Vô Tận Đan Điền

Chương 1552: Chương 1552: Đoàn diệt (Thượng)




Độc Cô Tiếu kịp phản ứng đầu tiên, hắn thét lớn sau đó Hiên Viên Triêu Tinh, Kim Nhai vương tử đồng thời la lên.

- Hèn hạ!

- Vô sỉ!

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mình, đám người Chí Liễu, Tiếu Đằng nhìn vào trong mắt, nội tâm vô cùng căm phẫn.

Mấy người này cũng quá vô sỉ, thấy thực lực Nhiếp Vân bạo tăng, một chiêu bóp cổ Nhạc Tân Vô Thường, ba người biết rõ đơn đả độc đấu khẳng định không phải đối thủ cho nên cố ý gán tội danh cho hắn, từ đó có thể thực hiện hành vi vô sỉ mà còn đạt được thanh danh tốt.

Thật sự là dối trá!

Phần phật!

Thời điểm bọn họ mắng đám người này vô sỉ, trường thương của Độc Cô Tiếu đã ra tay.

Một thương phá không, thương mang như đánh xuyên qua không gian sau đó xuất hiện tại mi tâm của hắn.

Một kích tuyệt sát.

Độc Cô Tiếu biết rõ thực lực Nhiếp Vân cường đại cho nên hắn không lưu thủ, trực tiếp sử dụng công kích mạnh nhất, thương mang đột phá thời gian không gian, vượt qua mọi khoảng cách tấn công đối thủ.

Tốc độ của thương này quá nhanh, đã không thể tránh không kịp.

Bành!

Đầu của Nhiếp Vân nổ tung.

- Chết!

Đôi mắt Độc Cô Tiếu sáng ngời.

Vốn tưởng rằng đối phương rất khó đánh chết, không nghĩ tới mọi chuyện lại đơn giản vượt qua tưởng tượng, một thương trúng mục tiêu, đánh nát đầu dễ như trở bàn tay.

- Không đúng, khí tức của hắn không biến mất.

Nụ cười trên mặt của Độc Cô Tiếu còn chưa biến mất, đột nhiên nghe Kim Nhai vương tử la lớn.

Nghe được tiếng la, Độc Cô Tiếu này mới phát hiện Nhiếp Vân bị đánh nát đầu nhưng không chảy ra một giọt máu, chỉ có một chút thịt nát mà thôi, dường như đầu của hắn không phải phàm thai, mà là thủy tinh vỡ.

Hô!

Đầu lâu Nhiếp Vân nổ tung, bàn tay của hắn phát lực.

Răng rắc!

Ngay sau đó bóp nát cổ Nhạc Tân Vô Thường, toàn thân của đối phương nổ tung biến thành từng hạt bụi thật nhỏ, lúc này một cơn gió bao phủ Kim Nhai vương tử.

- Hắn... Hắn có Tu La bất tử chi thân!

Bất tử bất diệt. . .

Nhìn thấy cảnh này Kim Nhai vương tử phản ứng đầu tiên, đồng tử hắn mở to, hắn lập tức đấm một quyền vào cơn gió đang bay tới.

Chẳng những nắm đấm mang theo lực lượng, còn mang theo kỹ xảo đặc thù, lực lượng mang theo xu thế nghiền áp tất cả chẳng khác gì cổ ma trọng sinh tiêu diệt mọi thứ.

- Lực lượng không tệ!

Vào lúc cuồng phong ngưng tụ trước mặt Kim Nhai vương tử và hình thành thân thể Nhiếp Vân, bàn tay của hắn duỗi ra ngăn cản nắm đấm của đối phương.

- Kim Thân Ma tộc chúng ta có thân thể đệ nhất thiên hạ, làm sao có thể bại bởi ngươi. . .

Thấy nắm đấm cuồng bạo của mình bị ngăn cản, Kim Nhai vương tử cảm thấy không dám tin tưởng, hắn gầm gừ sau đó toàn thân căng cứng, hai chân của hắn đạp mạnh lên mặt đất, vô số vết rách như mạng nhện lan tràn ra chung quanh.

Ầm ầm!

Lần này hắn sử dụng toàn lực, lực lượng hung hãn giống như thủy triều, nó mang theo một lớp lại một lớp lực lượng, cũng không có ý kết thúc.

Thân thể và tiên lực là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, sức chiến đấu như nhau, sức chiến đấu thân thể chiếm được đại tiện nghi, tiên lực thi triển công kích mạnh nhất, mặc dù khí hải khổng lồ, công kích mạnh nhất nhưng nhiều nhất chỉ được một lần, những lần tiếp theo sẽ suy yếu, thân thể thì khác, lực lượng mạnh nhất như nhau có thể thi triển cả trăm lần mà không suy yếu.

Đây chính là điểm đáng sợ của cường giả tu luyện thân thể.

Lúc này Kim Nhai vương tử dùng hết lực lượng cơ bắp toàn thân, hắn bộc phát tất cả những gì hắn có, cường giả Thánh Tiên cũng không ngăn cản nổi công kích của hắn nhưng thiếu niên đối diện lại không có cảm thấy kinh hoàng hay sợ hãi, ngược lại vẻ mặt lạnh nhạt giống như khối đá ngầm trong biển cả, mặc cho lực lượng của ngươi mạnh cỡ nào, ta cũng lù lù bất động.

Từ thái độ này xem ra, hắn biết rõ lực lượng của Nhiếp Vân vượt xa hắn.

- Ha ha, không cần thử lại, lực lượng của ngươi không tệ, chỉ tương xứng với lực lượng gấp bốn mươi lần của ta mà thôi, nếu muốn giết ta thì còn kém lắm.

Nhiếp Vân cười cười, hắn lại lên tiếng đánh giá lực lượng của đối phương.

Oanh!

Kim Nhai vương tử cảm giác trên người đối phương truyền tới lực lượng khó ngăn cản, thân thể hắn như bị va chạm mạnh, lúc này kình lực cực kỳ đáng sợ đánh thẳng tới, đánh vào khớp xương toàn thân của hắn.

Răng rắc!

Răng rắc!

Âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên liên tục, Kim Nhai vương tử bay ra xa, thân thể hắn biến thành đống bùn nhão, chết không thể chết lại.

Hắn là kẻ dùng thân thể giết người, hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới đến cuối cùng hắn lại bị kẻ khác dùng thân thể chém giết mình.

- Nếm thử Xã Tắc Ấn của ta!

Từ khi Nhiếp Vân xuất quyền tới khi giết Kim Nhai vương tử cũng là chuyện trong nháy mắt, lúc này công kích của Hiên Viên Triêu Tinh đã đánh tới trước mặt.

Một kim ấn to lớn mang theo tầng tầng đường vân giống như ẩn chứa thiên hạ xã tắc, mang theo lực lượng và tâm nguyện của ngàn vạn thần dân nện xuống.

Tục ngữ nói nhân tâm nặng nhất, Xã Tắc Ấn đã lợi dụng điểm này, vừa xuất hiện giống như có ngàn vạn bá tán khóc rống làm cho người ta bị oan nghiệt quấn thân, không thể tự kiềm chế.

Tiếng vạn dân gào khóc cực kỳ chói tai khó nghe, linh hồn có cảm giác nặng nề.

- Vạn dân làm trọng, xã tắc là nhẹ, thân là đệ tử gia tộc Hiên Viên lại chém giết ngàn vạn dân chúng lấy linh hồn luyện Xã Tắc Ấn, bản thân đã vi phạm ý nguyện vạn dân, làm sao có thể phát huy ra uy lực chí cao vô thượng.

Nhìn thấy uy lực của Xã Tắc Ấn, Nhiếp Vân cũng không trốn tránh, hắn tiến lên một bước, trong hai mắt sinh tử tiêu tan, thiên địa vạn vật giống như dung nhập vào trong đó, hắn vào lúc này là trời xanh, hắn là thiên địa.

Tuy xã tắc quan trọng nhưng nhân mạng càng quan trọng, làm người lãnh đạo xã tắc nhưng không thể tôn sùng dân ý, sớm muộn gì cũng thảm bại, thân bại danh liệt.

Vô số kẻ dùng cường quyền và lực lượng áp bách tư tưởng của nhân dân, đến cuối cùng sẽ biến thành bụi bậm trong bánh xe lịch sử.

Tuy Nhiếp Vân lần đầu nhìn thấy Xã Tắc Ấn nhưng võ đạo chi khí phân tích, hắn hiểu rõ kim ấn chỉ được cái vẽ ngoài, căn bản không có nắm được chân tủy của xã tắc.

Chỉ sợ kin ấn này không phỉa thánh vật của gia tộc Hiên Viên, mà là Hiên Viên Triêu Tinh tự mình phỏng chế mà thôi, ham uy lực nhất thời nhưng vi phạm dân ý, thiên ý, hiển nhiên đã nhập ma.

Sau khi hiểu rõ điểm này, Nhiếp Vân đấm một cái.

Lực lượng như phá tan bình chướng thiên địa, hắn tay không bắt lấy Xã Tắc Ấn uy lực vô cùng.

Ầm ầm ầm...

Hắn xé ấn này thành hai nửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.