Vô Tận Đan Điền

Chương 409: Chương 409: Diệt tộc (1)




- Ca ca, ngươi không sao chứ, làm ta sợ muốn chết!

...

- Vừa rồi ta thấy linh thạch này, thật giống như mình tiến nhập một thiên địa rộng lớn, nơi đó có rất nhiều đại nhân giống ta, đều luyện kiếm, kiếm pháp của bọn hắn đều rất cao minh, ta liền theo chân bọn họ học! Ai ngờ còn không có học bao lâu, liền nhìn thấy có Yêu nhân vây công ngươi, lúc ấy ta liền chẳng quan tâm đi học, lập tức lao qua, cùng bọn họ đại chiến, lúc sau liền tỉnh!

...

- Yên tâm đi, ca ca, ta nhất định có thể trùng kích Bí Cảnh thành công, luyện tốt kiếm pháp, giấc mộng của ta là có một ngày, kiếm thuật của ta có thể tự khai một lưu phái, vô số người theo ta học tập, dưới tình huống vạn chúng chú mục, đứng ở trên đài cao, tuyên bố với tất cả mọi người, ca ca mới là ân sư của ta! Không có ca ca, hiện tại ta như trước là cái gì cũng không phải!

...

- Nếu ta không thành kiếm sắc bén của ngươi, thì sẽ không làm chướng ngại vật ngăn cản ngươi, cho ngươi vướng bận, ca ca, tha thứ đệ đệ tùy hứng, ca ca, tha thứ đệ đệ nghịch ngợm…

...

- Tái kiến, ca ca!

...

- Ca, ta không phải phế vật, ta giống như... còn có chút tác dụng !

...

Nước mắt hòa với mưa dán khuôn mặt chảy xuống, nhưng nhiều nước mắt hơn nữa lại có ích lợi gì? Đệ đệ, sẽ không sống lại!

Thân tình chân chính, mất đi mới biết trân quý cỡ nào, vô luận kiếp trước kiếp này.

Kiếp trước mình không hiểu cái gì là thân tình, thời điểm cha mẹ tỷ đệ còn sống, cho bọn hắn chỉ có lạnh lùng, mà bọn họ đi rồi, mới biết được nhân tình ấm lạnh.

Kiếp này vốn định cho bọn hắn cuộc sống rất tốt, bảo hộ chu toàn, không nghĩ tới giống như kiếp trước, trơ mắt nhìn đệ đệ chết ở trước mặt mình.

Đệ đệ, là ca ca thực xin lỗi ngươi!

Là ca ca làm phiền ngươi!

Nếu không bởi vì ca ca, ngươi trở thành Kiếm Đạo Tông sư, giấc mộng truyền thụ kiếm thuật cho người nhất định có thể thực hiện, nếu không bởi vì ca ca, ngươi khẳng định không có ràng buộc, vô ưu vô lo, làm sao có thể nằm ở chỗ này, thân thể càng ngày càng lạnh...

Ôm đệ đệ thật chặc, như ôm trái tim đã nát của mình, Nhiếp Vân cảm thấy toàn bộ thiên địa không tồn tại nữa.

Nếu sớm biết kiếp này còn có thể mất đi đệ đệ, ta tình nguyện không làm người mạnh nhất Khí Hải Đại Lục gì. Cả đời không trở thành Chí Tôn, chỉ vì có thể cùng các ngươi ở chung một chỗ thời gian càng dài, chỉ vì thân tình mà sống!

- Đệ đệ! Ta sẽ làm cho cả hoàng thất Thần Thánh đế quốc, toàn bộ Tề gia, toàn bộ Mặc gia, còn có Hoa đại nhân kia, toàn bộ chôn cùng ngươi!

Không biết qua bao lâu, Nhiếp Vân trong bi thương xoay người lại, đột nhiên ngẩng đầu. Hai mắt đỏ ngầu, giống như sói hoang cô đơn, hoa phá trường không, phát ra tiếng gào thét sắc bén!

Người đã chết, thù còn phải báo. Nếu đối phương dám thiết kế mình, mình sẽ làm cho bọn hắn trả giá thật lớn!

- Đệ đệ, ta sẽ cho ngươi tận mắt thấy cừu nhân thương tổn ngươi bị giết, yên tâm đi. Ca ca, nói được làm được!

Đứng dậy, hai tay Nhiếp Vân liên tục vũ động, chân khí hùng hậu bao vây thi thể Nhiếp Đồng thành một vòng lớn.

Nhiếp Đồng còn không có đạt tới Bí Cảnh, thân thể không được tạo hóa khí tẩy lễ, thân thể giống như thường nhân, cũng sẽ hư thối, muốn làm cho thi thể của hắn bất hủ, phải sử dụng thủ đoạn phong ấn đặc thù, chẳng qua loại phong ấn này chỉ có đạt tới Bí Cảnh mới có thể thi triển ra, hiện tại mình bao vây hắn, giống như đóng băng, bất quá là trì hoãn thời gian hư thối mà thôi.

- Sưu!

Dùng chân khí bao vây thi thể đệ đệ xong, cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, đưa thi thể vào Tử Hoa động phủ.

Tử Hoa động phủ bị triệt để luyện hóa, đã thu nhỏ lại thành một đoàn sáp nhập vào thân thể, động phủ không giống Nạp Vật Đan Điền, Nạp Vật Đan Điền không thể bỏ người vào, nhưng động phủ có thể!

Dù Nhiếp Đồng đã chết, chỉ là thi thể, nhưng ở trong mắt Nhiếp Vân, hắn còn sống, không muốn đặt ở trong Nạp Vật Đan Điền.

- Phải nhanh quay về Quang Minh thành, hiện tại đã trở mặt với Hoang Trần, không nhanh chút, đám người phụ thân khẳng định sẽ gặp nguy hiểm!

Mất đi đệ đệ, không thể mất đi cha mẹ, tỷ tỷ, vừa thu thi thể đệ đệ lại, Nhiếp Vân liền cấp tốc bay về phía Quang Minh thành.

Quang Minh thành cách nơi này cực xa, lúc trước bay suốt nửa tháng mới tới, bây giờ trở về, Nhiếp Vân dùng hết tốc độ tiến về phía trước, một chút cũng không ngừng nghỉ.

Hành trình Tử Hoa động phủ này, thực lực chân khí của mình từ 6000 Tượng đạt tới 9999 Tượng, cấp bậc cũng từ Chí Tôn trung kỳ đạt đến hậu kỳ, tốc độ so với trước kia nhanh không chỉ một lần, hơn nữa thời điểm tới chiếu cố người khác không thể toàn lực phi hành, hiện tại không chút nào tiết chế chân khí trong cơ thể, chỉ dùng năm ngày liền thấy được Quang Minh thành.

Lúc này Quang Minh thành trước sau như một, không có thay đổi chút nào, mọi người im lặng, căn bản không ý thức được sắp sửa có chuyện kinh thiên động địa phát sinh.

... ... ...

- Bái sư đương nhiên phải bái Nhiếp Vân đại nhân, đại nhân hắn tuổi còn trẻ liền có thực lực như thế, là thần tượng chúng ta sùng bái nhất!

- Đó là tự nhiên, Nhiếp Vân đại nhân thật lợi hại, ta muốn lấy hắn làm mục tiêu!

- Ân, chúng ta hảo hảo nỗ lực, tranh thủ về sau có thể làm ra một phen sự nghiệp...

Ở trong Quang Minh thành, có hai thiếu niên kiêu ngạo đàm luận, người lấy Nhiếp Vân làm thần tượng giống như bọn họ nhiều lắm.

- Các ngươi mỗi ngày để Nhiếp Vân đại nhân ở bên miệng, cẩn thận bị hoàng thất bắt giữ vì tội mưu phản!

Một lão giả nghe được hai người nói chuyện, hừ lạnh một tiếng.

- Cẩn thận bị bắt? Nhiếp Vân đại nhân một kiếm đánh đập hoàng thất lão tổ Hoang Trần cũng không dám nhúc nhích, chỉ sợ cho dù hoàng thất muốn giết hắn, cũng bất lực đi!

Một thiếu niên phản bác.

- Bất lực? Các ngươi biết cái gì! Thần Thánh đế quốc thành lập ngàn năm, thủ đoạn che dấu ùn ùn, phía trước không có động thủ chính là cảm thấy không nắm chắc, ẩn nhẫn mà thôi, một khi động thủ, tuyệt đối đất rung núi chuyển, Nhiếp Vân một nhà già trẻ cùng với có quan hệ toàn bộ giết chết! Ta thấy các ngươi vẫn là cẩn thận một ít, một khi có biến, chết cũng không biết chết như thế nào!

Lão giả cười lạnh.

- Phải a, Thần Thánh đế quốc thành lập thời gian dài như vậy, trải qua nhiều lần Yêu Tộc xâm lấn cũng không bị diệt, khẳng định có con bài chưa lật, làm sao có thể thỏa hiệp một thiếu niên, nhất định là tích tụ âm mưu gì...

Hai thiếu niên có chút choáng váng, nghĩ nghĩ, đích thật là cái dạng này, một người muốn chống lại một đế quốc? Đây không phải là nằm mơ sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.