- Grao! Gru!
Bị Dương Thạc một trảo đánh lui, gấu chó giận dữ,
dưới chân cất bước, trong tiếng rầm rầm lại vọt hướng hắn. Hai hùng
chưởng to lớn cùng chém ra, như núi to đè đầu đánh hướng Dương Thạc.
Hai chưởng đánh ra, gấu chó không hề giữ lại bùng phát lực lượng mạnh nhất
của mình. Đừng nói Dương Thạc là xác phàm, dù là người đá đặt ở trước
mặt con hắc hùng này cũng bị hai chưởng đạp nát, tuyệt đối không may mắn thoát khỏi.
- Tới vừa lúc!
Đối mặt hai chưởng của hắc hùng, khí huyết toàn thân Dương Thạc bị kích phát ra.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bảy mươi hai chỗ âm khiếu nổ tung, khiến lực lượng thân thể Dương Thạc lại tăng ba phần.
Ngay sau đó, Dương Thạc khẽ quát một tiếng, tay phải cầm vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng đánh hướng hắc hùng. Năm vuốt nhọn thượng cổ Huyền Ưng dài ngắn cỡ ba thước như cái lướt to hoàn toàn bao phủ hắc hùng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bàn tay to của hắc hùng va chạm với vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng, phát ra tiếng nổ như sấm đánh.
Ngay sau đó, Dương Thạc không nhúc nhích, người hắc hùng lắc lư, hai vuốt
sau dẫm nát mặt đất, lùi lại hai bước. Rõ ràng là bảy mươi hai chỗ âm
khiếu của Dương Thạc cùng ngân phát ra lực lượng mạnh nhất. Huyệt khiếu
trên vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng cùng ngân, tăng phúc gấp đôi, lực
lượng của Dương Thạc đã vượt xa con hắc hùng.
- Nằm sấp xuống cho ta!
Một chiêu đắc thế, Dương Thạc thừa thắng xông lên, mạnh đạp một bước, tay
phải khống chế vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng cào hướng hắc hùng.
Hắc hùng giật nảy mình, bản năng giơ hai tay cản lại. Vang tiếng nổ điếc
tai, vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng mạnh cấu vào đôi tay hắc hùng,
khiến nó lại lảo đảo. Ngay sau đó, lòng Dương Thạc máy động, năm ngón
tay vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng co rút lại, như kiềm sắt nắm chắt
đôi tay vạm vỡ của hắc hùng, mạnh kéo xuống dưới. Vang tiếng nổ điếc
tai, thân hình to lớn như hắc hùng quỳ xuống đất.
- Lực lượng
thật tuyệt, lực lượng hùng hồn. Vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng này
tăng phúc lực lượng gấp đôi, chỉ tính điểm này thì giá trị của nó đã
vượt qua mọi thần binh lợi khí trên thế gian này.
Một trảo áp đảo hắc hùng nổi tiếng về lực lượng, Dương Thạc cực kỳ hưng phấn.
Thiên phú của hắc hùng chính là lực lượng, luyện khí sơ giai có được lực
lượng mạnh hơn luyện khí cao giai. Nếu không có lực lượng từ vuốt gãy
của thượng cổ Huyền Ưng tăng phúc, Dương Thạc muốn hơn hắc hùng gần như
là chuyện không thể.
Vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng tăng phúc
lực lượng gấp đôi, đặc tính như vậy đã đủ cường đại. Bình thường thì trừ phi một số thần binh lưu truyền từ thời thượng cổ, nếu không thì cái
gọi là thần bình lợi khí bình thường dùng trân quý khoáng thạch tạo ra,
chém sắt như chém bùn không thể đánh đồng với vuốt gãy của thượng cổ
Huyền Ưng.
Dùng lực lượng tuyệt đối áp đảo đối thủ, loại cảm giác này rất kỳ lạ.
Cảm giác khác với dùng đốt cháy chân khí đốt sạch đối thủ.
- Grao! Gru!
Hắc hùng bị vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng của Dương Thạc nắm chặt, cố sức vùng vẫy nhưng không được nên rống to.
- Còn muốn phản kháng? Tiếp tục nằm xuống đi!
Tay phải của Dương Thạc lại dùng sức, ầm một tiếng, hắc hùng từ ngồi xổm bị đè ép tới mặt đất, có vùng vẫy cỡ nào cũng không thoát khỏi.
Thấy Dương Thạc thoải mái áp đảo hắc hùng thì Huyền Ưng Huyết Phi hưng phấn kêu lên:
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi bay nhanh ra sau lưng hắc hùng, vươn vuốt phải muốn chộp
thượng cổ Huyền Ưng để lại nội đan vào tay mình. Một móng vuốt cầm nội
đan thượng cổ Huyền Ưng, Huyền Ưng Huyết Phi cúi đầu, mỏ nhọn tới gần
nội đan hít một hơi sâu. Linh khí trong nội đan thông qua hô hấp của
Huyền Ưng Huyết Phi tiến vào cơ thể, làm nó thoải mái híp mắt.
Nội đan này đã không chỉ là một nội đan khí huyết, nó là loại truyền thừa của thượng cổ Huyền Ưng.
Truyền thừa từ ác điểu từ đẳng cấp Võ Thánh trở lên.
Chỉ khi lấy đi viên nội đan này thì hành trình đi trung tâm Yến sơn của
Huyền Ưng Huyết Phi, Dương Thạc xem như viên mãn. Dương Thạc được dến
vuốt gãy của thượng cổ Huyền Ưng, Huyền Ưng Huyết Phi có được nội đan
thượng cổ Huyền Ưng, coi như là theo nhu cầu.
Huyền Ưng Huyết Phi chỉ lấy nội đan thượng cổ Huyền Ưng, không đụng vào nội đan hắc hùng.
Huyền Ưng Huyết Phi hít một hơi sâu rồi ngẩng đầu kêu với Dương Thạc:
- Gru! Gru! Gru!
- Gru! Gru! Gru!
Nghe tiếng kêu của Huyền Ưng Huyết Phi, Dương Thạc kinh ngạc hỏi lại:
- A? Ngươi muốn ta thả con hắc hùng này đi?
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Bây giờ dù hắc hùng là đối thủ của ta với Huyền Ưng Huyết Phi nhưng nó
không có thâm cừu đại hận gì với chúng ta. Lúc trước hắc hùng đánh lui
Huyền Ưng Huyết Phi nhưng không thừa cơ truy kiếp. Hắc hùng và Huyền Ưng Huyết Phi đánh nhau càng giống luận bàn, trên người không có sátk hí,
muốn thả hắc hùng đi cũng không thành vấn đề.
Hắc hùng thấy Dương Thạc buông ra thì không công kích hắn hay Huyền Ưng Huyết Phi, cúi đầu, như con gà trống bị thua trận.
- Gru! Gru! Gru!
Huyền Ưng Huyết Phi kêu vài tiếng với hắc hùng, móng vuốt lay nội đan của hắc hùng, đẩy nội đan tới trước mặt hắc hùng. Rõ ràng là Huyền Ưng Huyết
Phi chừa một viên nội đan lại cho hắc hùng.
Thượng cổ hắc hùng,
nội đan thượng cổ Huyền Ưng không chi là nội đan huyết khí, nó không
chứa năng lượng khí huyết, chỉ có chút linh khí đặc biệt. Những linh khí này trừ bỏ có ích cho Huyền Ưng, hắc hùng ra, đối với người khác thì
không chút tác dụng. Dù gì Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi không dùng
được nội đan của hắc hùng, hế là Huyền Ưng Huyết Phi quyết định thuận
nước đẩy thuyền.
Nghe tiếng Huyền Ưng Huyết Phi kêu, mắt hắc hùng chợt lóe sáng.
Hắc hùng hét to:
- Grao! Gru!
- Grao! Gru!
Hắc hùng nhúc nhích thân hình cồng kềnh tới trước mặt Huyền Ưng Huyết Phi, vươn hai tay ôm nó.
Một ưng một gấu không giống như đối thủ, ngược lại càng giống đôi hảo huynh đệ hoặc là nói hảo tỷ muội. Bởi vì khi nội đan của thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ hắc hùng đứng lên, Dương Thạc vô tình liếc bụng nó, dường như không thấy vật tượng trưng cho giống đực.
Dương Thạc nhìn bộ dạng hắc hùng hưng phấn, thầm nghĩ:
- Hắc hùng này có thể đến hiệp cốc lấy được nội đan xem như có kỳ ngộ rất lớn. Thậm chí có thể nói là thiên ý! Bây giờ ta có giết chết nó, cầm
nội đan không tác dụng gì, chẳng bằng để lại nội đan cho hắc hùng, khiến nó tiếp tục tu luyện tại đây, coi như kết thiện duyên.
Trong
khoảng thời gian này sát tâm của Dương Thạc quá nặng, giờ thả cho hắc
hùng một dường sống coi như là làm việc thiện tích đức.
Hắc hùng
có được nội đan có thể chiếm một ngọn đồi ở trung tâm Yến sơn, ngay cả
Bạch Văn Cùng Kỳ cũng không dám chọc vào nó. Có lẽ mấy chục năm sau, hắc hùng tu luyện có thành tựu sẽ trở thành tân vương giả của Yến sơn. Lúc
đó Dương Thạc, Huyền Ưng Huyết Phi nếu như có dịp lại tới thì hắc hùng
ân báo đáp, nói không chừng sẽ giúp ích nhiều cho Dương Thạc, Huyết Phi.