Vô Tận Đan Điền

Chương 2784: Chương 2784: Tĩnh Tâm châu. (2)




Bất quá, chỉ cần tu luyện, tất sẽ bị tâm ma quấy phá. Muốn hoàn toàn yêu tĩnh lại nào có dễ dàng như vậy! Khỏa Tĩnh Tâm châu này có thể hạ thấp xác suất tẩu hỏa nhập ma xuống hai thành, nhìn qua không nhiều, thế nhưng trên thực tế tuyệt đối là một món bảo vật nghịch thiên!

Cho dù là hắn, sa khi nghe được loại công hiệu này cũng phải cảm thấy động tâm.

Không hổ là thống lĩnh của phân đội thứ ba, hơn nữa tình thế lại có chút bắt buộc, vừa mới ra tay đã rất phi phàm như vậy.

- Nếu như chẳng qua là giảm bớt xác suất tẩu hỏa nhập ma. Như vậy ta cũng không thấy nó quá xuất sắc, dù sao tông môn như Hỏa Thần tông nhất định cũng sẽ có loại vật này. Không tính là quá xuất sắc, chủ yếu nhất là chức năng thứ hai.

Phí Đồng nói tiếp.

- Còn có chức năng thứ hai hay sao?

- Đúng vậy, chức năng thứ hai chính là đem khỏa Tĩnh Tâm châu này mài thành bột, phủ vào trên mặt có thể khiến cho da thịt người ta trở nên càng thêm mềm mại. Mặc dù không đến nổi vĩnh trú thanh xuân. Thế nhưng trong vòng mười năm dung nhan sẽ không thay đổi, chuyện này nhất định sẽ không có vấn đề!

Phí Đồng cười khổ một tiếng.

- Ách...

Nhiếp Vân khẽ lắc đầu.

Nghe thấy hắn nói như vậy, khỏa Tĩnh Tâm châu này quả thực đã tốn tiền vốn rất lớn của Phạm Trọng này, khó trách hắn ta lại tự tin như vậy.

Đối với nam nhân mà nói, khỏa Tĩnh Tâm châu này có tác dụng quan trọng nhất chính là an thần tĩnh tâm. Thế nhưng đối với nữ tử mà nói, có thể giữ được thanh xuân, so với bất kỳ thứ gì cũng mạnh hơn nhiều.

Chỉ riêng phần tác dụng này cũng sẽ khiến cho không ít bảo vật ảm đạm thất sắc.

Quả nhiên, Bích Nhi tiểu thư vốn trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì, sau khi nhìn thấy khỏa Tĩnh Tâm châu này ánh mắt lập tức lóe lên một cái, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.

Mặc dù biểu hiện không quá rõ ràng, thế nhưng vẫn bị Nhiếp Vân nhìn thấy được.

- Khỏa Tĩnh Tâm châu này ta rất thích, cám ơn Phạm Trọng thống lĩnh!

Thanh âm của Bích Nhi tiểu thư vang lên.

- Thích là tốt rồi...

Hai mắt Phạm Trọng sáng lên, nở nụ cười nói.

Nhận được lời khen như vậy đã nói lên tâm tư của hắn đã không có uổng phí!

- Có cái gì mà đắc ý cơ chứ? Một khỏa Tĩnh Linh châu mà thôi, không có gì là xuất sắc!

Nụ cười của hắn vẫn chưa hoàn toàn nở rộ thì đã nghe được một tiếng hừ lạnh vang lên bên người. Ngay sau đó thống lĩnh Dương Thạc của phân đội thứ năm đi lên, trên mặt hiện lên vẻ không cho là đúng.

- Không có gì là xuất sắc? Vậy thì ta cũng muốn nhìn một chút xem Dương thống lĩnh có thể lấy ra được lễ vật xuất sắc gì .

Bị đối phương nghi ngờ ngay trước mặt giai nhân, Phạm Trọng hừ lạnh một tiếng.

Hai người đã đối đầu từ lâu, cho nên cũng không cần thiết phải cho đối phương mặt mũi.

- Ta cũng đang định xuất ra đây a!

Dương Thạc cũng đang chờ những lời này của hắn. Người này khẽ cười một tiếng, lộ ra một nụ cười tự tin:

- Tĩnh Tâm châu nhiều nhất cũng chỉ có thể khiến cho người ta giữ dung mạo không thay đổi mười năm mà thôi. Tu luyện giả chúng ta bế quan một lần cũng mấy năm a. Mười năm quả thực quá ngắn! Hơn nữa, thứ này chỉ có một lần công hiệu, không có cách nào chồng chất lên! Nếu như suy tĩnh kỹ, chẳng khác nào gân gà vậy.

Vừa chê bai tác dụng của Tĩnh Tâm châu, Dương Thạc vừa tiến về phía trước. Tùy tùng sau lưng hắn mang lên một hộp ngọc, hắn tiện tay mở ra, để một cái bình ngọc màu đỏ nhạt ở bên trong hộp ngọc!

- Đây là Trú Nhan đan, trong một lần cơ duyên ta đã lấy được. Dùng một khỏa không những có thể giữ dung nhan năm năm không thay đổi mà còn có thể cải thiện da thịt. Khiến cho da thịt của người ta trở nên bóng loáng mềm mại. Xinh đẹp động lòng người! Loại đan dược này có thể dùng chồng chất, mỗi một khỏa đều có công hiệu năm năm, trong bình này tổng cộng có sáu khỏa! Bây giờ ta đặc biệt tặng cho Bích Nhi tiểu thư coi như là quà sinh nhật!

Lấy ra bình ngọc rồi đưa tới, Dương Thạc cười nói.

- Có thể dùng liên tục? Mỗi một khỏa đều có công hiệu năm năm? Sáu khỏa chính là ba mươi năm...

Nghe thấy hắn giới thiệu như vậy, tất cả mọi người đều sửng sốt một chút.

- Trú Nhan đan? Đan dược của Huyền Cực Điện?

- Ta đã nghe nói qua, Huyền Cực Điện từng công khai bán ra loại đan được này. Bất quá, chỉ kéo dài được không tới một năm, bởi vì tài liệu thiếu hụt mà dừng bán ra. Trong vòng một năm này, tổng cộng bán ra không tới một vạn khỏa. Nói cách khác, toàn bộ Thần giới, cũng chỉ có như thế...

- Một vạn khỏa nghe thì không ít, thế nhưng phân tán ra Cửu châu thập địa sẽ không còn được bao nhiêu. Nói như vậy, không phải giá cả của sáu khỏa Trú Nhan đan này sẽ là giá trên trời hay sao?

- Không chỉ là vấn đề giá cả, mà là có tiền cũng không mua được a. Dương Thạc thống lĩnh đã hạ vốn gốc rồi a.

Sau khi mọi người hết khiếp sợ, tất cả đều hoảng sợ than một tiếng.

Cho dù trong những người này có người chưa từng nghe qua loại đan dược này. Thế nhưng chỉ riêng năng lực có thể khiến cho người ta vĩnh trú thanh xuân này cũng khiến cho vô số người trở nên điên cuồng a!

Nhất là loại công hiệu này đối với nữ nhân mà nói, cơ hồ không ai có thể ngăn cản được.

Quả nhiên, nghe được cái tên Trú Nhan đan. Vẻ mặt vốn không chút quan tâm của Bích Nhi nhanh chóng trở nên sáng ngời. Mặc dù không đến nỗi thất thố, thế nhưng quang mang trong mắt lại khiến cho người ta nhìn thấu suy nghĩ của nàng.

- Đáng hận...

Không cần nhiều lời, chỉ từ vẻ mặt của nàng thì Phạm Trọng cũng biết mình đã thua một ván. Mặc dù Tĩnh Tâm châu không kém, thế nhưng so với Trú Nhan đan vẫn còn kém một ít.

Cũng không phải là nói giá trị của Tĩnh Tâm châu so với Trú Nhan đan thấp hơn. Mà là sức hấp dẫn đối với Bích Nhi, rõ ràng Trú Nhan đan còn lớn hơn!

- Phạm Trọng đã tốn vô số tâm huyết mới tìm được Tĩnh Tâm châu, thế nhưng không ngờ tới vẫn còn thua được.

- Có thể giữ được dung mạo, nếu như ta là Bích Nhi tiểu thư thì nhất định sẽ lựa chọn Dương Thạc thống lĩnh!

- Lần này có trò hay để nhìn rồi a.

Sau khi kinh ngạc, toàn bộ mọi người đều mang theo tâm tư xem náo nhiệt nhìn qua hai người.

Mọi người đều là người thông minh, tâm tư của Dương Thạc, Phạm Trọng bọn họ đều biết. Chỉ bất bất quá mọi người đều là thống lĩnh, quan hệ cạnh tranh, cho nên chỉ mong đối phương bị bêu xấu mà thôi.

- Thế nào? Phạm Trọng thống lĩnh, lễ vật này của ta có xuất sắc hay không? Có lẽ cũng không kém với ngươi a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.