Vô Tận Đan Điền

Chương 3306: Chương 3306: Lục Huyền cũng là người tốt a (2)




Đệ đệ biết ca ca dụng tâm lương khổ, đi theo đám Chiến Long Thú này, đang dụng hết toàn lực tranh đấu.

Kiếm pháp của Nhiếp Đồng hung mãnh sắc bén, mang khí tức chưa từng có từ trước đến nay, bất quá, Chiến Long Thú thực quá nhiều, hơn nữa người người thực lực không kém hắn, tranh đấu không biết bao lâu, không những không có chém giết một con, ngược lại thì Nhiếp Đồng bị thương không nhẹ.

- Nhiếp Đồng, chớ phản kháng, tiến vào thế giới nạp vật!

Nhìn bộ dáng của đệ đệ chật vật, Nhiếp Vân biết hắn còn không có dùng máu Lục Hi, lúc này kêu lên một tiếng.

- Ca ca...

Nhiếp Đồng đang chiến đấu sửng sốt một chút, bất quá biết ca ca nói như vậy nhất định là có đạo lý, cũng không phản kháng, thân thể thoáng một cái biến mất, bị thu vào thế giới nạp vật.

- Chính là thời điểm này!

Lấy đi đệ đệ, Nhiếp Vân không có nổi lo về sau, khẽ hô một tiếng, thẳng tắp xông vào trong đội ngũ của Chiến Long Thú.

Rống? ? ?

Tất cả Chiến Long Thú không nghĩ tới mới vừa đi một cái, lại xông tới một cái, đồng loạt sửng sốt một chút.

Nhiếp Vân cũng không nói nhảm, thân thể thoáng một cái, chui vào sau lưng một con Chiến Long Thú.

Dù sao Chiến Long Thú không giết người thí luyện, hắn lại có Linh Lung Trân Châu Tháp hộ thể, căn bản không quan tâm công kích của đối phương.

Rào!

Một đạo kiếm mang phách thiên đắp địa bổ xuống.

Kiếm Thị lần nữa xuất thủ!

Kiếm Thị nghe theo mệnh lệnh của Lục Huyền, đuổi giết Nhiếp Vân, chỉ khi nào Nhiếp Vân tử vong mới ngưng, thấy hắn trốn ở sau lưng Chiến Long Thú, căn bản không quản Chiến Long Thú là ai, trực tiếp công kích.

Rống!

Chiến Long Thú trước người Nhiếp Vân vốn định quật ngã thiếu niên xông tới, liền thấy kiếm mang kích xạ, không quản được những cái khác, gầm thét một tiếng, móng vuốt hất một cái, nghênh đón.

Xì!

Bất quá, mặc dù Chiến Long Thú cường đại, nhưng dù sao không có đạt tới Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, đối với kiếm mang bắn nhanh mà đến không có chút ngăn cản nào, một tiếng kiếm đâm vào thịt, móng vuốt liền bị cắt đi.

Rống!

Móng vuốt rơi xuống, Chiến Long Thú phát ra kêu thảm, những Chiến Long Thú khác thấy đồng bạn gặp phải công kích, tất cả đều nổi giận, đồng loạt phát ra công kích với hai Kiếm Thị.

Vèo vèo vèo vèo!

Đối với Chiến Long Thú công kích, Kiếm Thị căn bản không quan tâm, trường kiếm trong tay lật vũ, từng đạo kiếm mang từ trên trời xuống rơi.

Xì! Xì! Xì!

Tất cả Chiến Long Thú té xuống đất.

Ông!

Chiến Long Thú vừa chết, thân thể cao lớn bắt đầu co rúc lại, biến thành từng cái Luyện Kiếm Thạch.

- Quả thế...

Thấy một màn như vậy, ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.

Xem ra đoán không sai, Chiến Long Thú quả nhiên chính là Luyện Kiếm Thạch biến hóa, chỉ cần chém giết, Luyện Kiếm Thạch sẽ xuất hiện.

- Thu!

Tinh thần động một cái, thu Luyện Kiếm Thạch trên đất vào thế giới nạp vật.

Lực lượng của Kiếm Thị cực mạnh, tốc độ lại nhanh, thời gian không lâu liền chém giết vượt qua chín con Chiến Long Thú.

- Ha ha, cộng thêm trước đã được bốn mươi bảy cái, vượt qua Lục Huyền...

Đưa Luyện Kiếm Thạch đến thế giới nạp vật cho Nhiếp Đồng, Nhiếp Vân mừng rỡ như điên.

Trước một mực cân nhắc, dùng phương pháp gì chém giết những Chiến Long Thú này, không nghĩ tới Lục Huyền lại giúp hắn một tay.

Nếu như cho Lục Huyền biết mình phái ra Kiếm Thị không những không có giết chết hắn, còn để cho hắn lấy được càng nhiều Luyện Kiếm Thạch hơn, không biết có thể tươi sống tức chết hay không.

- Lục Huyền... Cũng là người tốt a!

Nhiếp Vân cảm khái.

Rống!

Liên tục mười con Chiến Long Thú bị giết, Chiến Long Thú còn lại rốt cuộc sợ, gầm thét một tiếng, cũng không đi quản Nhiếp Vân, xoay người bỏ chạy.

Còn dư lại sáu con Chiến Long Thú, nghe được ra lệnh, không dám dây dưa, theo sát phía sau.

Trong nháy mắt, Chiến Long Thú liền chạy sạch sẻ, chỉ còn lại Nhiếp Vân trụi lủi lộ ở bên cạnh Kiếm Thị.

Ô!

Thấy hắn xuất hiện, Kiếm Thị lần nữa động thủ, một đạo kiếm khí phá không đâm tới.

Thình thịch một tiếng, Nhiếp Vân tiếp tục bay rớt ra ngoài, khắp người đều là cát vàng.

- Đừng chạy...

Không nghĩ tới Chiến Long Thú trước vô cùng phách lối, khắp nơi tìm phiền toái chạy còn nhanh hơn thỏ, Nhiếp Vân một trận không nói gì, bò dậy đuổi theo.

Lần này Chiến Long Thú cảm nhận được uy hiếp tánh mạng, tốc độ so với bình thường nhanh hơn nhiều lắm, cho dù Nhiếp Vân toàn lực thi triển Minh Hỏa cửu biến, cũng chỉ có thể nhìn được bóng lưng, từ đầu đến cuối không đuổi kịp.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Sau lưng Kiếm Thị vẫn bất ly bất khí, theo sát ở phía sau không ngừng công kích.

Mỗi công kích một cái, tốc độ của Nhiếp Vân liền tăng nhanh không ít, công kích nhiều lần, hắn cũng tìm ra quy luật, làm sao mượn lực lượng công kích tăng tốc độ lên, đuổi theo Chiến Long Thú.

Một đường đuổi, một đường trốn, đi hơn nửa canh giờ, mắt thấy trời cũng sắp sáng.

Bất quá, giờ phút này Nhiếp Vân cách đám Chiến Long Thú còn dư lại không xa, chỉ có mấy chục thước.

- Luyện Kiếm Thạch có khả năng biến thành lang, hổ, Chiến Long Thú, bản thân liền có chút kỳ quái, có sát thủ miễn phí như Kiếm Thị, vừa vặn dò tra một chút rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!

Trong lòng Nhiếp Vân thầm nói.

Luyện Kiếm Thạch trong tay đệ đệ đã vượt qua Lục Huyền, dựa theo đạo lý không đuổi những Chiến Long Thú này cũng được, sở dĩ đuổi tận cùng không buông, không phải hắn rãnh rỗi nhàm chán, mà là... muốn hiểu rõ bí mật của Luyện Kiếm Thạch!

Nội cốc đi tìm Luyện Kiếm Thạch đã thành quy củ, nhưng... Vì sao phải tìm Luyện Kiếm Thạch? Lục Hi Đại Đế thiết kế cái này mục đích là gì?

Vì sao Luyện Kiếm Thạch lại ở buổi tối biến thành dã thú, công kích người thí luyện? Những thứ này cũng để cho người nghi ngờ, nếu như không cởi ra những mê đoàn này, hắn sợ rằng khó có thể an tâm.

- Đừng chạy, nếu quả thật có bí mật gì mà nói, giết sạch các ngươi, khẳng định liền xuất hiện!

Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng, gia tốc lao theo Chiến Long Thú.

Rào!

Kiếm Thị lần nữa đâm tới một kiếm, nương theo kiếm mang lại một con Chiến Long Thú bị cắt thành mảnh vụn, biến thành Luyện Kiếm Thạch.

Xì! Xì! Xì!

Mới vừa rồi tổng cộng trốn bảy con, thời gian không lâu, cũng chỉ còn lại có Chiến Long Thú thủ lĩnh chạy như điên, còn dư lại đều bị Kiếm Thị chém giết.

Giờ phút này Luyện Kiếm Thạch trong tay Nhiếp Vân cũng đạt tới năm mươi ba cái.

- Chỉ còn lại Chiến Long Thú thủ lĩnh này...

Nhìn chằm chằm Chiến Long Thú thủ lĩnh ở trước mặt chạy như điên, Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng.

Trí khôn của Chiến Long Thú thủ lĩnh này rõ ràng cao hơn những Chiến Long Thú khác nhiều. Chỉ cần chém giết, làm không tốt liền sẽ hiểu bí mật của nội cốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.