Vô Tận Đan Điền

Chương 153: Chương 153: Thiết Lan Nhi




Thiết Lan! Thiết Lan Nhi!

Không ngờ là Thiết Nham dong binh đoàn Thiết Lan Nhi!

Kiếp trước hắn nhận thức Thiết Lan Nhi trong lần thí luyện của Thần Phong đế quốc, lần đó thí luyện tập hợp toàn bộ tài tuấn trẻ tuổi của cả đế quốc, lúc đó Thiết Lan Nhi tiếng tăm lừng lẫy trong đế đô, ở một lần trùng hợp hai người quen biết, trở thành bằng hữu.

Đương nhiên cũng chỉ là quan hệ bằng hữu mà không phải tình yêu nam nữ.

Nhưng sở dĩ hắn rung động như vậy, là bởi vì…hắn thiếu nàng nhiều lắm!

Năm đó hắn lấy được quán quân thí luyện, thành danh thiên hạ, đưa thân vào cao tầng Thần Phong đế quốc, cuối cùng đột phá khí tông trở thành cường giả chí tôn!

Nguyên bản trở thành chí tôn đã là tồn tại cao nhất trong Thần Phong đế quốc, nhưng về sau hắn đạt được bảo bối trong Tử Hoa động phủ, không biết bị người nào truyền ra ngoài, ngay lúc đó tứ đại chí tôn đế đô không dám làm gì hắn, nhưng một trong hai đại tông môn Di Thiên tông chủ đầu tiên làm khó dễ.

Khi đó thực lực của hắn đã đạt tới chí tôn đỉnh, tông chủ Di Thiên tông không dám cứng rắn đối mặt, tìm người hạ độc, làm hại công lực của hắn tiêu tán, lúc sau liên hợp tứ đại chí tôn trong đế đô xuống tay trọng thương hắn, hắn vừa chiến vừa trốn chạy, cuối cùng trọng thương hôn mê.

Khi tỉnh lại phát hiện được Thiết Lan Nhi cứu, nàng mạo hiểm cả dong binh đoàn bị hủy diệt đưa hắn ra khỏi đế đô!

Chờ khi tu vi của hắn đại thành trở lại, muốn báo đáp đại ân cứu mạng thì phát hiện bởi vì chuyện nàng cứu hắn bại lộ khiến toàn bộ Thiết Nam dong binh đoàn bị diệt, mà nàng đã sớm hương tan ngọc nát!

Bởi vì chuyện đó hắn giận dữ tiêu diệt cả hoàng thất Thần Phong đế quốc, Di Thiên tông cùng tứ đại gia tộc đều chó gà không tha, cuối cùng danh hiệu Huyết Ngục ma tôn lúc đó mới lưu truyền.

Kiếp trước nữ hài này vì mình cho nên gặp thảm họa, gia tộc bị giết, không nghĩ tới kiếp này gặp được trong núi rừng.

Nhớ tới kiếp trước, hắn cảm thấy ảm đạm thần thương.

Nữ tử kiếp trước đã chết, hắn thiếu nàng rất nhiều không thể bù đắp lại, kiếp này nếu gặp nhau, chuyện đó không thể tiếp tục phát sinh!

Thiết Lan Nhi, kiếp này ta sẽ báo đáp tiếc nuối kiếp trước.



- Hừ, thực lực chẳng ra gì, còn là đăng đồ tử, ta xem không cần đánh ngất, trực tiếp giết cho xong!

Ngay khi trong lòng Nhiếp Vân vừa hạ quyết định, chợt nghe nữ hài quát lạnh một tiếng.

- Ách?

Nghe được câu này, Nhiếp Vân ngây dại.

Mình đường đường Huyết Ngục ma tôn sống mấy trăm năm lại bị người mắng là lưu manh…

Cũng khó trách, vừa rồi mình chỉ lo hồi ức kiếp trước, đã quên ánh mắt luôn nhìn thẳng ngoắc ngoắc vào nữ hài người ta, loại tình huống như vậy nếu không bị mắng là lưu manh thì chỉ sợ không thể nào nói nổi.

- Ha ha, tiểu tử, không cần si tâm vọng tưởng, đây là công chúa của Thiết Nham dong binh đoàn chúng ta, nữ nhi của đoàn trưởng, loại thực lực như ngươi kém xa!

Ngay khi Nhiếp Vân còn đang cảm thấy xấu hổ, trong nhóm dong binh vang lên một tiếng cười sang sảng.

Nếu như sớm có dự mưu với bọn họ, khẳng định đã sớm nhận thức Thiết Lan Nhi, khi mới nhìn thấy nữ hài liền biến thành xấu mặt như thế, làm cho mọi người không còn nghi ngờ, thái độ dịu đi không ít.

- Ta…

Không nghĩ tới lại bị người hiểu lầm, Nhiếp Vân muốn giải thích lại không biết nên nói như thế nào.

- Đừng tiếp tục ngươi ta! Lan Nhi là nhất chi hoa của dong binh đoàn chúng ta, dung mạo nổi bật cả trong Thần Phong thành, nếu ngươi không thất thần mới là kỳ quái!

Người kia diễn cảm cổ quái, dùng ánh mắt như am hiểu “mọi người đều là nam nhân, ta hiểu ý ngươi” nhìn Nhiếp Vân, cười nói.

- Hắc hắc!

Biết giải thích cũng không rõ ràng, trong lòng Nhiếp Vân vừa động, gãi đầu mở miệng nói:

- Các vị đại ca, ta có thể đi cùng hay không? Chỉ cần cho ta theo phía sau, làm gì đều được!

Nếu là dong binh đoàn, nhất định là vì chấp hành nhiệm vụ mới tới đây, nhìn bộ dạng cảnh giác của họ, chỉ sợ nhiệm vụ lần này không đơn giản, kiếp trước mình không có cơ hội báo đáp nữ hài, kiếp này nhân cơ hội hoàn thành tâm nguyện kiếp trước.

- Đi theo?

Cường giả khí tông liếc mắt nhìn thiếu niên, lại nhìn thoáng qua nữ hài, cười lắc đầu nhưng không phản đối:

- Được rồi, muốn đi thì đi, nhưng trước tiên nói cho ngươi biết, chúng ta chấp hành nhiệm vụ phi thường nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, ngươi cần phải suy nghĩ kỹ càng!

- Cửu tử nhất sinh? Vậy càng phải đi theo!

Loại nhiệm vụ này phi thường nguy hiểm, tuy rằng dựa theo kiếp trước mà nói Thiết Lan Nhi chắc chắn sẽ không chết, nhưng sau khi mình sống lại có rất nhiều chuyện đã thay đổi, ai biết có phát sinh ngoài ý muốn hay không?

Cho nên đối với Nhiếp Vân mà nói càng muốn đi theo.

- Không sai, là một hán tử! Liêu Phong này thích người như vậy!

Tráng hán trêu chọc trước đó nở nụ cười.

Ở trong mắt mọi người thiếu niên này nhất định là lâm thời muốn đi theo nhóm người mình, nguyên nhân rất đơn giản, hắn đối với tiểu thư Thiết Lan Nhi nhất kiến chung tình.

Tuy rằng bọn hắn cảm thấy được hai người sẽ không đi tới cùng nhau, nhưng vô sự xem việc vui cũng tốt thôi.

- Tên gia hỏa cản trở! Thiết Long thúc thúc, không cần lo cho hắn!

Nghe khẩu khí của thúc thúc tựa hồ muốn dẫn theo thiếu niên kia, Thiết Lan Nhi cau mày.

Nàng thích nhất là vũ lực, nhìn thiếu niên thật yếu đuối, nhất là thực lực khí hải chỉ có dưỡng khí cảnh, yếu rối tinh rối mù, người như vậy mang đi theo chỉ là rườm rà.

- Ha ha, nếu muốn thì đi cùng thôi, dù sao gặp được nguy hiểm chính hắn ứng phó, chúng ta mặc kệ là được!

Cường giả khí tông tên Thiết Long nở nụ cười nói.

Hắn hiểu cháu gái của mình, thiên phú của nàng tốt, người khắc khổ, hai mươi tuổi còn chưa có đối tượng, không phải không tìm được mà là tính cách lợi hại, không ai dám…

- Tiểu tử, tên gọi là gì? Sau nay chúng ta cùng đi!

Liêu Phong cười đi qua vỗ vai Nhiếp Vân hỏi.

- Ta tên Nhiếp Vân!

Nhiếp Vân cười nói.

- Nhiếp Vân? Tên này thật quen tai!

Liêu Phong cau mày.

- Đương nhiên quen tai, đoạn thời gian trước không phải nghe nói qua về một thiếu niên truyền kỳ tên Nhiếp Vân sao? Nghe nói còn chưa đầy hai mươi tuổi, đã đạt tới khí tông cảnh!

Một dong binh nói chen vào.

- Gì?

Nhiếp Vân hoảng sợ.

Chính mình từ khi nào đạt tới khí tông vậy? Nổi danh như thế?

- Nga, đúng rồi, ngươi nói đầu óc của ta đây, mấy ngày trước còn nghe ngươi nói qua, nghe nói thậm chí yêu nhân khí tông đỉnh cũng không phải đối thủ của hắn, đó đúng là một thiên tài…ngươi cũng gọi là Nhiếp Vân, không phải là ngươi chứ?

Liêu Phong cổ quái nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.