Vô Tận Đan Điền

Chương 516: Chương 516: Tấn chức tập thể (Thượng).




Dịch Thanh không giải thích thì thôi, vừa mới giải thích thì Nhiếp Vân lại lần nữa nhớ tới hình thể hoàn mỹ, không tỳ vết của nàng. Hắn cố nén xúc động mở ra Thiên nhãn xuyên qua y phục nhìn vào bên trong mà ngồi xuống.

Thiên nhãn thiên phú có công năng thấu thị, hoàn toàn có thể nhìn thấu y phục.

- Ta biết.

Nhắm mắt lại, điều chỉnh một chút, ánh mắt Nhiếp Vân lần nữa khôi phục lại thanh tịnh, không quan tâm tới Dịch Thanh nữa, mà gọi tiểu nhị một tiếng, bảo hắn đi vào.

- Thiếu gia, đây là thẻ khách quý của hai người.

Tiểu nhị đi tới, hắn biết rõ cái gì mình nên xem, cái gì không nên. Hắn cúi đầu xuống rồi mới đưa qua hai tấm ngọc bài không lớn.

- Ồ? Ngươi có nhận được tin tức gì không?

Tiếp nhận ngọc bài, Nhiếp Vân thu vào Nạp vật đan điền rồi hỏi.

- Ta nhận được một ít tin tức, là về Linh Hồn thể.

Tiểu nhị dường như biết Nhiếp Vân đặc biệt quan tâm tới Linh hồn thể cho nên cố ý nghe ngóng tin tức này nhiều hơn một chút.

- Nghe nói linh hồn thể này có rất nhiều người có hứng thú, thậm chí ngay cả người Nguyên Tâm tông cũng tới. Nghe nói người đến và Tính Nguyên trưởng lão, thực lực Lĩnh vực cảnh sơ kỳ, vô cùng lợi hại.

- Tính Nguyên trưởng lão của Nguyên Tâm tông? Lĩnh vực cảnh sơ kỳ?

Nhiếp Vân nhíu mày.

Loại tông môn như Nguyên Tâm tông, chưởng giáo chỉ sợ cũng chỉ là Lĩnh vực cảnh đỉnh phong mà thôi. Thế nhưng hiện tại lại phái một gã cường giả Lĩnh vực cảnh sơ kỳ tới đây, xem ra là bắt buộc phải có được Linh hồn thể.

Ở Phù Thiên đại lục, Pháp lực cảnh chỉ có thể coi là nhân vật tầm thường. Nguyên thánh cảnh mới có thể được xưng là người nổi danh. Bất Hủ cảnh sơ kỳ thì là tồn tại đỉnh phong trong một thành thị tam lưu. Về phần cường giả Lĩnh vực cảnh, tuyệt đối có thể tính là bá chủ một puhowng, có thể khai tông lập phái.

- Đúng vậy, ta cũng nghe người khác nói mà thôi. Rốt cuộc có phải tin tức thật hay không ta cũng không rõ cho lắm.

Lúc nói chuyện tiểu nhị cũng biết chừa đường lùi cho mình.

- Được rồi, không tệ. Tin tức này của ngươi rất tốt, đây là phần thưởng cho ngươi.

Tiện tay ném ra một túi linh thạch hạ phẩm, Nhiếp Vân tiếp tục hỏi vài câu. Tiểu nhị còn nói tới mấy tin tức nội tình gì đó. Tuy nhiên những thứ này đều không khiến cho hắn chú ý. Hỏi một lúc cảm thấy không còn tin tức đặc thù gì cho nên hắn mới phất tay ý bảo tiểu nhị rời đi.

Mặc kệ có phải Nguyên Tâm tông kia phái ra Nguyên Tính trưởng lão gì hay không, chuyện này nhất định phải chú ý. Tuy nhiên, cũng không sao cả. Thực lực của hắn hiện tại cho dù là cường giả Lĩnh vực cảnh sơ kỳ tới cũng có thể một tát đánh chết, không có gì thương lượng.

- Ngươi muốn đi tham dự đấu giá hội hay sao?

Thấy thiếu niên ngồi trầm tư tại chỗ, Dịch Thanh nhẹ nhàng hỏi.

- Đúng vậy, trong đấu giá hội này có thứ ta muốn.... Không nói những chuyện này nữa, ở đây ta có một ít tạo hóa linh dịch, có lẽ đối với ngươi có tác dụng không nhỏ. Hiện tại tu luyện đi. Để ta xem có thể giúp ngươi tấn chức hay không.

Nhiếp Vân lấy hồ lô linh dịch ra, tiện tay đưa cho nàng.

- Tạo hóa linh dịch?

Mở hồ lô ra, nhìn thấy tạo hóa linh khí nồng đậm bên trong, Dịch Thanh giật mình.

- Đây là một giọt Linh Tê tuyền thủy, có thể khiến cho khí huyết của người ta vận hành với tốc độ nhanh hơn gấp mười lần. Hiện tại ta cho ngươi phục dụng, sau khi tốc độ vận hành khí huyết nhanh hơn thì có thể phục dụng tạo hóa linh dịch.

Ngón tay khẽ điểm, một giọt linh dịch giống như thủy ngân xuất hiện trong không trung, bên trên tỏa ra khí tức khiến cho người ta hưng phấn.

Linh Tê tuyền thủ y phối hợp sử dụng với Tạo hóa linh dịch là chuyện mà Nhiếp Vân vừa mới nghĩ tới. Hiệu quả thế nào hắn cũng không biết, tuy nhiên hai thứ này đều là bảo bối hiếm thấy, chắc có lẽ sẽ không có vấn đề gì.

Lại nói, có hắn ở đây, cho dù có xảy ra vấn đề thì cũng có thể kịp thời uốn nắn, tuyệt đối không thể để cho Dịch Thanh xuất hiện tình trạng tẩu hỏa nhập ma.

Độ phù hợp tới mười thành với Linh Tê tuyền thủy khiến cho hắn có thể khống chế tuyền thủ cho người khác sử dụng.

- Được.

Mặc dù Dịch Thanh không biết chất lỏng mà Nhiếp Vân bắn ra là gì, nhưng mà xuất phát từ sự tin tưởng với hắn nên nàng vẫn gật đầu.

Ngón tay bắn về phía trước, Linh Tê tuyền thủy hóa thành một đạo lưu quang bắn vào miệng nàng.

Bằng vào độ khống chế mười phần của Nhiếp Vân đối với Linh tê tuyền thủy, bàn tay lớn phất về phía người nàng. Linh dịch triệt để lan tràn, trong nháy mắt ở trong người Dịch Thanh có một cỗ lực lượng đặc thù dâng lên.

- Phong ấn gia trì.

Tiện tay bố trí mấy đạo phong ấn chung quanh, phòng ngừa Tạo hóa linh dịch bị tiết lộ, bàn tay lớn lại mở nắp bình ngọc ra. Linh dịch tức thì phun ra ngoài.

- Nhanh chóng vận chuyển công pháp, hấp thu Tạo hóa linh dịch.

Thấp giọng quát một tiếng, ngón tay Nhiếp Vân liên tục bắn, trong chốc lát linh dịch nồng đậm đã bị phân thành những sương mù thật nhỏ, dưới sự khống chế của tinh thần lực cường đại, mỗi một giọt đều nhắm vào một huyệt đạo của Dịch Thanh.

Vô số huyệt đạo toàn thân nàng được linh khí nồng đậm bao phủ, bách xuyên hội tụ, pháp lực trong khí hải lập tức sinh ra biến hóa nghiên trời lệch đất.

Ầm ầm.

Lập tức, khí tức của Dịch Thanh nhanh chóng bạo tăng.

Răng rắc.

Răng rắc.

Không có bất kỳ ngăn cản nào, rất nhanh Dịch Thanh đã liên tục đột phá hai cấp, đạt tới Pháp Lực cảnh đỉnh phong.

Từ Pháp Lực cảnh sơ kỳ nhanh chóng tới Pháp lực cảnh đỉnh phong. Dựa theo tốc độ tu luyện của nàng, dưới tình huống bình thường không có sáu bảy năm tuyệt đối khó có thể thành công. Mà bây giờ liên tiếp đột phá, ngay cả nửa canh giờ cũng chưa tới làm cho khuôn mặt nàng đỏ hồng, khó mà tin nổi.

- Ta đã đột phá rồi sao?

Đứng dậy, cảm ứng được pháp lực bành trướng trên người, Dịch Thanh cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi.

- Linh Tê tuyền thủy lần đầu tiên sử dụng quả nhiên hiệu quả tốt nhất. Nếu như sử dụng tiếp hiệu quả sẽ không còn tốt nữa. Về sau muốn đột phá Pháp Lực cảnh vẫn nên dựa vào bản thân mình thì hơn. Được rồi, ngươi vừa mới tấn chức, vẫn nên củng cố một chút đi.

Nhiếp Vân cười nói một câu, sau đó quay người rời khỏi phòng.

Lần này hắn cũng không về Tử Hoa động phủ mà là đi ra Hồng Tân lâu, nhanh chóng đi ra ngoài, lại rời khỏi Bạch Nham thành.

Rời khỏi ánh mắt mọi người, Nhiếp Vân một đường phi hành, trong chốc lát đã tìm được một sơn cốc trống trải. Hắn khẽ đảo tay, đưa đám Tiểu Phong và chúng thú ra khỏi Tử Hoa động phủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.