Vô Tận Đan Điền

Chương 1341: Chương 1341: Tiến vào Cửu Dương Sơn (1)




Cô cô cô xì xào!

Lực lượng tuôn ra mà đến phối hợp hắn điên cuồng hấp thu, để cho thực lực rất nhanh đạt đến Tiên Thể cảnh sơ kỳ cực hạn.

Ầm ầm!

Không chút do dự, thậm chí hắn không hề nghĩ đến, trực tiếp nhảy qua cấp bậc này, tiến nhập Tiên Thể cảnh trung kỳ.

Không đến một phút đồng hồ, Tiên Thể cảnh trung kỳ cũng đạt tới cực hạn, tiến vào Tiên Thể cảnh hậu kỳ, năng lượng cung cấp chậm rãi yếu bớt, thực lực cuồng bạo dần dần đình chỉ.

- Tiên Thể cảnh hậu kỳ... Ta thậm chí liên tục đột phá hai cấp bậc?

Từ trạng thái tấn cấp khôi phục, Nhiếp Vân hưng phấn đến vành mắt ửng đỏ.

Loại Linh Dược tấn cấp cường đại như Cửu La Đan, mới giúp hắn tăng một cấp bậc, một thi thể Tu La vậy mà để cho hắn tấn thăng hai tiểu cấp, cái này cũng quá nghịch thiên a!

Cố nén tâm tình hưng phấn, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy lúc này thi thể Hắc Ngư trở nên khô quắt, nhẹ nhàng động liền hóa thành tro bụi, biến mất không thấy gì nữa.

- Ta rõ ràng có thể thôn phệ Tu La...

Nhìn một màn này, Nhiếp Vân hiểu được, hai mắt trợn tròn xoe.

Tu La người người sợ hãi, mà mình rõ ràng có thể thôn phệ Tu La tấn cấp, loại năng lực này quả thực không thể tưởng tượng nổi.

Mặc dù Bắc Đẩu Tinh Quân là Khu Tu sư Kim Vân cửu phẩm, cũng không có ghi lại loại năng lực này a.

- Nhất định là vô danh pháp quyết, linh hồn vận chuyển vô danh pháp quyết, Tu La Sát khí hóa thành lực lượng có thể giúp ta tấn chức, hơn nữa cổ lực lượng này tinh khiết đến cực điểm, không có chút tác dụng phụ nào...

Có được thiên phú Võ Đạo sư, đối với võ học có mẫn cảm đặc thù, rất nhanh Nhiếp Vân liền phân tích ra nguyên nhân.

Mình đặc thù chủ yếu ở vô danh pháp quyết, không có nghĩ đến pháp quyết này quỷ dị như thế, vậy mà có thể luyện hóa Tu La Sát khí, chuyển hóa thành năng lượng không hề có tác dụng phụ, cung cấp mình thôn phệ.

- Ha ha, về sau chỉ cần tìm Tu La thôn phệ có thể hoàn mỹ tấn cấp, hiệu quả mạnh hơn bất luận đan dược gì!

Trong mắt Nhiếp Vân bắn ra tinh quang.

Người khác e ngại Tu La như rắn rết, mà hắn rõ ràng có thể thôn phệ Tu La gia tăng thực lực, truyền đi để cho người khó mà tin được, tươi sống hù chết a.

Đương nhiên, Tu La cũng không phải dễ tìm như vậy, từ khi Thượng Cổ đại chiến Tu La Vương chết trận, Tu La còn sống liền triệt để che dấu, hơn nữa thực lực, sức chiến đấu của Tu La đều rất mạnh, Tu La Tiên Thể cảnh xem nhược tiểu nhất rồi, có thể bắt cũng đánh chết một con tính toán cực kỳ vận khí, còn muốn tìm được con thứ hai, không biết năm nào tháng nào.

- Không nghĩ tới thôn phệ Tu La chẳng những lực lượng bạo tăng, linh hồn cũng có tăng trưởng, hiện tại đã đạt đến một vạn năm nghìn thê độ!

Thôn phệ Tu La, thực lực từ Tiên Thể cảnh sơ kỳ tấn cấp đến hậu kỳ, linh hồn cũng có đột phá, từ tám ngàn thê độ lột xác thành một vạn năm nghìn thê độ, bạo tăng gần gấp hai.

Linh hồn một vạn năm nghìn thê độ, đã có thể bao phủ phương viên trăm trượng, có thể sơ bộ dùng thiên phú Tiên Âm sư cùng Đầu Độc sư, bất quá muốn xé rách không gian như ở Nhân giới, là tuyệt không khả năng.

Thấy đủ thì thôi, tu luyện một chút có được loại tiến này bộ, Nhiếp Vân đã cực kỳ hài lòng rồi.

Đứng dậy, vừa muốn rời đi Tinh Cung, phát hiện lão tửu quỷ rốt cục củng cố xong tu vi tỉnh táo lại.

- Tông chủ, thực lực của ta rốt cục đạt tới Tiên Lực cảnh sơ kỳ rồi, ha ha, ách...

Tiếng cười còn không có chấm dứt, thấy rõ tu vi của Nhiếp Vân, sắc mặt thoáng một phát cứng đờ.

Tuy hắn không có thiên phú Thiên Nhãn, có thể trực tiếp nhìn ra tu vi của người khác, nhưng cường giả Tiên Thể cảnh vẫn bái kiến qua, nằm mộng cũng không nghĩ đến tông chủ trước mắt đã đạt đến Tiên Thể cảnh hậu kỳ.

Hắn tốn hao một cái giá lớn mới từ Bí Cảnh đệ cửu trọng tấn cấp Tiên Lực cảnh sơ kỳ, vốn tưởng rằng tiến bộ rất lớn, nhưng so với tông chủ trước mắt, quả thực là tiểu hài tử thấy gia gia.

Lúc này mới đến Linh giới mấy ngày? Khoảng bảy tám ngày, liền từ Tiên Lực cảnh sơ kỳ đạt tới Tiên Thể cảnh hậu kỳ... Không hổ là tông chủ, tốc độ tấn cấp cực nhanh, có thể nói khủng bố.

- Củng cố tu vi xong liền đi ra ngoài độ kiếp a!

Nhiếp Vân nở nụ cười một tiếng.

- Được rồi!

Lắc đầu bỏ qua cách nghĩ loạn thất bát tao trong đầu, lão tửu quỷ gật đầu, hai người từ trong Tinh Cung trở lại Linh giới.

Lôi kiếp của lão tửu quỷ không biến thái giống như Nhiếp Vân, sau một phen khổ chiến, rốt cục thành công vượt qua.

Vừa vượt qua lôi kiếp, bọn người Trầm Hùng liền đi tới, nguyên lai bọn người Ngụy Dã, Mẫn Ngạn đã sớm đến, đang đứng ở bên ngoài chờ.

- Nhiếp Vân đại nhân!

Đi ra tiểu viện chứng kiến tất cả mọi người đã chuẩn bị xong, chờ xuất phát.

Bọn hắn biết rõ mục đích của Nhiếp Vân đến Cửu Dương thành, chỉ là vì tiến vào Cửu Dương Sơn, hiện tại chuyện nơi đây chấm dứt, cũng không có tất yếu ở lại rồi.

- Đi thôi!

Nhiếp Vân gật đầu, cáo từ Trầm Hùng, Trầm Giai Dung, cưỡi Tường Long Mã, cùng bọn người Mẫn Ngạn xuất phát Cửu Dương Sơn.

Thấy hắn muốn đi Cửu Dương Sơn, Trầm Hùng, Trầm Giai Dung đều muốn một đường đồng hành, nhưng bị Nhiếp Vân cự tuyệt.

Hai người này với hắn mà nói chỉ là khách qua đường, tuy cứu tính mạng của đối phương, nhưng cũng đã nhận được chỗ tốt tương ứng, duyên phận đã hết, không cần phải tiếp tục dây dưa.

Tốc độ của Giao Long Mã cực nhanh, rất nhanh ra Cửu Dương thành, thời điểm tiến vào núi rừng Cửu Dương Sơn, trời đã tối rồi.

- Nhiếp Vân đại nhân, Cửu Dương Sơn có rất nhiều yêu thú lợi hại, ban đêm hành động cực kỳ nguy hiểm, ta xem nếu không chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi một chút, hừng đông lại lên đường!

Thấy trời đã tối, ánh trăng hiện lên, Ngụy Dã đã từng tới Cửu Dương Sơn, vội vàng nói.

- Ân, phía trước có sơn cốc tránh gió, đến lúc đó chúng ta đào cái sơn động, vào ở là được!

Nhiếp Vân vừa đến Linh giới liền tiến vào núi rừng, biết rõ núi rừng nguy hiểm, giương mắt nhìn đi, đã tìm được một sơn cốc tránh gió, vừa cười vừa nói.

Mọi người biết rõ thân phận của hắn là Khu Tu sư, đều dùng hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, cưỡi Giao Long Mã tăng tốc đi tới, đi một hồi, quả nhiên thấy một sơn cốc xuất hiện ở trước mắt.

Sơn cốc không lớn, mọc đủ loại thực vật, chủng loại phồn đa, trái cây đỏ tươi áp đầy cành, từng đợt hương khí lan tràn, nhịn không được muốn ăn.

Để Giao Long Mã tùy ý nghỉ ngơi một chút, Nhiếp Vân mang theo mọi người đi tới trước một nham bích bóng loáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.