Vô Tận Đan Điền

Chương 1093: Chương 1093: Kích Thiên Thất Kiếp chỉ. (2)




Đông trưởng lão sẽ cân nhắc yêu nhân xâm lấn cùng với rất nhiều thứ cho nên sẽ có lo lắng sợ hãi. Mà Nhiếp Vân thì không sao cả. Kiếp trước hắn đã thấy qua nhiều lần Yêu nhân xâm lấn, chẳng lẽ còn sợ có thêm một lần nữa hay sao?

Chỉ cần thân nhân bằng hữu của ta không có việc gì, cho dù tất cả mọi người trên Phù Thiên đại lục này chết đi thì có quan hệ gì với ta chứ?

- Họa diệt môn? Tiểu súc sinh. Ngươi đã muốn chết thì ta sẽ nói cho ngươi biết, cơm có thể ăn bậy, không chết được người, thế nhưng nếu như nói lung tung, nhất định sẽ có người chết!

Da mặt tông chủ Tiên Võ tông tông chủ run rẩy, đi về phía trước, ngón tay chỉ về phía trước. Một cái ngọc ấn xoay tròn ở trước mặt hắn.

Tuy rằng hắn chỉ là Nạp Hư cảnh đỉnh phong, nhưng mà ngọc ấn trong lòng bàn tay lại mang tới uy áp rất lớn. Dường như phụ trợ thực lực của hắn, khiến cho hắn không chút kém cạnh cường giả Phá Không cảnh đỉnh phong.

Tông chủ Tiên Võ tông, Hạ Đạo!

- Hạ Đạo cũng quá vô sỉ a, còn chưa có động thủ đã lấy ra Chưởng giáo ấn..

- Đệ tử của Hóa Vân tông này gọi là Vân Phong. Ta từng nghe nói qua về hắn, đừng nhìn hắn chỉ có tu vi Nạp Hư cảnh đỉnh phong. Thế nhưng sức chiến đấu không kém gì Phá Không cảnh hậu kỳ, Hạ Đạo thoạt nhìn lỗ mãng, thế nhưng trên thực tế đã sớm điều tra ra người này, Nếu không cũng không có khả năng làm như vậy a!

- Đúng vậy, cái tên Vân Phong này ta cũng đã được nghe nói qua, đứng thứ nhất trên Phá Không Tiềm lực bảng lần này! Thậm chí còn đánh bại Cảnh Hồng sau khi đột phá!

- Nghe nói lúc hắn chiến đấu, còn xuất hiện một mảng lớn Lôi Vân, bất quá chẳng biết tại sao lại tán đi một cách khó hiểu…

Nhìn thấy động tác của Hạ Đạo, mọi người khiếp sợ, sau đó mới lập tức nhớ tới thân phận của thiếu niên này. Sắc mặt cả đám ngưng trọng vô cùng.

Nhiếp Vân ngụy trang thành Vân Phong, tuy rằng thời gian tiến vào tông môn không dài, thế nhưng cũng không phải là nhân vật vô danh tiểu tốt gì. Trái lại, danh khí của hắn trong tám đại tông môn còn tương đối lớn, thuộc về hàng ngũ siêu cấp thiên tài.

Những tông môn khác cũng không phải là người ngu, sẽ bị một hai câu của Vân Huyên độc vây mà đi vây công Lăng Tiêu đỉnh. Băng dày ba thước không phải chỉ do một ngày lạnh, bọn hắn dám làm như thế, nhất định đã sớm có chuẩn bị, Vân Huyên và Di Hoa đầu độc chỉ là một điểm đột phá mà thôi.

Lúc Hóa Vân tông cường thịnh, không ai dám nghĩ như vậy. Nhưng mà từ khi chưởng giáo cùng rất nhiều Thái thượng trưởng lão mất tích, người ôm loại suy nghĩ này cũng nhiều hơn.

Chiếm vị trí tốt nhất trên Phù Thiên đại lục trường kỳ, lại có thánh địa tu luyện như Thiên Ngoại thiên, ai mà không hâm mộ cơ chứ?

Cho nên, tám đại tông môn vây công Lăng Tiêu đỉnh, cho dù không có Di Hoa, Vân Huyên cổ động thì cũng sẽ tiến hành. Chỉ có điều phương diện thời gian có thể sẽ muộn hơn hiện tại một ít.

Kỳ thật, chuyện này Nhiếp Vân cũng biết, hắn cũng biết mình không ngăn cản được. Cho nên chỉ có thể mau chóng tăng thực lực lên, giảm bớt tổn thất mà thôi.

- Đừng có trách ta lấy lớn hiếp nhỏ, trước tiên nếm thử Kích Thiên Thất Kiếp chỉ của Tiên Võ tông ta đi!

Dường như biết rõ Vân Phong trước mắt không đơn giản như vậy, trong tiếng cười lạnh, ngón tay Hạ Đạo khẽ điểm, một cỗ thốn kình khiến cho không gian kích động từ trên đầu ngón tay hắn bắn ra, vọt về phía Nhiếp Vân.

Kích Thiên Thất Kiếp chỉ là tuyệt chiêu Vô thượng do tiền bối cao nhân Tiên Võ tông sáng chế ra. Điểm ra một chỉ, bảy đạo khí kình hoàn toàn khác nhau xuất hiện, sau khi bị đánh trúng tựa như thừa nhận thiên kiếp, thống khổ không chịu nổi. Hơn nữa tốc độ của chiêu này cực nhanh, giống như kiếp số, không có cách nào tránh né, cho dù tốc độ mau hơn nữa cũng không được.

Chiêu này được xưng là một trong những tất sát kỹ của Tiên Võ tông. Tất cả mọi người đều không ngờ, Hạ Đạo đường đường tông chủ Tiên Võ tông, đối chiến với một người đệ tử, vừa ra tay tựu đã đánh ra công kích sắc bén như vậy.

- Tâm cơ của Hạ Đạo này thật nặng a.

- Tâm cơ? Có ý gì?

- Trước đó tứ đại trưởng lão và Vân Huyên còn không có phân ra thắng bại, hắn yên tĩnh vô cùng, cũng không nhảy choi choi như vậy. Hiện tại đã phân ra thắng bại, Hóa Vân tông ở trong hoàn cảnh xấu thì lập tức nhảy ra. Chẳng lẽ ngươi còn không nhìn ra được sao?

- Hắn muốn kiếm thêm một chén canh? Để lúc đàm phán lấy thêm một ít chỗ tốt hay sao?

- Đúng vậy, Tứ đại Vô Thượng trưởng lão của Hóa Vân tông cũng không phải là đối thủ của Vân Huyên. Chỉ cần không phải là kẻ mù lòa thì cũng biết lần này Hóa Vân tông nhất định sẽ phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Đương nhiên, nếu như vừa rồi Vân Huyên thất bại. Chỉ sợ kết cục sẽ khác, người đầu tiên phản bác Di Hoa cũng sẽ là hắn!

- Thật hèn hạ!

- Cũng không thể nói là hắn hèn hạ, vây công Hóa Vân tông, mỗi một tông môn đều có tính toán riêng của mình, từ hành động ra tay của Hạ Đạo là có thể nhìn ra. Hắn muốn nhanh chóng lập uy, xác định địa vị Tiên Võ tông của hắn a…

Có thể lên làm chưởng giáo tám đại tông môn, không có người nào là kẻ ngu, lúc này Hạ Đạo nhảy nhót như vậy, chỉ cần không phải là kẻ mù lòa thì đều có thể hiểu rõ mục đích của hắn là gì.Trên mặt cả đám đều hiện lên vẻ chán ghét.

- Muốn lấy minh chủ chúng ta lập uy sao? Ha ha, chỉ sợ tên này đụng phải đinh rồi a!

Loại chuyện này những người khác có thể nhìn ra, đám người Trúc Âm cũng không ngốc, lập tức hiểu ra được. Âu Dương Thế Hùng cười nhạt một tiếng, khóe miệng nhếch lên.

Thực lực của minh chủ, bọn hắn có tự tin tuyệt đối. Đừng nhìn tông chủ Tiên Võ tông này có được Chưởng giáo ấn, lại vênh váo hò hét. Trong mắt bọn hắn mà nói, tuyệt đối không phải là đối thủ của minh chủ Vân Phong!

- Kích Thiên Thất Kiếp chỉ. Ha ha, ta thấy nên gọi là Kích Thiên Cửu kiếp chỉ a. Bởi vì bát kiếp, cửu kiếp ngay cả người sáng chế ra cũng chưa luyện thành, cho nên chỉ có thể tuyên bố với bên ngoài là thất kiếp!

Vừa nói chuyện, một mặt Nhiếp Vân vươn tay chộp tới. Một tiếng giòn vang xuất hiện, lập tức ngăn cản khí kình thất kiếp mà mỗi người nghe tên đều mất mật ở bên ngoài thân thể.

- Sao ngươi lại…

Thấy thiếu niên chỉ bằng vào tay không ngăn cản khí kình thất kiếp, sắc mặt Hạ Đạo biến hóa. Hắn không nhịn được lên tiếng hỏi. Bất quá còn chưa nói hết lời thì đã hối hận, dù sao lời này cũng giống như của kẻ yếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.