Rất hiển nhiên, trong khoảng thời gian ngắn này, Đại Lâm Nhi cũng đã có kỳ ngộ thật lớn!
Trong một quân doanh cực lớn tại Túc Châu.
Gần nửa đêm, quân doanh là một mảnh đen kịt yên tĩnh. Thỉnh thoảng mới nhìn thấy vài đội quân sĩ, tay cầm đuốc, nhẹ nhàng đi lại dò xét trong quân
doanh này. Thân hình của mấy quân sĩ này đều to lớn, trong lúc bước đi,
lưng, eo thẳng tắp, hai mắt chăm chú quét qua mọi chỗ trong quân doanh
này, để bảo đảm không có người nào có thể ẩn trốn!
Đại Chu Thần Vũ quân!
Quân đội đóng ở Túc Châu này chính là Đại Chu Thần Vũ quân.
Thống soái Thần Vũ quân chính là Đại Chu Thần Võ Vương, cường giả siêu cấp
đạt tới cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng bốn, cao thủ tuyệt đỉnh tầng chiến
lực thứ hai đương thời, Càn Ngọc Long.
Giờ phút này, tại một doanh trướng lớn nhất bên ngoài quân doanh Thần Vũ.
Một nam tử tầm ba mươi tuổi mặc áo giáp màu bạc, dáng người cao ngất, khí
vũ hiên ngang, đang đứng ở bên ngoài doanh trướng, hai mắt nhìn về phía
nam.
Lông mày hắn hơi nhíu lại.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Đột nhiên, từ trên bầu trời phía nam xuất hiện một luồng ánh sáng chín màu phóng lên
trời, khiến cho đất trời rung chuyển. Quân doanh Thần Vũ tại Túc Châu
cách xa chỗ đó mấy vạn dặm, vậy mà cũng bị chấn động, từng doanh trướng
đều phát ra tiếng vang rắc rắc.
- Chuyện gì xảy ra thế?
- Cảnh giới!
Những quân sĩ đang canh gác quân doanh này đều biến sắc. Trong tiếng vang
keng keng, những quân sĩ này đồng loạt rút ra bảo kiếm ở bên hông, nắm
chặt trường mâu trong tay. . .
- Hả?
Sắc mặt của nam tử đứng bên ngoài doanh trướng kia lập tức trở nên ngưng trọng.
- Rốt cuộc thì mộ Nhân Hoàng cũng đã mở rồi sao?
Nam tử này thì thào tự nói một câu.
Ngay sau đó, nam tử này trầm giọng quát:
- Tất cả thu hồi binh khí. Ở bên ngoài mấy vạn dặm, bên trong núi Huyền
Vũ đang xảy ra hiện tượng kì dị, không liên quan đến chúng ta. Truyền
lệnh xuống, để cho tất cả quân sĩ Thần Vũ quân đều đi nghỉ ngơi, không
cần quan tâm đến hiện tượng kỳ dị của núi Huyền Vũ!
- Vâng, Vương gia!
- Tuân lệnh!
Những quân sĩ tuần tra kia lập tức nhận lệnh.
Nam tử khí vũ hiên ngang vừa mới nói chuyện chính là cao thủ đứng đầu hoàng thất Đại Chu, cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng bốn, Càn Ngọc Long.
VÚT...T...T!! VÚT...T...T!! VÚT...T...T!!
Càn Ngọc Long vừa ra lệnh, lập tức từ phía sau hắn truyền lại những tiếng
vút vút. Mấy nhân ảnh bay nhanh đi, bao gồm năm người, ba nam hai nữ.
Năm người này đều mặc áo giáp trắng, trên người tỏa ra luồng khí tức khí huyết đậm đặc. Người yếu nhất cũng đạt tới cấp độ Đại Tông Sư đỉnh
phong. Nam tử mạnh nhất kia tầm hơn bốn mươi tuổi, đã đạt tới cấp độ Võ
Thánh sơ kỳ.
Năm người này chính là thị vệ thiếp thân của Càn Ngọc Long, Ngân Giáp Vệ.
Càn Ngọc Long là cao thủ đứng đầu hoàng thất Đại Chu, thậm chí lực lượng có thể so sánh cùng với Trấn Quốc Công Dương Thiên. Thế lực chủ yếu của
Dương Thiên là ở phía nam, gần phía tây Thập Vạn Đại Sơn tộc Nam Man và
Nam Tỉnh. Tuy hắn cũng từng tiến về Bắc Địa tác chiến nhưng cũng không
nhiều. Hắn không có căn cơ tại phương bắc.
Phương bắc là phạm vi thế lực Càn Ngọc Long.
Quân đội của Càn Ngọc Long đóng ở khu vực Túc Châu.
Hướng bắc chạy suốt núi Đại Tuyết, giao giới với Hỏa La quốc, phía đông bắc là bắc vực băng nguyên.
Thần Vũ quân của hắn am hiểu tác chiến ở bên trong cánh đồng tuyết băng vực
này. Chính bởi vì mặc áo giáp bạc cho nên thủ hạ của Càn Ngọc Long mới
được gọi là Ngân Giáp Vệ.
- Vương gia. . .
Bị hiện tượng kỳ dị tại núi Huyền Vũ bên ngoài hấp dẫn cho nên năm cao thủ Ngân Giáp Vệ vừa bay ra khỏi doanh trướng. Nam tử trung niên có thực lực mạnh nhất kia liền
muốn lên tiếng hỏi thăm.
Càn Ngọc Long nhẹ nhàng khoát tay, cắt đứt câu hỏi này của nam tử trung niên.
- Nếu như bổn vương đoán không sai thì hiện tượng kỳ dị tại núi Huyền Vũ kia chính là mộ Nhân Hoàng đã mở ra!
Càn Ngọc Long trầm giọng nói.
- Mộ Nhân Hoàng mở ra, tràn ngập nguy hiểm, kỳ ngộ rất lớn. Chắc hẳn
hoàng thượng sớm đã đến đấy rồi. Bổn vương cũng muốn đi tới núi Huyền Vũ giúp đỡ hoàng thượng lấy được bí bảo Nhân Hoàng để lại và công pháp vũ
kỹ truyền thừa, bảo trụ cơ nghiệm trăm năm của Đại Chu ta!
- Các
ngươi là cận vệ của bổn vương. Bổn vương tiến về núi Huyền Vũ, vốn để
các ngươi ở lại chỗ này, tọa trấn Thần Vũ quân, tránh cho lúc bổn vương
không có ở đây, bọn trộm cắp thừa cơ tiến vào. Nhưng huyệt mộ Nhân Hoàng đã mở ra, đây là kỳ ngộ cực lớn. Không cho các ngươi tiến tới núi Huyền Vũ thì quả thật cũng quá bất công. Vậy ai muốn theo bổn vương tiến tới
núi Huyền Vũ, ai muốn tọa trấn quân doanh Thần Vũ thì tự các ngươi quyết định đi!
Càn Ngọc Long nói.
- Vương gia, thuộc hạ năm nay đã hơn
năm mươi, đi vào cảnh giới Võ Thánh đã là hạnh phúc rồi. E rằng cho dù
gặp được kỳ ngộ lớn cũng khó có thể tiến thêm. Thuộc hạ ở lại đây!
Nam tử trung niên cấp độ Võ Thánh kia không hề do dự, lập tức nói.
- Vương gia, ta là một hoạn quan, cả đời chỉ vượt qua được cấp độ Võ Thánh mấu chốt. Ta cũng ở lại!
Một nam tử không râu, mặt trắng, chừng ba mươi tuổi cũng chậm rãi nói.
Hai nữ tử và một nam tử thoạt nhìn tầm ba mươi tuổi cũng muốn lên tiếng nói muốn ở lại.
Nhưng không chờ bọn họ nói chuyện, Càn Ngọc Long đã sớm lên tiếng.
- Ừ, cứ như vậy đi. Tiểu Tình, Vân Nhi, Đỗ Long, ba người các ngươi theo
bổn vương tới núi Huyền Vũ. Lần này tiến vào núi Huyền Vũ cực kỳ hung
hiểm. Các ngươi đi cùng bổn vương cũng có thể trợ giúp lẫn nhau!
- Đi thôi!
Càn Ngọc Long vừa nói vừa bước đi nhanh. . .
Ni La Quốc, Kim Phật tự.
Bên trong Hiển Tông, một lão tăng thoạt nhìn chừng bảy, tám chục tuổi, thân hình gầy còm vốn đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, giờ phút này đột nhiên
chậm rãi mở hai mắt ra.
- Huyệt mộ Nhân Hoàng đã mở ra sao?
Tiếng nói khàn khàn truyền ra từ trong miệng lão tăng.
- Vạn năm trước, Nhân Hoàng xưng đế, mở ra văn minh nhân đạo. Phật tổ ta
và Nhân Hoàng không hợp chính kiến, liền tiến về vùng đất Tây Nam
này, khai sáng ra quốc gia Ni La. Sau ba mươi năm, Phật tổ bỗng nhiên
một mình tiến về Trung Nguyên gặp gỡ Nhân Hoàng... Một năm sau, Phật tổ viên tịch, Nhân Hoàng cũng chết đi. E rằng trong chuyện này đã xảy
ra một số chuyện cực kỳ bí ẩn. . .
- Hiện tại mộ Nhân Hoàng đã mở ra, lão nạp cũng muốn tới đó tìm hiểu một chút. . .
Vừa dứt lời, lão tăng này vươn người đứng dậy, khoác một bộ áo cà sa
màu vàng lên người, bước đi ra khỏi cung điện Kim Phật tự. . .
Cùng lúc đó, một tăng nhân thoạt nhìn chỉ hơn hai mươi tuổi cũng mặc thêm
một chiếc áo cà sa màu trắng viền vàng đi ra khỏi Kim Phật tự.
- Mộ Nhân Hoàng mở ra, đây là một kỳ ngộ lớn của Mật Tông ta!
- Năm đó Phật tổ và Nhân Hoàng cùng viên tịch, rất có thể một ít
truyền thừa của Phật tổ đang ở trong mộ Nhân Hoàng. Nếu tiến vào mộ Nhân Hoàng, đạt được truyền thừa thì chắc chắn Mật Tông ta có thể
vượt qua Hiển Tông, sẽ lại quản lý Kim Phật tự lần nữa. . .