Vô Tận Đan Điền

Chương 1808: Chương 1808: Nhất Khí Hóa Tam Thanh




- Đáng giận! Ta sẽ không để cho ngươi giết ta lần thứ hai!

Pho tượng vừa vỡ, một thân ảnh tối tăm mờ mịt đột nhiên chui ra, thẳng tắp phóng đi.

- Chạy đi đâu!

Nếu như đã ra tay, làm sao có thể có cá lọt lưới, thân thể Nhiếp Vân nhoáng một cái, cánh tay phải xuất hiện lân giáp dày đặc, toàn thân như đại cung kéo căng, mạnh mẽ bắn ra.

Khí tiễn như cầu vồng, thiên phú Lôi Điện sư xen lẫn thiên phú Diễm Hỏa sư hình thành lực lượng lập tức bao phủ oán niệm đang đào tẩu lại.

- A... Không muốn...

Bị bắt lấy, oán niệm rốt cục cảm nhận được sợ hãi, phát ra la lên thảm thiết.

- Hừ!

Nhiếp Vân không có lưu tình chút nào, đầu ngón tay điểm một cái, lực lượng lần nữa thiêu đốt qua.

Ầm ầm!

Khí lưu nóng rực mang theo lực lượng hủy diệt, oán niệm chậm rãi biến thành tro tàn, một lát sau biến thành một đạo quang điểm kim sắc.

Hô!

Quang điểm thoáng một phát chui vào trong óc Nhiếp Vân, để cho hắn có chút trở tay không kịp.

Bất quá, thời gian nháy con mắt, hắn liền mở to hai mắt nhìn, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

- Ân? Đây là...

- Pháp môn tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh?

Thủ đoạn mạnh nhất của Đạo giới Chi Chủ, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, có thể để thân hình thoáng một phát biến thành ba, hơn nữa sức chiến đấu không giảm, tương đương với để cho người tăng lên gấp ba sức chiến đấu!

Loại pháp môn lợi hại này nương theo Đạo giới Chi Chủ tử vong, đã sớm thất truyền, ngay cả Đạm Đài Lăng Nguyệt cũng không biết, không nghĩ tới đột nhiên xuất hiện ở chỗ này!

- Ta đã biết, nhất định là Đạo giới Chi Chủ biết rõ mình hẳn phải chết, dùng thủ đoạn đặc thù giấu pháp môn Nhất Khí Hóa Tam Thanh ở trong pho tượng, đợi về sau có người phát hiện, ai ngờ trăm triệu năm đi qua, pháp môn nghịch thiên này dung hợp oán niệm lại có ý thức tự chủ, lúc này mới có lực lượng cường đại như thế!

Nhiếp Vân hiểu được.

Pháp môn Nhất Khí Hóa Tam Thanh của Đạo giới Chi Chủ, ở Chư Thiên vạn giới cũng được cho đạt trình độ cao nhất, so với Kim Cương Lưu Ly Thể, Linh Tê Luyện Thể Quyết chỉ mạnh không yếu!

Pháp môn lợi hại như thế phong ấn ở trong pho tượng, lại dung hợp vô số oán khí, lâu rồi, dần dần diễn hóa ra ý thức tự chủ.

Vừa rồi cổ oán khí kia bị thiên phú Lôi Điện cùng thiên phú Diễm Hỏa oanh kích, tan rã không còn, pháp môn căn bản nhất tự nhiên toát ra, cảm ứng được trong cơ thể Nhiếp Vân có Vô Thượng công pháp của Đạo tộc, liền trực tiếp dung hợp tới.

Nhiếp Vân tu luyện công pháp Tiêu Dao Du mà Điệp Sinh đạo nhân lưu lại, thuộc về Đạo môn nhất phái chính tông, bí pháp Nhất Khí Hóa Tam Thanh trực tiếp dung nhập trong óc, như cắm rễ vậy, không còn biện pháp tách ra.

- Nhất Khí Hóa Tam Thanh...

Tinh thần tập trung nhìn sang pháp môn Nhất Khí Hóa Tam Thanh, trong nháy mắt Nhiếp Vân đã bị tinh yếu khổng lồ trong đó hấp dẫn.

Không hổ là bí pháp cao nhất Đạo giới, quả nhiên cường đại, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, linh hồn cả người như tiến nhập một thế giới khác.

Bí pháp Nhất Khí Hóa Tam Thanh hoàn toàn bất đồng phân thân, là dùng bí pháp đặc thù phân linh hồn cùng thân thể thành ba, biến thành ba “mình” hoàn toàn bất đồng.

Một khi thành công, ba phân thân từng người có thể tu luyện, dung hợp chung một chỗ, càng cường đại hơn, tách ra mà nói, thực lực cũng không kém chút nào!

Có thể nói, một khi Nhiếp Vân tu luyện thành công, ở Thiên Địa lục đạo thoáng một phát nhiều ra ba cường giả thực lực giống như hắn, rong ruổi thiên hạ, mặc ta ngao du.

Bất quá, bộ bí pháp này cũng không phải dễ luyện thành như vậy, mặc dù hắn có thiên phú Võ Đạo sư hình thái thứ năm, muốn tu thành, cũng cần tốn hao thiên tân vạn khổ, chuẩn bị vô số tài liệu.

Hơn nữa, thời điểm vừa luyện thành, linh hồn chia ra làm ba, khí huyết đê mê, không có ngàn vạn năm khôi phục là rất khó đạt tới đỉnh phong.

- Xem ra trong thời gian ngắn không thể tu luyện rồi...

Nhiếp Vân cười khổ.

Cái này rất giống đi vào Bảo Sơn, lại lấy không được bảo vật, để cho người phiền muộn.

Pháp môn lợi hại như thế nếu luyện thành, gặp được Tu La Vương cũng có lực đánh một trận, nhưng tiếc thời kỳ dưỡng bệnh thật sự quá dài, hiện tại hắn căn bản đợi không được thời gian dài như vậy.

Một khi thân thể suy yếu, nhất định sẽ bị Tu La Vương thừa cơ tiến công, thật muốn như vậy, vậy thì phiền toái.

- Trước học, đến lúc đó tìm cơ hội luyện thêm!

Biết rõ bộ bí pháp này trân quý, Nhiếp Vân tâm ngứa khó nhịn, nhìn kỹ một lần, trong đầu đẩy diễn một phen, lúc này mới thở ra một hơi.

Dùng tình huống hiện tại của hắn, cho dù chuẩn bị tài liệu sung túc, cũng không có nhiều thời gian khôi phục như vậy, chỉ có thể tìm cơ hội.

Vạn nhất có thể tìm được bảo vật bổ dưỡng linh hồn, mặc dù linh hồn chia ra làm ba, cũng không bị ảnh hưởng, đến lúc đó có thể hậu tích bạc phát, luyện thành môn tuyệt học có một không hai này rồi.

- Ân? Không gian ở đây quả nhiên sai lệch, mới vừa rồi chiến đấu kịch liệt như thế, rõ ràng chỉ ảnh hưởng tới một phần nhỏ phạm vi!

Dứt bỏ xoắn xuýt trong lòng, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lại, vừa xem xét, nhịn không được sững sờ.

Dựa theo vừa rồi hắn thi triển lực lượng cùng thủ đoạn, Hư Hoa Thành quy mô như thế khẳng định đã sớm sụp đổ biến thành tro bụi, nhưng bây giờ cách mấy chục dặm thoạt nhìn hoàn hảo không tổn hao gì, căn bản không bị ảnh hưởng.

Giải thích duy nhất là không gian sai lệch.

Không gian ở đây giống như bong bóng khí, tồn tại độc lập, cho dù ở trong một cái đánh long trời lở đất, một cái khác cũng không bị ảnh hưởng.

Tình huống hiện tại chính là như vậy, vừa rồi Nhiếp Vân đánh cực kỳ lợi hại, cũng chỉ phá hủy một phạm vi nhỏ, lại xa liền thuộc về một không gian khác, không cách nào tổn thương.

- Đã có dấu vết chiến đấu nghiền nát, không gian sai lệch rất dễ nhận biết!

Nhiếp Vân nở nụ cười.

Trước kia bọn hắn còn vì như thế nào tìm kiếm không gian sai lệch mà phiền não, hiện tại xem ra, rất đơn giản.

Kiến trúc ở trong không gian này sụp đổ, nghiền nát không chịu nổi, một cái khác hoàn hảo không tổn hao gì... điểm kết nối giữa hoàn hảo không tổn hao gì cùng chỗ nghiền nát là điểm sai lệch!

Bất quá, tuy minh bạch điểm ấy, nhưng khi làm mà nói, Nhiếp Vân vẫn không muốn phá huỷ thành cổ này.

- Bọn hắn đi nơi nào, đi!

Cảm ứng thoáng một phát, nhận thức chuẩn phương hướng, thân thể Nhiếp Vân khẽ động, thẳng tắp chạy đi.

Vừa rồi Đạm Đài Lăng Nguyệt cùng Tiểu Long đi trước, hắn xử lý xong pho tượng Tam Thanh tổ sư mang đến phiền toái, phải mau chóng đuổi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.