Vô Tận Đan Điền

Chương 1557: Chương 1557: Tu La Diệt Càn Khôn (2)




Lần này bàn tay của Dã Vô Tu La cũng không phải mang theo lực lượng đơn thuần, mà là vô số ánh đao lóe sáng, hào quang hội tụ với nhau sinh ra các loại dị tượng giống như thiên địa đang khóc, đao mang sắc bén cắn nát tất cả.

Rống!

Đối mặt với công kích cuồng bạo của đối phương, tiểu Long cũng không sợ hãi, ngược lại nó rống to lên đầy hưng phấn, sau khi rống sông liền thoát ra ngoài, nó lập tức nhảy vào trận doanh của Tu La và tránh thoát công kích vừa rồi.

Long tộc là chủng tộc hiếu chiến trời sinh, tiểu Long càng là vương giả trong đó, có thể chiến đấu với đối thủ cường đại hơn làm nó hưng pâấn không thôi, dường như huyết dịch đang thiêu đốt.

- Long Ngâm Phá Thiên!

Tiến vào trong đám Tu La, hai mắt tiểu Long tỏa sáng và gào rú, trong tiếng rống mang theo lực lượng xé rách thiên địa.

Tiếng long ngâm sắc bén mang theo xu thế vạn thú cúi đầu, thiên địa rung động rất mạnh giống như lực lượng trùng kích rất mạnh, thiên phú tiên âm sư cũng ảm đạm thất sắc.

Lạch cạch!

Lạch cạch!

Lạch cạch!

Lạch cạch!

Bị lực lượng cường đại trùng kích, dùng tiểu Long và Nhiếp Vân làm trung tâm, Tu La chung quanh bị chấn vỡ linh hồn, chúng không ngừng rơi xuống giống như chuồn chuồn bị gió thổi bay, thi thể rơi đây đất.

Tuy Tu La có được năng lực tái sinh nhưng cũng chỉ là thân thể, linh hồn bị đánh nát tương đương trực tiếp chết đi, không có khả năng xoay người.

- Ba ba, mau thu những thi thể này đi!

Tiểu Long vội vàng hô.

- Tốt!

Nhiếp Vân biết rõ tiểu Long sử dụng chiêu long ngâm này là bí kỹ, không thể thi triển quá nhiều, lúc này ánh mắt ngưng tụ, mười ngón tay mở ra sau đó thu thập thi thể Tu La dưới đất..

- Thiên phú nguyên khí sư, thu!

Lúc này hắn chẳng quan tâm giấu diếm cái gì, bàn tay đánh ra một trảo thôn phệ toàn bộ thi thể Tu La chung quanh.

- Còn có thiên phú nguyên khí sư? Này. . .

Nhìn thấy cảnh này, Dã Vô Tu La vốn hưng phấn sau đó biến thành khiếp sợ.

Thiên phú bài danh top mười là thiên địa duy nhất, người này có thiên phú nguyên khí sư, há không nói rõ hắn có được thiên địa đại vận, rất khó đánh chết?

- Quản ngươi có địa vị gì, cho dù mạnh hơn nữa cũng phải thuần phục vương ta, chết đi!

Hai mắt của hắn đỏ rực điên cuồng, lãnh mang lập loè, từng đạo sát khí bộc phát, Dã Vô Tu La lúc này mặc kệ tử vong, hắn đồng thời đánh hai chưởng về phía trước.

Lực lượng nổ tung ầm ầm giống như xé rách bầu trời, Tu La sát khí tinh thuần hình thành lưỡi đao sắc bén không thua gì tiên khí tuyệt phẩm, công kích như mưa to thổi tới, sát khí đậm đặc tới cực điểm.

Rống!

Nhìn thấy đối phương nổi điên, tiểu Long không dám xem thường, thân thể thon dài của nó như cá bơi trong nước thoát đi, chỉ một cái lắc mình đã vượt qua mười dặm cho nên thoát khỏi công kích của đối phương.

Ầm ầm ầm...

Lần công kích này đánh bầy Tu La tán loạn nhưng không có đả thương tiểu Long và Nhiếp Vân, ngược lại tập trung không ít Tu La, ngay sau đó có không biết bao nhiêu Tu La vây quanh hai người lúc trước trúng chiêu.

Nhiếp Vân thừa cơ thu lấy những thi thể kia.

- Đã có thi thể bảy con Tu La Kim Tiên cảnh, còn chưa đủ, ít nhất phai hai mươi đầu, tiểu Long, chúng ta tách ra hành động, ta qua bên kia, ngươi đi bên này!

Thẩm tra đối chiếu thoáng một phát thi thể, Nhiếp Vân hưng phấn phát hiện, lưỡng hô hấp không đến, tựu thu thập bảy đầu Tu La Kim Tiên cảnh là thân thể, hưng phấn một tiếng thở phào.

Nương theo tích lũy càng ngày càng nhiều, Nhiếp Vân suy tính một chút, bảy đầu thi thể Tu La Kim Tiên cảnh không đủ để hắn tấn cấp, muốn triệt để niết bàn thành công, chỉ sợ ít nhất cần thi thể hai mươi đầu Tu La Kim Tiên cảnh!

Trong tình huống tích lũy không đủ thì không thể đi, phải tiếp tục đánh chết.

- Đáng giận. . . Các ngươi dám thu thập thi thể tộc ta, tội không thể thứ!

Nhiếp Vân nói chuyện hắn không nghe thấy nhưng hành động của bọn họ bị Dã Vô Tu La nhìn rõ ràng, hắn tức giận suýt nổi điên, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi vì giận dữ.

Quả thực quá đáng giận.

Hắn đường đường Tu La Thánh Tiên cảnh đuổi giết hai con sâu cái kiến nhưng đối phương không sợ còn đánh giết Tu La chung quanh, hơn nữa còn thu thi thể, thật sự làm hắn muốn nhịn cũng không nhịn được.

- Tu La bí pháp, Tu La Diệt Càn Khôn!

Song chưởng giao nhau, thân thể và linh hồn Dã Vô Tu La đồng thời đạt tới đỉnh phong, một khe hở xuất hiện trong lòng bàn tay, không gian chung quanh nhộn nhạo.

Ầm ầm!

Khi khe hở càng lúc càng lớn, lực lượng cao ngạo mang theo xu thế tẩy trừ thế gian xuất hiện, chậm chạp nghiền áp sang.

Đến mức này, cho dù là Tu La hay hay là trận pháp không gian, các loại nham thạch phong ấn, tất cả đều vỡ vụn ngay lập tức, cũng không thể ngăn cản chút nào.

- Hỏng bét, gấp trăm lần chiến lực, Trường Giang Tam Điệp Lãng, ngăn cản!

Nhìn thấy khe hở này, Nhiếp Vân biết rõ đối phương thi triển bí pháp mạnh nhất, muốn trực tiếp đánh chết bản thân mình, cũng không quan tâm có đánh chết Tu La khác hay không, hắn quay người lại và đánh ra một quyền.

Một quyền này chẳng những điều động sức chiến đấp gấp trăm lần, còn thi triển Trường Giang Tam Điệp Lãng, lực lượng điệp gia va chạm với khe hở.

PHỐC!

Phun ra một ngụm máu tươi, Nhiếp Vân bay ra ngoài.

Trường Giang Tam Điệp Lãng, gấp trăm lần chiến lực tuy lợi hại nhưng đối với Tu La Thánh Tiên cảnh sử dụng bí pháp mạnh nhất của mình vẫn còn kém quá xa, cả hai không thể so sánh với nhau.

- Chết đi cho ta!

Một kích đánh thẳng vào Nhiếp Vân, Dã Vô Tu La không có ý định lưu thủ, hắn sử dụng công kích mạnh nhất muốn giết Nhiếp Vân.

Chiêu này không yếu hơn Tu La Diệt Càn Khôn vừa rồi, lòng bàn tay ẩn chứa lực lượng cho dù cường giả Thánh Tiên đỉnh phong cũng khó khăn chống cự, bị đánh thành tro bụi ngay sau đó.

Có thể đoán được, chỉ cần đánh lên người Nhiếp Vân thì hắn sẽ bị xé nát thân thể, linh hồn yên diệt, mặc dù có được bất tử chi thân cũng không có khả năng khôi phục.

- Ba ba!

Trong lúc nguy cấp, thân thể to lớn của tiểu Long xông tới.

Ầm!

Lực lượng cuông bạo đánh thẳng vào người tiểu Long.

Tiểu Long bị đánh bay ra ngoài, nó bị lực lượng cường đại đánh trọng thương cho nên không thể duy trì thân thể to lớn, lập tức thu nhỏ lại rơi vào lòng bàn tay Nhiếp Vân.

- Tiểu Long, tiểu Long. . .

Nhìn thấy tiểu Long vì mình mà bị đánh thành như thế, khóe mắt Nhiếp Vân như nứt ra, tóc hắn dựng đứng.

Tiểu Long là đồng bạn duy nhất theo hắn từ phàm giới tới đây, là bằng hữu trung thành nhất, ai dám tổn thương nó thì ta sẽ để hắn thừa nhận cái giá không thể tưởng tượng nổi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.