Lực lượng cấp bậc Chúa Tể được thi triển ra, thần không biết quỷ không hay đã xuyên qua cấm chế, bay xuống phía dưới.
Một đường đi xuống phía dưới, bay qua mấy vạn dặm, quả nhiên nhìn thấy một cái khe to lớn xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Phía dưới cái khe nứt giống như dung nham, nóng bỏng vô cùng, một cái phong ấn cấm chế vắt nang, phong ấn tất cả chung quanh vào bên trong.
- Phong ấn! Quả nhiên có phong ấn, nhất định là nơi này!
Phù Ám Triều hưng phấn tới mức sắc mặt ửng đỏ.
Nhiếp Vân nhìn một cái, phong ấn trước mắt kinh khủng mà cường đại, khí tức khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo thấu xương lan tràn. Cho dù là hắn đứng ở bên cạnh cũng cảm thấy nhỏ bé không thôi
- Trở về!
Ngừng một chút, Nhiếp Vân cũng không lỗ mãng mà hai hàng lông mày nhíu càng chặt. Một lát sau, hắn phân phó một tiếng, lại bay trở về.
- Trở về? Tại sao phải trở về? Chúng ta hao hết khổ cực mới đi tới nơi này, cứ trở về như vậy chẳng phải sẽ thất bại trong gang tấc hay sao?
Thấy hắn xoay người rời đi, không ngừng lại chút nào, đám người Phù Ám Triều có chút cuống cuồng.
- Cho dù chúng ta có Phá Ấn Luân, thế nhưng cũng không phá nổi chỗ này, đây là thủ đoạn cường giả Phong vương cường giả lưu lại. Nếu như không muốn chết thì đừng có đụng vào. Nếu không, ta sợ các ngươi Chúa Tể không thành mà còn lập tức hồn phi phách tán, trọn đời không được siêu sinh!
Nhiếp Vân hừ lạnh một tiếng.
- Thủ đoạn cường giả Phong vương cường giả lưu lại?
Đám người Phù Ám Triều trố mắt nhìn nhau, cho dù trong lòng tràn ngập không cam lòng, thế nhưng cũng không có bất kỳ biện pháp nào khác.
Cho dù rất muốn trở thành Chúa Tể, có thực lực cấp bậc Chúa Tể, thế nhưng cũng không thể vì vậy mà vứt bỏ tính mạng của mình đi.
- Yên tâm đi, ta sẽ nghĩ biện pháp làm cho các ngươi trở thành Chúa Tể, bất quá bây giờ không phải là lúc. Phong ấn này cũng không thể động, nếu không nhất định sẽ gặp phải họa lớn!
Dường như sợ trong lòng bọn họ sinh ra sự không cam lòng, Nhiếp Vân lần nữa lên tiếng.
- Vâng!
Thấy hắn nói ngưng trọng như vậy, đám người Phù Ám Triều cũng không nói nhiều nữa.
Bọn họ biết Nhiếp Vân luôn là người tâm tư trầm ổn, không phải là người tư lợi. Nếu như đã nói ngưng trọng như thế, nhất định đã biết cái gì đó. Vì vậy lúc này bọn hắn cũng không hỏi thêm nữa mà trở lại chỗ ở, mỗi người đều nghỉ ngơi, không có những hành động nào khác.
Trở lại chỗ ở, Nhiếp Vân cũng không tu luyện, mà thân thể thoáng một cái đã tiến vào nạp vật thế giới.
Nạp vật thế giới đã hoàn toàn dung nhập Thần chi di tích vào trong, tạo thành một nơi đặc thù, tinh thần khẽ động một cái, hắn lập tức xuất hiện ở Thập Tuyệt cổ địa trong Thần chi di tích.
Rào!
Thân thể phá vỡ vô số gông cùm, trong nháy mắt đã đi tới Tuyệt Tâm chi địa của Thập Tuyệt cổ địa, đứng ở trước Tuyệt Vọng chi thủy, Nhiếp Vân lẳng lặng nhìn đám hơi nước đang cuồn cuộn trước mắt.
Thi thể ngâm bên trong đã sớm biến mất, nước biển nhấp nhô, thế nhưng đã không còn lực lượng khiến cho người ta khiếp đảm nữa.
Nơi khiến cho hắn khó hiểu nhất trong Thập Tuyệt cổ địa chính là Tuyệt Tâm chi địa này, cỗ thi thể bên trong nước kia. Bây giờ nghĩ lại vẫn khiến cho trong lòng hắn run sợ không thôi.
Sau khi thực lực của hắn đạt tới cấp bậc Chúa Tể, đã biết được năng lực của cường giả Chúa Tể. Sau khi tử vong tuyệt đối không thể cấy ghép linh hồn của người khác, lần nữa sống lại!
Nói cách khác, thi thể trước đó chỉ sợ là một vị cường giả so với Chúa Tể còn đáng sợ hơn nhiều. Thế nhưng cụ thể là cấp bậc gì, cho dù là hắn bây giờ cũng không nhìn ra được!
Cũng may cỗ thi thể này sau khi hắn lấy được trường kiếm thần binh Chúa Tể đã bị trực tiếp chém chết, biến mất ở trong Tuyệt Vọng chi thủy. Nếu không, nếu như để mặc cho đối phương phát triển, quả thật không biết sẽ diễn biến thành bộ dáng gì nữa.
- Phong ấn ở kẽ hở dưới đất kia rốt cuộc… Tại sao lại khiến cho ta có cảm giác giống như cỗ thi thể này chứ, rốt cuộc là cái gì?
Nhìn nước hồ trống trải trước mắt, Nhiếp Vân trầm tư một lúc.
Lúc vừa mới tới khe hở dưới đất, thấy phong ấn đã bảo đám người Phù Ám Triều rời đi, cũng không phải là hắn có tâm tư. Mà là phong ấn này khiến cho hắn có cảm giác giống như gặp phải cỗ thi thể này vậy.
Đây là một loại khí tức tĩnh mịch, trực tiếp khiến cho người ta linh hồn cảm thấy ảm đạm, cho dù hắn là cường giả Chúa Tể cũng khó có thể tránh thoát.
Còn chưa có mở ra phong ấn thì đã khiến cho người ta sinh ra loại cảm giác này. Nếu như động vào, hắn có thể đoán ra được, đám người Phù Ám Triều nhất định sẽ phải chết không thể nghi ngờ! Coi như là hắn, có thể kháng cự được hay không cũng còn chưa chắc!
Đáng sợ!
Tại sao trong chiến trường tam giới lại có một cái nơi như vậy chứ?
- Lại đi qua nhìn một chút nữa!
Lẳng lặng đứng ở trên Tuyệt Vọng chi hải nhìn một hồi, phát hiện khí tức có liên quan tới thi thể, đã sớm biến mất không còn tung tích. Cho dù có dò xét nữa cũng không dò xét ra cái gì, thân thể Nhiếp Vân thoáng một cái đã từ trong phòng đi ra, lại dọc theo con đường trước đó bay xuống dưới đất.
Không bao lâu hắn đã lần nữa đi tới phía trên thung lũng kia.
Chỗ sâu ở trong thung lũng, cỗ khí tức đặc thù khiến cho người ta khiếp đảm kia như ẩn như hiện. Dường như là một con thú dữ đang ẩn nấp, tùy thời có thể nhảy ra, chiếm đoạt mạt sát người ta.
Đứng ở phía trên thung lũng, Nhiếp Vân mở ra thiên nhãn, chậm rãi nhìn về bốn phía, nhìn một hồi, trên đầu Nhiếp Vân toát ra mồ hôi.
- Cái này. . . Lực lượng tiêu tán bên trong Chiến trường tam giới lại hội tụ đến nơi này? Còn tu bổ cái phong ấn này?
Thiên nhãn nhìn xuyên qua, hắn đã nhìn thấy toàn bộ năng lượng vận chuyển trong chiến trường tam giới, năng lượng thông qua phương thức đặc thù mà hội tụ ở nơi này, từ từ gia cố phong ấn trước mắt.
Lực lượng trong chiến trường tam giới mang theo khí tức đặc hữu của chiến trường, sát lục, tử vong, lạnh lẽo. Dùng loại lực lượng này gia cố phong ấn, quả thực là trước nay chưa từng có, cho dù ngay cả nghe hắn cũng chưa từng nghe nói qua!
Dưới phong ấn này rốt cuộc có cái gì? Che dấu cái gì bên trong?
Lông mày nhíu lại, trong lòng Nhiếp Vân có xung động muốn xé rách phong ấn đi xuống xem một chút. Bất quá, loại xung động này vừa mới xuất hiện đã bị hắn trấn áp xuống.
Cho dù bây giờ thân là Chúa Tể, là cường giả đỉnh phong đứng trên mọi người, thế nhưng cũng không phải là bất tử bất diệt thực sự. Phong ấn trước mắt này vẫn không phải là thứ mà dùng thực lực của hắn có thể hoàn toàn hàng phục.