Thiên địa lục đạo cứ như vậy cũng không thể triệt để liên hợp, nếu như có thể liên thủ với nhau trên dưới một lòng, nhiều cường giả như thế, muốn đánh chết nhiều cường giả như thế, cho dù thực lực hắn mạnh hơn nữa cũng phiền toái, mà bây giờ không cần tốn nhiều sức.
- Trốn!
Mọi người thấy cao thủ Phật môn bị một chiêu đánh chết không có lực phản kháng, bọn họ lập tức bỏ chạy tứ tán.
Bọn chúng chưa bay xa đã nhìn thấy không gian chung quanh vặn vẹo, một lỗ đen cực lớn thôn phệ bọn họ.
Bành bành bành bành bành bành bành!
Từng tiếng nổ thanh thúy vang lên giống như pháo hoa trên bầu trời, các cường giả tới vây công Liên Nguyệt Các, trừ hai ma nhân lưu lại bên ngoài Liên Nguyệt Các và U Minh Hoàng Vương và Đạm Thai Mạc Vân bị thương ra, không một ai may mắn thoát khỏi.
- Nhiếp Vân. . .
Sau khi giết những người này, Nhiếp Đồng quay đầu nhìn về phía Liên Nguyệt Các, gương mặt âm lãnh mang theo kiên định.
- Hắn là ca ca của ta!
- Ta biết là ca ca ngươi, hắn tiến bộ nhanh như vậy, thiên phú rất mạnh, nếu như thôn phệ hắn, thực lực của chúng ta lập tức khôi phục tới đỉnh phong!
Âm thanh trầm thấp vang lên, mắt trái Nhiếp Đồng bắn ra hàn quang.
- Ngươi nằm mơ! Ngươi dám động sợi tóc của ca ca ta, ta sẽ đồng quy vu tận với ngươi.
Mắt phải vững vàng mang theo cứng cỏi không dao động.
Ầm ầm!
Sau khi nói ra những lời này, lực lượng linh hồn chấn động cường đại xông tới, lập tức làm không gian trước mặt Tu La Vương vỡ vụn tầng tầng.
- Ah. . .
Tu La Vương cường đại tới cực điểm đột nhiên ôm đầu nằm trên mặt đất kêu la thảm thiết.
- Tốt, tốt, ta không động hắn là được!
Qua một hồi Tu La Vương mới rống to.
- Chỉ cần không động tới ca ca, ngươi muốn giết ai thì giết ai, trái lại ta cũng có thể phối hợp với ngươi, chúng ta sẽ đạt được thực lực cường đại hơn.
Một âm thanh vang lên.
- Tốt!
Tu La Vương cắn răng.
- Đứng đánh chủ ý quỷ quái gì, ta và ngươi là linh hồn cộng sinh, giết ta, ngươi phải chết, thực lực ngươi tăng cường, thực lực của ta cũng sẽ tăng cường, đời này trừ phi chết, bằng không đừng mong ai bỏ qua ai.
Giọng nói khác vang lên.
Âm thanh này nghe non nớt nhưng mang theo quyết tâm và lực lượng không cho phép phản kháng.
- Không cần ngươi nhắc nhở, ta biết rõ!
Tu La Vương hừ một tiếng, sắc mặt khôi phục thở ra một hơi
- Ta đi Khu Tu Tháp giết những đồ quỷ sứ chán ghét kia là được.
- Có thể, người Khu Tu Tháp tu luyện thiên phú đặc thù, có tác dụng bổ dưỡng vói chúng ta rất lớn, ngươi đi giết bọn chúng ta không có ý kiến.
Một âm thanh khác vang lên.
- Ân, chỉ cần thực lực trở lại đỉnh phong, cả thiên địa lục đạo đều là của ta!
Tu La Vương thét dài, thân thể hắn biến mất ngay tại chỗ.
...
Tu La Vương đánh giết tất cả cường giả đào tẩu, Nhiếp Vân cũng không biết, hắn hiện tại phá không rời đi, hắn tiến thẳng về phía tổng bộ Khu Tu Tháp.
Tổng bộ Khu Tu Tháp cũng không ở Linh giới, cũng không ở trong nơi nào của thiên địa lục, nó được thành lập tại một nơi gần hỗn độn.
Nơi này có một tòa thành sừng sững trên hư không, toàn thân bị một thân tháp cao lớn chèo chống giống như Thiên Không Thành.
Hắn nói chuyện với Đạm Thai Lăng Nguyệt xong liền lên đường.
Lăng Nguyệt lưu thủ Liên Nguyệt Các, một mình hắn đi tổng bộ Khu Tu Tháp.
Lần này hắn muốn bằng Bắc Đấu Tinh Quân truyền thừa khống chế cự phách Khu Tu Tháp.
Muốn trở thành tháp chủ, phải có thực lực và uy hiếp đủ lớn mới được, dựa vào Đạm Thai Lăng Nguyệt đúng là có thể làm được nhưng làm như vậy cũng không phải có thể thành công, gây chuyện không tốt còn có thể hoàn toàn ngược lại, làm cho người ta cảm thấy hắn dựa vào nữ nhân.
Chính bởi vì như thế hắn mới lưu Lăng Nguyệt lại, độc thân đi về phía trước.
Thực lực tinh tiến, tốc độ gia tăng lần nữa.
Tổng bộ Khu Tu Tháp cách Yêu Nhân giới thành Yêu Hoàng không xa lắm, hắn phi hành như vậy suốt nửa tháng mới nhìn thấy tòa thành to lớn đang lơ lửng, Khu Tu Tháp đứng sừng sững trên cao, hào quang bắn ra bốn phía, mang theo uy nghiêm rung động lòng người.
Cửu Tiêu Cung là căn cứ của thập đại gia tộc liên hợp lại nhưng so sánh với tổng bộ Khu Tu Tháp mà nói kém hơn quá nhiều.
Phía trên tổng bộ Khu Tu Tháp có khí tức tối tăm mờ mịt xuất hiện mang theo khí tức tan rã vạn vật, đó là không gian hỗn độn.
Tổng bộ Khu Tu Tháp bị đại trận che đậy, phía trên chính là không gian hỗn độn, chỉ phần thủ bút này không phải thế lực bình thường có thể làm được.
Phía dưới là trận pháp cương đại rậm rạp chằng chịt, xem một hồi, Nhiếp Vân bất đắc dĩ phát hiện, mặc dù hắn muốn phá vỡ những trận pháp này cũng gặp phiền toái to lớn.
Lần này tới là nghĩ biện pháp trở thành tháp chủ chứ không phải nháo sự, xem ra hắn nên đường hoàng tiến vào bên trong mới tốt.
Hô!
Nhiếp Vân bay thẳng tới phía trước, hắn nhanh chóng bay thẳng vào tháp cao.
Tổng bộ Khu Tu Tháp nằm trên tòa tháp cao này, nơi đây là thông đạo duy nhất đi vào bên trong.
- Tổng bộ Khu Tu Tháp! Ngoại nhân cấm vào!
Vừa tới trước tòa tháp, mấy hộ vệ áo đen ngăn cản đường đi.
Những người này một mạch tức trầm ổn, tất cả đều đạt tới cấp bậc Thánh Tiên, hộ vệ cấp bậc Thánh Tiên, Khu Tu Tháp đủ đáng sợ.
- Ta là thất phẩm khu tu sư Nhiếp Vân!
Hắn lật tay một cái, lúc này cầm huy chương thất phẩm khu tu sư đưa ra.
- Thì ra là Nhiếp Vân đại nhân, mời bên này, Quỳnh Nhai trưởng lão đề cập tới ngươi, nói một khi ngươi tới cần phải dẫn tới tìm nàng.
Hộ vệ tiếp nhận huy chương sau đó nhớ tới cái gì đó và lên tiếng.
- Quỳnh Nhai trưởng lão? Vậy dẫn ta đi gặp nàng!
Nhiếp Vân nói.
Lần trước thành Yêu Hoàng nhờ có Quỳnh Nhai cùng chiến đấu với mình mới có thể làm thiên phú võ đạo đột phá, phần ân tình này hắn vẫn nhớ kỹ, không nghĩ tới nàng lại chờ đợi mình.
- Vâng, mời đại nhân bên này!
Hộ vệ cúi đầu đi trước dẫn đường, thái độ cung kính.
Làm hộ vệ Thánh Tiên của Khu Tu Tháp cho nên địa vị của bọn họ rất cao, cũng có kiêu ngạo của mình, thiếu niên trước mặt nhìn có phần trẻ tuổi nhưng thái độ cung kính là vì đối phương tỏa ra uy thế áp bách đáng sợ.
Dường như chỉ cần đối phương động thủ, tuyệt đối sẽ đánh chết hắn tại chỗ, hắn không có khả năng phản kháng.
Loại cảm giác này mặc dù là Quỳnh Nhai trưởng lão cũng không có.
Chỉ bằng vào điểm này, hắn biết rõ thực lực của người trước mặt còn cao hơn cả Quỳnh Nhai trưởng lão!
Hai người một trước một sau dọc theo cầu thang tiến lên mấy tầng, lúc này nhanh chóng đi vào gian phòng.
Đông đông đông đông!
Gõ mở cửa phòng, hai người đi vào.