Nghe được Nhiếp Vân nghĩ ra biện pháp này, Dương Ngạn lập tức chán nản, sốt ruột nói.
Ở trong phòng đấu giá, từng phòng đối ứng một thân phận, có năng lực kêu giá, năng lực tham dự đấu giá, nếu không, mỗi người đều có thể đi mua đồ mà nói, bán đấu giá này cũng không thể xưng là Lạc Thủy thành đệ nhất!
- Ta tự có biện pháp, ngươi đi theo ta là được!
Nhiếp Vân cũng không giải thích, cùng Dương Ngạn lẻn ra đằng sau của đại sảnh đấu giá.
- Là cái cửa sổ này, thừa dịp hiện tại không có người lặng lẽ bò vào!
Tìm tòi một vòng, con mắt của Nhiếp Vân rơi xuống trên cửa sổ kiếp trước.
- Thật không biết ngươi muốn làm gì...
Tuy Dương Ngạn không rõ mục đích của thiếu niên, nhưng từ tín nhiệm đối với hắn, vẫn gãi đầu nhảy lên bệ cửa sổ, chui vào.
Đằng sau cửa sổ là một lối đi của đấu giá đại hội, kiếp trước Nhiếp Vân từ nơi này đi qua, không có bị người khác phát hiện, không nghĩ tới kiếp này vận khí cũng rất tốt, nhảy vào một người cũng không có.
- Bây giờ đi đâu? Cũng không thể chúng ta thật vất vả lừa hơn tám vạn lượng hoàng kim lại phải ở chỗ này chờ xem cuộc vui, không thể tham gia đấu giá a!
Đứng ở lối đi, Dương Ngạn thầm nói.
- Ai nói không thể tham gia đấu giá? Đi theo ta!
Chứng kiến nét mặt của hắn, Nhiếp Vân cười hắc hắc, dọc theo con đường đi đến tiền phương, bất quá mới đi không xa liền gặp được một đám hộ vệ.
- Người nào?
Hộ vệ chứng kiến hai người lập tức hét lớn.
- Làm càn, khách nhân lầu hai phòng số 17, như thế nào, còn muốn ngăn trở chúng ta, hừ, không muốn sống chăng!
Không để ý tới hộ vệ quát lớn, Nhiếp Vân nhướng mày!
- Không có ý tứ, chúng ta cũng là dựa theo phân phó làm việc, hai vị xin mời!
Hộ vệ nghe được hai người trước mắt nói ra số phòng, biết chắc là khách nhân tôn quý, nên không kiểm tra nửa, nhượng ra thông đạo.
Người có thể tới tham gia đấu giá, địa vị đều không thấp, lại có thể thuận lợi nói ra phòng số, nhất định là khách nhân không thể nghi ngờ, những hộ vệ này địa vị không cao, vạn nhất chọc giận khách nhân đánh cũng là đánh không! Cho nên, sẽ không có quá nhiều hoài nghi.
Nhiếp Vân bình tĩnh, Dương Ngạn thì không được, hai người là vụng trộm leo cửa sổ vào, chứng kiến hộ vệ bản năng sợ hãi, nghe được thiếu niên thuận miệng nói, liền dọa hộ vệ không dám kiểm tra, lần nữa đối với hắn bội phục đầu rạp xuống đất!
Dọc theo thông đạo đi một hồi, Nhiếp Vân tìm được lầu hai phòng số 17, đứng ở trước cửa tiện tay gõ.
Bán đấu giá nhiều khi đấu giá một ít vật phẩm trân quý, vì cam đoan người mua an toàn, phòng đều thiết kế vô cùng an toàn, đóng cửa lại bất luận kẻ nào cũng không vào được.
- Ai?
Trong phòng truyền đến thanh âm cảnh giác của Nhiếp Vũ.
- Chúng ta là đội hộ vệ của phòng đấu giá, vừa rồi gặp được hai người tự xưng là đồng bạn của ngươi, chúng ta tới hỏi thăm thoáng một phát!
Dù sao hai bên không có người, Nhiếp Vân liền ăn nói bừa bãi.
- Đồng bạn của ta? Cái nào?
Nhiếp Vũ nghe được là người của hộ vệ đội liền buông lỏng cảnh giác, mở cửa phòng ra, nhìn thoáng qua phía ngoài, lại phát hiện hai người trước mắt hoàn toàn xa lạ.
- Là như thế này...
Mục đích của Nhiếp Vân đúng là lừa hắn mở cửa, thấy mục đích đã đạt tới, liền mang theo Dương Ngạn đi nhanh vào, cũng tiện tay đóng cửa phòng lại:
- Chúng ta cũng nhận được thư mời, cũng là phòng này, không tin ngươi xem!
Nói xong bàn tay đưa vào túi, tựa hồ muốn lấy đồ vật.
- Ngươi cũng ở phòng này? Điều này sao có thể, đấu giá hội sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn như thế a!
Nhiếp Vũ sững sờ nhìn bàn tay của Nhiếp Vân, tựa hồ muốn xem xem thư mời của hắn phải chăng giống mình.
- Là cái này...
Nhiếp Vân muốn chính là hấp dẫn chủ ý của hắn, cười ha ha, nắm đấm đột nhiên giơ lên đập ra ngoài!
Bành!
Nhiếp Vũ còn không có kịp phản ứng vành mắt liền đỏ lên, biến thành mắt gấu mèo.
- Ah... Các ngươi là người nào, lại dám đánh lén ta, chẳng lẽ không biết ta là đệ tử nội môn của Nhiếp gia...
Nhiếp Vũ bất kể nói thế nào cũng là Khí Hải tứ trọng sơ kỳ, đột nhiên bị đánh lén, thân thể vội vàng nhảy về phía sau, lập tức lên tiếng rống to.
Bất quá hiệu quả cách âm của phòng cực kỳ tốt, cho dù hắn hô rất lớn tiếng, bên ngoài cũng nghe không được bất kỳ thanh âm gì.
- Ha ha, đã biết rõ ngươi là đệ tử nội môn của Nhiếp gia, lúc này mới đánh ngươi đấy!
Lúc này Dương Ngạn sao nhìn không ra mục đích của Nhiếp Vân, cười hắc hắc, Nhiếp Vũ mới nhảy ra, đã cảm thấy cái ót có một trận gió gào thét, lạch cạch! Trực tiếp té ngã trên đất!
- Trước đánh bất tỉnh nói sau!
Hai người đồng thời ra tay, Nhiếp Vân lẻn đến trước mặt Nhiếp Vũ là một hồi quyền đấm cước đá!
Dương Ngạn là Khí Hải đệ tứ trọng trung kỳ, bàn về sức chiến đấu mạnh hơn Nhiếp Vũ không ít, Nhiếp Vân là người của hai thế giới, cho dù tu vi đồng dạng Nhiếp Vũ, đơn đả độc đấu mà nói, đả bại hắn cũng dễ dàng!
Hai người đồng thời ra tay, lại tăng thêm đánh lén, Nhiếp Vũ làm sao là đối thủ, chỉ một chút, tiểu tử mới vừa rồi còn ở bên ngoài hung hăng càn quấy, liền thành một cái đầu heo, nằm ở trên mặt đất, con mắt không mở ra được!
- Các ngươi... Đến cùng... Là ai!
Giãy dụa hô một tiếng, Nhiếp Vũ trùng trùng điệp điệp ngất đi.
Hắn nằm mộng cũng nghĩ không ra, đến đây đấu giá lại đột nhiên gặp gỡ hai tên điên như vậy, trước khi hôn mê cũng không biết bọn hắn đến cùng có mục đích gì...
- Tốt rồi, hắn đã tới tham gia đấu giá hội, khẳng định cũng mang theo không ít tiền, trước dùng của hắn đi!
Thấy Nhiếp Vũ hôn mê, Nhiếp Vân thò tay kiểm tra trên người hắn, chỉ chốc lát liền lấy ra một xấp ngân phiếu.
- Đúng vậy, không hổ là chi nhánh nội môn, chi nhánh chúng ta ngay cả một vạn ngân lượng cũng cầm không ra, trong túi hắn lại có bảy vạn!
Nhìn xem ngân phiếu trong tay, con mắt của Nhiếp Vân sáng ngời.
Gia tộc ngoại môn vô luận tài phú điều kiện tu luyện đều xa xa thua kém nội môn, mượn Nhiếp Long chi nhánh giàu có nhất ngoại môn mà nói, mình vơ vét Nhiếp Liễu một phen, cũng mới đạt được một vạn năm ngàn lượng, mà ở trong tay một đệ tử nội môn, tùy tiện là bảy vạn lượng, cái này là nội môn cùng ngoại môn chênh lệch.
Đương nhiên, đây là Nhiếp Vân không biết vì mua dược liệu, Nhiếp Vũ đã cầm sạch tất cả tiền của chi nhánh bọn hắn.
- Tốt rồi, ngươi để Nhiếp Vũ vào trong góc đi, đừng cho người phát hiện, đấu giá hội sắp bắt đầu, qua một hồi chúng ta mua được vật phẩm xong, còn phải cùng bọn họ giao tiếp, không nên để người nhìn ra sơ hở!