Vô Tận Đan Điền

Chương 1299: Chương 1299: Một quyền đánh nát (1)




- A... Đội trưởng, ta không muốn...

Không nghĩ tới trốn trong đám người như trước bị chứng kiến, Ngụy Kiều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, toàn thân run rẩy, vội vàng hô.

- Thạch Viên đại nhân, Ngụy Kiều này là một phần tử của đội chúng ta, có thể cho Ngụy gia một cái mặt mũi hay không, chúng ta nguyện ý lại kính dâng mười viên Khiết Linh Đan Huyết Vân nhất phẩm!

Ngụy Tuấn nhíu mày nói.

- Một lần nữa cho mười viên Khiết Linh Đan? Khặc khặxxxxxx, xem ra trên người ngươi mang không ít thứ tốt, hôm nay ta là tài cũng muốn, người cũng muốn!

Thương Khung Thạch Viên nhe răng cười, hiện lên vẻ tham lam.

- Ngươi muốn lưu lại chúng ta, chẳng lẽ không sợ Ngụy gia phái người đánh chết ngươi?

Sắc mặt Ngụy Tuấn biến hóa, lui về phía sau mấy bước, nhìn mọi người làm thủ thế chuẩn bị chiến đấu, cao giọng nói.

- Ngụy gia lão tổ là Chân Tiên cảnh sơ kỳ, ta xác thực rất sợ, nhưng điều kiện tiên quyết là lần này có thể sống sót mới nói, đừng tưởng rằng ta không biết, lần này các ngươi mạo hiểm tới, là vì tìm kiếm Quyệt Hành Hoa, luyện chế đan dược chữa thương cho hắn! Khặc khặxxxxxx, nếu như ta giết bọn ngươi, đã không có Quyệt Hành Hoa, không biết hắn còn có khả năng tới giết ta hay không?

Thương Khung Thạch Viên cất tiếng cười to, phảng phất như đối với hành tung của mọi người nhất thanh nhị sở.

- Ngươi... Bày trận!

Nghe được Thương Khung Thạch Viên nói, da đầu của Ngụy Tuấn tạc lên, biết rõ đối phương khẳng định đã biết chuyện gì, lần nữa lui về phía sau, lên tiếng rống to.

Rầm ào ào!

Đám người Ngụy gia kinh nghiệm chiến sự, nghe được mệnh lệnh, động tác rất nhanh, không đến nửa cái hô hấp liền bố trí thành trận pháp, khí tức cả đám bốc lên, tiến vào trạng thái chiến đấu.

- Muốn chiến đấu với ta? Ta thật lâu không ăn qua thịt người rồi, nhất là cường giả đạt tới Tiên Thể cảnh, thân thể rèn luyện rất tốt, thuần túy đại bổ! Khặc khặxxxxxx, các ngươi đã muốn chết, ta liền không khách khí!

Thương Khung Thạch Viên gào thét, thân thể khổng lồ đạp mạnh ở trên mặt đá.

B- A- N- G...GG! đá vụn vẩy ra, thân thể khổng lồ của Thạch Viên kích xạ đến mọi người.

Nó thoạt nhìn cực lớn, có chút ngốc, nhưng tốc độ nhanh đáng sợ, không đến hai cái hô hấp, liền từ bên ngoài vài trăm mét nhảy đến trước mặt mọi người, nắm đấm như nham thạch nện xuống đầu Ngụy Tuấn.

- Đáng giận! Lưu Kích Chùy!

Thấy hắn vừa ra tay liền đối phó mình, khuôn mặt Ngụy Tuấn khó coi, không kịp lui vào trong trận, bàn tay lật qua lật lại, một thiết chùy cự đại nghênh đón tiếp lấy.

Thấy hắn ra tay, Nhiếp Vân biết rõ Ngụy Tuấn này đi theo hướng cự lực, binh khí là thiết chùy bạo lực nhất.

Chất lượng của thiết chùy này trầm trọng, mang theo hào quang của Tiên Thiên linh khí, xem xét liền biết là Tiên Thiên linh binh, cấp bậc tương tự Kiếm Thần chi kiếm.

Loại binh khí này phối hợp lực lượng Tiên Thể cảnh của Ngụy Tuấn, thoáng một phát ném ra không khí xuất hiện nức nở nghẹn ngào thanh âm, khí tức ngang, lực bổ thiên quân.

- Khặc khặxxxxxx, cầm cái phá chùy liền muốn ngăn trở ta, nằm mơ!

Đối mặt thiết chùy của Ngụy Tuấn công kích, Thương Khung Thạch Viên cũng không tránh né, ngược lại trong mắt hiện lên âm tàn, da lông toàn thân xoay tròn, tựa như tạo thành một cổ lực lượng vặn chuyển, xuyên thấu qua nắm đấm kích xạ ra.

Bành!

Ngụy Tuấn chấn động, lòng bàn tay chảy ra máu tươi, sắc mặt trở nên trắng bệch, bay ngược ra ngoài, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất.

Hắn ngã xuống đất, thiết chùy cũng hoạch xuất một đường vòng cung rơi vào cách đó không xa, thấy một màn như vậy, mọi người không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy trên thiết chùy bóng loáng đen nhánh, bị ném ra một dấu quyền, Thương Khung Thạch Viên dùng một quyền đánh thủng thiết chùy tương đương Kiếm Thần chi kiếm.

Lực lượng thật đáng sợ, thân thể thật đáng sợ!

Không hổ được xưng Thạch Viên, thân thể còn cứng rắn hơn tảng đá.

- Ah? Phương thức phát lực thật cổ quái!

Người khác khiếp sợ muốn chết, Nhiếp Vân lại mắt sáng rực lên.

Có được thiên phú Võ Đạo sư, hắn có thể đơn giản nhìn ra phương thức phát lực của Thương Khung Thạch Viên, loại phát lực này hoàn toàn bất đồng trước kia Nhiếp Vân tu luyện qua, có chứa một loại huyền diệu khác.

Xem ra nếu như Thạch Viên này không phải trời sinh dị chủng, là tu luyện võ kỹ đặc thù nào đó.

- Loại phương thức phát lực này, có thể làm cho thân thể ta phát huy rất tốt, đánh ra lực lượng càng mạnh hơn nữa...

Võ Đạo chi khí vận chuyển trong người, liền học hội phương thức phát lực của Thạch Viên, Nhiếp Vân cảm thấy cốt cách toàn thân loạn hưởng, phảng phất như cơ bắp xương cốt cả người xếp đặt lại lần nữa.

- Bảo hộ đội trưởng!

Nhiếp Vân có thể lĩnh ngộ, những người khác chỉ có khiếp sợ, khiếp sợ qua đi, Ngụy Đào kịp phản ứng, lấy ra binh khí của mình, ngăn Ngụy Tuấn bị thương ở phía sau.

Binh khí của hắn là Quỷ Đầu Đao, giống như thiết chùy của Ngụy Tuấn, dùng sức nặng, sắc bén xưng danh.

Một đao đánh xuống cắt phá không khí phát ra tiếng vang ô ô, Tiên lực tuôn ra hội tụ thành một khí tuyến màu tím nhạt.

Một đao bổ ra, đao sinh khí mang.

- Cô nàng, đội trưởng ngươi tin cậy nhất bị ta một quyền đả thương, ta xem hôm nay ngươi vẫn là hảo hảo chơi đùa với ta a, lão vượn ta sẽ sủng hạnh ngươi, cho ngươi dục sinh dục tử lưu luyến quên về... Khặc khặxxxxxx!

Đối với Quỷ Đầu Đao của Ngụy Đào, Thương Khung Thạch Viên không để ý chút nào, chân sau vừa thô vừa to phát lực, mạnh mẽ xông về trước, bả vai va chạm Quỷ Đầu Đao thoáng một phát.

Đinh đinh đinh đinh!

Quỷ Đầu Đao chém hơn mười đao, đao đao đánh trúng lưng nó, nhưng Thương Khung Thạch Viên ngay cả da cũng không có tổn thương, đối với loại công kích này không thèm để ý.

- Cái gì?

Đồng tử của Ngụy Đào co rụt lại.

- Mọi người cùng nhau động thủ!

Rầm rầm!

Hô một tiếng, binh khí của mười mấy người đồng thời đánh tới Thạch Viên, trong nháy mắt ánh đao, kiếm quang, thương ảnh rậm rạp chằng chịt, gào thét liên tục, toàn bộ đánh vào trên người Thương Khung Thạch Viên, phát ra giòn vang liên tiếp, bắn tung toé ra từng đống hỏa hoa.

Hỏa hoa qua đi, lông tóc trên người Thạch Viên không bị tổn thương, giống như những công kích này đối với nó mà nói chỉ là gãi ngứa.

- Khặc khặxxxxxx, loại công kích này cũng muốn làm tổn thương ta? Tất cả đều gục xuống cho ta!

Chỉ bằng vào thân thể ngăn trở rất nhiều công kích, Thương Khung Thạch Viên gào thét một tiếng, như Phong Lôi bắt đầu khởi động, thân thể xoay tròn một vòng, bàn tay vừa thô vừa to chộp tới.

Rầm rầm!

Tốc độ của nó rất nhanh, mọi người còn không kịp phản ứng, chỉ cảm thấy lòng bàn tay đau đớn như tê liệt, lập tức phát hiện binh khí đã đến trong tay nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.