Vô Tận Đan Điền

Chương 2170: Chương 2170: Phân phối (1)




- Cho dù có thể luyện chế chúa tể thần binh cũng không có gì dùng ah, không phải chúa tể không cách nào luyện chế thành công, cho dù đạt được thứ này cũng vô dụng với chúa tể.

Mọi người đồng thời gật đầu.

Chúa tể thần binh chỉ có cường giả chúa tể mới có thể luyện chế, cường giả chúa tể trong Tà Nguyệt Chí Tôn Vực không biết đi nơi nào, vẫn không rõ tung tích, nếu như Hỗn Độn Vương Thạch thật sự là nguyên vật liệu luyện chế chúa tể thần binh, cho dù cướp đến tay nhưng không tìm được người luyện chế cũng vô dụng.

- Luc ấy ta tông chủ nói như thế, Hỗn Độn Vương Thạch đã được xưng là vương thì nó có quan hệ với cường giả phong vương, lúc ấy hắn chỉ nói như vậy, còn lại ta không biết.

Thích Huân nói.

- Có quan hệ với cường giả phong vương?

Nếu như nói cường giả Chúa Tể là hoàng giả trong lòng mọi người, cường giả phong vương chính là thiên địa!

Không có người nào có thể chống lại ý niệm và mệnh lệnh của bọn họ, bọn họ đừng nói đánh chết chúa tể, cho dù hủy diệt cả đại thế giới như Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cũng chỉ là chuyện một câu nói.

Chỉ từ thượng cổ chiến trường này có thể nhìn ra điểm này.

Không gian của cổ chiến trường này áp bách còn lớn hơn cả Tà Nguyệt Chí Tôn Vực, chỉ sợ lúc toàn thịnh chắc chắn là đại thế giới khủng bố, bởi vì cường giả phong vương chiến đấu cho nên biến thành như hiện tại, không gian nghiền nát, khắp nơi đều là phế tích.

Nếu như Hỗn Độn Vương Thạch đáp lên quan hệ với cường giả phong vương, khó trách mặc dù cường giả cấp bậc Tông Chủ cũng phải điên cuồng.

- Thích Huân, ngươi sẽ không nói đùa chứ, lời này không đùa được đâu.

Mặc Nghiêu cảnh giác nhìn chung quanh một chút, hắn rụt cổ lại.

Cử động đầu ba thước có thần linh, cường giả phong vương quản lý một thế giới, trong lòng bọn họ chính là thần linh, vạn nhất nói những lời này bị bọn họ nghe được thì thảm rồi.

- Thích Huân không có nói đùa, hắn nói là thật!

Thích Huân cũng không trả lời, Tô Lâm tiếp lời sau đó trịnh trọng nói:

- Hỗn Độn Vương Thạch là kết quả đặc thù của hỗn độn, nghe nói có tác dụng rất lớn với cường giả phong vương!

Loại Vương Thạch này chia làm thuộc tính khác nhau, các ngươi biết rõ có thuộc tính nào?

- Ta biết rõ, hình như là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, hồn, âm, dương, lôi chín loại thuộc tính!

Hồ Tuyền cau mày lên tiếng.

- Không sai, chính là chín loại thuộc tính.

Chín đại biểu cho thiên địa cực hạn, chín loại thuộc tính cũng đại biểu viên mãn đỉnh phong nhất!

Bàn tay Tô Lâm đánh một trảo bố trí kết giới cách âm.

- Ta nghe nói, ai có thể tìm được chín viên Vương Thạch chín thuộc tính và hiến tế hỗn độn, như vậy sẽ được cường giả hỗn độn phong vương tự mình tiếp kiến, hơn nữa làm một chuyện vì hắn.

- Cái gì?

Đầu óc của mọi người sắp nổi điên.

Không trách mọi người có vẻ mặt này, tin tức này thật sự quá đáng sợ.

Làm cường giả hỗn độn phong vương tự mình tiếp kiến, hơn nữa còn làm một chuyện gì mình? Khó trách Vương Thạch có thể làm cho người ta điên cuồng, đúng là có lực lượng để người ta điên cuồng.

Cường giả hỗn độn phong vương là người nào?

Người sáng lập cả thế giới, nếu quả thật có người hoàn thành, không nói thứ khác, chỉ cần một thanh chúa tể thần binh, chỉ sợ có thể quét ngang thiên địa, vĩnh viễn đứng ở đỉnh thế giới!

Phải biết có chúa tể thần binh, cho dù cả Tà Nguyệt Chí Tôn Vực đều không có vài món, bên ngoài xuất hiện bốn đại tông môn và hoàng thất Kiền Huyết vương triều, một cường giả cấp bậc Tông Chủ phối hợp một kiện chúa tể thần binh, hoàn toàn là vô địch dưới chúa tể.

- Ta vừa nghe nói việc này cũng có biểu lộ giống các ngươi, nói thật, tin tức này thật sự quá đáng sợ!

Thấy biểu lộ của mọi người, Tô Lâm không có chút ngoài ý muốn, mà là gật gật đầu.

Lúc trước lần đầu tiên hắn nghe được không có biểu hiện tốt hơn mọi người chút nào, thiếu chút nữa hắn sợ tới mức hôn mê.

Khó trách cường giả cấp bậc Tông Chủ nghe được Hỗn Độn Vương Thạch đều điên cuồng, thì ra là có chuyện tốt như vậy.

- Nếu như đây thật sự là Hỗn Độn Vương Thạch, chúng ta không thể buông tha.

Biết rõ tác dụng của Hỗn Độn Vương Thạch là thế nào, tất cả mọi người vô cùng hưng phấn, suýt nữa hưng phấn nhảy dựng lên.

Trước kia bọn họ không tính là đặc biệt mưu cầu Hỗn Độn Vương Thạch nhưng hiện tại tất cả đều hận không thể lập tức tiến vào, đi tìm kiếm khắp nơi.

- Mọi người không nên gấp, ta lời còn chưa nói hết, theo tin tức ta biế, nơi này không chỉ có khả năng có chúa tể thần binh và Hỗn Độn Vương Thạch, còn có một loại đồ vật cực kỳ hữu dụng với chúng ta.

Thấy vẻ mặt kích động của mọi người, ai cũng muốn xông qua, Tô Lâm ném ra một quả bom tấn.

- Còn có đồ hữu dụng với chúng ta? Đó là cái gì?

Hỗn độn thần binh đỉnh phong, tất cả mọi người đều có, đã không tính là trân quý, về phần những vật khác, trừ Hỗn Độn Vương Thạch, chúa tể thần binh thì có gì hấp dẫn mọi người chứ?

- Sách vở dùng ngôn ngữ cổ hỗn độn viết!

Sắc mặt Tô Lâm ngưng trọng, ánh mắt không ngừng lập loè, hiển nhiên hắn vô cùng hưng phấn.

- Sách vở dùng ngôn ngữ hỗn độn viết?

Nghe nói như thế, ánh mắt mọi người nhìn sang Mặc Nghiêu.

Mặc Nghiêu có một trang giấy dùng ngôn ngữ hỗn độn viết, uy lực vô cùng, làm cho tất cả mọi người hâm mộ, chẳng lẽ đạt được ở nơi này?

- Ta không phải đạt được ở đây, ta ngoài ý muốn đạt được từ một truyền thừa thượng cổ, không nên nhìn ta, ta chỉ có một trang giấy hơn mười chữ mà thôi, nếu như có thể đạt được một quyển sách nguyên vẹn, uy lực khẳng định tăng thật lớn!

Thấy mọi người nhìn mình như thế, Mặc Nghiêu vội vàng khoát tay.

- Kỳ thật đạt được sách vở nguyên vẹn cũng không phải tác dụng chiến đấu, mà là căn cứ những ngôn ngữ hỗn độn lĩnh ngộ đại đạo.

Hồ Tuyền nói.

- Đúng thế! Nếu thần điện có thứ này, đối với chúng ta mà nói tác dụng xác thực quá lớn!

Môt thanh niên không nói chuyện cũng lên tiếng.

- Tốt, trong nơi này có bảo tàng, hiện tại cũng nói rõ với mọi người, nếu các vị còn muốn sống ở nơi này, hơn nữa còn cầm những bảo tàng này tới tay, chúng ta nhất định phải liên hợp với nhau, cộng đồng cố gắng, bằng không nhân tâm không đồng đều, từ đó gây ra mâu thuẫn, chỉ sợ không cần các loại trận pháp cấm chế của thần điện đâu, chính chúng ta sẽ tự giết lẫn nhau thôi.

Nói tới trong thần điện có bảo bối, Tô Lâm nhìn quanh một vòng và nói.

- Đúng thế!

- Tô Lâm, ngươi nói đi, làm như thế nào thì chúng ta nghe ngươi.

- Từ giờ trở đi, ngươi là đầu lĩnh của chúng ta, ngươi nói cái gì chúng ta đi làm theo là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.