- Khách nhân tôn quý, ta là người thừa kế thứ nhất của Trần gia Trần Tinh, thiếu đông gia của Lạc Thủy đấu giá phòng, mạo muội tới tiến hành nghiệm tư, còn hi vọng khách nhân thông cảm!
Bên ngoài có một thanh âm tao nhã vang lên.
- Vào đi!
Nghe được đối phương vậy mà phái thiếu đông gia tới, Nhiếp Vân không khỏi có chút ngoài ý muốn, bất quá cũng không có ngạc nhiên quá lớn, để Dương Ngạn mở cửa.
- Khách nhân tôn quý, thật sự không có ý tứ, chủ yếu là Liệt Diễm Phủ kia 100 vạn thật sự quá cao, phòng đấu giá chúng ta buôn bán nhỏ, cho nên quấy rầy!
Làm thiếu đông gia, tự nhiên biết rõ trong từng bao sương ngồi ai, tuy đã sớm đoán ra khẳng định không phải là Nhiếp gia nội môn Nhiếp Vũ, nhưng chứng kiến là hai khuôn mặt xa lạ chưa bao giờ thấy qua, vẫn nhịn không được sững sờ.
Bất quá Trần Tinh là người nào? Lịch lãm rèn luyện nhiều năm, sớm đã như nhân tinh, trong nội tâm kỳ quái, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện ra ngoài.
- Ha ha, không sao, trước đưa ngọc bài cho hắn, để cho hắn nghiệm chứng thoáng một phát, có thể đáng bao nhiêu tiền!
Kiếp trước Nhiếp Vân bởi vì thân phận thấp kém, không có tiếp xúc qua Trần Tinh, không nghĩ tới người này không kiêu ngạo không siểm nịnh, lập tức để cho lòng hắn sinh hảo cảm.
- Ân!
Mặc dù Dương Ngạn không biết Nhiếp Vân tại sao lại tự tin như vậy, vẫn theo lời đưa ngọc bài tới.
- Ngọc bài bình thường …ân, bên trong có một bộ võ kỹ tu luyện?
Tiếp nhận ngọc bài, tùy ý nhìn lướt qua, Trần Tinh lập tức hoảng sợ, sắc mặt thay đổi.
Hắn làm thiếu đông gia của phòng đấu giá, thứ tốt thấy nhiều lắm, kiến thức rộng rãi, biết tự nhiên cũng nhiều.
Võ kỹ là một loại công pháp đặc thù có thể phát huy sức chiến đấu vượt cấp, cực kỳ quý trọng, thậm chí toàn bộ Lạc Thủy thành cũng không có mấy bộ! Võ kỹ đồng dạng công pháp, chỉ có thể ghi chép ở trong ngọc bài đặc thù, nhưng bây giờ lại ghi chép ở trong một ngọc bài bình thường, quả thực là không thể tưởng tượng nổi!
Ngọc bài bình thường rất giòn, ghi chép đồ án, văn tự ở phía trên, hơi không cẩn thận, sẽ trực tiếp vỡ vụn, có thể làm được điểm ấy, đến cùng là người nào? Thân phận gì?
Sớm nghe nói Đế đô của Thần Phong đế quốc có siêu cấp cường giả có thể ở trên ngọc bài bình thường khắc họa đồ vật, mình một mực không tin tưởng, chẳng lẽ hai người này thật sự là Đế đô đến hay sao?
- Tứ đại gia tộc đều có võ kỹ, hơn nữa đều là Quý tộc thượng phẩm, nhìn xem võ kỹ này cấp bậc gì, ghi chép ở trên ngọc bài bình thường, chắc có lẽ không quá mạnh mẽ a!
Võ kỹ đồng dạng huyết thống, cũng chia làm năm cấp bậc Hoàng, Vương, Hầu, Quý, Phàm, cấp bậc càng cao càng trân quý, uy lực cũng càng lớn.
Trong nội tâm nghĩ như vậy, tinh thần quét qua ngọc bài, con ngươi của Trần Tinh dần dần trợn tròn, toàn thân phát run!
Trường Giang Tam Điệp Lãng, Quý tộc thượng phẩm!
Võ kỹ trên ngọc bài rõ ràng là Quý tộc thượng phẩm!
Tuy không có tu luyện, nhưng Trần Tinh biết bộ võ kỹ này mặc dù ở trong Quý tộc thượng phẩm, cũng tuyệt đối được cho gần phía trước!
Hít sâu một hơi, cưỡng ép ngăn chận rung động trong lòng, Trần Tinh nhịn không được nói:
- Giá trị ngọc bài này ta đoán chừng không ra, bất quá ít nhất là 40 vạn lượng, nếu như hai vị yên tâm, hiện tại ta liền an bài đấu giá, đấu giá lấy được tiền, phòng đấu giá chúng ta chỉ lấy 5% tiền lãi!
- Có thể!
Nhiếp Vân không nói thêm gì nữa, tùy ý khoát tay áo.
- Quấy rầy!
Trần Tinh quay người đi ra ngoài.
- Ngươi bán võ kỹ gia tộc?
Chứng kiến Trần Tinh đi xa, Dương Ngạn thế mới biết ngọc bài kia là cái gì, con mắt trợn tròn, nhìn về phía hắn như đang nhìn một quái vật.
Công pháp, võ kỹ đều là đồ vật trọng yếu nhất của một gia tộc, một khi gia tộc biết có người bán ra, tuyệt đối sẽ lăng trì tên phản đồ này!
- Cái này không phải võ kỹ của Dương gia chúng ta!
Tựa hồ nhìn ra nghi ngờ của hắn, Nhiếp Vân giải thích một tiếng:
- Tốt rồi, những sự tình này về sau ta sẽ nói cho ngươi biết, an tâm xem náo nhiệt đi!
- Nhiếp Vân ngươi thay đổi!
Nghe được thiếu niên nói, nhớ tới hôm nay mình nhìn thấy từng màn, Dương Ngạn giờ mới hiểu được mình cùng thiếu niên này chênh lệch đã không phải là một chút, hít sâu một hơi, ngăn chận khiếp sợ trong lòng, chậm rãi nói:
- Bất quá biến thành như vậy ta thích!
- Ngươi ưa thích…
Nghe nói như thế, Nhiếp Vân lảo đảo thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Lời này nghe làm sao cũng không được tự nhiên a. Nhớ tới sự tình trước kia mình làm với Nhiếp Liễu, toàn thân Nhiếp Vân liền một hồi ác hàn.
Đại ca, ta là nam a, hơn nữa tâm lý của ta rất bình thường
Hai người nói chuyện, phía dưới đấu giá hội tiếp tục tiến hành, lần này đấu giá sư kia lui xuống, Trần Tinh đi nhanh tới.
- Ta là người thừa kế thứ nhất của Trần gia, thiếu đông gia Trần Tinh.
Trần Tinh đi tới tự giới thiệu, lập tức nói:
- Đối với vừa rồi Dương Tuấn tiên sinh ở lầu một phòng số 4 nghi vấn, ta đã nghiệm tư điều tra!
- Cái gì? Nhanh như vậy liền điều tra xong? Người trong lầu hai phòng số 17 thừa nhận sao? Bọn hắn ở đâu, ta thay các ngươi xử trí!
Dương Tuấn từ vừa mới bắt đầu trong nội tâm liền cho rằng lầu hai phòng số 17 không có tiền, lúc này nghe được nghiệm tư kết thúc, lập tức thét dài một tiếng, muốn nhảy ra khỏi phòng.
- Dương huynh, nơi này là Lạc Thủy đấu giá phòng, không phải trường đua ngựa của Dương gia các ngươi!
Trần Tinh cùng Dương Tuấn đều là người thừa kế thứ nhất của tứ đại gia tộc, địa vị giống nhau, thấy hắn đánh gãy lời của mình, cực kỳ không lễ phép, sắc mặt thoáng một phát trở nên rất khó coi!
Tứ đại gia tộc Dương gia là từ chăm ngựa bắt đầu lập nghiệp, có được mười bảy trường đua ngựa cực lớn, Trần Tinh nói như vậy tương đương với trực tiếp đánh vào trên mặt Dương Tuấn.
- Trần Tinh ngươi…
Dương Tuấn vốn tức giận muốn chết, nghe nói như thế càng tức điên, chỉ có điều Trần Tinh cùng hắn địa vị giống nhau, cho dù hắn lại hung hăng càn quấy cũng không dám cùng Trần gia liều mạng, đành phải hừ lạnh một tiếng, ném lửa giận lên trên thân người ở lầu hai phòng số 17:
- Ngươi tốt nhất giao gia hỏa báo giá loạn ra đây, nếu không, Dương gia chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
- Loạn báo giá? Còn chưa xong sao? Ta hiện tại nói cho ngươi biết, khách quý ở lầu hai phòng số 17, có được tư cách mua sắm Liệt Diễm Phủ, chuôi Liệt Diễm Phủ kia đã quy bọn hắn sở hữu!
Trần Tinh hất tay.
- Cái gì? Có tư cách? Nói cách khác người trong phòng có thể lấy ra 100 vạn?