Vô Tận Đan Điền

Chương 2237: Chương 2237: Đại chiến Kiền Huyết hoàng đế




Tuy đều là nửa bước chúa tể nhưng thực lực của Nhiếp Vân chỉ là tiểu tam trọng, đối phương chính là cường giả đại tam trọng đỉnh phong, lĩnh ngộ hai ngàn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo, khoảng cách chúa tể cấp bậc chỉ còn một đường, thực lực mạnh nghe rợn cả người!

Chỉ mới giao thủ nhưng hắn biết, nếu đối kháng chính diện sẽ không phải đối thủ của người ta.

Hô!

Thân thể chấn động, phân thân Nhất Khí Hóa Tam Thanh xuất hiện.

Trong tay phân thân cầm Cương Vực Đồ, trên người dây leo quấn quanh, lực lượng mười phần.

Một người không phải đối thủ của Kiền Huyết hoang ddees, hiện tại chỉ có thể động dụng át chủ bài!

- PHÁ...

Phân thân vươn tay lên, Cương Vực Đồ to lớn lập tức bay thẳng về phía Kiền Huyết Long Ấn, đồng thời bản tôn vung chúa tể thần binh, kiếm khí như câu vồng chém về phía Kiền Huyết hoàng đế.

Hai đại pháp thân đồng thời vận chuyển vòng tròn đại đạo, lại phối hợp với Thiên Tâm Đằng, tương đương với ba cường giả nửa bước chúa tể tiểu tam trọng đồng thời ra tay, thế công cường đại không yếu hơn Kiền Huyết hoàng đế chút nào, thậm chí còn cường đại hơn vài phần.

Oanh!

Cương Vực Đồ đối kháng với Kiền Huyết Long Ấn, hai đại bảo vật không kém bao nhiêu, đều đại biểu lực lượng một thế giới, chỉ có điều Kiền Huyết Long Ấn chiếm cứ ưu thế sân nhà, hơn nữa thực lực Kiền Huyết hoàng đế mạnh hơn Nhiếp Vân, Cương Vực Đồ lập tức rút lui, sắc mặt phân thân đỏ lên và đồng thời lui về phía sau vài bước.

- Hắc!

Phân thân có hại chịu thiệt, bản tôn cần chúa tể thần binh bản tôn lại chiếm tiện nghi cực lớn.

Kiền Huyết Long Ấn bị Cương Vực Đồ ngăn cản không thể phát huy lực lượng, chúa tể thần binh bộc phát kiếm khí đâm rách không gian đi tới trước mặt Kiền Huyết hoàng đế.

Một kiếm này hắn dùng toàn lực, lực lượng cường đại như vòi rồng mang theo tuyệt sát chi khí đâm thẳng vào mi tâm đối phương.

Ông!

Vốn tưởng rằng đánh trúng chính diện Kiền Huyết hoàng đế không chết cũng phải trọng thương, nhưng đối phương bộc phát một đạo quang mang, một đạo hào quang bao phủ quanh người và ngăn cản kiếm khí bên ngoài.

- Không chỉ phòng ngự linh hồn, còn có thể phòng ngự vật chất?

Nhìn thấy hào quang bao phủ mang theo phù văn bao phủ thân thể đối phương, một kiện phòng ngự thánh y phụ trợ đối phương như là thiên thần, trái tim Nhiếp Vân lúc này lạnh buốt.

Trước kia đã biết rõ Kiền Huyết hoàng đế có được chúa tể thần binh, vốn tưởng rằng chỉ là phòng ngự linh hồn, đối mặt công kích vật chất lại không có chỗ dùng, hiện tại xem ra hắn vẫn xem thường chúa tể thần binh này.

Lại là một kiện phòng ngự thánh y, chẳng những có thể ngăn cản linh hồn công kích, vật chất công kích có thể nói ngăn cản hoàn toàn!

- Hừ!

Ngăn cản kiếm khí của Nhiếp Vân, Kiền Huyết hoàng đế cười lạnh và vươn nắm đấm tấn công.

Phòng ngự chúa tể thần binh dung hợp hoàn mỹ với nắm đấm của hắn, nó giống như một bộ đồ bao phủ toàn diện.

Bành!

Nắm đấm va chạm với trường kiếm chúa tể thần binh của Nhiếp Vân, sắc mặt Nhiếp Vân biến hóa và bay ngược ra ngoài.

Phòng ngự thánh y, chẳng những có thể phòng ngự linh hồn và vật chất công kích, không ngờ có thể biến thành bao tay sinh ra vật chất công kích!

Thật đáng sợ!

Trái tim Nhiếp Vân rét run.

Đối mặt với thứ như vậy, Nhiếp Vân không có lòng tin chiến thắng!

Đừng nói thực lực bây giờ còn kém đối phương, cho dù thực lực tương tự, đối phương có được chúa tể thần binh như thế này đã đứng ở thế bất bại, hắn làm sao đánh?

- Thu!

Biết không phải là đối thủ của đối phương, Nhiếp Vân cũng không ham chiến, quay người nhìn sang Kiền Huyết Long Ấn trên không trung, hắn vận chuyển thiên phú thâu thiên sư và nắm lấy nó.

Dù sao hắn tới nơi này cũng không phải đánh chết Kiền Huyết hoàng đế, mục đích chủ yếu là vì Kiền Huyết Long Ấn, lúc này long ấn ở trước mặt cho nên hắn phải chiếm lấy nó.

- Nằm mơ!

Thiên phú thâu thiên vừa tiếp xúc với Kiền Huyết Long Ấn, lúc này có ý ý niệm cường đại bộc phát giống như núi cao nghiền áp.

Xì xì xì xì...

Cánh tay Nhiếp Vân tê rần, hắn vội vàng rút lui.

Hắn có được thiên phú thâu thiên, đối phương cũng lĩnh ngộ thâu thiên đại đạo, muốn trực tiếp cướp đoạt ngay trước mặt là chuyện không có khả năng, chỉ giao phong đã làm hắn ăn thiệt thòi lớn.

- Nếu đã không thể trộm thì cường đoạt!

Nhiếp Vân cắn răng một cái, trường kiếm bay múa, hắn thi triển kiếm pháp như mộng như ảo.

Hắn đã tu luyện kiếm pháp tới trạng thái lô hỏa thuần thanh, tùy ý một cũng mang theo sắc thái Thiên Đạo cũng khó lý giải, liên hợp với nhau tạo thành bức tranh hoàn mỹ.

Kiếm thuật như vậy đã vượt qua phạm trù người thường có thể tưởng tượng, ngay cả Kiền Huyết hoàng đế cũng khiếp sợ không thôi.

Tuy hắn là cường giả có hai ngàn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo nhưng lý giải kiếm thuật kém xa đối phương.

Đinh đinh đinh đinh!

Hắn có phòng ngự thánh y, căn bản không quan tâm kiếm pháp của Nhiếp Vân, tùy ý để trường kiếm đánh vào người, hắn lui về phía sau một bước.

Bành!

Trường kiếm quét ngang cản nắm đấm đánh tới, ngực của Nhiếp Vân nóng rát đau đớn.

- Không được, nếu đánh tiếp như vậy khẳng định không phải là đối thủ...

Tuy trong nội tâm không cam lòng nhưng hắn lại hiểu rõ thế cục đang diễn ra.

Thực lực đối phương còn cường đại hơn mìnhlại có được chúa tể thần binh biến thái, tiếp tục chiến đấu chỉ càng ngày càng hỏng bét, gây chuyện không tốt còn vẫn lạc ở nơi đây.

- Trở lại!

Nghĩ đến điểm này, tinh thần Nhiếp Vân khẽ động, hắn lập tức thu Huyền Thiền Vương, Vạn Lực Vương vào trong nạp vật thế giới, phân thân cũng dung nhập vào trong người, đồng thời trường kiếm của hắn đâm rách thời không, thiên địa nổ vang.

Phân thân đánh lén có thể chiếm cứ ưu thế thật lớn nhưng không có chúa tể thần binh, sức chiến đấu vẫn còn kém mộ chút, cho dù Cương Vực Đồ không kém nhưng mà Tà Nguyệt Chí Tôn Vực không phải sân nhà của nó, đối kháng với Kiền Huyết Long Ấn sẽ bị đánh lâm vào hạ phong,, nếu đánh tiếp còn không bằng thu lại, dùng bản tôn đối kháng còn thực tế hơn.

Oanh!

Kiền Huyết hoàng đế tiếp tục tấn công, căn bản không quan tâm một kiếm của hắn, trực tiếp dùng nắm đấm oanh kích.

Vèo!

Nhiếp Vân bay ngược lần nữa, khóe miệng hắn phun máu tươi.

Mẹ kiếp, trận chiến đấu này quá biệt khuất.

Đối phương giấu mình phía sau chúa tể thần binh phòng ngự, chết sống không xuất hiện, tùy ý hắn công kích lợi hại cỡ nào cũng không bị thương mảy may, đối phương công kích làm hắn bị thương nặng... Làm sao đánh đây?

- Dám khiêu chiến uy nghiêm Kiền Huyết hoàng thất của ta, từ khi ngươi giết Phục Giang đã là lúc ngươi phải chết.

Nhìn thấy Nhiếp Vân lui về phía sau, Kiền Huyết hoàng đế cười lạnh sau đó đánh một trảo, Kiền Huyết Long Ấn trên không trung nện xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.