Vô Tận Đan Điền

Chương 2756: Chương 2756: Lần nữa diễn sinh ra đan điền.




Thậm chí còn khiến cho người ta có một loại cảm giác, giống như nước vậy.

Nước là vạn vật chi tổ, cơ hồ bất kỳ vật gì cũng có thể dung hợp cực tốt. Loại nguyên khí này cũng chính là như vậy, vô luận là lực lượng hay là linh hồn của đối phương đều có thể dung hợp vào, tuy hai mà một.

- Thử một chút xem có thể thôn phệ kịch độc trong đám máu màu vàng ở trong cơ thể hay không.

Nếu năng lực thôn phệ của loại nguyên khí này lợi hại như vậy, không bằng thử một chút xem có thể thôn phệ được độc khí trong cơ thể hay không.

Nghĩ tới là làm, tinh thần khẽ động một cái, đạo nguyên khí này lập tức xuất hiện ở trong khí hải của hắn.

Lúc này khí hải của hắn đã bị Đạm Đài Lăng Nguyệt phong ấn, độc khi dung nhập vào trong cốt tủy mặc dù nghiêm trọng, thế nhưng cũng không có tổn thương quá lớn với hắn.

- Phong ấn vỡ ra…

Đối với phong ấn ở trong cơ thể mà Đạm Đài Lăng Nguyệt lưu lại, hắn đã nắm giữ hết sức quen thuộc. Nương theo một tiếng khẽ hô ở tận đáy lòng phong ấn trước mắt lập tức xuất hiện một cái khe hở chật hẹp.

Bên trong kẽ hở, độc khí màu vàng cuồn cuộn, khiến cho người ta muốn nôn mửa.

Nhiếp Vân dè đặt bỏ đạo nguyên khí này vào.

Tí tách tí tách!

Nguyên khí giống như đã gặp phải bàn là, phát ra mùi khét, lập tức bị độc khí đồng hóa.

- Hỏng bét...

Trong lòng giật thót. Nhiếp Vân vội vàng tu bổ lại phong ấn đã bị phá vỡ.

Mới vừa rồi đạo nguyên khí kia chẳng những không có thôn phệ được độc khi màu vàng trong máu, ngược lại còn bị thứ sau đồng hóa, biến thành một đoàn khí thể lớn hơn. Nếu như không phải hắn tu bổ lại phong ấn nhanh, không cẩn thận còn sẽ dẫn tới tai nạn, khiến cho hắn lần nữa rơi vào hôn mê.

- Những nguyên khí này không phải của ta, ta không có cách nào khống chế nó đi đồng hóa độc khí được. Cho nên rất dễ dàng bị đối phương đồng hóa...

Mặc dù hành động vừa rồi đã thất bại. Thế nhưng nhưng Nhiếp Vân vẫn tổng kết ra được quy luật và kinh nghiệm, cho nên cũng đã hiểu được chuyện gì đã xảy ra.

Nguyên khí mà hắn mới vừa sử dụng cũng không phải là vật của hắn, giống như là bảo vật vô chủ vậy. Một khi chiến đấu với độc khí màu vàng, nhất định sẽ không chiến thắng nổi, rất dễ bị nó đồng hóa.

Nếu như nó là lực lượng của hắn, như vậy không cẩn thận có thể tróc độc khí bên trong cơ thể ra, thậm chí còn có thể hoàn toàn hóa giải được.

- Ài. Xem ra chỉ có thể nghĩ biện pháp tìm được Phổ Thiên nhất mạch, thuận tiện nhìn xem loại bản lĩnh thôn phệ này bọn họ tu luyện như thế nào a.

Suy nghĩ một chút, bây giờ cũng không có những biện pháp khác, Nhiếp Vân không thể làm gì khác hơn là lắc đầu một phen.

Muốn hoàn toàn nắm trong tay loại lực lượng có thể thôn phệ nguyên khí này, đầu tiên là phải hiểu xem loại lực lượng này phải tu luyện thế nào. Nếu như nhiều người trong Phổ Thiên nhất mạch đều có thể làm như vậy. Có lẽ cũng không tính là thứ khó học gì! Chỉ cần hắn tìm được chỗ tổng bộ của Phổ Thiên nhất mạch gì đó kia. Như vậy nhất định có thể học được loại phương pháp tu luyện này!

Trong lòng suy nghĩ, đang định đứng lên, đợi khi tìm được Phổ Thiên nhất mạch rồi lại nói sau thì đột nhiên hắn lại sửng sốt một chút.

- Ồ? Ta không có công pháp, trên thực tế cũng... Có thể làm ra được loại nguyên khí này!

Trong đầu Nhiếp Vân toát ra một suy nghĩ.

Ban đầu khi hắn ở trong Thiên Địa lục đạo, rất nhiều công pháp hắn cũng không biết, thế nhưng trong cơ thể lại có vô số loại năng lực đặc thù. Đây cũng không phải là học được công pháp đặc thù gì, lĩnh ngộ được đại đạo gì đó. Mà là... Đan điền!

Ưu thế lớn nhất của hắn chính là mở ra chủ đan điền, có năng lực diễn sinh ra đan điền vô hạn ở trong cơ thể! Trước đó ở Thiên Địa lục đạo, đại đạo ba nghìn, hắn từng cho rằng diễn sinh ra ba nghìn đan điền thì đã công đức viên mãn. Không có biện pháp đột phá, thế nhưng bây giờ nhìn lại, dường như cũng không phải là như vậy!

Nếu như quả thật chỉ có ba nghìn đại đạo, ba nghìn đan điền mà nói, như vậy lực lượng mà Phổ Thiên nhất mạch thi triển sẽ là cái gì?

Rất rõ ràng lực lượng của bọn họ đã vượt ra khỏi ba nghìn đại đạo, thuộc về một loại năng lực khác!

- Không biết có thể thành công hay không, thử một chút...

Nghĩ đến điểm này, trong lòng Nhiếp Vân không nhịn được có chút khẩn trương.

Chuyện này chẳng qua chỉ là linh quang chợt lóe, cũng không được xác nhận rõ ràng. Cho dù hắn kiến thức rộng rãi thì cũng không biết có thể làm được hay không, thậm chí còn không biết làm như vậy sẽ dẫn tới loại hậu quả như thế nào.

Nếu như hiệu quả tốt thì cũng thôi đi, nếu như vạn nhất bởi vì đan điền vượt qua hạn chế, khí hải không chịu nổi mà vỡ nát. Như vậy không cẩn thận sẽ chỉ thân tử đạo tiêu mà thôi.

Trong lòng cẩn thận, Nhiếp Vân cũng không có lùi bước, tinh thần câu thông với chủ đan điền, một đạo khí tức đặc thù trong nháy mắt đã vọt tới.

Loại khí tức đặc thù này thuộc về Hỗn Độn đại dương mới có. Bên trong Nạp Vật thế giới cũng không thể sao chép được. Bất quá Đạm Đài Lăng Nguyệt hóa thân thành thiên đạo ba vạn năm, hắn đã đi khắp toàn bộ sáu đạo, đã sớm thu gom rất nhiều khí tức này, cũng không có chút thiếu thốn nào.

Kẽo kẹt!

Nương theo khí tức tràn vào càng ngày càng nhiều, chủ đan điền phát ra tiếng giòn vang liên tiếp, tựa như từng tiếng nổ vang vọng trong đầu hắn.

Nhiếp Vân cố nén xung động muốn hôn mê, ánh mắt nheo lại.

Trước đó hắn cũng đã thử qua, vượt qua ba nghìn đan điền liệu có thể tiếp tục diễn sinh ra đan điền hay không. Thế nhưng lúc đó dường như đã gặp bình phong ngăn cản, cho nên hắn cũng không có tiếp tục nữa.

Dù sao ba nghìn đại đạo tương ứng với ba nghìn đan điền, số lượng chỉ có như vậy. Nếu như nhiều hơn, hắn cũng không biết rốt cuộc có phả là loại thiên phú đặc thù đó hay không.

Lúc này đã có suy đoán cho nên hắn cũng không quản bình phong ngăn cản trong cơ thể. Khí tức đặc thù tuôn ra, không ngừng rót vào bên tỏng chủ đan điền.

Mực dù lực lượng của hắn đã bị phong ấn, thế nhưng đan điền lại có thể vận chuyển. Nương theo lực lượng đặc thù không ngừng rót vào, chủ đan điền phát ra một đạo thanh âm đặc thù, giống như là một loại đại đạo đặc thù ngâm xướng, khiến cho tâm linh của hắn dần dần được tịnh hóa.

Loại cảm giác này giống như lần đầu tiên mở ra đan điền vậy, khiến cho người ta từ trong ra ngoài cảm thấy có chút khẩn trương và không thể tưởng tượng nổi.

- Diễn sinh...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.