mạch, kinh mạch toàn thân sẽ cắt thành chín chặn, thực lực trăm không tồn một! Hơn nữa mỗi ngày vào giờ Tý, thời khắc âm khí đậm đặc nhất, khí âm hàn sẽ từ trong cơ thể phát tác, để cho toàn thân người ta sinh ra băng sương, thậm chí giới tính cũng sẽ xảy ra vấn đề, biến thành người lưỡng tính!

- Biến thành người lưỡng tính?

- Cái này... Còn có loại công phu âm độc như vậy?

- Cái này không thể nào a, chưa từng nghe nói qua...

Những người khác nghe được Nhiếp Vân giới thiệu, tất cả đều giật mình.

Hấp thu thuần âm của nữ nhân mới có thể luyện thành tuyệt chiêu, bị công kích thực lực trăm không tồn một thì thôi, mỗi ngày giờ Tý còn sẽ biến thành người lưỡng tính... Thiệt hay giả?

Trong lòng tất cả mọi người đều run run, nếu quả thật trúng loại chỉ pháp âm độc này, làm nam nhân, sợ rằng sống không bằng chết!

Bất đồng phản ứng của mọi người, toàn thân trung niên Lạp Tháp run run, sát cơ trong mắt không che giấu được, nhìn chằm chằm thiếu niên ở trước mắt, tựa hồ tùy thời sẽ xuất thủ.

Đối với sát ý của hắn, Nhiếp Vân không thèm để ý, cười một tiếng, tiếp tục nói:

- Loại biến hóa này, mỗi ngày kéo dài thời gian cũng không lâu, chỉ có chừng một canh giờ, bất quá... chỉ pháp âm độc này không phải đơn giản như vậy!

- Cái này còn đơn giản?

Mọi người đều sửng sốt một chút.

Kéo dài một giờ, toàn thân băng sương, giới tính không bình thường... Cái này còn đơn giản?

- Chẳng lẽ còn có đáng sợ hơn?

Ngụy Bất Tân không nhịn được hỏi.

Hắn thân là lão bản của Hỏa Thần đấu giá tràng, tự nhiên kiến thức rộng, nhưng nghe được thế gian lại có công phu âm độc như vậy, vẫn cảm thấy không tưởng tượng nổi.

- Không sai, còn có đáng sợ hơn!

Trong mắt Nhiếp Vân lóe lên vẻ chán ghét, nói tiếp:

- Cái chỉ pháp này, chẳng những hấp thu nữ nhân thuần âm, còn phải chiếm đoạt kịch độc của rắn! Vì vậy trong chỉ pháp, còn mang theo độc tính cực mạnh! Mỗi ngày giờ Tý, âm khí đánh tới, để cho người ta không chịu nổi, mà buổi trưa, thời điểm dương khí dày đặc nhất, độc khí sẽ xông tới... Loại độc rắn này, không để cho người trí mạng, lại để mặt ngoài thân thể hóa thành da rắn, toàn thân trở nên âm lãnh như độc xà!

- Sinh ra da rắn? Cái này... Làm sao có thể?

- Nếu như ta dinh ra da rắn, tuyệt đối không muốn sống...

Nghe được Nhiếp Vân giới thiệu, tất cả mọi người giật nảy mình, từng cái mặt không chút máu.

Không cần phải nói quá nhiều, chỉ hai điểm này, sẽ để cho người biết Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ kia đáng sợ!

Thật không biết rốt cuộc là người nào, sẽ tu luyện công phu âm độc như vậy!

- Vị tiên sinh này, không biết ta nói có đúng hay không?

Nói xong những thứ này, Nhiếp Vân nhìn về phía trung niên Lạp Tháp.

Nghe được câu hỏi của hắn, những người khác cũng hiểu được, vị thiếu gia này nhất định là nhìn ra cái gì, muốn từ trung niên loa hỏi ra nói tới.

- Chẳng lẽ...

Nghĩ đến một loại khả năng, mọi người không nhịn được lui về phía sau mấy bước.

Nếu như vị thiếu gia này đoán không sai, Đại Lạp Tháp cùng bọn họ chung sống lâu như vậy trúng Cửu Đoạn Huyền Âm Chỉ, giới tính có chút thay đổi mà nói... Bọn họ thật khó có thể tiếp nhận.

- Ta không biết ngươi đang nói cái gì!

Trung niên tức giận, thanh âm nghe vững vàng, nhưng hai tay không ngừng run rẩy lại bán đứng hắn, cho thấy nội tâm không bình tĩnh.

- Không biết? Bây giờ sắp tới buổi trưa, ngươi có thể lộ da ra cho chúng ta nhìn một chút hay không?

Nhiếp Vân nói.

Nghe nói như vậy, ánh mắt của trung niên lộ ra một tia khủng hoảng, bất quá ngay sau đó xoay người, không nói chuyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.