Sau khi thu yêu đan vào trong ngực, Nhiếp Vân lại ở trên thi thể của Yêu nhân lật một vòng, rõ ràng để cho hắn tìm được ba mươi vạn lượng bạch ngân, thật sự là một số tài phú ngoài ý muốn!
- Cảm ơn ngươi đã cứu ta.
Ngay thời điểm Nhiếp Vân vừa cất kỹ bạch ngân, chợt nghe cách đó không xa có một thanh âm nhẹ nhàng, Lạc Khuynh Thành cẩn thận từng li từng tí đi tới, vẻ mặt xấu hổ.
Thẳng đến lúc này nàng mới hiểu được, nếu như không phải thiếu niên trước mắt này, mình chỉ sợ sớm đã dữ nhiều lành ít rồi!
- Minh bạch mệnh trọng yếu hơn kiếm chưa?
Chứng kiến nữ hài cẩn thận từng li từng tí, Nhiếp Vân nở nụ cười.
- Mới vừa rồi tình thế có chút cấp bách, ngươi đừng trách móc!
Sắc mặt nữ hài đỏ giống như là muốn tích thủy.
- Ngươi tới, thay ta thủ hộ thoáng một phát, mới vừa rồi chiến đấu tiêu hao hết lực lượng, cần phải nhanh một chút khôi phục sức khỏe!
Cười nhạo một câu, Nhiếp Vân biết rõ vừa rồi sở dĩ nữ hài sẽ như vậy, chủ yếu là kinh nghiệm chiến đấu quá ít, liền phân phó một tiếng, lấy ra yêu đan hấp thu linh khí trong đó, chậm rãi khôi phục thể lực!
- Ân!
Nữ hài vội vàng gật đầu, chỉ chốc lát liền lấy thanh trường kiếm kia ra, đứng ở bên người Nhiếp Vân như một bảo tiêu.
- Nha đầu này…
Chứng kiến bộ dạng cẩn thận của nữ hài, Nhiếp Vân cười lắc đầu.
Kiếp trước lần thứ nhất nhìn thấy nữ hài này, nàng có bình tĩnh tỉnh táo viễn siêu bạn cùng lứa tuổi, không nghĩ tới kiếp này gặp lại, như là nữ hài nhà bên, đơn thuần giống như một tờ giấy trắng!
Từ một tờ giấy trắng biến thành đối với bất kỳ người nào cũng phòng bị, so với bất luận kẻ nào cũng bình tĩnh tỉnh táo, xem ra Lạc Thủy thành bị Yêu tộc công hãm tan vỡ, chẳng những để cho mình thành thục, cũng làm cho nữ hài may mắn còn sống sót kia trở nên càng thêm kiên cường!
Hấp thu yêu hạch khôi phục thể lực tốc độ rất nhanh, dùng không đến một giờ, Nhiếp Vân đã cảm thấy trong Khí Hải chân khí no đủ, chẳng những triệt để khôi phục, ẩn ẩn còn đạt đến đệ tứ trọng trung kỳ đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá!
- Nguyên lai tưởng rằng yêu hạch này có thể giúp ta tấn cấp đến đệ tứ trọng hậu kỳ, xem ra lại tính sai.
Nhiếp Vân lắc đầu!
Nếu như cho người khác biết rõ hiện tại hắn nghĩ cái gì, tuyệt đối sẽ tức chết!
Ngươi ngủ một giấc từ sơ kỳ tấn cấp đến trung kỳ, hiện tại không đến một giờ lần nữa đạt tới trung kỳ đỉnh phong, như vậy còn không biết đủ, tại sao không đi chết đi.
- Ngươi tốt rồi?
Chứng kiến thiếu niên tỉnh lại, vẻ mặt nữ hài hưng phấn:
- Ta gọi Lạc Khuynh Thành, là con gái của thành chủ, ngươi tên gì?
- Ta?
Dương Thần đang muốn nói ta tên gì chẳng lẽ ngươi không biết sao? Lập tức nhớ tới mình còn không có cùng nàng nhận thức, nở nụ cười một tiếng:
- Ta gọi Nhiếp Vân!
Nghe được cái tên “Nhiếp Vân” này, nữ hài đột nhiên nhớ tới cái gì, nghiêng đầu, tay vịn lấy cằm, như có điều suy nghĩ nói:
- Nhiếp Vân? Ta nhớ tứ đại gia tộc Nhiếp gia có một phế vật cũng gọi là Nhiếp Vân, phụ thân hắn hình như là đệ nhất thiên tài Nhiếp Khiếu Thiên năm đó.
- Bề ngoài giống như ta chính là phế vật kia a!
Nhiếp Vân không nghĩ tới danh tiếng của mình đã tiến vào phủ thành chủ rồi, vẻ mặt cười khổ.
- Ah
Nữ hài nhẹ che môi, sắc mặt càng đỏ, liên tục khoát tay:
- Không có ý tứ, ta không phải cố ý nói ngươi là phế vật, ta nói là nhi tử của Nhiếp Khiếu Thiên kia.
Nói đến đây càng thêm xấu hổ, phế vật trong truyền thuyết kia, không phải là vị trước mắt này sao?
Nếu như hắn thật sự là phế vật, vậy mình là cái gì?
- Ha ha!
Biết rõ nữ hài tựa hồ không quá giỏi cùng người kết giao, Nhiếp Vân cũng không thèm để ý hỏi:
- Những Yêu nhân này từ đâu tới đây? Tại sao lại đi theo ngươi?
Dựa theo trí nhớ kiếp trước, người Yêu tộc xâm lấn là ở một năm sau, chẳng lẽ bởi vì mình trọng sinh liền để thời điểm Yêu tộc xâm lấn nhanh hơn!
Thật như vậy thì phiền toái, thực lực của mình còn kém xa lắm, hết thảy đều chưa có chuẩn bị, một khi ở lúc này Yêu tộc xâm lấn, Lạc Thủy thành nhất định sẽ như kiếp trước, triệt để bị diệt!
- Ta cũng không biết, ta ở chỗ sư phụ tu hành hôm nay mới trở về, vừa tới bến tàu đã bị những người này vây công, ta cũng không biết bọn hắn tại sao lại đi theo ta!
Nữ hài thấy thiếu niên không hề truy vấn, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, nghĩ nghĩ hồi đáp.
- Sư phụ ngươi? Thần Phong đế quốc Bách Hoa Tông?
Đột nhiên nhớ tới cái gì, Nhiếp Vân hỏi.
- Ngươi… làm sao ngươi biết?
Lạc Khuynh Thành sững sờ.
- Ha ha, tông môn chỉ có nữ tử, lại có thể đào tạo ra loại thiên tài này như ngươi, ở Thần Phong đế quốc ta chỉ nghĩ tới cái này .
Nhiếp Vân cũng không thể nói là kiếp trước ngươi nói cho ta biết, đành phải cười cười xấu hổ, thuận miệng biên cái lý do.
- Ta chưa nói tông môn của ta tất cả đều là nữ tử ah.
Đừng nhìn Lạc Khuynh Thành không biết thế sự, nhưng thực tế là cực kỳ thông minh, hỏi tiếp.
- Ách… Nhìn ngươi như thanh liên bất nhiễm, đơn thuần như một tờ giấy trắng, cho nên ta đoán a!
Nhiếp Vân mặt già đỏ lên.
Ai, sống mấy trăm năm lại bị một nữ hài mười mấy tuổi hỏi không biết nói như thế nào, thực mất mặt!
- Hì hì, ngươi đoán đúng rồi, ta chính là đệ tử Bách Hoa Tông!
Lạc Khuynh Thành nở nụ cười, như trăm hoa đua nở.
Hai người lại nói chuyện phiếm vài câu, Nhiếp Vân phát hiện tuy trên tính cách Lạc Khuynh Thành này cùng trong trí nhớ có khác nhau rất lớn, nhưng thực chất lại không có chút nào biến hóa, đều không kiêu không nóng nảy, không sợ khổ không sợ mệt mỏi, đối với công chúa trong một đại thế gia mà nói, đã cực kỳ không tệ!
Cũng chính bởi vì những sở trường này, mới khiến cho nàng nay tuổi chưa qua mười bảy, cũng đã đạt tới Khí Hải đệ ngũ trọng, có được thực lực viễn siêu bạn cùng lứa tuổi!
- Ta phải về phủ thành chủ gặp phụ mẫu, nếu không ngươi cũng theo ta đi!
Hàn huyên một hồi, Lạc Khuynh Thành mời nói.
- Gặp cha mẹ ngươi? Không được, ta còn có việc, hiện tại phải đi rồi!
Nhiếp Vân khoát tay áo.
Hơn nửa đêm ta theo ngươi về nhà ngươi là tính toán chuyện gì, một cô nương như ngươi cũng phải chú ý thoáng một phát ah.
Mặc dù trong nội tâm nghĩ như vậy, nhưng Nhiếp Vân có thể hiểu được, Lạc Khuynh Thành này từ nhỏ đã được đưa đến Bách Hoa Tông tu luyện, tông môn này tất cả đều là nữ tử, tâm tính tự nhiên đơn thuần, có lẽ nàng mời mình đi gặp cha mẹ, chỉ là xuất phát từ bằng hữu cân nhắc, không nghĩ tới một nữ hài hơn nửa đêm mang một nam nhân về nhà sẽ gặp đến bao nhiêu chỉ trích.