Vô Tận Đan Điền

Chương 1723: Chương 1723: Luyện thân thể thành tạo hóa tiên khí (1)




Hắn nhanh nhưng lực lượng đánh tới còn nhanh hơn, dường như đối phương đã tức giận, thề phải đánh chết hắn giải hận.

- Hàn Quang Kiếm ngăn cản!

Tình cảnh nguy cấp, Nhiếp Vân biết rõ bị đối phương quét trúng, thương thế khẳng định còn nặng hơn lúc trước, cho dù có bất tử chi thân, thiên phú mộc sinh sư cũng không có chỗ tốt gì, hắn lật tay sử dụng Hàn Quang Kiếm mà Quỳnh Nhai trưởng lão giao cho cầm trong tay, hắn đâm thẳng vào mắt đối phương.

Bành!

Trường kiếm còn chưa đánh tới trước mặt đối phương tựu đã nổ thành bụi phấn, lực công kích vừa rồi chẩng ảnh hưởng gì tới đại xà.

- Xong!

Nhìn thấy chiêu giương đông kích tây của mình vô dụng, lại nhìn công kích của đối phương đánh tới, nội tâm Nhiếp Vân lạnh như băng.

- Lão đại, giao tiểu xà này cho ta xử lý.

Thời điểm Nhiếp Vân cho rằng mình chạy trời không khỏi nắng, đột nhiên nội tâm có tiếng nói vang lên, tuy không lớn nhưng chẳng khác gì âm thanh của thiên nhiên, Nhiếp Vân cao hứng nhảy dựng lên.

Tiểu Long thức tỉnh!

Lần trước tiến vào trong Long Hoàng Kim Tinh Dịch đã bắt đầu ngủ say, đến bây giờ đã qua ba bốn tháng, vốn đang cho rằng cần ít nhất mấy năm nó mới tỉnh, không nghĩ tới lại tỉnh vào thời khắc mấu chốt.

Trước khi ngủ say nó có thực lực nửa bước Tiên Quân, thông qua Long Hoàng Kim Tinh Dịch đã có thể đột phá gông cùm xiềng xích, một lần nữa trở lại cấp bậc Tiên Quân.

Ầm ầm!

Thời điểm nội tâm Nhiếp Vân vô cùng cao hứng, một tiếng long ngâm vang lên, tiểu Long xuất hiện trước mặt hắn, thân thể to lớn cao mấy trăm trượng, kim lân toàn thân, vừa xuất hiện đã bộc phát thanh thế kinh người làm người ta sợ hãi.

Ầm ầm ầm ầm...

Đối mặt đuôi rắn đánh tới, móng vuốt của tiểu Long vươn tới.

Ầm!

Tiếng nổ lớn vang lên, lực lượng vô kiên bất tồi, Bắc Đẩu kiếm, Tháp Chủ Ấn không thể làm đuôi rắn bị thương, hiện tại máu tươi bắn tung toé.

Xèo...xèo!

Hiển nhiên đại xà không nghĩ tới có Ngũ Trảo Kim Long xuất hiện, hơn nữa thực lực còn lợi hại như thế, chỉ trong nháy mắt nó quay người bỏ chạy.

Tuy xà và long trên lý luận là cùng chủng tộc nhưng đầu đại xà này biết rõ chênh lệch với Long tộc hoàng giả Ngũ Trảo Kim Long quá xa, không nói thực lực, chỉ nói u áp huyết mạch cũng không phải nó có thể chống lại.

- Hắc hắc, con rắn nhỏ, chạy đi đâu, nghe nói túi mật của ngươi là vật đại bổ, lưu lại bồi bổ lão đại của ta đi.

Tiểu Long khẽ cười một tiếng, hắn vươn long trảo to lớn về phía trước, bầu trời như bị phong tỏa, cho dù đại xà bỏ chạy thế nào cũng không thể nhúc nhích.

Vừa rồi nó đuổi giết Nhiếp Vân rất hùng hổ, ai nghĩ đến trong nháy mắt lại thành đối tương bị truy sát, hơn nữa thảm như vậy, ngay cả Nhiếp Vân cũng không thích ứng.

- Đây là thực lực gì?

Nhìn thấy tiểu Long lúc trước có thực lực không kém mình bao nhiêu, hiện tại trong nháy mắt đã vây khốn đại xà đuổi hắn chạy trối chết, lúc này Nhiếp Vân không nói thành lời.

Hắn biết rõ thực lực của đại xà trong hàng ngũ Tiên Quân tuyệt đối là tồn tại hàng đầu, cho dù kém U Minh Hoàng Vương nhưng khẳng định không kém nhiều, thực lực như thế trong mắt tiểu Long như con sâu cái kiến, rốt cuộc thực lực của tiểu Long mạnh tới mức nào?

Chẳng lẽ đã khôi phục thực lực thời kỳ thượng cổ, trở thành đệ nhất cao thủ thiên địa lục đạo hay sao?

- Tiểu tử, dám đánh chủ ý lên lão đại của ta, ngươi thật sự không muốn sống mà.

Trong lúc Nhiếp Vân kinh ngạc, đại xà đã bị tiểu Long bắt lấy, móng vuốt cực lớn xé một cái, thân thể to lớn của đại xà bĩ é thành hai nửa, lúc này túi mật giống như trái tim bay ra ngoài.

Yêu thú loài rắn trọng yếu nhất không phải tinh hạch mà là túi mật, nghe nói trong đó ẩn chứa tinh hoa đậm đặc của cơ thể, là thứ cực kỳ trân quý.

- Lão đại, đây là đồ tốt, ngươi ăn đi.

Móng vuốt bắt lấy túi mật rắn và đưa tới trước mặt Nhiếp Vân.

- Ăn?

Gương mặt Nhiếp Vân biến thành mướp đắng.

Túi mật rắn này còn cao hơn cả hắn, bảo hắn ăn, hắn ăn thế nào?

Đương nhiên, Nhiếp Vân cũng không phải là không có biện pháp, thân thể khẽ động, bất tử chi thân nổ tung, hóa thành một đám sương mù đem túi mật rắn vây quanh ở bên trong.

Hô!

Thân thể khôi phục, túi mật rắn đã bị hắn thu vào trong cơ thể.

Cô cô cô cô!

Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân nóng lên, nhiệt lưu hùng hậu không ngừng lan khắp thân thể của hắn.

- Nhanh tu luyện đi, nhìn xem có thể tiến thêm một bước hay không!

Dường như sớm biết nội tâm Nhiếp Vân sinh ra biến hóa, tiểu Long cười một tiếng, khôi phục bộ dáng thiếu niên và cười hì hì.

- Tốt!

Nhiếp Vân biết có tiểu Long chiếu cố cho nên an toàn không cần lo lắng, lúc này không cần nghĩ nhiều, hắn khoanh chân ngồi xuống, tinh thần tập trung và dẫn dắt lực lượng vận hành trong người.

Ầm ầm!

Lực lượng không ngừng lưu chuyển khắp toàn thân, Nhiếp Vân lập tức hiểu được.

Đầu đại xà này là thần thú sinh ra trong hỗn độn, thân thể cường đại đến cực điểm, nhất là phòng ngự, trình độ chắc chắn tuyệt đối có thể so với tạo hóa tiên khí.

Túi mật của nó cung cấp năng lượng không thể giúp Nhiếp Vân gia tăng tu vi nhưng làm phòng ngự thân thể của hắn mạnh hơn trước, thậm chí lột xác thành đồ vật tương đương tạo hóa tiên khí.

- Ân? Lực lượng này hùng hậu như thế, ta gì không lợi dụng thiên phú luyện bảo sư luyện chế nó thành pháp bảo?

Đột nhiên trong đầu hắn có suy nghĩ như thế.

Nhiếp Vân hiện tại có thiên phú luyện bảo sư bài danh ba mươi, trước khi cho rằng thời gian và vấn đề tài liệu nên không luyện ra bảo bối gì, hiện tại lực lượng thân thể không ngừng hùng hậu, tại sao không rèn luyện thân thể của hắn thành pháp bảo cơ chứ?

Loại luyện chế này khác với Linh Tê Luyện Thể Quyết, Kim Cương Lưu Ly Thể, hoàn toàn là hai khái niệm, một khi thành công, cho dù không có Bắc Đẩu kiếm, chỉ bằng vào thân thể cũng có thể phát huy ra uy lực tương đương tạo hóa tiên khí.

Nghĩ đến liền làm, Nhiếp Vân không ngừng vận chuyển thiên phú luyện bảo sư, vận dụng nhiệt lưu của túi mật rắn sinh ra rèn luyện thân thể giống như rèn luyện pháp bảo.

Lúc mới bắt đầu thân thể còn có chút không thích ứng và toàn thân đau đớn.

Tinh thần Nhiếp Vân ổn định như sắt, hắn không quan tâm, lúc này vận chuyển lực lượng khắp toàn thân.

Ầm ầm!

Không biết trôi qua thời gian bao lâu, dường như chỉ mới một giây nhưng lại có cảm giác như cả đời, Nhiếp Vân chậm rãi mở mắt ra.

Quả nhiên suy nghĩ của hắn là đúng, mượn lực lượng túi mật rắn đã thành công luyện thân thể thành pháp bảo.

Hắn hơi lật cổ tay, Bắc Đẩu kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay, cánh tay hắn vung vẩy thành trảo, một kiếm phá không đánh tới đâm vào ngực của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.