Thanh âm vừa dứt, Khương Thần lấy từ nhẫn trữ vật ra một ngọn đèn dầu màu đen. Đây chẳng phải là ngọn hắc đăng lúc trước để xây dựng Tứ Cực Hỏa Linh Trận còn gì.
Lúc trước tự bạo Cửu U Ma Tổ Hỏa, Khương Thần đã nhanh tay thu về ba ngọn đèn dầu, chỉ còn một ngọn đốt cháy nên Cửu U Ma Tổ Hỏa kia là bị phá hủy. Hiện tại dưới tình thế này, ngọn hắc đăng trên tay hắn chính là mấu chốt để hai người có thể vượt qua được lôi hải.
Cầm chắc lấy hắc đăng trên tay, Khương Thần một bên ôm lấy Khương Y Na không chút do dự đạp lên hư không bay qua lôi hải.
Thời điểm vừa mới chạm chân vào địa phận của phiến lôi hải kia, lập tức hàng vạn đạo lôi đình đua nhau vươn ra tạo thành muôn vạn hình yêu thú hướng về phía Khương Thần cùng với Khương Y Na toan tính trấn sát.
Tiểu nha đầu dưới tình thế này sắc mặt liền tái xanh, thậm chí nàng còn bị dọa sợ đến nỗi chân tay co rúm lại. Nếu như không phải Khương Thần một tay vững chắc ôm chặt nàng, nàng có lẽ đã rơi rụng như quả chín.
Lại nói, thời điểm lôi hải có biến động, Khương Thần đã cầm chắc ngọn hắc đăng trên tay, dùng hết sức bình sinh ném về phía cửa vào thông đạo không gian.
Hắn thậm chí còn không tiếc bản thân đang mang trọng thương, huyết mạch yếu ớt mà gọi ra Thánh Đồng, sử dụng Di Hình để dịch chuyển hắc đăng về gần phía miệng thông đạo hơn.
“Ca ca, sấm sét tới.” Giữa lúc này, thanh âm thất thanh của Khương Y Na vang lên.
Vạn thú được tạo nên từ vạn đạo lôi đình đã cách hai người bọn họ không xa. Dựa theo loại tốc độ kia, không quá ba hơi thở, hai huynh muội bọn họ liền bị nhấn chìm trong lôi hải.
“Chính là lúc này.” Khương Thần kêu lên một tiếng. Trên tay hắn xuất hiện một phù lục màu xám bạc.
Phù lục vừa hiện, không gian xung quanh nó có cảm giác trôi nhanh hơn rất nhiều.
Phun một ngụm tiên huyết lên phù lục, Khương Thần miệng khẽ lẩm nhẩm chú ngữ. Thời điểm phù lục bắt đầu cháy, bằng mắt thường có thể nhìn thấy thân thể của hai huynh muội bọn hắn dần dần biến mất.
Cho đến khi phù lục hoàn toàn cháy hết, thân ảnh hai người biến mất, thay vào đó là một ngọn hắc đăng cũ kĩ.
Hóa ra trước khi ném hắc đăng về phía cửa thông đạo không gian, Khương Thần đã bỏ vào bên trong nó một lá phù lục màu bạc. Đó cũng cùng loại với phù lục Khương Thần vừa mới đốt cháy.
Loại phù lục kia tại Thánh tộc gọi là Hoán Thiên Phù. Như tên gọi, loại phù lục này công dụng có phần tương đồng với Di Hình Hoán Vị của Thánh Đồng, có thể hoán đổi vị trí của hai vật khác nhau chỉ cần chúng đều mang bên mình Hoán Thiên Phù.
Thánh tộc mặc dù là thánh địa của phù sư, thế nhưng Hoán Thiên Phù lại không phải do bọn họ sáng tạo ra. Loại Hoán Thiên Phù này nói thẳng ra liền là Thánh tộc bọn họ trao đổi với Hư Không Thần Tộc.
Nếu như có người hỏi Thánh tộc có minh hữu hay không? Có. Minh hữu của bọn họ trừ Thời tộc ra chính là sáu tộc còn lại. Thế nhưng nếu hỏi Thánh tộc nếu như lâm vào diệt vong, có người nào đứng ra gánh vác cùng không? Câu trả lời vẫn là có. Đó là Hư Không Thần Tộc.
Thời đại cực kì cổ xưa, thậm chí còn trước cả thời đại bát đại cổ tộc khai sinh, thời điểm đó một tổ tiên của Thánh tộc, khi đó là Tam Mục Thần Tộc thời niên thiếu vô tình cứu giúp được một tôn tiểu thú.
Tiểu thú kia khi đó là Hư Không Thần Thú. Nếu như bình thường, người có được Hư Không Thần Thú chắc chắn sẽ tìm mọi cách khiến cho nó nhận chủ, bởi lẽ nếu như có loại thần thú này trợ giúp, bọn họ có thể không sợ bất kì cường địch nào.
Thế nhưng vị tiên tổ Tam Mục Thần Tộc kia khi đó lại không có chút tơ tưởng về chuyện này. Sau khi cứu giúp được tiểu Hư Không Thần Thú kia, cả hai liền trôi qua cuộc sống khoái hoạt không phải dưới thân phận chủ tớ mà là bằng hữu.
Sau này, tộc nhân Hư Không Thần Thú Tộc tìm tới, hóa ra tiểu Hư Không Thần Thú kia lại là tiểu thiếu gia đức cao vọng trọng của Hư Không Thần Tộc. Nhờ có sự kiện kia, Hư Không Thần Thú Tộc cùng với Tam Mục Thần Tộc bắt đầu xác lập mối quan hệ minh hữu.
Minh hữu loại tên gọi này cũng chỉ là dựa trên một sợi dây mỏng manh kia mà thôi. Thế nhưng theo thời gian, cả hai tộc liền càng thêm thắt chặt tình bằng hữu khi thường xuyên cùng nhau trải qua khó khăn hoạn nạn.
Vượt qua thời đại đó cho đến thời đại Cổ Đế, thời điểm tranh đoạt tám đại thần vật, Cổ Đế Tam Mục Thần Tộc thậm chí đã có hai vị không tiếc thân mình cứu trợ Cổ Đế Hư Không Thần Thú Tộc trước Luyện Hư Yêu Long Tộc, thuận lợi khiến cho hai tộc cùng lấy được hai món thần vật là Thánh Thiên Lô cùng với Hư Không Chi Thư.
Chuyện sau đó liền không cần nói dài dòng. Tam Mục Thần Tộc là Thánh tộc bây giờ, Hư Không Thần Thú Tộc liền bỏ đi một chữ thú, trở thành Hư Không Thần Tộc. Cả hai tộc liền chính là bằng hữu thân mật.
Lại nói tới Hoán Thiên Phù. Hoán Thiên Phù mặc dù được Hư Không Thần Tộc sáng tạo ra thế nhưng lại là dựa trên thần thông Di Hình Hoán Vị của Thánh tộc. Phù lục này chiếu theo cấp bậc vậy liền là lục phẩm đỉnh phong phù văn. So với Thuấn Di Phù của Cổ Minh sử dụng lúc trước có cấp bậc thấp hơn.
Đây cũng là dễ hiểu, bởi lẽ Hoán Thiên Phù cũng chỉ được sử dụng trong một phạm vi ngắn, ngược lại Thuấn Di Phù có thể khiến cho ngươi trong nháy mắt vượt qua ngàn vạn dặm.
Hoán Thiên Phù loại phù lục này nếu như ném cho bất kì nguyên giả nào đều sẽ trở thành phế phẩm. Chỉ có trong tay Hư Không Thần Tộc tộc nhân hoặc Thánh tộc tộc nhân mới phát huy tác dụng. Bởi lẽ chỉ có máu của tộc nhân hai tộc mới có thể kích hoạt được công năng của phù lục. Bởi vậy cho nên vừa rồi Khương Thần mới có động tác phun lên phù lục một ngụm tiên huyết.
Trở lại tình hình hiện tại, sau khi Khương Thần cùng với Khương Y Na vừa mới hoán vị cho ngọn hắc đăng, vạn đạo lôi đình kia cùng lúc ập tới. Chỉ nghe thấy oành một tiếng, hắc đăng vốn dĩ có thể chịu đựng được Cửu U Ma Tổ Hỏa thiêu đốt, trước vạn đạo lôi đình kia lại giống như đậu hũ. Không ra ba hơi thở liền bị đánh cho thành hư vô.
Khương Thần sắc mặt hiện lên vẻ kinh hãi. Ban đầu hắn đã dự đoán ra lôi hải này kinh khủng, thế nhưng vạn lần không nghĩ kinh khủng đến mức như thế này.
Một ngọn hắc đăng có thể dung được một phần Cửu U Ma Tổ Hỏa đủ sức phá tan giới bích Uông Tử thành kia trước lôi hải lại không khác gì đồng nát.
Nếu như lúc trước hắn không kịp thời dịch chuyển, hai huynh muội bọn hắn hiện tại chắc chắn đã bị đánh cho không còn chút gì.
Tiểu nha đầu hai cặp mắt trắng dã, hiển nhiên cũng bị cảnh tượng kia dọa cho sợ hãi. Cả hai huynh muội Khương Thần sau lưng đều ướt mồ hôi lạnh.
Quá nguy hiểm!!!
Lúc này, Khương Thần hắn đột nhiên nhớ tới có người từng nói rằng. Ra ngoài xã hội làm ăn bươn chải, liều thì ăn nhiều, không liều thì ăn ít. Muốn thành công thì phải chấp nhận trải qua đắng cay ngọt bùi. Làm ăn muốn kiếm được tiền thì phải chấp nhận mạo hiểm, nguy hiểm một tí nhưng trong tầm kiểm soát.
Hiển nhiên hắn biết liều, biết kiểm soát rủi ro cho nên nhận được quả ngọt. Hiện tại trước mặt họ chính là cửa vào thông đạo không gian. Bước được tới đây bọn họ coi như an toàn hơn so với ở bên ngoài thứ nguyên kia một chút.
“Ca ca, hiện tại chúng ta làm thế nào?” Khương Y Na vẫn ngồi trên tay Khương Thần, lúc này nhẹ giọng hỏi.
“Trước nghỉ ngơi một chút sau đó thử tìm lối ra bên trong thông đạo này.”
Trải qua vài ngày nghỉ ngơi trong thông đạo không gian cũ nát, Khương Thần rốt cuộc khôi phục được một chút thực lực.
Lúc trước một trận chiến đã khiến cho hắn từ Nguyên Vương Cảnh tụt xuống còn Nguyên Đan Cảnh trung kì, sau đó lại thêm vượt qua lôi hải, thực lực tiếp tục tụt xuống Nguyên Đan Cảnh sơ kì. Nếu như còn thiêu đốt tu vi, hắn thậm chí không thể phi hành được nữa.
Hai huynh muộn bọn hắn lúc này đang chậm rãi du tẩu trong không gian thông đạo hi vọng tìm được đầu ra bên kia.
Thông đạo này nhìn tới có lẽ đã có niên đại từ rất lâu rồi, bởi lẽ trên vách ngăn cách thông đạo với không gian thứ nguyên đã xuất hiện nhiều lỗ thủng, phong nhận thỉnh thoảng sẽ lại thông qua lỗ thủng đó thổi quét vào bên trong. Mỗi một lần như vậy, hai huynh muội Khương Thần lại phải căng mình chèo chống, thay phiên nhau cản đỡ phong nhận.
Cứ như vậy cho đến một ngày, Khương Thần cùng với Khương Y Na rốt cuộc tìm được hi vọng sống. Tại phía xa tít tắp kia xuất hiện một điểm sáng bạc. Nếu như Khương Thần hắn đoán không sai, kia chính là đầu ra nối thông với thế giới bên ngoài.
“Tiểu nha đầu…xem ra lão thiên vẫn chưa muốn cho chúng ta chết.”
Khương Y Na cũng nhìn thấy điểm sáng nơi cuối thông đạo kia, nàng không biết đó là gì, thế nhưng nghe Khương Thần nói vậy, nàng liền có thể đoán ra nơi đó chính là nơi thoát thân của hai huynh muội nàng.
“Ưm.” Gật đầu thật mạnh, sâu trong mắt tiểu nha đầu xuất hiện vẻ kích động.
Hai người mặc dù tìm thấy hi vọng sống, thế nhưng cũng không bởi vì thế mà vội vàng. Trước mắt bọn họ vẫn còn một khoảng cách vô cùng xa. Hiện tại càng đến gần điểm sáng kia, lỗ thủng trên thân thông đạo càng nhiều, phong nhận cùng với lôi điện đánh vào trong đây cũng không ít. Bước sai một bước có thể khiến cho cả hai đều thân tử đạo tiêu.
Lại qua vài ngày phi hành không ngừng nghỉ trong không gian thông đạo, hai huynh muội Khương Thần rốt cuộc tiến tới càng gần hơn điểm sáng ban đầu kia.
Lúc này, hiện ra trước mặt hai người là một trận phong bạo do không gian chi lực màu bạc nhàn nhạt tạo thành.
Phong bạo này cũng không tính là quá lớn thế nhưng lại vừa vặn chắn ngang thông đạo, thậm chí là đem thông đạo này cắt ra làm hai phần.
Nếu như trải qua thêm một đoạn thời gian nữa, phần thông đạo nơi mà Khương Thần cùng với Khương Y Na đang đặt chân chắc chắn sẽ hoàn toàn tách rời, khi đó dù có bước lên đây cũng không thể tìm thấy đầu ra kia nữa.
Đây có thể coi như là một trận may mắn của cả hai người khi mà thông đạo mặc dù không hoàn hảo thế nhưng vẫn được coi là còn giữ được hình hài vốn có của nó.
Lại nói, bên trong phong bạo kia truyền ra một cỗ hấp lực vô cùng mãnh liệt khiến cho Khương Thần cùng với Khương Y Na mặc dù ở xa thế nhưng vẫn có cảm giác bị hút tới bất cứ lúc nào.Thân hình hai người lúc này đều chao đảo giống như thân cây lung lay sắp đổ.
“Không gian phong bạo?”