Vô Tận Đan Điền

Chương 429: Chương 429: Mộ Ải Sơn (1)




Quan sát một hồi, không có phát hiện chuyện gì mới, Nhiếp Vân cũng không nhìn nữa, đi theo Mộ Nham, ba người rất nhanh đi vào một tiểu viện độc lập, Mộ Nham an bài một phen, cười nói.

- Tốt, phiền toái Mộ Nham thúc thúc, đúng rồi, vừa rồi trang chủ để người nói cho chúng ta quy củ của Thánh Linh đệ tử đại tái, ngươi nói rõ chi tiết một chút a, chúng ta cho tới bây giờ chưa từng tới Cổ Thành, không hiểu quy củ ở nơi này!

Thấy Mộ Nham an bài xong tính toán rời đi, Nhiếp Vân liền vội vàng hỏi, nếu không phải biết lúc trước hắn làm cho người ta quỳ đầy đất, thực còn tưởng rằng hắn là thiếu niên khiêm tốn.

- Kỳ thật rất đơn giản, ngươi nên biết vật trân quý nhất của Cổ Thành chúng ta là cái gì a!

Mộ Nham sửng sốt một chút, giải thích.

- Vật trân quý nhất, đương nhiên là Linh Tê Tuyền!

Nhiếp Vân suy nghĩ một chút gật gật đầu.

- Đúng vậy, vật trân quý nhất của Cổ Thành chúng ta chính là Linh Tê Tuyền. Không có nó, chúng ta làm sao có thể trẻ tuổi như vậy liền có thực lực cường đại như thế! Linh Tê Tuyền là đồ tốt, nhưng nước suối thật sự quá ít, một năm mới có thể sinh ra một giọt! Cũng bởi vì trân quý như thế, ở trên vấn đề phân phối, mọi người sinh ra khác nhau!

- Ngươi cũng biết, Cổ Thành chúng ta tổng cộng có ngũ đại Sơn Trang, làm theo ý mình, tất cả mọi người đều muốn nắm giữ Linh Tê Tuyền, đạt được ích lợi lớn hơn nữa, này liền có mâu thuẫn, vì không cho mâu thuẫn thương tổn an nguy của Cổ Thành, thành chủ phủ liền định một phương pháp, đó chính là ngũ đại gia tộc chúng ta mỗi cách mười năm cử hành Thánh Linh đệ tử đại tái một lần, đệ tử đạt được thứ nhất thuộc về phe nào, Sơn Trang đó có thể chưởng quản Linh Tê Tuyền mười năm!

- Loại trận đấu này đệ tử ngoại môn cũng có thể tham gia, mọi người lẫn nhau cạnh tranh, có thể làm cho thực lực các đệ tử càng ngày càng mạnh, cũng giải quyết vấn đề phân phối Linh Tê Tuyền, cho nên được ngũ đại Sơn Trang ủng hộ, lâu ngày đã thành một loại phong tục tập quán, Mộ Vân đại nhân, ngươi vừa xuất hiện liền có được thực lực vượt qua người bình thường, cho nên lúc này mới đưa tới Mộ Ải Sơn Trang khủng hoảng, dù sao giới trước là bọn hắn chiếm được Linh Tê Tuyền, còn không muốn buông tay!

Mộ Nham nói lai lịch, mục đích của Thánh Linh đệ tử đại tái một lần.

- Nguyên lai như vậy...

Nhiếp Vân đã có chút minh bạch.

Khó trách mình mới tới Mộ Thương liền tìm phiền toái, xem ra đây là Mộ Ải Sơn Trang cố ý, đệ tử ngoại môn thực lực yếu liền trực tiếp đuổi đi, thực lực mạnh mà nói, liền lập tức đăng báo, làm cho cao thủ trong trang đi ra đánh chết, tiêu trừ trừ hoạ, cho nên cao thủ của Mộ Ải Sơn Trang mới tới nhanh như vậy!

Chỉ bất quá bọn hắn nằm mộng cũng không nghĩ đến sẽ gặp phải quái vật như Nhiếp Vân, Chí Tôn cấp có được linh hồn Linh cấp trung kỳ, sức chiến đấu lại cường đại đến cực điểm, cao thủ phái tới toàn bộ quỳ trên mặt đất, mất hết mặt mũi.

- Thánh Linh đệ tử đại tái là so như thế nào? Có hạng mục nào?

Mộ Hà đột nhiên hỏi.

Xem ra nàng cũng chỉ là nghe nói qua trận thi đấu này, biết mục đích, nhưng không biết phương thức cụ thể.

- Này ta cũng không rõ lắm, mỗi lần thi đấu phương thức đều không cùng, bất quá nhiều nhất là tham gia Linh Tê Tuyền thí luyện, có thể câu thông Linh Tê Tuyền, tâm hữu linh tê mới có thể đạt được quán quân!

Mộ Nham nói.

- Câu thông Linh Tê Tuyền, tâm hữu linh tê?

Nhiếp Vân có chút nghe không hiểu.

- Hiện tại nói với ngươi cũng nói không rõ ràng, chờ tiến vào thí luyện, ngươi liền minh bạch!

Thấy thiếu niên có chút sững sờ, Mộ Nham nở nụ cười.

- Nga, đa tạ Mộ Nham thúc thúc chỉ điểm!

Nhiếp Vân vội vàng gật đầu.

Từ thái độ cùng biểu tình của Mộ Nham, tựa hồ hắn không biết chuyện dời đi tiềm lực mà trang chủ nói, Nhiếp Vân biết hỏi nhiều hơn nữa cũng vô dụng, nếu quả thật cái gì cũng biết, ngược lại sẽ khiến cho đối phương hoài nghi, lúc này không thèm nhắc lại.

- Ta đây liền đi trước, có cái gì cần ngươi thông tri người ở phía ngoài một chút là được!

Thấy hai người không vấn đề gì, Mộ Nham lại hàn huyên vài câu, liền đi ra ngoài.

... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...

- Nhiếp Vân, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ? Chẳng lẻ muốn tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái kia?

Mộ Nham rời đi, nhìn chung quanh không ai, Mộ Hà bố trí phong ấn, lặng lẽ truyền âm.

- Thánh Linh đệ tử đại tái không phải ba ngày nữa mới bắt đầu sao? Ba ngày nay ta vừa lúc tra xét Linh Tê Thiên Cung một chút, nhìn xem có thể lén lấy Linh Tê Tuyền Thủy ra hay không! Nếu như có thể lén lấy ra, chúng ta trực tiếp đi là được, không cần phải tham gia thí luyện gì kia!

Nhiếp Vân khẽ cười một tiếng.

Lần này đến tìm Linh Tê Tuyền mục đích là vì bảo trì hoạt tính của thi thể đệ đệ, thời điểm không nên ra tay, tận lực không ra tay, cũng giảm ít một chút phiền toái.

- Tra xét Linh Tê Thiên Cung? Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng đi, Linh Tê Thiên Cung là địa phương quý giá nhất của cả Cổ Thành, bên trong đề phòng sâm nghiêm, hơi không cẩn thận liền...

Vẻ mặt Mộ Hà khẩn trương, tuy không nói hết câu, nhưng nghe ngữ khí liền biết chắc là “hẳn phải chết không thể nghi ngờ”.

- Yên tâm đi, chỉ cần nơi này không có linh hồn vượt qua ta, liền không bất cứ vấn đề gì!

Nhìn ra lo lắng của nàng, Nhiếp Vân cười ha hả, khoát tay áo.

- Trước tu luyện đi, muốn đi cũng phải chờ tới trời tối đã!

Cho dù Linh Tê Thiên Cung phòng ngự sâm nghiêm, có rất nhiều cổ trận, mình cũng không sợ, có được thiên phú Thiên Nhãn, các loại trận pháp sẽ hiển lộ nguyên hình, hơn nữa linh hồn lực siêu cường cùng thiên phú Ngụy Trang, trà trộn vào hẳn là không tính quá khó khăn!

Đương nhiên, việc này không thể nói với Mộ Hà, nếu không thiên phú đặc thù của mình thật sự nhiều lắm, chỉ sợ nàng không chịu nổi sẽ bị hù chết.

- Vâng!

Mộ Hà biết thân phận của mình, hiểu được thiếu niên dám nói như vậy, khẳng định có biện pháp, lúc này không hề hỏi nhiều, tìm gian phòng ngồi xuống, tiến vào trạng thái tu luyện.

Điệp Dực Sơn Trang có khí tức khiến người ta hưng phấn, tu luyện tốc độ khí huyết vận hành nhanh hơn gấp bội, ở đây tu luyện tuyệt đối gấp mấy lần địa phương khác, loại cơ hội tốt này, nàng cũng không muốn lãng phí!

Thấy nàng tu luyện, Nhiếp Vân cũng tu luyện, không biết qua bao lâu, hai mắt đột nhiên mở ra.

- Nên hành động rồi!

Cười cười, liền đứng lên.

- Trước khi đi, còn phải giải quyết một chút phiền toái!

Hai mắt trợn lên, bắn ra một đạo kim quang, một bóng người lẳng lặng trốn ở đó, vẫn không nhúc nhích, một chút khí tức cũng không phát ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.