Vô Tận Đan Điền

Chương 3051: Chương 3051: Vân Nhu (1)




- Vậy là tốt rồi, lúc trước ngươi hỏi ta thành Vân Châu có phân bố thế lực thế nào, hiện tại ta có thể nói với ngươi một chút.

Nhớ tới thanh niên hỏi thăm khi tiến vào thành, Diệp Đào nói:

- Thành Vân Châu là hoàng thành của Phổ Thiên hoàng triều, thế lực lớn và đại gia tộc nhiều vô số kể, vượt qua Diệp gia của ta có hơn mười, cách nói của người khác là chín đế tám vương mười hai tước.

- Chín đế tám vương mười hai tước?

- Đúng vậy, chín đế, chính là chín cường giả Đại Đế của Phổ Thiên hoàng triều, là chín Đại Đế theo Phổ Thiên Đại Đế chinh chiến tứ phương và lập nên cơ nghiệp bất hủ.

Diệp Đào nói.

- Chín vị Đại Đế?

Khóe miệng Nhiếp Vân co quắp.

Khó trách Phổ Thiên hoàng triều có thể đứng trong hàng ngũ cửu đại thế lực, chín vị Đại Đế... Hơn nữa còn là thế lực lộ ra ngoài, chỉ bằng vào thế lực này cái gì Hỏa Thần Tông, Hồng Hà môn cũng không có lực chống cự.

Nơi như Hỏa Thần Tông cũng chỉ có một cường giả Đại Đế nhưng như thần long thấy đầu không thấy đuôi, so với Phổ Thiên hoàng triều có nhiều cường giả Đại Đế tọa trấn như vậy thật sự chênh lệch quá nhiều.

- Chín vị Đại Đế cũng không quan tâm chuyện Phổ Thiên hoàng triều nhưng có công huân rất lớn, hơn nữa bọn họ cũng đều có hậu nhân, có gia tộc, tuy bọn họ tự kiềm chế thân phận sẽ không ngang ngược càn rỡ, cũng sẽ không ỷ thế hiếp người, nhưng dù sao cũng là gia tộc Đại Đế truyền thừa cho nên nội tình là thâm hậu, không người dám tìm phiền toái!

- Được cho là thế lực quan trọng trong thành Vân Châu!

- Đương nhiên, chín đế tuy lợi hại nhưng không liên quan tới việc kế thừa Phổ Thiên hoàng triều, dù sao hoàng triều do ai kế vị, chỉ cần những cường giả Đại Đế trong tộc vẫn còn có thể bảo trì vinh hoa phú quý, không cần phải chọc phiền toái vào người.

- Cho nên va chạm lớn trong hoàng triều nằm ở tám vương.

- Tám vương, đó là tám vương gia được Phổ Thiên Đại Đế sắc phong!

- Là thân huynh đệ cùng mẹ sinh ra vớ Phổ Thiên Đại Đế!

- Tuy tám người này không đạt tới cấp bậc Đại Đế nhưng bởi vì huyết mạch cho nên thực lực cường đạicó lý giải sâu về thôn phệ đại đạo.

- Nếu như ngươi chú ý việc của Phổ Thiên hoàng triều, nên biết Phổ Thiên Đại Đế chỉ có một con ruột, hơn nữa thất lạc vào trăm triệu năm trước, sinh tử không biết.

- Nói cách khác, đến bây giờ cả hoàng triều không có người thừa kế hợp pháp.

- Vì kéo dài hoàng triều, Phổ Thiên Đại Đế từng nói sẽ chọn hậu nhân của tám vương làm nghĩa tử của mình, tám người này cũng có thể đạt được tư cách kế thừa hoàng triều, bởi vậy tám người này chính là tám đại vương tử.

- Đương nhiên cũng có thể xưng là tám đại hoàng tử, trên thực tế dều như nhau

- Tám đại vương tử có năng lực khác nhau, thủ đoạn khác nhau, thời gian lâu cũng phân chia cao thấp, hiện tại tiếng hô lớn nhất chỉ có ba vị, theo thứ tự là Đa Ba vương tử, Nhữ Hạ vương tử và Lưu Mộc vương tử!

Ba vị vương tử này đã bắt đầu tiếp nhận triều chính, khống chế rất nhiều quyền lực!

Diệp Đào chậm rãi nói.

- Tuy Phổ Thiên Đại Đế được xưng là thiên cổ nhất đế của hoàng triều, là chưởng khống giả trên danh nghĩa nhưng trên thực tế cường giả Đế cấp không cảm thấy hứng thú với quyền thế, trọng yếu nhất là cảm ngộ đại đạo, lĩnh ngộ tự nhiên!

- Bởi vậy chưởng khống giả lớn nhất của hoàng triều chính là tám vương gia.

- Cẩn thận mà nói, cường giả tám vương khống chế còn đáng sợ hơn cường giả Đế cấp, cho nên thành Vân Châu có câu nói chín đế tám vương mười hai tước.

Diệp Đào nói tiếp.

- Trừ chín đế, không nên gây tám vương?

Nhiếp Vân gật đầu.

Chín vị Đại Đế không khống chế quyền lợi, tuy nghe rất uy phong, danh khí rất lớn nhưng không có quyền thế quá lớn, cho dù đắc tội, chỉ cần không chạm đến quá sâu, cường giả Đế cấp cũng không so đo, không tính là đáng sợ.

Tám vương thì khác, khống chế quyền lợi, thế lực rắc rối khó gỡ, một khi chọc, chẳng khác nào chọc tổ ong vò vẽ, khó có thể chống cự!

Hơn nữa tám đại vương tử đều có thể khống chế quyền lợi, khẳng định cũng bồi dưỡng thân tín của mình, một khi đắc tội, không xử lý tốt sẽ bị chèn ép quá lớn.

Cho nên trừ chín đế, không gây tám vương là thật, cường giả Đế cấp khoảng cách quá xa, chọc đối phương chưa chắc so đo với ngươi, mà tám vương khống chế thực quyền lại khác, nếu thật đắc tội sẽ không có ngày yên lành.

- Còn lại mười hai tước thì sao?

Biết rõ chín đế tám vương, Nhiếp Vân hỏi tiếp.

- Mười hai tước là mười hai công tước có công lao khi thành lập Phổ Thiên hoàng triều, Đại Đế phong thưởng tước vị, mỗi một người đều nâận được hoàng ân trọng đại, Diệp gia chúng ta là một trong số đó.

Diệp Đào nói.

- Một trong mười hai tước?

Nhiếp Vân tắc luỡi.

Khó trách Diệp Đào có phách lực như thế, lại có nhiều tiền như vậy, một trong mười hai tước chính là gia tộc thực quyền, gia đại nghiệp đại, khó trách có được cường giả Hoàng cảnh viên mãn làm hộ vệ.

- Kỳ thật không giống như mặt ngoài nhìn đâu, mười hai tước là Đại Đế phong thưởng năm xưa, đã kéo dài vô số năm, đã không có lực lượng năm đó, sở dĩ còn bảo lưu xưng hô thì bệ hạ muốn giữ lại.

Trên thực tế, lực ảnh hưởng đã sớm nhỏ hơn rất nhiều, bởi vì như thế yêu cầu hậu nhân rất nghiêm khắc, không thể dễ dàng đứng thành hàng, một khi tính sai cả nước thua sạch.

Diệp Đào xoa xoa mi tâm, cũng không có bởi vì thân phận mà kiêu ngạo, ngược lại mang theo vẻ uể oải.

Tuy bọn họ kế thừa tước vị nhưng qua trăm triệu năm, chỉ cần không có đạt tới Đại Đế thì bụi về bụi đất về với đất, những người năm đó cùng tác chiến với Phổ Thiên Đại Đế đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử, mặc dù có chiếu cố cũng mất đi tình nghĩa!

Không có quan hệ tình nghĩa cho nên càng dễ dàng sụp đổ.

Mười hai công tước nhìn thì huy hoàng, trên thực tế nguy như chồng trứng, tùy thời sẽ sụp đổ.

Bởi vậy bọn họ yêu cầu hậu đại cực kỳ nghiêm khắc, sợ xuất hiện quần là áo lượt, bởi vì thế mà bị hoạch tội.

- Hiện trong gia tộc, ta và Diệp Minh Thành, Diệp Tân đều là người thừa kế được đề cử, nhưng lão gia tử còn không định ra người cuối cùng chính là vì khảo nghiệm chúng ta...

Diệp Đào nói tiếp.

- Đại gia tộc không có biện pháp...

Đại gia tộc có băn khoăn của đại gia tộc, bên ngoài nhìn thì phong quang nhưng trên thực tế tộc trưởng quyết định sai lầm sẽ đẩy cả gia tộc vào bị động, hoặc là bị diệt, áp lực hơn xa tán tu.

- Thành Vân Châu đáng giá kiêng kị nhất chính là những thế lực này, ngươi là khách quý Diệp gia ta, không cần cân nhắc chuyện khác.

Diệp Đào cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.