Vô Tận Đan Điền

Chương 3299: Chương 3299: Lục Huyền đắc ý (2)




- Không biết là Chiến Long Thú cướp đoạt Luyện Kiếm Thạch của người khác, hay là bị Lục Huyền đoạt đi!

Thấy dấu chân hỗn loạn, không cần đoán cũng biết nơi này khẳng định xảy ra chiến đấu, chỉ không biết cụ thể là Chiến Long Thú đoạt đi Luyện Kiếm Thạch của đám người Lục Bắc Hoang, hay Chiến Long Thú lấy được Luyện Kiếm Thạch bị Lục Huyền đoạt.

Tiếp tục đi theo dấu chân của Chiến Long Thú về phía trước, lại đi một hồi, lần nữa phát hiện dấu chân Nhân loại giao thoa, nhìn dáng dấp lại gặp một lần.

Một đường đi về phía trước, liên tục gặp ba lần giao hội cùng nhân loại, giờ phút này thời gian cũng đến nửa đêm, từ trời tối đuổi đến bây giờ, ước chừng hơn ba giờ, cũng không tìm được Chiến Long Thú, Nhiếp Vân cũng có chút nóng nảy.

Rống!

Đang thời điểm hai huynh đệ tính toán tiếp tục tăng thêm tốc độ, phía trước có tiếng gầm vang lên, hai người đồng loạt nhìn tới, quả nhiên ở trong bóng tối thấy được mười mấy thân ảnh cao lớn.

- Ởphía trước. Cẩn thận!

Trên mặt vui mừng, Nhiếp Vân giao phó, cúi người xuống, gần sát mặt đất nhanh chóng lao lên.

- Có người!

Còn chưa tới bên cạnh, hai người liền thấy Chiến Long Thú ở phía trước, một bóng người đứng chận đường.

- Còn không mau giao Luyện Kiếm Thạch các ngươi giành được ra đây cho ta, chẳng lẽ muốn ta động thủ sao?

Bóng người đứng ở trong sa mạc, không có sợ chút nào, ngược lại mang vẻ khí định thần nhàn.

- Là Lục Huyền...

Nghe được thanh âm này, trong lòng Nhiếp Vân trầm xuống.

Thật là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, vốn cho là đám người mình có thể tìm được Chiến Long Thú nhanh hơn, đánh lén chém giết, đạt được càng nhiều Luyện Kiếm Thạch hơn, nằm mơ cũng không nghĩ tới, tốc độ của Lục Huyền lại nhanh hơn, đã đứng ở bên cạnh!

Rống!

Nghe được Lục Huyền nói, Chiến Long Thú tựa hồ cực kỳ tức giận, phát ra tiếng rống giận, bất quá gào to vừa mới hô ra, liền bị một đạo ánh sáng lóe lên cắt đứt.

Lục Huyền ném Kiếm Thị lệnh ra!

Kiếm Thị lệnh mang uy áp cường đại, giống như quân vương thấy triều thần, để cho người ta không tự chủ được sinh ra ý thần phục.

Rống!

Thấy cái này, Chiến Long Thú không thể làm gì khác hơn là phát ra gào to bất đắc dĩ, cúi đầu.

Song phương tranh chấp, không có chú ý tới bọn họ, Nhiếp Vân cũng thấy rõ tình huống của Chiến Long Thú.

Thân hình của Chiến Long Thú cao lớn, so với con hổ càng thêm khôi ngô, trên người tán dật ra khí tức, càng cường đại hơn con hổ hôm qua, mặc dù mỗi một con vẫn là Hoàng cảnh viên mãn, nhưng nhìn dáng dấp lại cách Thâu Thiên Tá Thọ cảnh không xa.

Chiến Long Thú thực lực như vậy, tùy tiện một con kéo ra ngoài, cũng có thể ung dung chém giết Nam Hoa lão tiên!

- Bất kỳ một con nào đều cần huynh đệ chúng ta dụng hết toàn lực đối phó!

Nhìn một hồi, không nhịn được truyền âm cho Nhiếp Đồng.

Trước gặp phải bầy sói, Nhiếp Vân có nắm chắc một người chiến thắng hai con, gặp phải bầy hổ, cảm thấy nhiều nhất có thể chém giết một con, bây giờ thấy Chiến Long Thú, biết muốn chém giết bất kỳ một con nào, cũng cần hai huynh đệ liên hiệp xuất thủ, toàn lực đối phó!

Nếu không, căn bản không thể thắng được!

Ngắn ngủi ba ngày, thực lực của chúng lại tăng nhiều như vậy?

Chẳng lẽ là bởi vì thí luyện?

Rống!

Trong lòng đang suy đoán, ngay phía trước Chiến Long Thú đã bị buộc đáp ứng yêu cầu của Lục Huyền, đầu to lớn run lên, một đống Luyện Kiếm Thạch rơi trên mặt đất, rơi vào bên cạnh Lục Huyền.

- Mười hai cái, ha ha, lại có mười hai cái Luyện Kiếm Thạch!

Lục Huyền đưa tay nắm Luyện Kiếm Thạch trong tay, không khỏi cất tiếng cười to:

- Cộng thêm ta hôm nay tìm được bảy cái, ngày hôm qua lấy được hai mươi bảy... Ta bây giờ đã có bốn mươi sáu cái, lần này hạng nhất trừ ta ra không còn có thể là ai khác!

- Bốn mươi sáu cái?

Nghe được tiếng la của hắn, da mặt của Nhiếp Vân co giật, sắc mặt trầm thấp xuống.

Căn cứ Nhị Tế Ty giới thiệu, nội cốc tổng cộng chừng một trăm Luyện Kiếm Thạch, Lục Huyền lấy được bốn mươi sáu cái, cũng của mình, đã lấy được gần một nửa!

- Trong tay ta và Nhiếp Đồng cộng lại tổng cộng ba mươi bảy, trước mắt tổng cộng có mười bảy con Chiến Long Thú, nói cách khác, huynh đệ chúng ta ít nhất phải chém giết vượt qua chín con mới có thể chiến thắng!

Trong lòng Nhiếp Vân tràn đầy áp lực.

Nếu như Lục Huyền chỉ lấy được bốn mươi cái Luyện Kiếm Thạch, hắn cũng sẽ không khẩn trương như vậy, dù sao, hai người bọn họ cộng lại đã đạt tới ba mươi bảy, cách bốn mươi cũng chỉ có ba cái.

Nhưng bốn mươi sáu... lại bất đồng!

Chém giết một con Chiến Long Thú không biết cần phải hao phí bao nhiêu thời gian, chém giết vượt qua chín con... Làm sao có thể làm được?

Hơn nữa nương theo số lượng Chiến Long Thú giảm bớt, lạc đàn có khả năng cực nhỏ, không lạc đàn, quang minh chính đại xông tới chém giết... Hắn còn không có thực lực này! Cũng không có thủ đoạn này!

- Các ngươi đi thôi, tiếp tục đi cướp những người khác, trước hừng đông, ta còn sẽ tìm các ngươi!

Lấy đi Luyện Kiếm Thạch, Lục Huyền cười hắc hắc.

Rống!

Thấy Lục Huyền bỏ qua cho bọn nó, Chiến Long Thú không dám dừng lại, xoay người rời đi, thời gian nháy con mắt liền biến mất ở trong sa mạc.

- Bốn mươi sáu cái Luyện Kiếm Thạch, lần này hạng nhất trừ ta ra không còn có thể là ai khác, bất quá... Còn có một việc phải làm, đó chính là giết chết hai người ngoại lai!

Chiến Long Thú rời đi, Lục Huyền cũng không rời đi, mà sắc mặt biến hóa, như kế hoạch cái gì.

- Nội cốc lớn như vậy, đi đến gần ba ngày cũng không đụng phải hai người ngoại lai kia, mù quáng tìm tiếp như vậy, khẳng định không tìm được...

Con ngươi của Lục Huyền xoay tròn, suy nghĩ một hồi, đột nhiên nhếch miệng:

- Hắc hắc. Rất đơn giản, ta đi theo những Chiến Long Thú này. Ta không tìm được bọn họ, nhưng Chiến Long Thú có thể! Hơn nữa... Thấy Chiến Long Thú cướp được Luyện Kiếm Thạch, ta còn có thể thuận tiện đoạt lấy!

Trong mắt lóe lên nụ cười, thân thể Lục Huyền búng một cái, dọc theo dấu chân Chiến Long Thú, nhanh chóng đuổi theo.

- Ca ca...

Lục Huyền rời đi, hai huynh đệ đứng lên, từng cái sắc mặt tái xanh, cực kỳ khó coi.

Thật là sợ điều gì sẽ gặp điều đó.

Lục Huyền lấy được bốn mươi sáu cái Luyện Kiếm Thạch, bọn họ đã thuộc về bên yếu thế, vốn muốn theo dõi Chiến Long Thú, đánh lén chém giết, còn dư lại hơn hai canh giờ, có khi có thể ngăn cơn sóng dữ, đuổi ở trước bình minh vượt qua đối phương.

Ai ngờ... Người này đi theo!

Hắn theo sau, nhóm người mình theo sau nữa, rất dễ dàng bị phát hiện không nói, còn rất khó đánh lén chém giết Chiến Long Thú!

Cho dù chém giết thành công, một khi bị Lục Huyền phát hiện Chiến Long Thú chính là Luyện Kiếm Thạch... Bằng vào Kiếm Thị lệnh của hắn, cũng không có cơ hội gì cho bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.