Vô Tận Đan Điền

Chương 1118: Chương 1118: Đại Lực đan điền tấn cấp (1)




Cho dù hiện tại Diễm Hỏa sư còn không có tấn cấp đến hình thái thứ ba, nhưng dù sao cũng là siêu cấp thiên phú xếp hạng thứ 25, lại phối hợp Thiên Thủ Sư thi triển, uy lực càng hơn.

Thoáng một phát liền để cho hai cao thủ đào tẩu dừng lại lần nữa.

- Tới a!

Lần này dừng lại, lập tức để cho hai người bọn họ lâm vào nguy cơ chính thức, Nhiếp Vân cười lạnh một tiếng, cánh tay mạnh mẽ dài ra.

Rầm ào ào! nắm lấy cổ của hai người.

Hô… liền kéo vào trong trận pháp.

- Đáng giận...

Di Hoa không nghĩ tới thiếu niên trong khoảng thời gian ngắn thi triển ra Độc Sư, Thiên Thủ Sư, Tiên Âm sư, Diễm Hỏa sư... Rất nhiều thiên phú, tức giận đến oa oa gọi bậy, còn muốn cứu hai người đã chậm.

- Hừ!

Thoáng một phát kéo hai người vào trận pháp, Nhiếp Vân biết không phải là thời điểm do dự lòng dạ đàn bà, hừ lạnh một tiếng, bàn tay dùng sức.

Rầm ào ào!

Đầu lâu của Vân Dương, Tử Hinh rớt xuống, thân thể đồng thời bốc cháy lên, biến thành một đống tro tàn.

Yên tĩnh!

Các đệ tử, cao thủ của cửu đại tông môn chứng kiến một màn trong tiểu viện, đều sinh ra hàn ý lạnh lùng.

Nhiếp Vân liên tiếp sát phạt quả quyết, động tác tấn mãnh, làm cho người cảm thấy rung động, chính thức để cho người giật mình chính là đột nhiên bộc phát thiên phú đặc thù thật sự nhiều lắm!

Những thiên phú này từng cái đều có thể làm cho cả đại lục sôi trào, hắn rõ ràng một người thân kiêm hơn mười cái, đáng sợ!

Người không có khả năng đồng thời có nhiều thiên phú như vậy, giải thích duy nhất chính là hắn có được nhiều loại thiên phú chi khí, thật không biết tiểu tử này từ nơi nào lấy được!

Bất quá mọi người vừa nghĩ tới Hóa Vân tông nhiều năm như vậy ra rất nhiều nhân vật kinh tài tuyệt diễm, liền cảm thấy giật mình.

Hóa Vân tông chiếm cứ thánh địa tu luyện tốt nhất của Phù Thiên đại lục, vài vạn năm qua, các loại thiên phú đệ tử tầng tầng lớp lớp, sưu tập hơn mười loại, thậm chí mấy trăm loại thiên phú đặc thù cũng không tính đặc biệt khó khăn.

- Tông chủ...

Môn phái của Vân Dương cùng Tử Hinh chứng kiến chưởng giáo bị đốt thành tro bụi, cặn bã cũng không thừa, cả đám sắc mặt trắng bệch, muốn muốn trả thù rồi lại không dám.

Tông chủ lợi hại như vậy cũng không phải đối thủ, chớ nói chi là bọn hắn!

- Hừ, muốn tích súc công kích, nằm mơ, Tam Nguyên Kim Cương Lãng!

Một chiêu bóp chết Vân Dương cùng Tử Hinh, bàn tay của Nhiếp Vân hướng lên, thu Tử Đàn Diệt Sát Trận vào Chưởng Giáo ấn, bấm tay bắn ra, một Tam Nguyên Kim Cương Lãng thẳng tắp công tới Vân Huyên.

Bọn người Di Hoa dốc sức liều mạng ngăn lại, mục đích chính là vì để Vân Huyên bộc phát đại chiêu, nếu để cho nàng sử dụng, liền phiền toái lớn hơn, loại sự tình này như thế nào cho phép phát sinh.

Tam Nguyên Kim Cương Lãng bí mật mang theo uy thế hủy diệt thiên địa, thẳng tắp xông về trước đi, đánh thẳng tới Vân Huyên.

Oanh!

Vân Huyên đang toàn lực thi triển tuyệt chiêu, không kịp ngăn cản, bỗng chốc bị Tam Nguyên Kim Cương Lãng nghiền áp tới, bạo tạc nổ tung kịch liệt đánh trúng ngực, phun ra máu tươi, cả người không tự chủ được lui về phía sau vài trăm mét, sắc mặt tái nhợt.

Tam Nguyên Kim Cương Lãng có thể so với tuyệt chiêu của Vô Thượng đại kiếm thuật, cho dù nàng có Phòng Ngự sư chi khí tạo ra mai rùa ngăn cản, cũng không chịu nổi (*Ứng Long là Phòng Ngự sư, từng là thuộc hạ của nàng, nàng sưu tập không ít Phòng Ngự chi khí).

- Chết đi cho ta!

Không có đánh chết nàng, Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng, năm ngón tay gảy nhẹ, Tam Nguyên Kim Cương Lãng lần nữa bắn tới.

- Dừng lại!

Vừa rồi động tác của Nhiếp Vân quá nhanh, Di Hoa còn không có kịp phản ứng, lúc này lưu ý, một Già Thiên Thủ màu vàng, mạnh mẽ hoành ở phía trước, xuyên thấu vài tầng không gian, nắm lấy Tam Nguyên Kim Cương Lãng.

- Cút!

Bàn tay nắm lấy Tam Nguyên Kim Cương Lãng, bắn ra đại điện của Lăng Tiêu đỉnh, ở trên không trung nổ tung, tựa như pháo hoa vang vọng phía chân trời.

Thiên phú Thiên Thủ sư phối hợp thực lực Phá Không Cảnh đỉnh phong, Di Hoa cũng không úy kỵ Tam Nguyên Kim Cương Lãng.

Tam Nguyên Kim Cương Lãng va chạm vào gì sẽ bạo tạc nổ tung, nhưng chỉ cần năng lực khống chế mạnh, nhẹ nhàng đụng vào vẫn không có chuyện gì, có thể nói Thiên Thủ Sư đúng là khắc tinh của Tam Nguyên Kim Cương Lãng.

- Có thể ngăn Tam Nguyên Kim Cương Lãng, nhưng có thể ngăn cái này sao?

Nhiếp Vân biết rõ chiêu thứ nhất đánh lén có thể gây tổn thương cho Vân Huyên, chiêu thứ hai có Di Hoa ngăn cản, còn muốn tổn thương nàng liền khó khăn, lúc này cười lạnh, một Thanh Long kích cao lớn xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Gào thét một tiếng, vạch phá tầng tầng không gian bổ xuống.

Phong Ma đạo nhân Phong Ma Thanh Long Kích!

Chiến đấu thời gian dài như vậy, Nhiếp Vân lần thứ nhất lấy ra binh khí.

- Phong Ma Thanh Long Kích!

Chứng kiến Nhiếp Vân rõ ràng có loại binh khí lực lượng đơn thuần này, đồng tử của Di Hoa co rụt lại. Cổ tay khẽ đảo, một bao tay kỳ quái xuất hiện.

Đối với hắn mà nói, thiên phú mạnh nhất là Thiên Thủ Sư, muốn đối phó Nhiếp Vân, chỉ có thể sử dụng đồ vật để cho hai tay phát huy uy lực tốt nhất.

Bao tay của hắn toàn thân óng ánh, mang theo khí tức âm lãnh băng hàn, xem xét đã biết rõ không đơn giản, vượt xa Linh Binh tuyệt phẩm bình thường .

Rầm ào ào!

Mang bao tay lên, Di Hoa trảo về phía trước, thoáng một phát liền ngăn cản Phong Ma Thanh Long Kích bổ tới ở bên ngoài vết nứt không gian.

Bất quá, Phong Ma Thanh Long Kích thật sự quá nặng, cộng thêm lực lượng cuồng bạo của Nhiếp Vân, cho dù ngăn trở, thân thể cũng không tự chủ được trầm xuống, như đạn pháo trụy lạc.

Ông!

Vừa trụy lạc một tia, hào quang trên người lập loè, thi triển ra thiên phú Thiên Hành sư, lần nữa vọt lên.

- Ha ha, ta nhìn ngươi có thể ngăn mấy lần, Đại Lực đan điền, ám kình!

Sớm biết sẽ như vậy, Nhiếp Vân cười lạnh một tiếng, Phong Ma Thanh Long Kích hoành qua, quay một vòng, lần nữa chém thẳng vào.

Lần này hắn chẳng những dùng toàn bộ lực lượng, còn điều động Đại Lực đan điền cùng ám kình.

Đệ lục trọng Linh Tê Luyện Thể Quyết, Kim Cương Lưu Ly thể phối hợp Đại Lực đan điền lực lượng gấp 10 lần, đột nhiên bộc phát, giống như núi lửa phun trào, Di Hoa cảm thấy một cổ lực lượng theo cánh tay lan tràn, sắc mặt lập tức đỏ lên, gắt gao kiên trì.

- Chỉ có thể dùng cái này rồi, Phòng Ngự chi khí!

Ông!

Tựa hồ biết rõ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ bị đánh chết, sắc mặt Di Hoa dữ tợn, bên ngoài thân cũng hiện ra một cái mai rùa phòng ngự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.