Vô Tận Đan Điền

Chương 51: Chương 51: Ta là sư phụ của Dương Ngạn (Hạ)




- Lạc Thủy thành Dương gia tộc trưởng cùng chư vị trưởng lão bái kiến tiền bối!

Tuy bây giờ Hắc y nhân này nhìn lại trên người không có một chút khí thế, nhưng Dương Thiết Thành biết rõ đối phương muốn giết mình khẳng định vô cùng đơn giản, lập tức hành lễ vãn bối.

Hô!

Hắn vừa mới nói xong, Hắc y nhân chậm rãi mở mắt, đồng tử mạnh mẽ bắn ra một đạo kim quang sáng chói!

- Tinh khí Hóa Thần? Cao thủ Tôn Cấp, cái này tuyệt đối là cường giả Tôn Cấp!

Chứng kiến đạo kim quang sáng chói này, trong nội tâm Dương Thiết Thành la hét, chấn động giống như phiên giang đảo hải (*dời sông lấp biển).

Hắn ở trong thư tịch gia tộc từng xem qua miêu tả về cường giả Chí Tôn, nghe nói người có loại thực lực này, tinh khí Hóa Thần, lúc vận công hai mắt sẽ ẩn ẩn có kim quang!

Hắc y nhân này cùng trong sách miêu tả đồng dạng, hơn nữa nhóm người mình chứng kiến thủ đoạn cùng uy áp, không phải đến cường giả Tôn Cấp thì là cái gì?

- Lạc Thủy thành Dương gia? Các ngươi có nhận thức Dương Ngạn không?

Hắc y nhân đột nhiên mở miệng.

- Dương Ngạn? Là khuyển tử của vãn bối.

Dương Thiết Thành không biết tại sao đối phương lại hỏi như vậy, trong nội tâm lộp bộp thoáng một phát, không biết là phúc hay họa.

- Vốn quấy rầy ta nghỉ ngơi, ta đều sẽ trực tiếp đánh chết! Bất quá, ngươi đã là phụ thân của đồ đệ ta, liền không tốt động thủ, lập tức rời đi, nếu như phát hiện các ngươi ở gần đây nữa, cẩn thận mạng chó của mình!

Hắc y nhân tùy ý khoát tay áo.

- Phụ thân của đồ đệ? Tiền bối là sư phụ của khuyển tử?

Nghe Hắc y nhân nói, trong lòng Dương Thiết Thành nhảy dựng, thiếu chút nữa tươi sống hù chết.

- Tiểu tử Dương Ngạn này rất hợp khẩu vị của ta, ta tiện tay mua cái Liệt Diễm Phủ cho hắn, lại truyền thụ hắn một bộ Phủ võ kỹ, xem như nửa cái đồ đệ, hừ, nếu không phải như vậy, ngươi cho rằng hôm nay ta sẽ bỏ qua các ngươi?

Hắc y nhân nghe hỏi, mở trừng hai mắt, trên người có một cổ khí tức cuồng bạo từ trên trời giáng xuống, giống như thiên thần lâm thế, uy áp cường đại để cho đầu gối của bọn người Dương Thiết Thành như nhũn ra, thiếu chút nữa quỳ rạp xuống đất!

- Vâng vâng! Chúng ta lập tức rời đi.

Cảm nhận được cổ khí thế này, Dương Thiết Thành biết rõ tiền bối trước mắt này đã tức giận, sợ tới mức không dám hỏi cái gì, mang theo mấy trưởng lão chạy trối chết.

Một đường chạy đi không dưới hai ba dặm, mọi người rốt cuộc cảm giác không đến cổ khí tức trí mạng kia, lúc này mới đồng thời thở ra một hơi, lúc quay người lại xem, phát hiện quần áo mấy người đều bị mồ hôi lạnh ướt đẫm, dính sát ở trên người, vô cùng khó chịu.

- Tộc trưởng, hắn nói tiện tay mua Liệt Diễm Phủ cho Dương Ngạn. Nói cách khác Dương Tuấn chính là hắn giết…

Một lát sau, một trưởng lão rốt cục kịp phản ứng.

- Hắn giết thì thế nào, ngươi tìm hắn báo thù?

Một trưởng lão khác tức giận nói.

- Tìm hắn báo thù…

Trưởng lão thứ nhất nghĩ đến uy áp vừa rồi, mồ hôi lạnh lần nữa từ trên đầu xông ra:

- Ta còn không có sống đủ. Đừng nói ta, cho dù tất cả chúng ta cộng lại chỉ sợ cũng không phải đối thủ của người này.

- Tuy hắn đã giết Dương Tuấn, nhưng lại thu Dương Ngạn làm đồ đệ, nếu như chúng ta có thể cùng Dương Ngạn làm tốt quan hệ, há không phải chứng minh gia tộc chúng ta có một đến cường giả Tôn cấp làm chỗ dựa?

Trưởng lão thứ hai đột nhiên nhớ tới cái gì, con mắt sáng ngời.

- Cái này…

Nghe nói như thế, tất cả trưởng lão đều có chút ý động, bất quá quyền quyết định cuối cùng nhất vẫn là tộc trưởng, dù sao vô luận Dương Ngạn hay Dương Tuấn đều là con của hắn.

Nghe được mọi người nghị luận, trong nội tâm Dương Thiết Thành cũng đang suy tư.

Biết rõ đối phương giết nhi tử của mình lại có thể như thế nào? Thực lực của đối phương quá mạnh mẽ, chọc giận hắn, đừng nói môt đứa con trai, cho dù toàn bộ Dương gia, chỉ sợ tiêu diệt cũng chỉ là sự tình phất tay!

Cái thế giới này, muốn sinh tồn không có địch nhân vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng!

Tuy hắn là cừu nhân giết con của mình, nhưng cũng là sư phụ của một nhi tử khác, hơn nữa thực lực như thế, nếu thật có thể làm tốt quan hệ, Dương gia nhanh chóng phát triển, trở thành Lạc Thủy thành đệ nhất gia tộc, chỉ sợ ở trong tầm tay!

- Các ngươi nói không sai, xem ra ta cũng phải chú ý nhi tử chưa bao giờ coi trọng kia rồi.

Hít sâu một hơi, Dương Thiết Thành thở dài một tiếng.

Đối phương giết nhi tử của mình, mình còn phải nghĩ biện pháp nịnh bợ hắn, không có biện pháp, cái này là thực lực!

- Trở về đi, hôm nay săn bắn chấm dứt, không cần phải tiếp tục nữa rồi!

Sau khi nghĩ thông suốt nên làm như thế nào, Dương Thiết Thành khoát tay áo, mang theo mấy trưởng lão rất nhanh đi trở về.

Mục đích săn bắn là vì tuyển ra người thừa kế thứ nhất của gia tộc, hiện tại có điều kiện tốt như vậy, còn lựa chọn người khác sao?

- Thật sự là may mắn!

Chứng kiến bọn người Dương Thiết Thành chạy trối chết, Hắc y nhân ở trên tảng đá đột nhiên nhẹ nhàng thở ra, hai tay lau mặt, chòm râu nhao nhao rơi xuống đất, lộ ra dung mạo của một thiếu niên, đúng là Nhiếp Vân!

- Không nghĩ tới để tinh thần dựa theo pháp quyết vô danh vận chuyển sẽ sinh ra khí tức uy áp cường đại như thế! Nếu như không có loại khí tức uy áp này, muốn lừa gạt những thứ kia, chỉ sợ có chút khó a!

Nhớ tới tình cảnh vừa rồi, Nhiếp Vân liền không nhịn được nhẹ nhàng thở ra.

Trong cơ thể không có lực lượng đặc thù, vô danh pháp quyết giống như động cơ không có dầu, không thể vận chuyển, nhưng tinh thần dựa theo phương pháp tu hành pháp quyết lại có thể chậm rãi vận hành, thậm chí thời điểm vận chuyển còn có thể sinh ra khí tức uy áp viễn siêu thực lực bản thân!

Tinh thần vận chuyển có thể xuất hiện hiệu quả như vậy, há không chứng minh về sau cho dù giả mạo cao thủ cũng không có người nhìn ra được sao?

Đương nhiên, thời điểm giả mạo ngàn vạn lần đừng để người bên ngoài nhìn ra, nếu không, mình chỉ có khí thế, không có thực lực, làm không thành kế có thể, nhưng nếu bị phát hiện, chết cũng không biết chết như thế nào!

- Về sau không đến bất đắc dĩ là ngàn vạn lần không thể sử dụng, tác dụng phụ thật sự quá lớn!

Xoa xoa đầu như muốn nổ tung, trong nội tâm Nhiếp Vân không ngừng thở dài.

Vừa phát hiện loại công hiệu này, Nhiếp Vân nhịn không được thí nghiệm vài thanh, không nghĩ tới mỗi thử một lần, đều cảm thấy đau đầu muốn nứt, cả người muốn hôn mê! Nếu như không phải mình là người của hai thế giới, tinh thần lực trời sinh cứng cỏi hơn người bình thường, chỉ sợ còn không có kiên trì dọa đi đối phương, mình trước hết liền té xỉu rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.