Vô Tận Đan Điền

Chương 1692: Chương 1692: Thế giới thứ ba




- Đây là...

- Đây là thủ đoạn cường giả Tiên Quân mới có!

- Đi thôi, chúng ta đã quản không được...

Nhìn thấy cảnh này tất cả cường giả Kim Thân Ma tộc đồng thời giật mình, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Bọn họ có thể phi hành, nói rõ đã có thực lực Kim Tiên cảnh, loại thực lực này còn không nhìn rõ động tác của người ta, không phải Tiên Quân là cái gì?

Dám ngăn cản Tiên Quân? Bọn họ không có tài năng này!

- Đây chính là sơn động tế tự của Kim Thân Ma tộc!

Lách qua rất nhiều cường giả Kim Thân Ma tộc, Nhiếp Vân mang Đạm Thai Lăng Nguyệt đi vào khu vực tế tự:

- Vào đi thôi!

Nắm tay trắng như ngọc của Nguyệt Nhi, hắn truyền cho nàng một đạo địa hành chi khí, thân thể hai người lúc này xuyên qua tường đá.

Vừa vào sơn động đã có cảm giác giống như lúc trước xuất hiện, cả không gian giống như không mang theo chút cảm giác nào, tinh hà đảo ngược, nguyên khí giàn giụa.

- Ân?

Nhiếp Vân sững sờ.

Trước kia tu vi thấp không nhìn ra cái gì, thực lực bây giờ mạnh cho nên phát hiện không ổn...

- Ngươi cũng nhìn ra. . .

Đạm Thai Lăng Nguyệt cau mày, trong mắt của nàng mang theo ngạc nhiên khó nói thành lời.

- Không sai, thật sự quá quỷ dị.

Nhiếp Vân thở ra một hơi, hắn lật tay cầm Bắc Đẩu kiếm vào trong tay, hắn mắt hắn tỏa ra hào quang sáng ngời, một đạo kiếm khí đâm tới.

Nhất Kiếm Phá Trần!

Vừa ra tay đã đánh ra công kích mạnh nhất.

Ba!

Kiếm khí siêu cường làm cường giả Tiên Quân cũng phải biến sắc, không gian tinh hà đảo lưu biến thành sóng âm sao đó biến mất triệt để.

- Không gian thật ổn định, không ngờ còn vững chắc hơn cả Linh giới.

Thu hồi kiếm trong tay, Nhiếp Vân hơi có phần kinh ngạc.

- Không gian này được vô số siêu cấp cường giả dùng tánh mạng củng cố đấy, nó chắc chắn hơn Linh giới nhiều, hơn nữa ta không thể cảm ứng Thiên Đạo tại nơi này, tương đương một thế giới độc lập siêu thoát Linh giới!

Đạm Thai Lăng Nguyệt biết rõ một ít, lần đầu tiên tới đây cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc.

- Không cách nào cảm ngộ Thiên Đạo?

- Đúng vậy, ban đầu ở phàm giới, ta đều có thể cảm ngộ Thiên Đạo, lần trước ta ở Lăng Tiêu đỉnh dùng Thiên Đạo thề, Thiên Đạo triển lộ hình thái chính là ta làm, mà ở chỗ này giống như lâm vào thế giới khác, trước kia lĩnh ngộ pháp tắc, đại đạo cũng vô dụng.

Đạm Thai Lăng Nguyệt nói.

- Đúng thế!

Nhiếp Vân cũng ý thức được điểm này.

Không gian này quái dị không nói thành lời, nếu chỉ vững chắc cũng không có gì, mấu chốt là chặc đứt cảm ngộ đại đạo, trước kia lĩnh ngộ không gian pháp tắc, ở chỗ này không có cảm ngộ gì.

- Đúng rồi, dường như trước kia ta nghe gia gia nói qua, giữa Linh giới và phàm giới chúng ta là thế giới thứ ba.

Thế giới thứ ba có không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc khác biệt.

- Lúc trước Tu La Vương quá mạnh mẽ, không ai có thể đánh thắng hắn, là Ngũ Trảo Long Hoàng dùng đại pháp lực gạt hắn vào trong thế giới thứ ba, sau đó Bắc Đấu Tinh Quân ngăn chặn lối ra lúc này mới có thể đánh chết hắn.

Đột nhiên Đạm Thai Lăng Nguyệt nhớ tới cái gì.

- Thế giới thứ ba?

- Ân, sức chiến đấu của Tu La Vương quá mạnh mẽ, nếu hắn không kiêng nể gì thi triển toàn lực chỉ sợ cả Linh giới sẽ vị hắn đánh thành phế tích, nơi này thì khác, không gian vững chắc không nói, thậm chí còn không thể mượn nhờ tới pháp tắc, công lao của thế giới này khi chiến thắng Tu La Vương là không thể bỏ qua.

Nói đến đây Đạm Thai Lăng Nguyệt thở dài, nói:

- Chỉ sợ lần sau chúng ta chiến đấu với Tu La Vương, muốn triệt để chiến thắng hắn cũng phải lựa chọn tại nơi này.

- Tại đây?

Nhiếp Vân cau mày.

- Chỉ có chiến đấu ở nơi này mới có thể đánh chết hắn triệt để, cho dù giết không được ta cũng có thể...

Nói đến đây Đạm Thai Lăng Nguyệt dừng lại, đột nhiên nàng cười cười.

- Không có gì, những chuyện này còn sớm lắm, có lẽ về sau thực lực ngươi vượt qua Tu La Vương, hoặc là triệt để thức tỉnh ý thức đệ đệ của ngươi thì Tu La Vương không thể làm ác. . .

- Chỉ hy vọng như thế!

Nghe nàng nói giác tỉnh ý thức của đệ đệ, Nhiếp Vân lắc đầu, hắn không nghe ra lời nói khác biệt của nàng.

- Đi nhanh đi, sớm đi tới phàm giới đi, sớm quay lại, chúng ta sớm kết hôn, ta cũng có thể ở cùng ngươi.

Đạm Thai Lăng Nguyệt nói khẽ.

- Tốt!

Nhiếp Vân cười, hắn lại giữ chặc bàn tay Lăng Nguyệt và bay thẳng xuống phía dưới.

Cái gọi là thế giới thứ ba cũng không có bất kỳ cảm giác phương hướng gì, thực lực của hai người rất mạnh, nhất là Đạm Thai Lăng Nguyệt thân là thiên đạo sư, nàng có thể cảm ngộ phương hướng của Thiên Đạo cho nên đi thẳng về phía trước, phi hành không biết bao lâu cũng đi vào một khu vực hỗn độn.

- Nơi này chính là vị trí cửu long kéo liễn lúc trước.

Nhìn thấy nơi này, Nhiếp Vân nhận ra nơi này hắn đi cùng với Di Tĩnh, mà bây giờ nàng đã hồn phi phách tán, vĩnh viễn không có khả năng phục sinh!

Lần trước nơi này có cửu đầu long thi và chiếc xa liễn thật lớn, hiện tại nó đã không thấy đâu nữa, chỉ để lại một không gian nghiền nát mà thôi.

- Đi xuyên qua không gian nghiền nát này chính là phàm giới!

Nhiếp Vân nhìn chung quanh một hồi, tiện tay chỉ thẳng về phía trước.

- Phá vỡ không gian? Rất khó a!

Đạm Thai Lăng Nguyệt cười khổ.

Ách!

Nghe nàng nói như vậy, Nhiếp Vân lúc này mới kịp phản ứng.

Đúng thế, lúc trước hắn dùng Bắc Đẩu kiếm thi triển toàn lực chỉ tạo ra tiếng gió, không gian không thay đổi chút nào, muốn phá vỡ không gian tại nơi này là chuyện cực kỳ khó khăn.

Nhớ tới thực lực bây giờ, toàn lực đánh một kích cũng chỉ có thể tạo ra cơn gió, nhớ tới tiểu Long và Tu La Vương lúc trước tùy tiện đụng cái tạo ra lỗ đen, thực lực của hai người thật sự thâm bất khả trắc!

- Ngươi chờ một chút, ta còn có biện pháp!

Nhiếp Vân cười cười, thân thể hơi động, nguyên khí đan điền không ngừng rút nguyên khí và tạo thành Nguyên Khí Đạn.

Điểm này chắc chắn không tệ, Nguyên Khí Đạn cũng không phải ăn chay, nó có thể tạo nổ Thiên Đạo sơn, muốn xé rách vết nứt không gian hẳn không thành vấn đề.

Áp súc hơn mười phút đồng hồ, Nhiếp Vân cảm thấy có phần không khống chế nổi, lúc này hắn cau mày và ném Nguyên Khí Đạn về phía trước.

Oanh!

Không hổ là Nguyên Khí Đạn có uy lực lớn nhất, một tiếng nổ lớn vang lên, quả nhiên không gian vô cùng vững chắc bị xé rách một mảnh, chỉ có điều phi thường nhỏ, thoáng qua là có thể khôi phục.

- Đi!

Hai người sớm đã chuẩn bị tốt, khe hở tồn tại thời gian cực ngắn nhưng tốc độ hai người rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã thoát đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.