Một người một ve phi hành cả buổi, Nhiếp Vân lại bóp nát một tấm Chủ Tể Phù Ấn lần nữa, lúc này mới nhìn thấy thân ảnh mấy người xuất hiện trong tầm mắt, ba người trong đó chính là kẻ đã cắt cánh của Huyền Thiền Vương.
Tổng cộng năm người, cũng không có Mặc Nghiêu và Tô Lâm, hắn cũng không nhận ra, hẳn là đám người khác, mỗi người đều dùng Chủ Tể Phù Ấn, toàn thân lực lượng sôi trào nhìn không ra tu vi cụ thể.
- Phục Giang vương tử, còn xa lắm không?
Hắn và Huyền Thiền Vương giấu mình phía sau một phế tích ngôi sao, thiên nhĩ khẽ động, Nhiếp Vân nghe được người phía trước đối thoại.
- Sắp rồi, muốn thứ tốt nên học kiên nhẫn!
Người gọi là Phục Giang hừ một câu, hắn đi thẳng về phía trước.
Năm người bọn họ đều đứng trongphamj vi Huyền Thiền Vương Dực bao phủ, tuyệt mệnh chi khí bị ngăn cản bên ngoài, không thể tổn thương mảy may.
- Cửu Triêuchờ tới nơi ta cùng Chu Thông, Trương Trác phụ trách hấp dẫn Cực Thiên Vương chú ý, ngươi và Hồ Vi tìm cơ hội lẻn vào cung điện ăn cắp Hỗn Độn Vương Thạch!
- Sau khi đắc thù truyền tin trở về, chúng ta đồng thời rời đi, bằng không sẽ bị Cực Thiên Vương quấn lên, ai cũng không trốn thoát!
Phục Giang vương tử bàn giao một câu.
- Yên tâm đi, ta đã lĩnh ngộ Thâu Thiên đại đạo, khoảng cách đại thành chỉ còn kém một tia, trộm đi chút ít tử vật tuyệt đối dễ như trở bàn tay, sẽ không xuất hiện ngoài ý muốn, ngược lại các ngươi, cẩn thận lão rùa kia phản công, gia hỏa này có danh xưng thôn thiên, tất nhiên có bản lĩnh cường đại!
Thanh niên tên Cửu Triêu bộ dáng chừng hai mươi tuổi, vẻ mặt vô lại, hắn nói chuyện mang theo nụ cười xấu xa, nếu như không nhìn thực lực, chỉ nhìn tướng mạo đơn thuần tuyệt đối là tiểu nhân vật phố phường.
- Ân!
Phục Giang gật gật đầu, mọi người vừa nói vừa tiến lên.
Nhiếp Vân Huyền Thiền Vương lặng lẽ theo phía sau.
Một người một ve đều am hiểu tốc độ, trong hoàn cảnh sương mù mờ mịt như thế này càng như cá gặp nước, tuy năm người phía trước sử dụng Chủ Tể Phù Ấn nhưng lại không phát hiện.
- Cổ Tiêu sư huynh, ngươi có biết người tên Phục Giang hay không?
Vừa tiến lên phía trước, Nhiếp Vân vừa nhỏ giọng truyền âm.
- Phục Giang? Dường như ta nghe nói qua người này, không phải bốn đại tông môn, mà là vương thất Kiền Huyết vương triều, như thế nào? Chẳng lẽ là mấy người trước kia sao?
Cổ Tiêu giấu trong thanh khư thạch huyệt, hắn không biết tình huống bên ngoài, nghe được cái tên Phục Giang liền ngạc nhiên.
- Vương thất Kiền Huyết vương triều?
Nhiếp Vân sững sờ:
- Vương triều so với quy khư hải, cái nào lợi hại hơn?
Kiền Huyết vương triều, lúc trước hắn nghe Húc Diêu từng nói qua một lần, dường như bốn đại tông môn thành lập trong phạm vi vương triều.
- Đương nhiên là Kiền Huyết vương triều, bốn đại tông môn chúng ta trên thực tế đều chịu vương triều tiết chế!
- Nương theo bốn đại tông môn càng ngày càng cường thịnh, vương triều quản lý có chút lực bất tòng tâm cho nên im lặng không biết bao nhiêu năm, thậm chí những năm gần đây không nghe nói vương triều có động tác gì, không nghĩ tới trong thần chi di tích mở ra lần này lại phái người tới, hơn nữa phái Phục Giang tiếng tăm lừng lẫy tới đây!
Cổ Tiêu nói.
- Phục Giang có thực lực gì?
- Cho dù không sử dụng Chủ Tể Phù Ấn, chỉ sợ cũng có lực lượng hơn hai ngàn tám trăm đại đạo, chỉ mạnh chứ không yếu hơn Mặc Nghiêu, tốt nhất không nên ngạnh kháng với hắn!
Sắc mặt Cổ Tiêu ngưng trọng.
- Lợi hại như vậy?
Ánh mắt Nhiếp Vân co rút.
Tuy dung hợp Huyền Thiền Vương Dực, hắn lực phòng ngự gia tăng không ít nhưng sức chiến đấu vẫn không thay đổi quá nhiều, còn không phải đối thủ của người như Mặc Nghiêu.
Trừ phi tìm cơ hội lại giúp Thiên Tâm Đằng thôn phệ mấy cường giả, từ đó hắn có thể tấn cấp.
Nếu không chỉ sợ rất khó chiến thắng.
- Không riêng như thế, dường như Phục Giang là con riêng của hoàng đế Kiền Huyết vương triều, về sau bởi vì thiên phú tốt bị triệu hoán trở lại, cho dù không nắm giữ thực quyền nhưng tài nguyên tu luyện khẳng định không thiếu, nhất là Chủ Tể Phù Ấn, nếu như không thể chém giết hắn, bị hắn dây dưa sẽ gặp phiền toái không nhỏ.
Mặc dù Cổ Tiêu nói chuyện rất hàm súc nhưng là ý tứ rất rõ ràng, nếu như không thể nhất kích tất sát, một khi bị đối phương quấn lấy chỉ sợ chết chính là bọn họ.
Hiện tại chỗ dựa lớn nhất của bọn họ là Chủ Tể Phù Ấn, đối phương có được Chủ Tể Phù Ấn còn nhiều hơn bọn họ, ưu thế mất hết, sao có thể thắng?
- Bọn họ có được rất nhiều Chủ Tể Phù Ấn? Chẳng lẽ Kiền Huyết vương thất có được một vị cường giả cấp bậc Chúa Tể?
Chủ Tể Phù Ấn chỉ có cường giả Chúa Tể mới có thể luyện chế, Kiền Huyết vương triều có thể gọi một vương tử từ ngoài quay về, cầm nhiều như vậy, chỉ sợ sau lưng có một cường giả cấp bậc Chúa Tể ủng hộ.
- Ân, dường như Kiền Huyết vương triều có một cường giả cấp bậc Chúa Tể, rốt cuộc là ai thì ta không rõ ràng, những việc này là bí mật đại nhân vật mới biết, tuy ta theo tông chủ thời gian dài nhưng thực sự không biết. . .
Cổ Tiêu lắc đầu.
- Ah, đi theo Phục Giang vương tử còn có bốn người, phân biệt Cửu Triêu, Chu Thông, Trương Trác, Hồ Vi, những người này có gì đặc biệt không?
Thấy Cổ Tiêu không xác định đối phương có cường giả Chúa Tể hay không, Nhiếp Vân không hề hỏi nhiều, nhớ tới tên mấy người còn lại và lên tiếng hỏi thăm.
- Chưa từng nghe nói qua những người này, có lẽ đều là hộ vệ của hắn, có thể đi tới nơi này chắc chắn thực lực không kém.
Nghe bốn cái tên vừa rồi, Cổ Tiêu lắc đầu, thái độ của hắn cẩn thận.
- Ta biết rõ!
Mang những lời Cổ Tiêu nói rõ truyền cho Huyền Thiền Vương.
- Người có hai ngàn tám trăm đại đạo với ta mà nói uy hiếp không lớn, ra tay đánh lén giết chết không thành vấn đề, nếu năm người thì khó khăn.
Huyền Thiền Vương do dự trả lời một câu.
Bản thân Huyền Thiền Vương có thực lực hơn hai ngàn tám trăm đại đạo, tăng thêm đôi cánh cực nhanh, đánh lén đánh chết một hai người không thành vấn đề.
- Ân, một lúc tìm cơ hội nói sau!
Thấy nó khẳng định như thế Nhiếp Vân gật gật đầu, theo sát đối phương tiến lên phía trước.
Có những người này dẫn đường ở phía trước, hai người một đường hữu kinh vô hiểm, lúc này môt cung điện xuất hiện trước mặt bọn họ.
Cung điện này không biết làm bằng chất liệu gì, nó có hình dáng nửa vòng tròn, phía trên có đây bí vân ngăn cản tuyệt mệnh chi khí ra bên ngoài.
- Đến rồi, mọi người chuẩn bị cho tốt!
Phục Giang vương tử hất bàn tay lên, một chiếc Huyền Thiền Vương Dực rời khỏi tay bay về phía Cửu Triêu và Hồ Vi.