Vô Tận Đan Điền

Chương 1002: Chương 1002: Giao Long xuất hiện (1)




Bốn người nói chuyện với nhau và đi dọc theo đằng mạch, Nhiếp Vân đang muốn đuổi theo, ánh mắt khẽ động và ẩn nấp thân thể.

Ầm ầm ầm!

Vừa giấu kỹ, lại có hai người bay tới.

Hai người này ăn mặc quần áo khác nhau, đi đầu là người áo xanh, bộ pháp nhẹ nhàng, thân pháp cực nhanh, người thứ hai có linh hồn vững chắc, tĩnh như hư không, vững như thái sơn, bọn họ cũng tới tìm Cửu Thiên Hư Không Quả, trong mắt mang theo hào quang nóng bỏng.

- Lần này có người thông tri Thanh Vân Tông và Tĩnh Thiên Tông chúng ta có bảo vật xuất hiện, hiện tại xem ra hẳn là Cửu Thiên Hư Không Quả!

- Đối với Phá Không Cảnh mà nói thì đây là bảo vật hiếm có.

- Đúng vậy,, có thể gia tăng khống chế không gian, nhất định phải đến, ngàn vạn không thể để kẻ khác cướp đi.

- Đến lúc đó một khi phát hiện, Kha Trần huynh ngươi thi triển thân pháp thật nhanh, một lần hành động cướp đồ tới tay, ta sẽ yểm hộ cho ngươi, hai chúng ta đoạt được.

- Tốt!

Trong khi nói chuyện, hai người bay vút về phía trước.

- Yêu nhân, Tiên Vũ Tông, Tử Đàn Tông, Thanh Vân Tông, Tĩnh Thiên Tông, tám đại tông môn đều đi tới Hóa Vân Tông sao?

Trong nội tâm rùng mình, Nhiếp Vân cau mày khó chịu.

Xem ra Giao Long lão tổ Hóa Vân Tông cũng không phải vô tình đi tới nơi đây, mà là bị người ta thiết kế đưa tới đây.

- Có thể thông tri nhiều tông môn tới đây như vậy, nhất định là người của tám đại tông môn, ta thật muốn xem đó là kẻ nào.

Nhiếp Vân xiết chặc nắm đấm và theo sau.

Có thể làm cho nhiều vô thượng trưởng lão tám đại tông môn đồng thời xuất hiện như vậy, nhất định là cường giả tám đại tông môn nhận được tin tức, nếu không bọn họ làm sao có thể đồng thời xuất hiện chứ?

Bất kể là ai, hôm nay đều muốn tra rõ ràng, nghe khẩu khí của yêu nhân chắc chắn đối phương tiến hành liên minh với bọn họ, đối với gia hỏa liên minh với yêu nhân và tổn hại lợi ích của nhân loại, Nhiếp Vân tuyệt đối sẽ không buông tha!

Cho dù đó là cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh thì hôm nay cũng phải chết.

Sát cơ trong mắt Nhiếp Vân lập loè.

Muốn nói Nhiếp Vân hận nhất là cái gì, chính là yêu nhân.

Cho dù kiếp trước hay kiếp này hắn đều hận yêu nhân thấu xương.

Kiếp trước được xưng là Huyết Ngục Ma Tôn, cũng là bởi vì tùy ý tàn sát yêu nhân nên đạt được danh xưng như vậy!

Hắn thống hận yêu nhân, đối hắn càng thống hận những kẻ dám cấu kết với yêu nhân hơn nữa, bởi vì những kẻ này không có tôn nghiêm nhân loại, càng đáng chết hơn nữa.

Cho nên một khi bị hắn biết rõ người kia là ai, cho dù có nguy hiểm, đối phương mạnh hơn nữa thì hắn cũng phải đánh chết đối phương!

Theo sá phía sau, hắn tiến lên phía trước, lại phi hành mấy vạn dặm, sau khi đi tới một khúc thông đạo liền nhìn thấy không gian rộng mở trong sáng xuất hiện.

Không gian này đầy long tức nhộn nhạo và quét qua khắp nơi như phong bạo, cắt không gian này thành vô số mảnh vỡ.

- Đây mới là không gian tới gần vị trí cửu long kéo liễn.

Nhìn long tức nhộn nhạo trước mặt, Nhiếp Vân biết rõ tại đây mới thật sự là nơi tới gần không gian cửu long kéo liễn, chỉ sợ cũng là khu vực Cửu Thiên Hư Không Đằng sinh trưởng, tất cả long tức cũng phát ra từ nơi này.

- Ha ha, quả nhiên có Cửu Thiên Hư Không Quả, đây là của ta!

- Chúng ta phát hiện trước, là của chúng ta.

Trong lúc khiếp sợ, chợt nghe phía trước có tiếng nói kích động, năng lượng to lớn nổ tung, phía trước có một quả trái cây màu đỏ, mắt thấy sắp thành thục, không phải Cửu Thiên Hư Không Quả là cái gì.

- Trên đằng mạch lại sinh ra hai trái cây.

Nhìn thấy trái cây, Nhiếp Vân chấn động.

Vốn tưởng rằng có một trái cây đã không tệ, không nghĩ tới nơi này còn có hai trái.

Hiện tại không phải thời điểm đi qua hắn ngẩng đầu nhìn phương hướng năng lượng phong bạo nổ tung, chỉ thấy phía trước có sáu người đang hỗn chiến, dường như đều muốn trái cây này thuộc về mình, bọn họ ra tay không chút lưu tình, lực lượng bàng bạc không ngừng nổ vang, không gian bị nghiền nát và hỗn loạn không chịu nổi.

Vô thượng trưởng lão của tám tông môn cơ bản đều nhận biết nhau, sáu người này xem ra là những người hắn gặp lúc trước, càng quen nhau càng ra tay hung ác, vì Cửu Thiên Hư Không Quả, bọn họ dám giết thân nhân chứ đừng nói những kẻ chỉ gặp qua vài lần.

Thời điểm không gặp được bảo bối nói phi thường dễ nghe, chính thức gặp được bảo bối mới biết tình nghĩa chẳng là cái gì cả.

- Kha Trần, ngươi muốn chết, hư không quả là của ta.

Tiếng gào rú vang lên, một lão giả áo xám đã tấn công Kha Trần trưởng lão của Thanh Vân Tông.

- Khúc Huân, đối thủ của ngươi là ta, đừng tìm sai người!

Nhìn thấy lão giả áo xám động thủ động thủ, một vị lão giả lập tức ra tay với hắn.

Cường giả công kích trong hư không, sóng năng lượng nhộn nhạo làm không gian rung động mạnh.

- Giằng co đi, có cái gì có thể tranh, một quả sẽ là của ta, ta tới trước.

Lúc này có một người hét dài và phi hành về phía trước, muốn thu trái cây vào trong tay của mình, còn chưa tới trước trái cây đã bị người cản lại.

- Ngươi đừng đi nhanh như vậy, ta thấy nên dừng lại ở đây.

Hai người này đấu với nhau.

Sáu người chia làm ba đại trận doanh, không ai nhường ai, bọn họ cản trở và tấn công cực mạnh, lực lượng bàng bạc bắn ra khắp bốn phía, trong thời gian ngắn lại tới gần trái cây.

- Hừ, đều không phải đồ tốt, ta thấy chúng ta nên thừa cơ tiềm hành đi qua.

Nhìn thấy những vô thượng trưởng lão bình thường ra vẻ đạo mạo, lúc này vì một quả trái cây mà tranh đoạt như n bà chanh chua, Nhiếp Vân lắc đầu, đang muốn lặng lẽ ẩn nấp đi qua trộm trái cây, hắn nhìn thấy không gian chấn động, một đầu Giao Long cực lớn xuất hiện trước mặt mọi người.

Đầu Giao Long này dài mấy trăm mét, vừa xuất hiện mang khí thế lôi đình chấn nhiếp tất cả mọi người.

- Giao Long lão tổ Hóa Vân Tông? Tại sao nó lại ở nơi này?

- Hỏng bét, nó nhất định là muốn thôn phệ hư không quả kéo dài tuổi thọ, bị nó cướp được thì chúng ta đừng mong chiếm được.

- Tốt nhất nó chỉ đi ngang qua đây, lập tức đi ngay, ngàn vạn đừng nhìn hư không quả.

Nhìn thấy Giao Long thoáng xuất hiện trước mặt, tất cả mọi người giật mình biến sắc.

Đầu Giao Long này là Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong, thật muốn cướp đoạt Cửu Thiên Hư Không Quả, bọn họ có nhiều gấp một trăm lần cũng đừng mong đoạt được.

So với bọn họ giật mình, Nhiếp Vân lại sững sờ.

Hắn khẳng định kiếp trước chưa từng nhìn thấy đầu Giao Long này, nhưng chẳng biết tại sao phi thường nhìn quen mắt, dường như đã gặp qua ở đâu rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.