Đối phương muốn giết chính mình, không trả cái giá đủ lớn là chuyện không thể hoàn thành, hơn nữa mặc dù trả cái giá lớn cũng chưa chắc có thể giết hắn.
Nạp vật đan điền tấn cấp đến hình thái thứ bảy, tuy không thể tấn công nhưng tương đương một tân thế giới, một khi ẩn thân trong đó, đừng nói Tiên Quân, cho dù Tu La Vương đến cũng không tìm thấy hắn.
Đây mới là chỗ dựa lớn nhất của hắn.
- Vậy là tốt rồi, ta rời khỏi gia tộc khẳng định kẻ có tâm sẽ phát hiện, bây giờ trở về phiền toái không nhỏ, xem ra sau này ta chỉ có thể đi theo ngươi lăn lộn.
Tiêu Nhiên cười nói.
- Tốt, ở chỗ này của ta có hảo tửu.
Cho dù hắn không nói, Nhiếp Vân cũng biết hắn đi vào nơi của mình tương đương triệt để quyết liệt với thập đại gia tộc, không có khả năng quay về.
- Có hảo tửu là tốt rồi, ta sẽ không rời đi.
Hai mắt Tiêu Nhiên tỏa sáng, hắn nhìn chung quanh.
- Nếu bao rượu, ta thật ưa thích hầu tâm tửu do vô ngữ hầu nhưỡng...
Nhiếp Vân đại hôn chuẩn bị rượu mang tới từ phàm giới, tuy so ra không kém hầu tâm tửu, một người một ngụm nhưng không thích hợp với Tiêu Nhiên.
- Ha ha, ta đã mời vô ngữ hầu tới Liên Nguyệt Các, hiện tại chuyên trách cất rượu cho ta, ngươi muốn uống thì hiện tại có ngay.
Nhiếp Vân tươi cười lần nữa.
Sau khi thành lập Liên Nguyệt Các, hắn cũng mời rất nhiều vô ngữ hầu tại Cửu Dương Sơn đến phủ đệ, chuyên môn cất rượu cho hắn.
- Thật? Vậy thì tốt, ta không đi.
Nghe được hầu tâm tửu quản đủ, đánh chết Tiêu Nhiên cũng không đi.
...
Vào đêm!
Nguyệt quang minh mị, trong gian phòng yên lặng, nhìn tân nương gương mặt đỏ hồng, nội tâm Nhiếp Vân tràn đầy hạnh phúc.
- Tiêu Nhiên nói ta cũng nghe rõ, chắc chắn Đạm Thai gia tộc sẽ không dễ dàng buông tha chúng ta như vậy.
Qua một hồi Đạm Thai Lăng Nguyệt thở dài một tiếng nói.
- Bọn chúng không có ý định buông tha ta, ta cũng không có ý định buông tha bọn chúng!
- Yên tâm đi, trải qua nhiều khó khăn như thế, những sự tình này đã không coi vào đâu!
Đi tới trước mặt thê tử, Nhiếp Vân vỗ về lưng nàng sau đó lên tiếng.
- Đúng vậy, ta nằm mộng cũng không ngờ hôm nay lại đến nhanh như thế, có thể gả cho ngươi thực hạnh phúc!
Đạm Thai Lăng Nguyệt gật gật đầu, trong mắt mang theo nhu tình.
- Ta cũng thế. . .
Nhiếp Vân cầm chặt bàn tay mềm mại của đối phương, cõi lòng đầy hạnh phúc.
Chấp niệm từ người của hai thế giới, rốt cục hoàn thành.
- Nhiếp Vũ, đáp ứng ta một chuyện được không?
Khẽ tựa vào ngực phu quân, Đạm Thai Lăng Nguyệt do dự một hồi và nói khẽ.
- Chuyện gì? Chỉ cần ngươi yêu cầu, cho dù khó hơn nữa ta cũng cố gắng hoàn thành.
Nhiếp Vân nói.
- Nói như vậy ngươi đáp ứng ta?
Đạm Thai Lăng Nguyệt ngẩng đầu lên
- Ta muốn ngươi về sau cho dù xuất hiện chuyện gì, đều phải kiên cường sống sót, Lạc Khuynh Thành, Dịch Thanh, Hoắc dĩnh các nàng đều không tệ, cũng yêu ngươi, nếu ta không ở bên cạnh ngươi thì cưới các nàng đi.
- Ngươi có ý gì?
Nghe được lời của nàng nói giống như di chúc, Nhiếp Vân cau mày.
- Đời này ta có ngươi là đủ rồi, những người khác dù tốt nhưng ta không muốn.
- Hơn nữa yên tâm đi, có ta ở đây, ngươi không có việc gì!
- Ngươi... Ta biết ngay ngươi tính tình cứng ngắc... Ta nói là thực, nếu như có ngày ta rời khỏi ngươi, ta hi vọng có người ở bên cạnh chiếu cố ngươi... Ngươi vốn như vậy, ta sẽ không yên tâm. . .
Thần sắc Đạm Thai Lăng Nguyệt m đạm.
- Ta lập lại lần nữa, ngươi không có việc gì, nếu thật muốn cho ta có người chiếu cố, vậy sinh con cho ta đi.
Nhiếp Vân cắt ngang suy nghĩ lung tung của nàng, cúi đầu ngậm lấy bờ môi đỏ mọng của nữ hài, liệt hỏa như hòa tan tâm tình của nàng.
Nhất thời xuân quang vô hạn.
- Tông chủ một đời thiên kiêu, thiên phú đệ nhất thiên hạ!
- Đạm Thai tiểu thư đẹp như tiên nữ, lại là thiên đạo sư, hai người thật sự là thiên tạo chi hòa. . .
- Hai người này đứng cùng với nhau, lúc trước đám người Tang Hồng Y còn vọng đọng theo đuổi Đạm Thai tiểu thư, hiện tại nghĩ lại bọn chúng cùng xứng?
- Cũng chỉ có tông chủ mới có thể xứng với Đạm Thai tiểu thư mà thôi, hai người duyên phận thiên định, không thể tách ra, đêm nay bọn họ động phòng hoa chúc, các ngươi nói lúc nào có thể sinh ra tiểu tông chủ đây?
Trong sân nhỏ của Liên Nguyệt Các, Hóa Vân Tông Đông Tây Nam Bắc tứ đại trưởng lão đang ngồi trong lương đình, vừa uống rượu vừa cười nói chuyện phiếm.
Tuy Nhiếp Vân đã không phải là tông chủ Hóa Vân Tông nhưng trong lòng bọn họ, uy nghiêm không thể thay thế, vẫn là tông chủ nó i một không hai.
Ông!
Thời điểm bốn người càng uống càng nhiều, ý nghĩ cũng mơ hồ, mặt đất cả Liên Nguyệt Các đột nhiên chấn động nhẹ, âm thanh càng lúc càng lớn, lắc lư cũng càng ngày càng mạnh, ngay sau đó diễn biến thành thủy triều không thể lấn át.
Ầm ầm!
Âm thanh như biển gầm, người trong Liên Nguyệt Các có cảm giác giống như lâm vào trong biển rộng, không kềm chế được.
- Phát sinh chuyện gì?
- Như thế nào?
Trong lúc nhất thời người của Liên Nguyệt Các đều bị chấn động, ngay cả người say rượu cũng tỉnh táo, cùng hô to.
- Mau nhìn. . .
Không biết ai hô một câu, lúc này ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy bầu trời xuất hiện một cái miệng khổng lồ, linh khí khổng lồ từ trên trời giáng xuống và mang theo hào quang bảy màu rực rỡ, hào quang như kết nối với thiên địa và không ngừng quán thâu vào trong gian phòng.
- Là gian phòng của tông chủ...
Nhìn nơi phát ra hào quang bảy màu, mọi người nhận ra.
Hào quang bảy màu từ trên trời giáng xuống chiếu thẳng vào trong gian phòng tân hôn của Nhiếp Vân và Đạm Thai Lăng Nguyệt, lúc này cả phòng tân hôn bị một tầng sương mù hơi mỏng bao phủ mang theo khí tức mông lung thánh khiết, lúc này mọi người có xúc động quỳ bái.
- Đây là dấu hiệu có người đột phá Tiên Quân, dẫn phát thiên địa phản ứng!
Tiêu Nhiên đi tới, hắn nhận ra và hưng phấn lên tiếng.
- Đột phá Tiên Quân? Là tông chủ hay là Đạm Thai tiểu thư?
- Ha ha, Liên Nguyệt Các chúng ta cũng có cường giả Tiên Quân rồi!
Tiêu Nhiên là người của thập đại gia tộc, kiến thức rộng rãi, mọi người tin tưởng lời hắn không nghi ngờ, tất cả đều hưng phấn nhảy lên.
Cho dù là Nhiếp Vân hay là Đạm Thai Lăng Nguyệt ai đột phá, đối với Liên Nguyệt Các mà nói đều là tăng lên cực lớn.
Hai người này không phải cảnh giới Tiên Quân nhưng có thể chém giết Tiên Quân, một khi đột phá, còn không lập tức quét ngang chư thiên, hùng bá cửu châu?
Tiêu Nhiên nói không sai, thật có người đột phá, cũng không phải Nhiếp Vân, mà là Đạm Thai Lăng Nguyệt.