Vô Tận Đan Điền

Chương 704: Chương 704: Tham tài quỷ (hạ)




Bái kiến tham tài, nhưng chưa thấy qua tham tài như vậy! Vì tiền tài ngay cả mệnh cũng không muốn, thật sự là ngoan độc!

Một Lĩnh Vực Cảnh nho nhỏ, cho dù thủ đoạn nhiều hơn nữa, nhưng thực lực bản thân ở đó, chẳng lẽ không ý thức được, loại tình huống này còn xông vào sơn động, không phải là muốn chết sao?

Càng nghĩ càng nộ, Kim Quang Phong Lôi thú không che dấu thực lực chân chính, lập tức đánh ra công kích mạnh nhất.

- Ân?

Ngay thời điểm Nhiếp Vân cảm thấy lần này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đột nhiên chớp mắt, nhìn về một chỗ, mắt liền sáng lên.

Rơi vào mắt Nhiếp Vân không phải cái khác, đúng là nham thạch nóng chảy trong sơn động!

Nham thạch nóng chảy đối với người khác mà nói là vật lấy mạng, nhưng đối với Diễm Hỏa Sư mà nói lại không khác nước tắm, trước kia vừa mới biến thành Diễm Hỏa Sư, liền mang theo hai người Dịch Thanh tiến vào nham thạch nóng chảy tìm kiếm bảo tàng của Nguyên Khí Sư, bây giờ thực lực tăng nhiều, khống chế thiên phú Diễm Hỏa Sư càng thêm thuần thục, đi ở trong đó khẳng định càng không có vấn đề!

Vừa rồi lúc tiến vào, thiên phú Thiên Nhãn một mực không có đóng, bên ngoài bị Kim Quang Phong Lôi thú dùng Phong Lôi chi võng phong bế tự nhiên cũng nhìn thấy, đã biết rõ thiên phú Địa Hành Sư bị ngăn cản, không thể sử dụng.

- Đi!

Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân không chút do dự, thân thể tung mạnh, triển khai thiên phú Diễm Hỏa Sư, thoáng một phát liền chui vào.

Phù phù!

Vừa tiến vào nham thạch nóng chảy, một cổ sóng nhiệt liền đánh úp lại, thiên phú Diễm Hỏa xoay chuyển, những nhiệt lượng kia liền lách qua, ngay cả y phục cũng không thay đổi.

Diễm Hỏa Sư ở trong nham thạch nóng chảy, như cá đến trong nước, thực lực chẳng những không giảm, ngược lại còn có thể gia tăng.

Bất quá, thực lực của Nhiếp Vân kém xa đối phương nhiều lắm, cho dù lại gia tăng, cũng khẳng định không phải đối thủ, cho nên không có dừng lại, tăng thêm tốc độ lặn xuống.

Ầm ầm!

Nhiếp Vân mới vừa vào nham thạch nóng chảy, công kích của Kim Quang Phong Lôi thú cũng đã đến trước mặt, quét ngang lấy sơn động đánh ra ngoài, đánh cả ngọn núi ra một lỗ thủng cự đại.

- Hắn là Diễm Hỏa Sư, theo nham thạch nóng chảy đi rồi, truy!

Một chiêu không có đánh trúng đối phương, Kim Quang Phong Lôi thú càng nổi giận, tinh thần quét qua liền hiểu tình huống, thân thể vọt tới nham thạch nóng chảy, tinh thần tập trung Nhiếp Vân, nhanh đuổi theo.

Người bình thường tiến vào nham thạch nóng chảy nhất định sẽ bị chết cháy, thực lực của Kim Quang Phong Lôi thú cao như thế, đương nhiên sẽ không xuất hiện loại tình huống này, lực lượng chung quanh thân thể tách nham thạch nóng chảy ra, xông lên rất nhanh.

Trên thực tế đạt tới Nạp Hư Cảnh đã có được linh hồn Linh cấp đỉnh phong, hoàn toàn có thể triển khai linh hồn công kích, nhưng Yêu thú không giống Yêu nhân, không am hiểu cái này, bằng không thì Nhiếp Vân đừng nói đào tẩu, chỉ sợ linh hồn sớm đã bị xoắn giết, đoạn tuyệt hô hấp rồi.

... ... ...

- Thằng này có bị bệnh không...

Không nghĩ tới đối phương đường đường Vương giả Kiếm Linh Phong lại chấp nhất như thế, mình đã chạy trốn tới nham thạch nóng chảy, lại vẫn truy tới, Nhiếp Vân không khỏi có chút chán nản.

Chỉ là trộm đồ vật của Độc Giác Thú, cũng không phải của ngươi, cần gì giống như giết cha mẹ của ngươi vậy?

- Làm sao bây giờ?

Thiên Nhãn quan sát, thấy tốc độ của đối phương càng lúc càng nhanh, cách mình càng ngày càng gần, Nhiếp Vân lần nữa bối rối.

- Chẳng lẽ thật phải dùng nó?

Thấy đối phương cách cách mình càng ngày càng gần, trong nội tâm Nhiếp Vân nguội lạnh hơn nửa, cổ tay khẽ đảo liền định lấy ra át chủ bài cuối cùng của mình.

Át chủ bài cuối cùng tự nhiên là lúc trước từ trong tay Di Hoằng lấy được ngọc bài của cường giả Phá Không Cảnh!

Cái ngọc bài này do cường giả Phá Không Cảnh luyện chế, diệt sát Nạp Hư Cảnh Kim Quang Phong Lôi thú chắc có lẽ không khó khăn !

Vừa rồi không dám sử dụng, chính là sợ một khi dùng đến, khiến cho năng lượng chấn động cự đại, bị người Kiếm Thần tông phát hiện!

Bị Kiếm Thần tông phát hiện, nhất định sẽ có rất nhiều phiền toái, còn muốn tiến vào Kiếm Chi Đại Điện cảm ngộ Kiếm Đạo chi khí, sự tình tìm thiên phú đặc thù Triệu Hoán Sư, liền không có khả năng rồi!

Đều là tám đại tông môn, Kiếm Thần tông không có khả năng vì mình mà đắc tội Di Thần Tông.

Hơn nữa phù lục của Phá Không Cảnh quá mức trân quý, lúc trước thời điểm cướp lấy U Minh Kiếm, nguy hiểm như vậy cũng không sử dụng, chẳng lẽ thực đã đến tình trạng không dùng không thể?

- Dùng thì dùng, bất quá phải tìm một địa phương mà cao thủ của Kiếm Thần tông không thể phát hiện!

Do dự một hồi, Nhiếp Vân cắn răng một cái, trong mắt hiện lên một đạo hung quang.

Hiện tại chỉ có giết Phong Lôi thú mới có thể bảo vệ tánh mạng, phù lục Phá Không Cảnh cường thịnh trở lại, cũng không trọng yếu bằng tánh mạng.

Đương nhiên trước khi sử dụng, phải tìm nơi tốt, ở chỗ này động thủ, nhất định sẽ kinh động cường giả của Kiếm Thần tông.

Trong lòng có quyết định, pháp lực trong cơ thể Nhiếp Vân điên cuồng di chuyển, gia tốc lao xuống.

Mới vừa rồi bị Phong Lôi chi võng đánh ra thương thế, bởi vì tình thế nguy cấp chưa kịp chữa trị triệt để, khí lưu tuôn ra, khóe miệng không ngừng tràn ra máu tươi.

Trên thực tế dùng thi thể Lạc Thiên Ma Tôn, hấp thu ma khí thuần khiết cũng có thể để cho Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ ngũ trọng đạt đến đại thành, nhưng như vậy ma tính của Linh Tê Luyện Thể Quyết sẽ càng lớn, càng khó có thể khống chế, thậm chí thời điểm tấn cấp sẽ phát sinh xung đột kịch liệt với Kim Cương lưu ly thể, còn Chích Diễm Hỏa Duẩn bất đồng, hỏa măng là linh vật Hỏa thuộc tính, không có chút ma tính nào, dùng nó tấn chức Linh Tê Luyện Thể Quyết, lại càng dễ khống chế, bằng không thì thân thể chỉ sợ còn chưa kịp tấn chức, người đã bởi vì Phật Ma xung đột, tươi sống xé rách rồi!

Chính bởi vì như thế, Nhiếp Vân tình nguyện hao tổn thi thể của Lạc Thiên Ma Tôn, cũng muốn cướp đoạt Chích Diễm Hỏa Duẩn.

- Hỏa độc, đến Thanh Hỏa Thủy rồi... Ân? Phía trước là... Hư không loạn lưu?

Hiện tại tốc độ của Nhiếp Vân so với lúc bị bọn người Nguyên Hằng trưởng lão đuổi theo còn nhanh hơn nhiều lắm, mấy hơi thở liền phi hành mấy vạn dặm, nham thạch nóng chảy càng xuống dưới càng nóng, thời điểm đi đến bảy tám vạn dặm, đột nhiên trước mắt trống trải, Thiên Nhãn chiếu xuống, ở chỗ sâu trong nham thạch nóng chảy vậy mà xuất hiện một đoàn hư không loạn lưu.

Dưới mặt đất Phù Thiên Đại Lục, có nhiều chỗ là hải dương, có nhiều chỗ là dung nham, còn có một chút giống như Địa Ngục, dòng nước lạnh vô tận, tóm lại, mặt đất thoạt nhìn bình ổn, nhưng phía dưới, hình thái hoàn toàn bất đồng, không có đủ thực lực, muốn ở trong đó mạo hiểm, chỉ có một con đường chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.