- Ngươi thật sự không biết sao?
Nhìn thấy thiếu niên trước mắt kinh ngạc, dường như cũng không giống giả bộ, Vân Phi sửng sờ một phen.
- Không biết thì ngươi tới đây làm gì? Nếu không phải vì thân phận Khách Khanh trưởng lão của Vô Lượng sơn thì ta cũng không đến a!
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ngươi có thể nói cặn kẽ ra cho ta biết hay không?
Nhiếp Vân hỏi.
- Là như vậy!
Vân Phi cũng là người hay nói nhiều, thấy hắn hỏi thăm chẳng khác nào gãi đúng chỗ ngứa. Dù sao những tin tức này, người tới đây trên cơ bản đều biết, cũng không phải là bí mật vào đâu, cho nên hắn lập tức lên tiếng:
- Vô Lượng sơn luôn luôn dùng dược liệu trân quý mà nổi danh. Ở trong Hỗn Độn Chí Tôn vực cũng rất có lực ảnh hưởng. Bất quá, chẳng biết tại sao trong một đêm tất cả dược liệu lại khô héo. Bọn họ đã tìm không ít đại sư tinh thông dược lý, dùng rất nhiều phương pháp cũng đều vô dụng. Cung chủ Vô Lượng cung ra lệnh, tuyên cáo cho toàn bộ Hỗn Độn Chí Tôn vực, chỉ cần có người có thể cứu sống được những dược liệu này, có thể trực tiếp trở thành Khách Khanh trưởng lão của bọn họ.
- Ồ!
Nhiếp Vân gật đầu, hóa ra chỉ là một cái danh hiệu mà thôi.
Khách Khanh trưởng lão, không có thực quyền. Đồng thời chỉ cần đối phương xảy ra chuyện thì lại phải giúp một tay, hắn không có cảm thấy nó tốt được bao nhiêu. Nhìn thế nào cũng thấy là bên Vô Lượng cung chiếm tiện nghi a.
- Không biết có bao nhiêu người muốn làm Khách Khanh trưởng lão Vô Lượng cung mà còn không thành công. Hôm nay có cơ hội như vậy, sao ta thấy ngươi không hưng phấn chút nào vậy?
Thấy vẻ mặt hắn không có chút biến đổi, Vân Phi có chút nóng nảy.
- Có cái gì mà hưng phấn cớ? Thân phận Khách Khanh trưởng lão này cũng không có chỗ gì hay a!
Nhiếp Vân nói ra nghi ngờ trong lòng.
- Ngươi ngu ngốc vậy.
Nghe thấy hắn nói như vậy, Vân Phi có chút hận không rèn sắt thành thép:
- Ta nói cho ngươi biết, một khi trở thành Khách Khanh trưởng lão của Vô Lượng cung, ít nhất cũng có hai chỗ tốt, là thứ mà người người đều mong đợi!
- Cái gì vậy?
- Thứ nhất, Vô Lượng cung là thế lực do nữ nhân tạo thành, hơn nữa mỗi một người đều quốc sắc thiên hương, xinh đẹp vô song! Trong Tam giới chúng, nam tu đều muốn có được nữ nhân từ một trong hai nơi. Nơi đầu tiên chính là Linh tú tộc! Thứ hai chính là Vô Lượng cung! Nữ tử ở nơi này đều tu luyện công pháp thuần âm, một khi song tu với nam tu có thể mang đến chỗ tốt cực lớn cho nam tu! Đột phá cấp bậc cũng là chuyện vô cùng đơn giản!
Nói tới đây, nước miếng của Vân Phi cũng bắt đầu chảy xuống, dáng vẻ như là trư ca vậy.
- Ồ?
Nhìn thấy hắn có bộ dáng này, Nhiếp Vân có chút dở khóc dở cười.
Linh tú tộc hắn đã sớm biết, Linh Tú Đại đế trong đó vẫn còn đang ở trong Vạn Pháp cung chờ đợi hắn. Không nghĩ tới trừ chủng tộc này ra, nữ tử trong Vô Lượng cung cũng có thể trợ giúp nam tu tấn cấp a.
Đối với loại song tu tấn cấp này Nhiếp Vân cũng không đồng ý, tu luyện là tự thân đối kháng với thiên địa. Dựa vào loại pháp môn bàng môn tà đạo này, cho dù có thể được lợi nhất thời. Thế nhưng khi đối mặt với khiêu chiến cao hơn, tất sẽ gặp phiền toái không nhỏ.
- Ngươi. . . Sao ngươi lại không kích động như vậy chứ?
Vân Phi nói xong, nhìn thấy thiếu niên trước mắt này vẫn còn ra vẻ vân đạm phong khinh như vậy. Dáng vẻ dường như,= không quan tâm, trong lòng hắn có chút không tưởng tượng nổi.
Chuyện tốt như vậy là ước mơ của vô số nam tu tha thiết, vì sao hắn tan gay cả một chút cảm giác cũng không có vậy?
Chẳng lẽ hắn. . . Không thích nữ nahan?
Nghĩ tới đây thân thể Vân Phi run run một cái.
- Ta đang cảm thấy, cho dù ngươi đã trở thành Khách Khanh trưởng lão thì cũng không nhất định đã có thể lấy được nữ tu của Vô Lượng cung a!
Nhiếp Vân không biết suy nghĩ trong lòng củ hắn, thế nhưng từ vẻ mặt hắn cũng có thể nhìn ra được một ít. Nhiếp Vân im lặng, không thể làm gì khác hơn là lên tiếng.
- Ồ, ta quên ngươi không biết tin tức này. Đó là một khi trở thành Khách Khanh trưởng lão của Vô Lượng cung thì có thể chọn một thị thiếp ở trong đám nữ đệ bình thường của bọn họ. Đây là quy định của Vô Lượng cung .
Vân Phi vội nói.
- Chọn một người coi như là thị thiếp?
Nhiếp Vân chậc lưỡi.
Hóa ra căn nguyên là ở chỗ này, khó trách người này lại có bộ dáng trư ca như vậy.
- Đúng vậy, không chỉ có như vậy, một khi trở thành Khách Khanh trưởng lão thì cũng sẽ được cung phụng. Tùy tiện chọn một gốc dược liệu trong vòng trăm năm trở lại! Ngươi phải biết rằng dược liệu bên trong dược viên của v, mỗi một gốc đều có giá trị liên thành, có thể tùy tiện chọn một gốc trong trăm năm. . . Loại đãi ngộ này, quả thực là nghịch thiên a!
Trong thanh âm của Vân Phi tràn ngập vẻ hâm mộ.
- Có thể tùy tiện chọn một gốc ở trong dược viên?
Nghe thấy có thể chọn một nữ tử làm thị thiếp hắn không có chút quan tâm nào. Thế nhưng vừa nghe nói như vậy, hai mắt lại sáng rực lên.
Mục đích hắn tới nơi này chính là vì tìm Khải linh thảo, có thể tùy ý tìm dược liệu trong dược viên, đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.
- Đúng vậy, ngươi nói loại Khách Khanh trưởng lão này ai mà không muốn làm cơ chứ? Tin tức này vừa truyền ra ngoài, vô số tu luyện giả đã chen lấn xông tới! Hận không được trở thành Khách Khanh trưởng lão. Đáng tiếc vô số đại sư đều liên tiếp đều thất bại. Chuyện này đã dọa lui không ít người a!
Dường như Vân Phi đối với chuyện ở nơi này cũng biết được không ít.
- Ồ!
Nhiếp Vân gật đầu.
Hóa ra lại có chuyện như vậy, xem ra lần này ngụy trang thành đại sư tinh thông dược lý cũng coi như đã làm đúng.
Nếu như tỏ rõ thân phận, trực tiếp xông tới đòi Khải linh thảo, không cẩn thận còn sẽ biến khéo thành vụng.
- Hai vị dừng bước!
Vân Phi một đường vừa đi vừa giải thích, lại đem tin tức hắn biết nói ra, Nhiếp Vân vừa đi vừa nghe được không ít chuyện. Trong lúc đang đi về phía trước thì đã thấy có hai bóng người ngăn cản ở trước mặt.
Đây là hai nữ nhân mặc y phục màu trắng, trên mặt đều mang theo khăn che mặt trắng tinh. Mặc dù không nhìn thấy được dung mạo, chỉ từ thân hình và da thịt phơi bày ra ngoài đã có thể nhìn ra được. Hai người này đều là vưu vật quốc sắc thiên hương, nghiêng nước nghiêng thành. Hơn nữa, vô luận là khí chất hay là cử chỉ đều tăng thêm một bậc, so với những nữ tử của Linh tú tộc cũng không kém hơn chút nào.