Vô Tận Đan Điền

Chương 1581: Chương 1581: Đánh chết Đạm Thai Minh Hiên




Bọn họ là nhân vật có uy tín và danh dự, cho dù muốn cũng sẽ không nói ra, càng không làm hiển nhiên, sẽ làm âm thầm.

Những gia chủ này đều là người già thành quái vật, đã sớm học học xem xét thời thế, tuyệt đối không làm ra chuyện bất lợi với gia tộc của mình.

- Bất tử chi thân, rất có ý tứ, ta muốn công kích linh hồn của ngươi, ngươi ngăn không được!

Đối phương có được bất tử chi thân nên lông tóc không tổn hao gì, hắn bị đâm trùng một thương cho nên thực lực hao tổn lớn, sắc mặt Đạm Thai Minh Hiên càng biến thành khó coi, ánh mắt của hắn mang theo sát cơ không che giấu.

Vừa rồi nghe theo mệnh lệnh muốn bắt sống, hiện tại hắn ném mệnh lệnh này ra sau đầu, toàn thân bắt ra sát cơ, hắn âm thầm quyết định cho dù thế nào cũng phải chém giết thiếu niên trơớc mặt.

- Thiên Võng Thần Quyền! Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt!

Tay phải của hắn đưa về phía trước sau đó oanh kích một quyền, mây đen bao phủ, bầu trời xuất hiện khí tức mờ mịt nhung rậm rạp, mỗi một đạo đều mang theo tia chớp lôi đình giăng khắp nơi nhưng không có chút khe hở nào.

Đạm Thai Minh Hiên tức giận nên không tiếp tục giữ lại, hắn thi triển vũ kỹ siêu cường của Đạm Thai gia tộc, Thiên Võng Thần Quyền, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt!

Thiên Đạo diệt sát, lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, thời điểm chấp hành Thiên Đạo trừng phạt cho dù che giấu nhưng không thể tránh khỏi, chiêu Thiên Võng Thần Quyền này lợi dụng đặc điểm đó cho nên lôi điện tạo thành tấm lưới, mỗi một đạo đều mang theo đặc tính diệt sát linh hồn, làm cho người ta không thể tránh khỏi, muốn tránh cũng không được, chỉ có thể kiên trì nghênh chiến.

- Thiên Võng Thần Quyền, tuy thưa khó lọt? Chỉ ngươi biết dùng chiêu này sao? Ta cũng biết!

- Thiên La Địa Võng!

Nhìn ra chiêu này không thể tránh tránh né, Nhiếp Vân cũng không thêm trốn tránh, đôi mắt hắn bắn ra hào quang tàn nhẫn, mười ngón tay vung vẫy như đánh đàn, hào quang màu tím bị đầu ngón tay của hắn kéo duỗi ra, lúc này trên không trung có lôi điện bị kéo dài, những lôi điện này còn mang theo hỏa diễm một cách bí mật, nó chẳng khác gì nắm tay xé rách bầu trời.

Hắn cũng thi triển một chiêu sử dụng lưới điện, dùng lưới rách lưới!

Chiêu này của hắn có cách làm khác nhau nhưng giống chiêu của Đạm Thai Minh Hiên tới kỳ lạ, trong lúc giao thủ với Thạch Trung Huyền hắn cũng học trộm Thiên La Địa Võng của đối phương.

Lúc trước Thạch Trung Huyền sử dụng độc khí thành lưới khốn chết người ta, lúc này Nhiếp Vân lại sử dụng lôi điện chi khí, duệ kim chi khí và diễm hỏa chi khí ngưng tụ thành lưới!

Có được thiên phú võ đạo sư, loại tuyệt chiêu như thế chỉ cần nhìn một lần là hoàn toàn có thể bắt chước được, thậm chí còn có thể cải tiến mạnh hơn.

Đó là sự cường đại của thiên phú võ đạo sư!

Bằng không thì nó làm sao có thể nằm trong top mười thiên phú đặc thù chứ.

Phần phật!

Lôi điện, duệ kim, diễm hỏa, ba dạng thiên phú đều bài danh trước ba mươi, dung hợp với nhau sẽ sinh ra uy lực to lớn, cũng không thua gì Thiên Võng Thần Quyền của Đạm Thai gia tộc, thậm chí còn mạnh hơn Thiên la Địa Võng do độc khí hình thành gấp vài chục lần, chậm rãi nghênh đón Thiên Võng Thần Quyền.

- Lôi điện thạch, duệ kim sư, diễm hỏa sư. . . Nhiều thiên phú đặc thù như thế?

Cảnh này lọt vào trong mắt của người khác, trong khoảng thời gian ngắn Nhiếp Vân đã thi triển ra vài loại thiên phú đặc thù top ba mươi, loại năng lực này cho dù các gia chủ là người nhìn thấy các mặt xã hội cũng không nhịn được kinh hô một tiếng.

Thiên phú bài danh top ba mươi khác với các thiên phú bài danh phía sau, mặc dù kiến thức của bọn họ rộng rãi, đối với loại người này cũng phi thường hiếm thấy, mỗi xuất hiện loại xuất hiện đều được chú ý, về sau tiền đồ vô lượng.

Thiếu niên này một hơi thi triển vài loại, xem ra bất luận tâm tính, thiên phú hay là vận khí đều phi thường không tệ, khoảng cách trở thành danh cao thủ danh chấn một phương chỉ kém thời gian mà thôi.

Đương nhiên cũng phải vượt qua cửa ải hôm nay rồi nói sau.

Oanh!

Hai tấm lưới không ngừng va chạm với nhau, đồng thời tiêu hao nhau trên không trung.

Đạm Thai gia tộc có Thiên Võng Thần Quyền tượng trưng Thiên Đạo vô tình, gần như không có phương pháp bài trừ, không ai ngờ thiếu niên trước mặt lại dùng biện pháp lưới rách lưới, dùng loại phương thức này bài trừ tuyệt chiêu khó đối phó nhất.

- Buồn phiền vô tình, Thiên Đạo nghiền áp!

Ầm ầm!

Đạm Thai Minh Hiên ra tay lần nữa.

Thời không chi môn đã bị hắn mở ra, khí lưu hỗn loạn chẳng khác gì tận thế, trong thiên địa sinh ra hỗn loạn hình thành đại hán đi chân trần, đại hán này nâng bàn chân to lớn như thiên địa đạp lên người Nhiếp Vân.

Buồn phiền vô tình, Thiên Đạo nghiền áp, đây là tuyệt chiêu Đạm Thai gia tộc mượn nhờ uy lực Thiên Đạo thi triển ra, một khi sử dụng thiên địa biến sắc, thời không hỗn loạn, mặc dù cường giả Vương Tiên cùng cấp đụng phải cũng bất lực, chỉ có thể chờ bị chôn sống nghiền giết mà thôi.

Thậm chí Đạm Thai Minh Hiên đã từng dùng chiêu này đánh giết một cường giả mạnh hơn hắn một cấp.

Chiêu này là tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn, một khi sử dụng, lực lượng trong cơ thể bị tiêu hao sạch sẽ xem như tất sát kỹ, hắn vốn không muốn dùng, lúc này thấy rất nhiều chiêu số vô dụng với Nhiếp Vân cho nên không kiềm được sử dụng.

Răng rắc!

Đại hán chân trần đạp mạnh, khung xương toàn thân Nhiếp Vân như bị đạp vỡ nát, cho dù thân thể hay linh hồn đều phải thừa nhận cảm giác phá diệt không cách nào chống lại.

Quá mạnh mẽ!

Mượn nhờ uy lực Thiên Đạo thi triển đã vượt qua cực hạn của nhân loại, ngay cả bất tử chi thân cũng không thể chống lại.

- Ta không thể thua, nếu thua Nguyệt Nhi sẽ càng không để ý tới ta, ta tất cả cố gắng đều trôi theo nước chảy. . .

Trong nội tâm có tín niệm như thế, sắc mặt Nhiếp Vân biến thành dữ tợn, nội tâm hắn bộc phát lực lượng chống cự đại hán đi chân trần trấn áp, dường như ngăn cản thiên địa nghiền áp.

Hắn không thể thua trong chiến đấu với Đạm Thai Minh Hiên.

Đạm Thai Lăng Nguyệt là người hắn ký thác cảm tình trong hai đời, trọng sinh ba trăm năm đau khổ truy cầu cái gì?

Hắn có thể gắng gượng vượt qua nhiều gian nan như thế, bất cứ kẻ nào cũng không thể đẩy ngã hắn tại nơi này.

Cường giả Vương Tiên cũng không được!

- Nhiếp Vân. . .

Nhìn cảnh tượn trước mặt mình, hốc mắt Đạm Thai Lăng Nguyệt đỏ lên.

- Nguyệt Nhi. . . Ngươi nhận ra ta?

Đôi mắt Nhiếp Vân nhìn sang, nhìn thấy nữ hài trong đám người.

- Nhận ra, ta làm sao không nhận ra ngươi chứ...

Đạm Thai Lăng Nguyệt không ngừng nỉ non, trong mắt mang theo tình cảm vô hạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.