- Hừ, không biết xấu hổ! Tiểu Phi, không mặc y phục mà cũng áp sát trên người Dương đại ca!
Hắc Hùng hừ lạnh một tiếng, châm chọc Huyết Phi nói.
Huyết Phi nghe được lời Dương Thạc nói, sắc mặt vốn có chút đỏ lên.
Nhưng nghe thấy Hắc Hùng châm chọc nói móc, Huyết Phi lại hung hăng
ưỡn bộ ngực lên, khiêu khích nói với Hắc Hùng:
- Ai cần ngươi lo!
- Tiểu Phi!
Sắc mặt Hắc Hùng hơi chuyển thành màu đen, không chịu thua chút nào, cũng hung hăng ưỡn ngực lên.
Bộ ngực của nàng hơi kém sắc hơn Huyết Phi một chút.
Nhưng nàng muốn ưỡn ngực, Dương Thạc liền theo bản năng nhìn về
phía nàng. Vừa nhìn xong, Dương Thạc suýt chảy máu mũi ra. Bởi vì Dương Thạc nhìn thấy rõ ràng dưới háng nàng, bộ phận tam
giác kia mọc lên bộ lông đen bóng nồng đậm, lộ ra khí tức dã
tính xinh đẹp..
Mặc dù Hắc Hùng khiến người khác có cảm
giác ngốc nghếch, tráng kiện nặng nề. Nhưng dù sao đấy cũng
là bản thể của nàng. Hiện tại, thân thể này của nàng không
có chút cảm giác tráng kiện nào, mà là lộ ra sức sống khỏe
mạnh. Làn da không đen chút nào, ngược lại trắng nõn như tuyết, chỉ có điều bộ lông trên người nàng hình như hơi đen bóng quá
mức…
So với Huyết Phi, thân là Huyền Ưng, tóc, thậm chí bộ
lông bên dưới đều là màu đỏ sậm, khiến người ta có cảm giác
mềm mại.
- Khục khục, Huyết Phi, còn có… Tiểu Hắc, các ngươi mau mặc hai bộ y phục này đi!
Ho nhẹ hai tiếng, Dương Thạc khẽ vẫy một tay.
Hai bộ y phục đã xuất hiện trên tay Dương Thạc.
Đây là phục thị có chút phòng ngự lấy từ chỗ Ẩn Giao Vương năm
đó, cũng coi như là hai kiện pháp khí phòng ngự cấp thấp.
Tiện tay ném đi, Dương Thạc vừa vứt một bộ cho Hắc Hùng, bộ còn lại thì choàng lên người Huyết Phi.
- Hừ!
- Hừ!
Hai đại mãnh thú này, giờ phút này, hai thiếu nữ trừng mắt liếc nhìn nhau, hừ lạnh một tiếng, đều cầm y phục mặc lên người.
Hai người các nàng vốn thuộc về oan gia, lúc còn là mãnh thú đã đấu đến đấu đi trong không gian Thập Phương Ca Sa này. Hiện tại
có được thân thể thiếu nữ, tuy không thể trực tiếp giết người
đánh nhau, nhưng đã có được năng lực ngôn ngữ của nhân loại,
các nàng trực tiếp đổi thành đấu võ mồm rồi.
- Chậc chậc, chậc chậc. Tiểu gia, thật đáng mừng. Huyết Phi và Hắc Hùng
vốn chính là hai cầm thú giống cái, không thể tưởng tượng
được hiện tại lại biến thanh hai tiểu mỹ nữ thiên kiều bá mị
rồi. Tiểu gia, ngươi thật có phúc đấy… Nhưng mà…
Bên cạnh Dương Thạc, Thần Long vừa chậc chậc cảm thán, vừa liếc nhìn Dương Địch một cái.
Dương Địch cũng không nói lời nào, chợt tiến tới bên cạnh Dương
Thạc, hai cánh tay ôm chặt cánh tay Dương Thạc, hai cục thịt mềm mại trước ngực cũng dính sát lấy Ngân Diệu Uy Lực Khải của
Dương Thạc.
Thấy tình huống này, Dương Thạc không khỏi cười khổ.
Dương Địch và Dương Thạc, cảm tình giữa hai người thực ra đã sớm vượt qua tình nghĩa chủ tớ.
Có lẽ trước kia ở phủ Trấn Quốc Cong, tình cảm của hai người cơ bản vẫn là tình huynh muội.
Nhưng sau khi Dương Địch bị bán vào Ngọc Mạt Lâu, loại tình cảm này đã âm thầm xảy ra biến hóa…
Cuối cùng ở kinh thành Đại Chu, bên ngoài Chân Vũ Môn, Dương Thạc và Dương Địch gặp lại, Dương Thạc vì Dương Địch, xông quan giận
dữ, liên tiếp đánh bại mấy tên cao thủ trẻ tuổi, ngay cả Ba Ma
Long và Mạc Địch cũng đều bị Dương Thạc chém giết.
Lúc này gặp lại, tình cảm huynh muội lúc trước của hai người đã từng bước chuyển biến thành tình yêu nam nữ rồi.
Chỉ có điều sau khi gặp lại, hai người đều không đột phá cánh cửa sổ này.
Dương Địch luôn rụt rè.
Dương Thạc với tư cách nam hài tử, chậm hiểu hơn một chút, hiện
tại còn cho rằng cảm tình giữa hắn và Dương Địch chỉ nhiều
hơn tình huynh muội một chút.
Dưới tình huống này, hai người đều chưa từng có biểu hiện quá mức thân mật.
Còn lần này, Huyết Phi và Hắc Hùng rõ ràng đã có được thân thể
Hồng Phi Lục Thúy. Hai thân thể này đều là tiểu mỹ nhân thiên
kiều bá mị, thậm chí còn vô cùng thân mật với Dương Thạc,
không có chút rụt rè nào của nhân loại. Nàng hoàn toàn biểu
hiện trần trụi tình cảm của nàng với Dương Thạc.
Tình
huống này khiến Dương Địch cảm nhận được uy hiếp đến từ Huyết Phi. Nàng cũng lập tức hoàn toàn bỏ qua thái độ rụt rè kia.
Huyết Phi lúc này đang trần như nhộng lại dám ôm Dương Thạc. Tuy chưa chắc cô đã sinh ra tình yêu nam nữ đối với Dương Thạc, nhưng đối với Dương Địch thì đây là khiêu chiến lớn nhất. Cho nên Dương Địch hoàn toàn dứt bỏ vẻ rụt rè của mình!
Ngươi có thể ôm Dương Thạc thì ta cũng có thể!
Dương Địch mặt lạnh, thừa dịp Huyết Phi đi mặc thêm trường bào, lập tức đưa hai cánh tay ôm chặt lấy Dương Thạc.
Thân thể cô chen giữa Dương Thạc và Huyết Phi, không cho Dương Thạc và Huyết Phi tiếp xúc quá gần.
- Hắc hắc. . .
Nhìn thấy biểu hiện này của Dương Địch, Huyết Phi ha ha cười trộm.
Thậm chí ngay cả Hắc Hùng cũng mỉm cười.
- Ôi! Sao Tiểu Địch tỷ tỷ lại ỷ lại Dương đại ca như vậy? Lúc trước không nhìn ra đấy! Tiểu Địch tỷ tỷ cứ yên tâm đi, ta và tiểu Hắc cũng chỉ coi Dương đại ca như anh trai mà thôi, sẽ không đoạt với ngươi đấy. Ừ. . .
Đương nhiên, Dương đại ca cũng khá ưa nhìn đấy. Có lẽ một ngày nào đó
chúng ta ưa thích loài người, cũng sẽ yêu mến Dương đại ca. . .
Huyết Phi nghiêng đầu vừa nhìn Dương Địch, vừa bình phẩm Dương Thạc từ đầu đến chân.
Huyết Phi lúc trước chính là Huyền Ưng.
Tuy bây giờ có được thân thể loài người nhưng dĩ nhiên trong khoảng thời
gian ngắn, quan niệm thẩm mỹ của nó vẫn chưa chuyển biến được. Cho nên
nó không hoàn toàn biến thành người, không sinh ra tình cảm trai gái đối với Dương Thạc.
Giống như lúc này Dương Thạc có thể biến thân Huyền Ưng.
Sau khi Dương Thạc tiến hành biến thân Huyền Ưng xong, chẳng lẽ lại sinh ra tình cảm với một Huyền Ưng cái sao?
Tình cảm giữa Huyết Phi và Dương Thạc chỉ là bạn bè thân tình, hoặc là tình
cảm anh em, tạm thời không thể sinh ra tình yêu nam nữ đấy.
- Huyết Phi. . .
Nghe thấy Huyết Phi nói toạc ra tâm sự của mình, sắc mặt Dương Địch đỏ rực lên.
Cô cúi thấp đầu, dường như muốn vùi sâu vào trong khuỷu tay Dương Thạc.
- Tiểu Địch yêu thích ta sao…
Nhìn bộ dáng này của Dương Địch, trong lòng Dương Thạc bỗng sinh ra một cảm giác khó có thể nói rõ.
Có lẽ trong lòng Dương Thạc đã sớm chuẩn bị tâm lý về chuyện tình cảm giữa Dương Địch và mình. Nhưng thật ra, Dương Thạc vẫn chưa nghĩ tới nhiều
về chuyện này. Có lẽ, với tuổi của hắn bây giờ, mặc dù tâm trí thành
thục nhưng đối với tình yêu nam nữ vẫn là có chút ít tỉnh tỉnh mê mê,
không thể hiểu được rõ ràng.
- Ai có thể giải thích được rõ ràng về
tình yêu nam nữ? Mặc kệ những thứ này, tóm lại, ta biết rõ rằng có tiểu
Địch ở bên cạnh ta, ta có thể an tâm. Hơn nữa ta cũng thích ở gần nàng,
nguyện cả đời chăm sóc nàng, như vậy là đủ rồi!
Dương Thạc có một ưu điểm chính là cái gì không nghĩ ra thì dứt khoát không thèm nghĩ nữa.
Dương Địch đã ở bên cạnh mình, vậy thì. . . Quý trọng!
Lập tức, Dương Thạc không chút do dự, nhẹ nhàng ôm Dương Địch vào trong ngực.
Tuy Dương Thạc không nói gì thêm, nhưng động tác này lại biểu lộ rõ ràng lòng mình cho Dương Địch hiểu.
Sắc mặt Dương Địch lại càng đỏ hơn, dường như muốn nhỏ ra máu, dứt khoát
chôn đầu ở trong ngực Dương Thạc, làm nũng không buông. . .
- Ôi!
Dương đại ca cùng tiểu Địch tỷ tỷ tình chàng ý thiếp, khiến cho chúng ta nhìn thật ghen tỵ. . . Hay là. . . Tiểu Hắc, chúng ta cũng tìm một
người đàn ông đi. Ngươi thấy Thần Long tiểu đệ đệ thế nào? Còn cả Tiểu
Hỏa cũng là thú đực, cũng rất được đấy!
Huyết Phi rất hay nói đùa liền nói.
Huyết Phi tuyệt đối không phải là một người có thể khiến cho chủ nhân an tĩnh.
Lúc trước với thân hình Huyền Ưng, nó không ngừng chém giết cùng Hắc Hùng.
Bây giờ lại còn có thể nói chuyện, cho nên không dừng lại được.
- Đừng! Bà cô nhỏ, đừng nói đùa!
Thần Long vừa nghe được lời nói của Huyết Phi, vội vàng giơ móng vuốt lên.
- Huyết Phi, với bộ dáng loài người của ngươi, đối với ta mà nói là không hề hấp dẫn một chút nào. Ta chỉ thích Thần Long! Thật sự không được. Ta nghĩ bộ dáng này của ngươi rất hợp với tiểu gia đấy!
Thần Long vội vàng nói.
Tiểu Hỏa đứng một bên cũng nghiêng đầu, vẻ mặt hiếu kỳ, thậm chí không hiểu
nổi Huyết Phi nói cái gì. Lúc nó được Dương Thạc ôm trở lại thì Dương
Thạc, Huyết Phi, Hắc Hùng đều thành niên rồi. Nó tuyệt đối là ở chữ
tiểu, coi đám Dương Thạc, Huyết Phi như cha, mẹ.
Hiển nhiên nó không thể sinh ra cảm tình sống mái với Huyết Phi, Hắc Hùng.
- Thật đáng ghét. Chỉ đùa một chút thôi mà ngươi đã sợ như vậy rồi!
Huyết Phi trừng mắt nhìn Thần Long, thấp giọng nói.
- Còn nữa, tiểu Phi, về sau không được gọi ta là tiểu Hắc!
Hắc Hùng bên cạnh cũng lên tiếng.
Bây giờ Hắc Hùng là mỹ nhân thiên kiều bá mị. Tuy nhiên không hoạt bát bằng Huyết Phi nhưng cũng là một mỹ nhân. Cho nên quả thật tên tiểu Hắc
không thích hợp lắm. Hắc Hùng nghĩ nghĩ rồi nói với Huyết Phi:
- Đây là thân thể thị nữ Lục Thúy của Dương đại ca đấy. Cho nên về sau cứ gọi ta là Ngưng Thúy!
- Ngưng Thúy sao? Cái tên này không tệ. Tốt rồi, về sau ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Thúy!
Huyết Phi lập tức nói.
Hắc Hùng là Ngưng Thúy, sắc mặt lại tối sầm.
Sau khi Huyết Phi và Ngưng Thúy biến thành người, hai cô gái xinh đẹp đấu
võ mồm ở bên trong không gian Thập Phương Ca Sa, khiến cho không gian
Thập Phương Ca Sa ấm áp không ít. Lúc trước, Dương Thạc và Dương Địch
cũng không nói quá nhiều, Thần Long thì lại rất biết nói chuyện, thỉnh
thoảng cũng chọc cười một chút.
- Đúng rồi, tiểu Phi, tiểu Ngưng,
thần hồn của các ngươi đã tiến vào bên trong thân thể hai người. Trong
cơ thể các ngươi vốn không có thần hồn đúng không? Ta và Thần Long sẽ
truyền thụ bí pháp phân thần hóa niệm để các ngươi tu luyện một chút.
Nếu như có thể phân ra hai linh hồn thì có thể đồng thời điều khiển hai
thân thể, hiệu suất tu luyện cũng có thể tăng lên cao.
Đúng lúc này, Dương Thạc nói với Huyết Phi, Ngưng Thúy.
Cùng lúc đó, trong lòng Dương Thạc niệm bí pháp phân thần hóa niệm.
- Phân thần hóa niệm, bí pháp Thần Long thượng cổ phù hợp với Huyết Phi sáu phần, phù hợp với Ngưng Thúy sáu phần!
Lập tức độ phù hợp giữa bí pháp phân thần hóa niệm với Huyết Phi, Ngưng Thúy lập tức hiện ra.
Sáu phần không phải là rất cao nhưng vẫn có thể tu luyện.
Vô số loại huyết mạch mãnh thú hợp lại thành Thần Long. Trong cơ thể Thần
Long cũng có một phần huyết mạch Hắc Hùng và Huyền Ưng. Cho nên Huyết
Phi và Ngưng Thúy có thể tu luyện bí pháp của nó cũng là chuyện bình
thường.
- Phân thần hóa niệm có thể đồng thời điều khiển hai thân thể sao? Thật tốt quá!
Nghe được lời Dương Thạc, sắc mặt Huyết Phi rất vui vẻ, mà ngay cả Ngưng Thúy cũng có chút khíc động.
Sau khi thần hồn của các cô tiến vào trong thân thể hình người này vẫn
không hoàn toàn thích ứng được, cũng có chút hiếu kỳ đối với thân thể
hình người này. Nếu có thể tu thành bí pháp phân thần hóa niệm, thần hồn biến thành hai, một cái ở lại trong cơ thể cũ, một cái thăm dò thân thể mới, thì thật tốt.
Về phần tu luyện đồng thời hai thân thể…
- Dương đại ca, hai thân thể này đã sáp nhập vào huyết mạch lão tổ tông chúng ta.
- Không cần tu luyện vẫn có thể vững bước tăng lên đấy!
Huyết Phi lại nói với Dương Thạc.
- Không cần tu luyện vẫn có thể vững bước tăng lên sao?
Dương Thạc thoáng sững sờ.
- Dương đại ca, ở bên trong huyết mạch lão tổ tông chúng ta ẩn chứa lực lượng rất mạnh mẽ!
- Đồng thời còn ẩn chứa cảm ngộ của lão tổ tông trên con đường võ đạo.
- Cho dù chúng ta không tu luyện, thì qua một thời gian ngắn cũng có thể
từ Đại Tông Sư sơ kỳ bước vào Đại Tông Sư trung kỳ, cuối cùng đạt tới
cấp độ Võ Thánh, đạt tới cấp độ ngũ trọng lôi âm Võ Thánh mới có thể
dừng lại. Không chỉ là lực lượng khí huyết mà ngay cả cảnh giới võ đạo
cũng sẽ đạt tới cấp độ ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.
Huyết Phi giải thích cặn kẽ nói.
- Không cần tận lực tu luyện, chỉ cần chờ đợi, cuối cùng có thể bước vào cấp độ ngũ trọng lôi âm Võ Thánh sao?
Dương Thạc lập tức há to miệng.
Dương Địch thiên tư trác tuyệt, ngộ tính kinh người, vượt xa Dương Thạc rất
nhiều. Điều này đã khiến cho Dương Thạc cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Hiện tại, Huyết Phi và Ngưng Thúy không cần tu luyện cũng có thể vững bước
bước vào cảnh giới ngũ trọng lôi âm Võ Thánh. Lúc này Dương Thạc cảm
thấy bó tay rồi.
- Vậy sao?
Sắc mặt Thần Long bên cạnh cũng ngưng trọng.
- Nói như vậy thì khi Huyền Ưng thượng cổ và Hắc Hùng thượng cổ còn sống, có lẽ đều đã đi vào cấp độ Võ Thánh Hư Không. Thì ra là. . . Ít nhất
thì cũng đạt tới cảnh giới lục trọng lôi âm Võ Thánh!
Thần Long trầm giọng nói.
Vừa nói, Thần Long vừa đưa mắt nhìn sang Dương Thạc.
- Tiểu gia, mặc dù cường giả cấp độ Võ Thánh Hư Không đã chết cũng có thể ký thác cảm ngộ võ đạo vào bên trong huyết mạch, thông qua huyết mạch
truyền lại cho đời sau. Đây là một cách truyền thừa võ đạo đặc thù. Có
rất nhiều cách để truyền thừa võ đạo. Thật ra tiểu gia ngươi tu luyện
huyền công Cửu Dương cũng là một loại truyền thừa võ đạo. Mặc dù ngộ
tính chênh lệch, thiên tư lại thấp, chỉ có tích lũy đủ công pháp,
tích lũy đủ tài liệu, từng bước tu luyện mấy chục ngày, mấy trăm ngày
thì lực lượng, cảnh giới cũng vẫn có thể tăng lên.
Thần Long nói.
Quả thật là có rất nhiều cách để truyền thừa võ đạo.
Ví dụ như truyền thừa thần hồn.
Bên trong thần hồn ẩn chứa cảm ngộ võ đạo. Như Long Hoàng thượng cổ truyền
thừa thần hồn thượng cổ, chính là cảnh giới ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.
Ni La Quốc Kim Phật tự Mật Tông Phật sống, chuyển thế trùng tu, cũng là
giữ lại thần hồn, có thể truyền thừa hoàn mỹ cảnh giới võ đạo.
Một cái khác chính là truyền thừa huyết nhục.
Thần Long thuộc về truyền thừa huyết nhục. Ở bên trong huyết nhục ẩn chứa một ít cảm ngộ võ đạo.
Mặc dù Thần Long không thể tu luyện, nhưng một ngày nào đó, khi nó hiểu rõ
thân thể của mình, thì ít nhất nó cũng có thể đạt được cảnh giới tứ
trọng lôi âm Võ Thánh. Kết hợp với thân thể mạnh mẽ của nó thì thực lực
có thể vượt qua ngũ trọng lôi âm Võ Thánh Dương Thiên và Đại Bằng Kim Sí Vương.
Điều kiện truyền thừa huyết nhục vốn cực kỳ hà khắc.
Bởi vì Thần Long là dị chủng thượng cổ cho nên mới có được thiên phú như vậy.