Vô Tận Đan Điền

Chương 3220: Chương 3220: Đuổi bắt




Nếu như thật là địch nhân, hai nhà bọn họ nếu đối mặt gia tộc Đại Đế, cho dù yếu hơn nhiều nhưng không sợ chết, luôn luôn sẽ có quyết tâm đánh một trận, đối mặt với chuyện quỷ dị như thế, bọn hắn thật sự không có biện pháp, chỉ hi vọng thiếu niên trước mắt có thể ra tay diệt trừ tai họa ngầm.

- Yên tâm đi, ta đã nói nhất định sẽ ra tay, còn cần hai vị gia chủ phối hợp.

Cũng đã ra tay, Nhiếp Vân sẽ không từ chối, có khả năng giúp đở thì phải diệt trừ Thi Vương, với hắn mà nói cũng có chỗ tốt to lớn.

- Nếu có phân phó, tự nhiên không từ chối.

Nghe hắn muốn ra tay, hai vị gia chủ nhìn nhau, trong mắt cảm kích và hưng phấn.

- Vậy thì tốt, ta sẽ không khách khí!

Nhiếp Vân gật gật đầu:

- Thi Vương có tâm trả thù rất mạnh, tân tân khổ khổ bố cục lâu như vậy làm ra thi thai, bị ta tiêu diệt như thế, khẳng định ghi hận trong lòng, tìm cơ hội trả thù!

- Cho nên chúng ta không cần tìm kiếm khắp nơi, chỉ cần thủ ở nơi này, không quá ba ngày nó sẽ xuất hiện.

- Nếu như Thi Vương tới báo thù, chúng ta phải sớm có chuẩn bị, làm cho nó có đi không về... Hạo Kiền công tử và Văn tiểu thư, từ giờ trở đi phải dừng lại trong gian phòng đó, không thể rời đi, cũng không được đi ra.

- Văn Đào gia chủ, làm phiền ngươi chuẩn bị mười tám cái gương!

- Mười tám cái gương? Bao nhiêu?

- Cao chừng một người.

- Sau đó để phía sau mỗi cái gương một thùng mực in, còn có một chút đồ vật còn lại sẽ ghi chép trong ngọc bài, ngươi lập tức bắt tay vào làm chuẩn bị, tốt nhất làm xong trong một giờ.

Nhiếp Vân hất tay ném ngọc bài.

Phía trên ghi chép hắn cần cái gì.

Văn Đào gia chủ tiếp nhận ngọc bài và nhìn xem, gật gật đầu:

- Những thứ này không tính là kỳ lạ, ta cam đoan sẽ tìm được trong một giờ.

Nhiếp Vân yêu cầu đều là thứ bình thường, không tính là đặc biệt trân quý, tối đa hao phí một ít nhân lực.

Đối với Văn gia, Hạo gia mà nói, chỉ cần có thể diệt trừ đầu Thi Vương vạn năm kia, tốn hao nhiều hơn cũng không tiếc, chỉ có một ít đồ này không tính là gì.

Văn gia không hổ là đại gia tộc lớn nhất Lang Yên Cổ thành, thời gian không dài đã chuẩn bị tất cả.

Trong lúc đó Nhiếp Vân đi dọc phủ đệ của Văn gia một vòng, vẽ tấm bản đồ, hắn bảo mọi người đặt các đồ vật đúng vị trí.

Những thứ này tạo thành trận pháp, tuy hắn cũng là trận pháp sư nhưng so với trình độ của Thần giới thì kém hơn nhiều, có quy linh nên không thành vấn đề.

Một ít đan dược lợi hại cũng cần khắc trận pháp, Thần Nông Đại Đế có rất nhiều tư liệu, trận pháp chỉ là một trong số đó, quy linh đi theo sau lưng mưa dầm thấm đất, tuy còn thua xa các trận pháp sư nhưng lại mạnh hơn không ít người.

Bố trí trận pháp chuyên nhắm vào Thi Vương vạn năm là do hắn thiết kế, lặng lẽ truyền âm cho Nhiếp Vân.

- Nhiếp Vân đại sư, Thi Vương lúc nào tới còn chưa biết được, ta đã an bài người thủ hộ... Bên này chuẩn bị cho tiệc tối, mệt nhọc một ngày cũng nên nghỉ ngơi.

Chuẩn bị cho xong trận pháp, Văn Đào gia chủ đi tới và mời hắn.

Nhiếp Vân cũng không có cự tuyệt, ăn uống no nê sau đó an bài một câu liền dẫn Nhiếp Đồng, quy linh biến mất trong đại điện, tiến vào nạp vật thế giới.

Tuy Thi Vương vạn năm lợi hại nhưng chỉ là Hoàng cảnh viên mãn mà thôi, bằng vào thực lực của hắn hiện tại, che dấu vào trong nạp vật thế giới đã không sợ bị phát hiện.

Biết rõ hắn có an bài, đám người Văn Đào gia chủ, Hạo Long gia chủ cũng chuẩn bị thật tốt chờ đợi Thi Vương tiến đến.

Nửa đêm.

Thời điểm mọi người đang hỗn loạn, đột nhiên một tiếng thét vang lên.

- Đến rồi!

Thân thể Nhiếp Vân xuất hiện, hắn rời khỏi nạp vật thế giới, ngay sau đó đám người Văn Đào gia chủ cũng chạy tới nơi phát ra tiếng thét.

- Tại sao không có người? Chẳng lẽ lại chạy...

Mấy người tới đại điện và nhìn chung quanh, Văn Đồng gia chủ không nhịn được tràn đầy nghi hoặc.

Đại điện rỗng tuếch, những tấm gương và các đồ vật chuẩn bị nằm ngổn ngang trên mặt đất, các bố trí cũng rơi lả tả, cũng không nhìn thấy bóng người nào trong phòng.

Đừng nói Thi Vương vạn năm, cho dù bóng quỷ cũng không có..

- Không thể nào, bên ngoài ta bố trí không ít người, còn có trận pháp trong tộc, một khi đào tẩu tất nhiên xúc động, sẽ phát ra, tại sao không có động tĩnh?

Hạo Long tộc trưởng cũng có chút kỳ quái.

Thi Vương càng lợi hại nhưng nhiều nhất cũng giống bọn họ, muốn đến vô tung đi vô ảnh là không có khả năng.

Sớm biết sẽ tới nên bọn họ bố trí thiên la địa võng, lại để Thi Vương chạy đi thật mất mặt.

- Những trận pháp kia không phải bắt nàng, có thể đào tẩu là rất bình thường!

Nhìn thấy hai người kỳ quái, Nhiếp Vân cũng không có cảm thấy bất ngờ, ngược lại cười nhạt một tiếng, cũng không nói chuyện, hắn đi vài bước vào đại điện, bàn tay lăng không một trảo, niết mấy thủ ấn.

Ông!

Không khí run rẩy, một cái tuyến màu đen xuất hiện.

Hắc tuyến lơ lửng trên không trung và kéo dài ra ngoài, tiến vào trong bóng tối, không biết dài bao nhiêu.

- Đây là cái gì?

Nhìn thấy hắc tuyến mọi người sững sờ.

- Đây là dấu vếtThi Vương lưu lại, đi theo hắc tuyến sẽ tìm được nàng.

Nhiếp Vân nói.

- Dấu vết Thi Vương lưu lại?

Văn Đào gia chủ cùng Hạo Long gia chủ nhìn nhau, lúc này ánh mắt khó hiểu.

- Thi Vương vạn năm có thể chế tạo ảo cảnh, cho dù muốn một lần nữa gia hại Hạo Kiền công tử và Văn tiểu thư cũng không có khả năng để bản tôn tới, đến chỉ là một đám ý niệm, cho nên có bắt được đối phương cũng vô dụng.

- Nàng hoàn toàn có thể bỏ qua đạo ý niệm này, sau đó ẩn giấu thì chúng ta không tìm được.

Nhìn bộ dạng bọn họ, Nhiếp Vân giải thích:

- Trải qua việc như thế, lần sau còn muốn tìm được đối phương là ít có khả năng, bởi vậy, trước kia bố trí không phải bắt nàng, mà là... Làm cho nàng đào tẩu!

- Thi Vương xấu xí không chịu nổi, sợ nhất nhìn thấy dung mạo của mình, ta bố trí mười tám tấm gương tại nơi đây sau đó chiếu ở các nơi, chỉ cần nàng đi vào tất nhiên sẽ nhìn thấy hình ảnh trong gương, lúc này cũng sẽ bị dung mạo xấu xí của mình dọa hỏng và quay người đào tẩu!

- Một khi rơi đi sẽ xúc động thủ đoạn ta bố trí lúc trước, mực in sau gương sẽ dính vào người, lưu lại dấu vết bỏ chạy.

- Mực in dung hợp thi khí của nàng sẽ không bị phát hiện, có thể kiên trì một ngày không biến mất, chúng ta nhanh đi thôi, chỉ tìm được nơi ẩn thân của nàng, từ đó chém giết tiêu trừ tai họa ngầm.

Giải thích xong, Nhiếp Vân gật gật đầu sau đó chạy theo hắc tuyến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.