Đây là một đại sảnh hình vuông dài rộng 200m.
Bốn phía đại sảnh là trụ đá lớn mọc cao như rừng, cơ hồ trên
mỗi cột đá đều buộc người, ngoài ra còn một đống thi thể nằm ngổn ngang
dưới đất.
Những người này, hoặc bị rạch ngực mổ bụng, nội tạng bị lấy
hết; hoặc da thịt toàn thân bị lột, chỉ còn mỗi bộ xương; còn có người
bị bơm vật chất kỳ lạ như thủy ngân từ đỉnh đầu vào, toàn thân cứng
ngắc.
Càng kinh ngạc chính là có một lượng người kha khá vẫn chưa
chết, người thì cúi đầu nhìn bụng ngực trống không lớn tiếng khóc thét,
người thì xương hàm lộ ra ngoài gõ nhau kêu lách cách cực kỳ khó nghe,
còn người bị vật chất giống như thủy ngân tưới ngược lại không rên tiếng nào, duy chỉ có thất khiếu chảy ra chất lỏng màu bạc, như máu, như nước mắt.
Toàn đại sảnh chính là một biển máu, thi thể chồng chất thành núi, mùi thối xông vào mũi, tiếng kêu thét chói tai, hệt như một chỗ
nhân gian luyện ngục.
Phía cuối là một tòa tế đàn, trên tế đàn có một người toàn thân đẫm máu đang nằm.
Toàn thân người nọ cũng đã bị lột da, chỉ còn lại có một thân thể máu thịt be bét, chẳng khác gì một con sâu lớn quằn quại, mãi chưa
chịu chết.
Bên tế đàn, một con quái vật nhìn giống như mụ phù thủy già
đang đứng, toàn thân phảng phất đắm chìm trong máu tươi, mười móng tay
dài mà nhọn, ánh mắt lóe lên tia sáng đỏ ngòm.
Lúc nhóm Ôn Nhu xông tới, nó đột nhiên ngẩng đầu liếc Ôn Nhu.
“Xì!” Nó le lưỡi với Ôn Nhu một cái, chiếc lưỡi dài phảng phất như lưỡi rắn, lượn qua mặt Ôn Nhu một vòng mới thu về.
Sau đó nó đột nhiên bắt đầu cười the thé: “Khách tới rồi…”
Thanh âm khàn khàn già nua, giống như một bà phù thủy thời trung cổ phương Tây.
“Chúng ta đã đến địa ngục rồi sao?” Lão Mạnh kinh hãi lên
tiếng. Y vào Huyết Tinh đô thị đã lâu, nhưng chưa bao giờ đến một nơi
huyết tinh khủng bố như thế này.
Ôn Nhu hừ lạnh: “Khẳng định không phải địa ngục, bất quá là một lò sát sinh cá nhân. Xem ra nó chính là Blood Witch the Wild, thật đúng là xứng với danh hiệu này… Đủ điên cuồng, cũng đủ huyết tinh.”
Blood Witch the Wild, boss trấn thủ tầng ba Tử Vong
Thần Điện. Mặc dù trước khi tới Ôn Nhu đã làm tốt chuẩn bị đối mặt con
phù thủy này, nhưng nàng cũng không ngờ sẽ gặp phải cục diện như vậy. Dù cho nàng đã nhìn quen huyết tinh, nhưng đứng giữa núi thây biển máu,
từng đợt tanh hôi xông vào mũi, nàng cơ hồ muốn nôn mửa. Chỉ là nàng
trời sinh hiếu thắng, sẽ không dễ cúi đầu.
Các binh sĩ theo đuôi nàng xông tới cũng nhao nhao kinh hãi
trước cảnh huyết tinh này, Lair nuốt nước miếng, thấp giọng nói: “Những
quái vật kia không truy vào, cấp trên.”
Nghe được tin này, tâm thần của Ôn Nhu cũng không buông lỏng, ngược lại càng siết chặt.
Căn cứ tính cách gần đây của Huyết Tinh đô thị, chuyện này
chỉ có thể nói thực lực của đối phương đã mạnh hơn hẳn cả đám quái vật
tầng một tầng hai gộp lại.
Ôn Nhu hít một hơi dài, sau đó hạ lệnh: “Toàn bộ tản ra, sưu
tầm khối lập phương Horadric, boss để tôi và lão Mạnh đối phó, các anh
không cần nhúng tay.”
Nếu thực lực con phù thủy quả thật mạnh vượt qua thực lực
tổng hợp của đám quái vật tầng hai, như vậy lính triệu hoán nhào lên đối phó chỉ có thể là đưa đồ ăn.
“Rõ!” Nhóm binh sĩ triệu hoán nhao nhao tản ra.
“Ha ha ha ha ha!” Con phù thủy phát ra tiếng cười điên dại:
“Lại một đám ngu xuẩn đến tìm khối lập phương Horadric. Deckard Cain quả là một người tốt, luôn dùng cái nhiệm vụ ngu xuẩn kia liên tục không
ngừng gửi nguyên liệu tới cho ta. Đại nhân nói không sai, chỉ cần trộm
đi gậy thần Horadric, không chỉ mở đường cho địa ngục xâm lấn, mà còn
sáng tạo cơ hội tiêu diệt lũ dũng sĩ nhân loại ngu đần!”
Nó híp mắt nhìn Ôn Nhu và lão Mạnh: “Bất quá… Tài liệu lần này quả thực không tồi.”
Nói xong, nó chỉ ngón tay vào một thi thể huyết nhục tróc bong trói trên cây cột gần đó, quát: “Ra!”
Vừa dứt lời, thi thể kia đột ngột nhảy xuống khỏi cột, lung
la lung lay đi về hướng Blood Witch, vừa đi vừa chấn xuống cặn bã huyết
nhục khắp người, đợi đến gần Blood Witch, đã biến thành một bộ khô lâu
xương trắng triệt đầu triệt đuôi.
“Gặp quỷ! Nó đang chế tạo sinh vật bất tử!” Lão Mạnh kêu to lên.
Blood Witch the Wild càng cười lớn tiếng, nó đột
nhiên ngửa mặt lên trời kêu to: “Hỡi Ma Thần vĩ đại, kính mượn sức mạnh
hắc ám và hào quang vô thượng của ngài, để cho tên nô bộc đáng thương
này trở thành vũ khí dũng mãnh của kẻ bề tôi!”
Hai tay nó đột nhiên bắn ra một luồng sáng xanh về phía khô
lâu, thân thể khô lâu bốc lên ánh sáng xanh hừng hực, nháy mắt đã biến
thành một pháp sư khô lâu toàn thân lôi điện màu lam.
Kính chiếu yêu trong tay Lão Mạnh rốt cục có phản ứng, y
nghiêm nghị kêu lên: “Sinh mệnh lực 230, lực tổn thương 32, mịa nó, là
cấp thủ lĩnh!”
“Lên!” Ôn Nhu hất trường tiên, chợt phóng tới Blood Witch.
“Tôi trước!” Lão Mạnh kêu to vượt lên đầu.
Mặc dù thân tại giang hồ, nhưng y xưa nay đều chiến đấu vì sinh tồn, chưa bao giờ trải qua cảnh huyết tinh nào như vậy.
Kỳ thật, nhìn chung toàn bộ Huyết Tinh đô thị, kẻ biến thái điên cuồng lấy hành hạ làm thú vui cũng không có mấy ai.
Bởi vậy chứng kiến con phù thủy này biến thái như vậy, “tinh
thần hiệp nghĩa” trong lòng lão Mạnh lập tức bùng lên, cự kiếm giơ cao,
lão Mạnh bổ ra một luồng kiếm khí sắc bén.
Kỹ năng Kiếm Khí Trùng Kích cấp D phát động. Đây là một kỹ
năng quần công viễn trình mà lão Mạnh học tập sớm nhất, lực tổn thương
của nó sớm đã không thích hợp giai đoạn hiện giờ, thuộc về kỹ năng sắp
bị loại bỏ, nhưng dùng để thăm dò thực lực mục tiêu cũng không tệ.
Luồng kiếm khí sắc bén xẹt qua mặt đất, đánh về phía con phù
thủy trên tế đàn, con phù thủy hú lên quái dị, một trảo đập vào con khô
lâu trước tế đàn, hất nó bay sang một bên, sau đó tự mình phi thân,
tránh thoát đợt công kích này, đồng thời tay phải khô gầy tỏa ra một
vầng sáng đen, móng tay phù thủy chộp tới cổ họng lão Mạnh.
Lão Mạnh vừa né qua, Blood Witch đã nhảy đến, hai tay nâng lên, móng tay chiếu rọi hào quang lẳng lơ diêm dúa.
Hai trảo vồ đến trước mặt lão Mạnh, lão Mạnh nhanh chóng thối lui né tránh, đồng thời lật ngang kiếm vung chém, không ngờ Blood Witch lướt thân lách qua, lại lần nữa lấn người, trảo trái đã chộp tới đũng
quần lão Mạnh.
Phương thức công kích của nó không khác Andariel mấy, nhanh chóng, hung tàn, độc ác, thiếp thân cận chiến.
Cùng lúc đó, con pháp sư khô lâu cũng nhắm ngay Ôn Nhu quẳng nguyên quả cầu lôi điện.
Quả cầu điện lần này mạnh hơn pháp sư khô lâu thông thường
nhiều lắm, Ôn Nhu vội vàng né tránh, roi Xé Trời đã quất tới khô lâu.
Vài giây đồng hồ trước, người này vẫn chỉ là một kẻ vô tội bị bức hại
đáng thương, nháy mắt đã trở thành hung binh địa ngục, nội tâm nàng diệt hết nhân từ còn sót lại, kỹ năng Luân Hồi phát động.
Bóng roi bay múa đầy trời, liên tiếp chín ngọn roi quất vào
người pháp sư khô lâu, chỉ nghe một hồi keng keng điên cuồng, pháp sư
khô lâu rung vài cái, trực tiếp bị quất thành một đống xương tráng rã
rời.
Chỉ là nàng vừa đánh nát khô lâu, Blood Witch the Wild đã gào thét điên cuồng.
Tiếng kêu gào này thình lình đúng là thanh âm bọn họ nghe được ở tầng thứ hai.
Theo tiếng kêu gào vang lên, những kẻ bị mổ bụng lột da lúc trước đều nhao nhao nhảy xuống cột, hoặc bò dậy từ dưới đất.
Kẻ bị móc lồng ngực biến thành Greater Mummy, bị tróc bong
huyết nhục biến thành pháp sư khô lâu, còn bị chất lỏng kim loại màu bạc bơm vào người thì biến thành một màn sương khói, chỉ để lại hư ảnh hoàn toàn mông lung nổi bồng bềnh giữa không trung, chính là u hồn.
“Giết sạch bọn chúng!” Con phù thủy nghiêm nghị nói.
Dưới mệnh lệnh của nó, nhóm lớn Greater Mummy, pháp sư khô lâu và u hồn nhao nhao đánh về phía mọi người.
“Móa, đã biết sẽ như vậy mà.” Lão Mạnh mắng một câu: “Tôi tới cản boss, cô mau thanh lý sạch sẽ đám rác này!”
“Ừ!”
Trường tiên xoay tròn mãnh liệt, đánh trúng một Greater
Mummy, khiến nó nằm vật xuống, chuỗi sét trong tay xẹt xẹt sáng ngời,
ngược lại bắn trúng hai bộ xương khô pháp sư bên cạnh. Ôn Nhu thừa cơ
lao qua, tay trái liên tục huy động kiếm samurai, mấy đao đã triệt để
chém chết Greater Mummy.
“Cấp trên coi chừng!” Bên tai đột nhiên truyền đến tiếng hô của Frost.
Ôn Nhu cũng không quay đầu, kiếm samurai cấp tốc bổ trở lại, không ngờ chỉ bổ vào không khí.
Nàng hơi ngẩn người, cảm thấy sau lưng rít gào, vội vàng tung mình nhảy về phía trước. Một cái u hồn bay sượt qua thân thể nàng, Ôn
Nhu quất trường tiên, lại chỉ xuyên qua người u hồn, căn bản không thể
tạo thành bất cứ thương tổn gì với nó, khó trách một đao vừa rồi vô
công.
Ôn Nhu chỉ thấy sau lưng mát lạnh, tánh mạng của mình đã bị
đánh rớt 20 điểm. Càng kinh hãi hơn là, 20 điểm này lại là hạn mức sinh
mệnh cao nhất!
“Quỷ ám.” Ôn Nhu lập tức ý thức được chuyện gì đang xảy ra.
Quỷ ám, một phương thức công kích đặc thù của vong linh bất
tử, trực tiếp công kích hạn mức sinh mệnh cao nhất của mục tiêu, tác
dụng thời gian ba phút.
Nói cách khác, bị quỷ ám tổn thương, không thể sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào để khôi phục.
Không ngờ u hồn Blood Witch chế tạo ra lại còn có cả năng lực quỷ ám, Ôn Nhu cấp tốc tránh qua một u hồn công kích, không dám tiếp
tục để cho thứ này đụng vào mảy may.
Loại quái vật u hồn này đích thật khó chơi, tổn thương bình
thường căn bản không có hiệu quả với nó, trong khi công kích của nó lại
cực kỳ ác độc. Cũng may số lượng không nhiều lắm, nhưng chỉ cần rải rác
mấy con cũng đủ khiến người đau đầu, nhược điểm duy nhất của chúng đại
khái chính là sinh mệnh lực quá thấp, chỉ có 60 điểm, còn thua cả pháp
sư khô lâu, nhưng muốn giết chết chúng lại khó hơn nhiều.
Mắt thấy mấy con u hồn đuổi theo nàng, trong mắt Ôn Nhu lóe lên tia sáng lạnh: “Thánh Kiếm!”
Kỹ năng huyết thống Thánh Kiếm của Thiên Sứ Ban Mai phát động!
Kỹ năng huyết thống Thánh Kiếm: giao phó năng lượng thần
thánh cho vũ khí trong tay, tăng lên 20 điểm tổn thương vũ khí, bỏ qua
phòng ngự loại hộ giáp, kèm theo 50 điểm tổn thương đối với sinh vật hệ
bất tử, duy trì thời gian 1 phút. Mỗi thế giới nhiệm vụ có thể sử dụng 3 lượt.
Trên lưỡi kiếm samurai đột nhiên bộc phát một luồng hào quang xán lạn, phảng phất như thần binh sống lại, lóe ra một mảnh quang huy
thần thánh.
Vầng sáng này chói mắt như thế, con phù thủy vừa nhìn thấy đã bắt đầu thét gào: “Thiên sứ! Ngươi là thiên sứ!”
Sinh vật hắc ám là tử địch không đội trời chung với thiên sứ, khó trách nó lại phản ứng mãnh liệt đến vậy. Giờ khắc này nó phảng phất như nhận ra cái gì, hô to: “Mau tránh ra!”
Chỉ tiếc là đã muộn.
Hệ thống thần kinh phản ứng cao tốc phát động!
Kiếm samurai vẩy ra quang huy xán lạn ngời ngời, hung mãnh bổ về phía mấy con u hồn.
Huyết thống Thiên Sứ Ban Mai bình thường là huyết thống phụ
trợ, nhưng khi đối mặt sinh vật bất tử lại chính là huyết thống sát
thương cường lực.
Theo một mảnh quang huy chói mắt hiện lên, Ôn Nhu lập tức
chém ra mười bảy mười tám đao, dưới tác dụng của thánh quang, ba con u
hồn hóa thành tro bụi biến mất tại chỗ. Giết chết mấy con u hồn, Ôn Nhu
cấp tốc bay nhảy, phảng phất chim én xuyên rừng, đuổi tới hai con u hồn
phía trước, xẹt xẹt, lại thêm hai mạng u hồn đi tong.
Dưới tác dụng của hệ thống thần kinh phản ứng cao tốc, tốc độ của nàng có thể nói là nhanh ngang Andariel, chỉ mấy lần nhảy đã giết
chết tất cả u hồn.
Sau khi xử lý con u hồn cuối cùng, Ôn Nhu mới đình chỉ hệ
thống thần kinh phản ứng cao tốc, hơi quay người lại, chém chết một gã
pháp sư khô lâu.
“Làm khá lắm!” Kể cả lão Mạnh cũng tán thưởng không ngớt.
“Anh lo cho mình trước đi.” Ôn Nhu tức giận trả lời.
Nếu nói Ôn Nhu chiến đấu với bầy sinh vật bất tử chỉ là một
bên giết hại không chút huyền niệm, vậy thì lão Mạnh và Blood Witch
chiến đấu lại có ý tứ hơn nhiều.
Hai người đánh nhau thoạt nhìn càng giống hai vị võ lâm cao thủ đang đọ sức.
Song phương đều thiếp thân cận chiến, hơn nữa đều thuần túy
dựa vào kỹ xảo, chỉ có điều một bên sử dụng kiếm, tựa như cao thủ chính
đạo, kiếm khí tung hoành, đại khai đại hợp, thế công lăng lệ ác liệt,
tiến thối có độ; một bên dùng trảo, tựa như nữ yêu tà phái, bốn phía quỷ khí, phiêu hốt như mị ảnh, ra tay ác độc, nhanh nhẹn tuyệt luân.
Thời khắc này nghe Ôn Nhu thúc giục, lão Mạnh đột nhiên cười dài một tiếng: “Đã vậy thì tiễn đưa nó về địa ngục thôi!”
Đại kiếm trong tay y quét ngang, ngay lúc con phù thủy đón
đỡ, tay trái y đồng thời rút ra tiểu kiếm màu bạc từ chuôi kiếm lớn, kỹ
năng Bá Nhận Trảm cấp C phát động.
Kỹ năng Bá Nhận Trảm cấp C: Sử dụng vũ khí loại đao kiếm phát động một kích toàn lực công kích mục tiêu, tạo thành 4,5 lần tổn thương vũ khí, đồng thời tổn thương 10 điểm/giây trong 5 giây liên tục.
Chỉ thấy một tia sáng bạc bất chợt bộc phát, tựa như dây bạc
đâm thủng thân thể Blood Witch. Blood Witch kêu quai quái nhảy lên, thân thể đã bị Ngư Trường Kiếm đâm ra nguyên một cái lỗ trong suốt.
Ngư Trường Kiếm thuận thế xoắn một phát, kéo lê kiếm sang
ngang, Blood Witch vội hét vỗ một chưởng lên đỉnh đầu mình, toàn thân
đột nhiên biến mất, lúc tái xuất đã ở bên ngoài hơn mười mét, ánh mắt
nhìn về phía lão Mạnh tràn đầy hoảng sợ.
Uy lực một kích này không phải chuyện đùa, trực tiếp tạo thành 270 điểm thương tổn, còn suýt nữa cắt nó thành hai nửa.
Ngư Trường Kiếm cấp CC, lực công kích 25-65, kèm theo đặc hiệu: 1 – Hấp thu độc tố, 2 – Ngăn cản chỗ hiểm.
Bình thường ở vào trạng thái ngủ đông, lúc ngủ đông lực tổn
thương cao nhất, một khi sử dụng, mỗi ba giây lực công kích sẽ giảm
xuống 1 điểm, chỉ khi ngủ đông trở lại mới có thể khôi phục lực công
kích. Mỗi phút đồng hồ khôi phục 1 điểm.
Đây là một thanh vũ khí có lực sát thương cực cao, 65 điểm
công kích, uy lực đã gần tiếp cận vũ khí cấp A tiêu chuẩn, chỉ là thời
gian tác dụng hơi ngắn một ít.
Bất quá mọi thứ tại Huyết Tinh đô thị cho tới bây giờ đều là
nhờ vào tổ hợp mà trở nên cường đại, sau khi lão Mạnh có thanh kiếm này, lập tức lựa chọn kỹ năng Bá Nhận Trảm có thể phát huy lực công kích của vũ khí trình độ lớn nhất, uy lực lập tức tăng lên mãnh liệt, chỉ là hạn chế sử dụng thật sự hơi lớn.
Thời khắc này Ngư Trường Kiếm vừa ra, lão Mạnh liền triển
khai công kích tới tấp. Nhắc mới nói, kỹ xảo chiến đấu của y thiên hướng thành thục đại khí, tuy không nhanh chóng liền lạc như Thẩm Dịch, nhưng thủy chung mang theo một phong thái hàm súc vốn có của một võ lâm cao
thủ, phát huy võ thuật truyền thống vô cùng tinh tế.
Lúc quyết đấu với mạo hiểm giả, loại phong cách này dễ bị
năng lực của đối phương hạn chế nghiêm trọng, nhất thời không nhìn ra có bao nhiêu hiệu quả, lúc này đối mặt Blood Witch, y thi triển hết thân
thủ, lại có cảm giác phiêu dật như tiên.
Đánh một hồi, lão Mạnh liên tục chém song kiếm, tung hoành
ngang dọc, bất chợt nổi hứng lên tiếng ngâm nga: “Khách Triệu vải mũ
bay, ánh gươm sương tuyết lay. Yên bạc lưng ngựa trắng, lấp lánh sao dặm dài. Mười bước giết một người, hà tất đi xa xôi. Xong việc quăng bỏ áo, tiếng tăm mặc kệ đời. Qua Tín Lăng uống rượu, kiếm ngang gối một thanh. Gắp chả mời Chu Hợi, nâng chén cùng Hầu Doanh. Ba chén lòng hừng hực,
ngũ nhạc nhẹ như tênh. Mắt hoa tai bừng lửa, ý chí ngùn ngụt lên. Vung
chùy cứu nước Triệu, chấn động thành Hàm Đan. Ngàn thu hai tráng sĩ, Đại Lương còn lưu danh. Dù chết xương vẫn thơm, không thẹn cùng anh hùng.
Ai chép kinh dưới gác, bạc đầu Thái Huyền Kinh!”
Khi y ngâm đến câu cuối cùng, Ngư Trường Kiếm chém một phát
về phía trước, Blood Witch kẹp tay ngăn trở, lão Mạnh lại trực tiếp
buông kiếm, tay trái khép hai ngón tay đâm thẳng, một tia kiếm khí bắn
ra từ đầu ngón tay y, trực tiếp xuyên thủng cổ họng Blood Witch.
Blood Witch kêu thảm ngã bay ra ngoài, bị một kích này đánh cho thương nặng, không đứng dậy được.
Đây chính là thiên phú kiếm ý của y, có thể hấp thu tinh hoa
vũ khí loại kiếm vào hai ngón, tuy tay không nhưng vẫn có được lực công
kích như cầm kiếm.
“Chu choa!”
Thấy một màn như vậy, vài tên binh sĩ triệu hoán đồng thời
reo vang huýt sáo, nói bằng tiếng Trung Hoa bật bẹ: “Võ công! Võ công
Trung Hoa!”
Ôn Nhu tức giận trừng mấy tên lính: “Mau đi tìm rương hòm.”
Kỳ thực bản thân nàng cũng cảm thấy bội phục năng lực múa
kiếm của lão Mạnh, quả nhiên có thể đi đến một bước này, từng người đều có tuyệt chiêu đặc biệt của riêng mình. Lúc này bên người nàng đã không còn mấy khô lâu xác ướp, mắt thấy một mình lão Mạnh đã đủ đối phó, liền dứt khoát tùy ý đánh đánh, mượn cơ hội khôi phục năng lượng của mình
một chút.
Michelle giơ tay chào Ôn Nhu: “Báo cáo cấp trên, không nhìn thấy bất luận rương hòm nào!”
“Không có rương hòm?” Ôn Nhu nhướng mày, chẳng lẽ phương thức đạt được khối lập phương Horadric khác với trò chơi, phải giết chết
Blood Witch mới có thể thu được?
Bất quá nhìn thực lực của Blood Witch cũng bình thường, nếu
chỉ cần giết nó liền lấy được khối lập phương Horadric, e là cũng không
giá trị gì cho lắm.
Quả thật khác xa dự kiến của mọi người.
“A!” Blood Witch lại lần nữa trúng kiếm, kêu la thê thảm.
Nó hoảng loạn chạy trở lại tế đàn, kiếm của lão Mạnh đã đâm tới như bóng với hình.
Blood Witch tránh không khỏi, nghiêm nghị kêu to: “Mau cứu ta…”
Xẹt!
Lão Mạnh một kiếm cắt đứt đầu con phù thủy. Cái đầu nảy tưng
tưng vài lần trên mặt đất, rốt cục dừng lại, thế mà vẫn chưa chịu chết.
Nó trừng mắt nhìn lão Mạnh, nghiêm nghị hét dài: “Ngươi dám
giết ta! Ta nguyền rủa ngươi từ nay về sau hãm thân địa ngục, giãy giụa
trong thống khổ vô tận…”
Nó dốc sức liều mạng điên cuồng la hét, một hồi lâu mới hết hơi chết đi.
Blood Witch vừa chết, tất cả sinh vật bất tử cũng nhao nhao chết theo, một chiếc rương nhỏ màu xanh da trời xuất hiện.
Ôn Nhu vung roi cuốn lấy rương hòm, sau khi mở ra sắc mặt của nàng lập tức trở nên hoàn toàn trắng bệch: “Không có khối lập phương
Horadric.”