Vô Tận Đan Điền

Chương 1501: Chương 1501: Hiên Viên công tử.




Uy lực bảy người này liên thủ thật sự quá cường đại, tuy rằng hung tính của đầu Dã Không Tu La đã bị phai mờ đi không ít, nhưng mà một khi chính thức rat ay. Cho dù là cường giả Thánh Tiên cảnh cường giả cũng chưa hẳn đã có thể là đối thủ của hắn. Thế nhưng lúc này lại bị sáu người này dùng một chiêu đánh bại, không còn năng lực tiếp tục phản kháng. Loại năng lực phối hợp này, chỉ sợ cho dù là cường giả Thánh Tiên chính thức tới đây cũng không chiếm được thượng phong.

Khó trách Khu Tu tháp ở đây không ai dám tới quấy rối, một phân bộ đã có thực lực như thế, thật sự không biết tổng bộ kia sẽ mạnh tới mức nào.

- Đây là huy chương đẳng cấp của ngươi, chúc mừng Nhiếp Vân đại nhân a!

Mọi người được truyền tống trở lại gian phòng, Điêu Tuyền cười đưa một khỏa huy chương chứng minh đẳng cấp cho Nhiếp Vân.

Gọi là Nhiếp Vân đại nhân, nói rõ đã thừa nhận thân phận của hắn.

- Chúc mừng! Ta biết rõ ngươi nhất định có thể thành công a!

Trong tiếng chúc mừng của mọi người, trong phòng có một người đi tới, chính là Tiếu Đằng đạo nhân.

Dường như Tiếu Đằng đạo nhân đã sớm quen thuộc với đám người Điêu Tuyền đám, song phương khẽ gật đầu, miệng nở nụ cười vui vẻ.

- Tiếu Đằng, nhìn dáng vẻ của ngươi, rốt cục cũng đột phá tầng gông cùm kia. Lần này tới chẳng lẽ cũng muốn đi di tích Hắc Long Thánh tôn tìm kiếm thứ kia?

Hàn huyên một hồi, dường như Điêu Tuyền nhìn ra được mục đích hai người cho nên mới hỏi.

- Đúng vậy, tuy rằng hiện tại ta đã đột phá gông cùm, nhưng mà không có tinh thần tinh hạch phụ trợ, như vậy vẫn chưa được coi là Kim Tiên chính thức. Di tích Hắc Long Thánh tôn nếu như quả thật giống như trong truyền thuyết, như vậy vô luận như thế nào thì ta cũng phải qua đó nhìn một lần!

Tiếu Đằng đạo nhân không có phủ nhận mà gật đầu nói.

- Di tích Hắc Long Thánh tôn nguy cơ trùng trùng, hai người các ngươi đi cùng nhau chỉ sợ sẽ rất là nguy hiểm..

Đám người Điêu Tuyền lắc đầu nói.

- Đúng vậy, cho nên chúng ta tới đây là hi vọng Điêu Tuyền đại nhân có thể ban cho chúng ta một đội ngũ tin cậy. Để chúng ta gia nhập, như vậy song phương cũng tiện chiếu cố lẫn nhau!

Tiếu Đằng đạo nhân nói ra mục đích của mình.

- Đội ngũ đáng tin cậy?

Điêu Tuyền nhíu mày.

- Chỉ cần là đội ngũ đi vào Hắc Long Thánh tôn thì đều liên quan tới lợi ích, có liên quan tới lợi ích, muốn chính thức chiếu cố lẫn nhau, chỉ sợ rất khó...

- Tiếu Đằng đại nhân, nếu như ngươi tin được tại hạ, không biết chúng ta có thể cùng đi một đường hay không?

Điêu Tuyền còn chưa có dứt lời thì trong đám người đã có một tiếng cười vang lên.

Người nói chuyện chính là một lão giả có bộ râu dài, khí tức trên người nặng như Thái sơn, dường như cũng giống nhưTiếu Đằng vậy, cũng là cường giả mới tấn cấp Kim Tiên, thế nhưng lại chưa co đọng tinh thần tinh hạch trong người.

- Hóa ra là Chí Liễu đại nhân!

Hai mắt Tiếu Đằng sáng ngời, nói:

- Chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi di tích Hắc Long Thánh tôn?

- Đúng vậy, ta cũng muốn đi nhìn xem, hơn nữa cũng đã tổ chức xong đội ngũ. Hai người các ngươi có thể đi cùng ta cùng một chỗ hành động!

Trong mắt Chí Liễu đại nhân lộ ra một tia tự tin, nói:

- Đội ngũ này của ta, có mấy cái thiên tài nổi danh trong Linh giới, các ngươi gia nhập nhất định sẽ an toàn!

- Không phải Chí Liễu ngươi nói tới Độc Cô Tiếu và Hiên Viên Triêu Tinh kia chứ?

Dường như Điêu Tuyền cũng không biết Chí Liễu muốn đi tới di tích Hắc Long Thánh cho nên hắn sửng sốt một chút, dường như nhớ tới cái gì đó mà lên tiếng nói.

- Ha ha, không sai, chính là hai người bọn họ, hai vị thiên tài này ở trong thập đại gia cũng rất có danh tiếng, lần này bọn hắn đi di tích Hắc Long Thánh tôn chỉ là vì thám hiểm, đối với bảo tàng cũng không có yêu cầu quá lớn, đi cùng bọn hắn tất sẽ không có nguy hiểm quá lớn!

Chí Liễu vuốt vuốt chòm râu nói.

- Người Thập đại gia tộc ? Không phải mỗi một người bọn hắn đều kiêu ngạo, kiệt ngạo bất tuân, không cùng đường với chúng ta hay sao?

Tiếu Đằng đạo nhân không quá tin tưởng, lên tiếng hỏi.

- Người Thập đại gia tộc không đáng sợ như trong truyền thuyết, vẫn tương đối thông tình đạt lý a. Hai vị đều là Khu Tu sư Lục phẩm, là trụ cột của Khu Tu tháp, cho dù bọn hắn có ý khác thì cũng không dám làm gì!

Chí Liễu nói.

- Được!

Nhiếp Vân và Tiếu Đằng đồng thời gật đầu.

Hoàn toàn chính xác, nếu như đổi lại là gia hỏa không rõ lai lịch, chuyện hạ sát thủ sau lưng, đánh lén đồng bạn là chuyện bình thường. Thế nhưng đệ tử thập đại gia tộc lại không dám làm như thế. Dù sao Khu Tu tháp ở trong Linh giới là quái vật khổng lồ, cho dù là Thập đại gia tộc cũng không dám ngang nhiên đắc tội.

- Như vậy thì tốt, nhị vị đã đồng ý, ta sẽ mang nhị vị đi gặp mấy người bọn hắn, mấy ngày nữa chúng ta sẽ xuất phát!

Chí Liễu thấy hai người đáp ứng, lập tức đứng dậy.

Mục đích tới đây hoàn thành, hai người Nhiếp Vân không có ở lại mà cáo từ đám người Điêu Tuyền rồi rời khỏi phòng.

Bên ngoài căn phòng này chính là nơi phụ trách khảo hạch của Quỷ Hải Thành, vẫn như trước có không ít người xếp hàng chờ đợi.

- Mau nhìn, vị đại nhân vừa rồi đi vào khảo hạch đã đi ra!

- Nhìn huy chương trên người hắn kia, Khu Tu sư Lục phẩm... Không ngờ lại khảo hạch thành công!

- Cái gì? Còn trẻ như vậy mà đã là Khu Tu sư Lục phẩm rồi sao? Thật là lợi hại...

Nhiếp Vân vừa mới xuất hiện, lần nữa đưa tới cả gian phòng chấn động.

Vừa rồi hắn tiến vào khảo hạch cũng tạo thành động tĩnh huyên náo không nhỏ, không ít người chờ ở chỗ này là muốn nhìn xem hắn có thành công hay không. Lúc này thấy hắn đi ra, Hai bên đều có một vị Khu Tu sư Lục phẩm làm bạn, trên người còn có huy chương đại biểu thân phận Lục phẩm. Hai mắt tất cả mọi người con mắt đỏ lên, có chút hưng phấn, đồng thời còn lộ ra vẻ sùng bái.

- Tất cả im miệng cho ta! Đây là Nhiếp Vân đại nhân mới tấn chức bán Kim Vân Khu Tu sư Lục phẩm, thấy hắn như là gặp ta! Có người nào dám mạo phạm, mặc kệ có địa vị gì ta đều đánh chết tại chỗ!

Chí Liễu nhìn quanh một vòng, bằng vào trí thông minh của hắn lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Vì vậy hắn hừ lạnh một câu, thanh âm lạnh lẽo như băng.

- Vâng!

Những người này không biết Nhiếp Vân, thế nhưng lại rất quen thuộc với Chí Liễu, thấy hắn nói như vậy, tất cả đều câm như hến, không ai nói nhảm nữa.

- Đi thôi!

Ba người rời khỏi phòng.

Bọn hắn vừa đi, gian phòng lại lần nữa như nổ tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.