Vô Tận Vũ Trang

Chương 11: Q.7 - Chương 11: Cuồng dã như hổ




Bắt lấy dao găm Khóa Cổ quăng vào văn chương, Thẩm Dịch kêu lên: “Đi!”

Sau đó dẫn đầu xông vào mộ đạo dưới lòng đất.

Lão Mạnh theo sau hô to: “Thẩm Dịch, chớ có xông đến quá nhanh, đội Long Nha biết rõ Cúc Thiêm Vũ chết, nhất định sẽ có chuẩn bị, coi chừng phía trước có mai phục!”

Thẩm Dịch cũng không quay đầu lại hô to: “Không cần lo lắng, sẽ không có mai phục mạnh mẽ nào đấy.”

“Vì sao?” Lão Mạnh khó hiểu.

“Bởi vì bọn hắn đã ở tầng mộ thứ năm, hiện tại chỉ sợ đang đánh với Andariel, căn bản không có tinh lực để ý chúng ta.” Tầng mộ đầu tiên hiện tại đã bị thanh lý sạch sẽ, trên đường đi không còn quái vật gì. Thi thể trải dài con đường, Thẩm Dịch vừa chạy như điên vừa lớn tiếng đáp.

“Làm sao anh biết?” Lão Mạnh có chút không tin.

“Từ lúc chúng ta đánh nhau với Cúc Thiêm Vũ, đội Long Nha cũng chỉ có ba lựa chọn. Một: Toàn quân hồi trở lại viện binh, trước giết chúng ta sau lại thanh trừ Andariel, bất quá cách làm này quá ngu xuẩn, bọn hắn chắc có lẽ không lựa chọn. Hai: Đánh Andariel trước, sau lại quay đầu đối phó chúng ta. Ba: Chia hai đường, vừa cứu Cúc Thiêm Vũ vừa đánh Andariel. Thời điểm Cúc Thiêm Vũ chạy trối chết là hướng ra bên ngoài Nhà Thờ, nếu như đội Long Nha có người tiếp ứng, hắn cần chạy vào trong mộ mới phải, cho nên đội Long Nha nhất định là làm ra lựa chọn thứ hai! Long Hạo đã làm như vậy, chứng tỏ bọn hắn nhất định cách Andariel vô cùng gần.”

“Mịa nó!” Lão Mạnh mắng một câu: “Tôi bắt đầu hiểu vì sao anh có thể làm đội trưởng.”

“Anh bái phục còn hơi sớm.” Thẩm Dịch vừa nói chuyện vừa xông qua một bức tường lửa, đang muốn đi vào phòng kế tiếp, chỉ thấy tường bên cạnh đột nhiên bắn ra một tia điện, Thẩm Dịch lăng không xoay người tránh thoát, lão Mạnh đã giơ đại kiếm xông lên, một kiếm bổ vào pho tượng đầu sư tử trên tường, chém nó thành phấn vụn.

Hóa ra là cơ quan tia chớp.

“Móa, ở đây sao vẫn còn cơ quan bẫy rập?” Chu Nghi Vũ mắng lên: “Đám người kia không phải đã dọn sạch a?”

Thẩm Dịch vừa đáp trở lại mặt đất, không hề ngừng tiếp tục xông về phía trước: “Có lẽ là cố ý.”

Bước chân của hắn đột nhiên khựng lại, Xạ Nguyệt tay phải bỗng bắn sang bên cạnh, một viên đạn thánh quang lao ra, một con u linh màu trắng gào thét hóa thành khói đen tán đi mất.

“Tốt xấu gì cũng coi như lưu lại chút điểm cống hiến tích lũy đúng không?” Thẩm Dịch nhún nhún vai nói, hắn tiếp tục vọt tới trước, nháy mắt đã tới lối vào tầng hai.

Xuống đến tầng hai, Thẩm Dịch mở ra kênh đoàn đội: “Kim Cương! Các anh đến Tristram chưa đấy?”

“Vẫn chưa, cmn, nơi này xa không thể tưởng tượng.” Kim Cương bất mãn bực tức nói.

“Thế có thấy mạo hiểm giả khác hay không?”

“Có, tổng cộng bảy, đều bị chúng ta cho… hít khói.”

“Dừng lại, mai phục tại chỗ, chuẩn bị tập kích giết chết bọn hắn!”

“Gì vậy? Không phải nói cần tìm đúng mục tiêu rồi mới động thủ lần nữa sao?” Kim Cương ngẩn người.

Thẩm Dịch rất nhanh trả lời: “Đã tìm được mục tiêu, bây giờ tôi đang dưới mộ phần trong lòng đất, vừa làm thịt một thành viên đội Long Nha, hiện tại đang chuẩn bị chém giết Andariel!”

“Rõ rồi, Michelle đỗ xe!”

“Nhớ kỹ, các anh nhất định phải động thủ nhanh, tốt nhất là OK bọn hắn trước khi bên tôi chạm mặt. Còn những mạo hiểm giả khác, nếu không nhúng tay, hãy bỏ qua bọn hắn.”

“Yên tâm, bọn hắn không ở chung một chỗ, chúng ta có thể giải quyết xong trước khi bốn người đó kịp đuổi tới.” Kim Cương trả lời.

Theo mệnh lệnh của Kim Cương, hai chiếc Mustang đồng thời dừng lại, tất cả mọi người nhao nhao nhảy xuống xe. Kim Cương vừa thu xe lại, kêu lên: “Toàn bộ ẩn nấp!”

Mấy phút đồng hồ sau, ba gã mạo hiểm giả chạy bộ đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Ba kẻ mạo hiểm này là do Long Hạo phái ra chấp hành lộ tuyến nhiệm vụ khác, bởi vì nhân số ít, cho nên không định độc bá nhiệm vụ giống như đội chủ lực. Nhưng cho dù thế, bọn họ tự tin ba người liên thủ có hi vọng nắm bắt mục tiêu nhiệm vụ rất lớn. Khiến bọn họ cảm thấy căm tức chính là, Tristram rõ ràng có lộ trình xa nhất, lại có tới mười một người đi tranh đoạt. Bốn người khác cũng thôi đi, thực lực không đáng sợ, thế nhưng bốn tên vượt qua bọn họ lúc trước lại rõ ràng cho thấy cùng một đội ngũ, nhất là tay cầm rìu, thực lực rõ ràng rất mạnh, khó đối phó.

Cũng may bốn tên nọ thoạt nhìn cũng không có ý độc bá nhiệm vụ, hẳn là không muốn cho bảy người đối phương có cơ hội liên hợp.

Ngay lúc ba kẻ mạo hiểm sắp vọt tới khu vực mai phục, một người trong đó đột nhiên dừng bước, hắn đột nhiên lấm lét nhìn trái phải một chút, lỗ tai khẽ nhúc nhích, biến sắc kêu to: “Có mai phục!”

“Mịa nó!” Hai người khác mắng to dừng lại, một tên xuất ra cây cung nhỏ màu đen, tên còn lại thì triệu hồi ra một con sói. Con sói kia có hình thể cực lớn, vừa được triệu hoán ra đã tan biến vô hình.

Kỹ năng Triệu Hoán Sói U Linh cấp CC: triệu hoán một con sói u linh sinh mệnh lực 800, công kích 45, phòng ngự 20. Có được kỹ năng: 1 – Một kích trí mạng, 2 – Ẩn nấp. Thời gian tồn tại 3 phút, tiêu hao 10 điểm tinh thần, thời gian hồi phục 1 phút. Mỗi lần tăng lên một đẳng cấp tăng thêm thời gian tồn tại 1 phút, có thể liên tục triệu hoán.

Về phần mạo hiểm giả phát hiện mai phục trước đó, trên tay mang theo một đôi găng, ba người lưng tựa lưng, đồng thời làm tốt hình thái chiến đấu.

Đang lúc bọn họ chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, bốn bóng người cũng đồng thời lao ra điểm ẩn nấp, đầu tiên xông tới chính là Hồng Lãng. Lúc hắn chạy toát ra lực lượng đáng sợ kinh người, bước chân khỏe khoắn hùng tráng cương mãnh chấn cho đại địa lay động, phảng phất không phải một người mà là một nhánh quân đội đang công kích, chưa kịp vọt tới một nửa, bụi đất xoáy lên đã che phủ cả không trung, hình thành nên vòi rồng cuồng bạo mãnh liệt.

Vừa nhìn thấy uy thế kinh người này, ba người lập tức biết không ổn, đây là biểu hiện đối phương đã khống chế lực lượng toàn thân đến mức tận cùng, hơn nữa theo vẻ ngoài biểu hiện, giá trị lực lượng của đối phương tuyệt đối đã xông qua cánh cửa 40 điểm.

“Đi!”

Ba người xoay người bỏ chạy.

Phản ứng của bọn họ cũng không chậm, chỉ là bây giờ mới đi đã muộn.

Hồng Lãng chạy điên cuồng hệt như một con trâu đực, lúc này hắn đang đeo giày Ngược Gió gia tăng tốc độ di chuyển, điểm nhanh nhẹn lại cao, tốc độ nhanh hơn ba gã mạo hiểm giả nhiều lắm, hơn nữa một đường ngồi xe, thể lực không có bất kỳ tiêu hao nào, thời khắc này toàn lực chạy nước rút, mới vài giây đã bắt kịp.

Mắt thấy kẻ địch khí thế hung hãn, mạo hiểm giả cầm cung kêu lên: “Này, bọn ta bỏ qua nhiệm vụ được không?”

Hồng Lãng cuồng tiếu: “Chúng ta không phải muốn nhiệm vụ, mà là mạng của các ngươi!”

Chiến phủ xoáy lên phong vân đầy trời, hung mãnh bổ tới.

Mạo hiểm giả mang găng tay vội vàng xông lên trước ngăn trở giúp chiến hữu của mình, găng tay và chiến phủ tương giao, oanh một tiếng nổ mạnh, người mạo hiểm kia bị một rìu của Hồng Lãng bổ cho lui về sau liên tiếp.

Nói tới sức mạnh, gã rõ ràng không bằng Hồng Lãng.

“Jaz!” Hai gã đồng bạn hô to.

“Ta không sao!” Jaz rống lớn, tuy lực lượng của gã không bằng Hồng Lãng, nhưng sau khi hai phe lực lượng bù trừ lẫn nhau, lực đánh vào còn lại của Hồng Lãng xúc phạm tới gã cũng không nhiều, thời khắc này kêu lên: “Cúc Thiêm Vũ đã chết, các ngươi vẫn chưa rõ sao? Mấy tên này nhất định là cùng đội giết Cúc Thiêm Vũ.”

Hai người lúc này mới chợt hiểu ra, mạo hiểm giả cầm cung hung ác nói: “Móa, ai to gan như vậy, dám chủ động trêu chọc đội Long Nha chúng ta.”

Hồng Lãng cười gằn nói: “Đội Long Nha rất đáng gờm sao? Đội Thứ Huyết còn trâu bò hơn các ngươi, đều bị chúng ta toàn diệt!”

“Đội Thứ Huyết?” Ba người đồng thời kinh hãi nhìn qua bọn Hồng Lãng.

Kim Cương Ôn Nhu đuổi tới liếc nhìn nhau, bất đắc dĩ lắc đầu: “Thằng này…”

Thôi kệ, trước khi giết người lập uy, để đối phương biết mình là ai thì thế nào?

Đang muốn ra tay, chỉ nghe Hồng Lãng hét lớn: “Mọi người chớ động tay, tự ta OK bọn hắn!” Nói xong đã lần nữa vọt tới.

“Này, ngươi không cần quá xúc động a!” Ôn Nhu kêu to.

Kênh nói chuyện truyền đến giọng Thẩm Dịch: “Cứ cho hắn đánh, bọn em quan chiến được rồi. Nếu hắn muốn làm Cuồng chiến sĩ, phải có chút cuồng. Chiến sĩ giống như hắn, có thể không có đầu óc, nhưng không thể không có máu điên, lần này để hắn thỏa mãn một chút, cho hắn thoải mái phóng thích cuồng dã trong lòng mình đi… Chỉ cần giữ cho hắn đừng chết là được.”

“Em hiểu rồi.” Ôn Nhu bất đắc dĩ đáp ứng.

Được Thẩm Dịch cho phép, chiến ý của Hồng Lãng càng bắt đầu tăng vọt, chiến phủ trong tay kéo lê một vòng cung xán lạn bổ tới gã cung thủ.

Gã cung thủ gặp Hồng Lãng tập trung công kích mình lần nữa, cười lạnh lui về phía sau: “Ngươi cho rằng lão tử là cung thủ liền không quen đánh gần? Sai! Lão tử là cung thủ cận chiến!”

Gã mạnh mẽ nhảy lên thật cao, hai chân đá ra liên hoàn cước: “Toàn Phong Thối!”

Kỹ năng Toàn Phong Thối cấp DD: liên tục đá ra ba cước vào mục tiêu, mỗi cước tạo thành lực sát thương bằng 1,3 lần lực lượng, kèm theo hiệu quả đánh lui.

Gã là dân chiến đấu từ xa, mặc dù có kỹ năng cận chiến, cũng là lấy mục đích kéo dài khoảng cách với đối thủ làm đầu. Ba cước liên tục đá vào ngực Hồng Lãng, đạp hắn liên tiếp lui về phía sau, đồng thời cung trong tay dĩ nhiên kéo ra, một thanh tiễn nhỏ màu bạc cài vào, cho ngay Hồng Lãng một mũi tên.

Đồng thời sói u linh vốn luôn ẩn nấp trong không khí đột nhiên hiện thân, một móng vuốt vừa thô vừa to vỗ tới Hồng Lãng, mạo hiểm giả tên Jaz kia càng là đấm ra một quyền vào khoảng không trước mặt, lại nhấc lên một đợt sấm rền vang.

Phá Không Kích!

Ba người này đồng thời ra tay với Hồng Lãng, vốn tưởng rằng Hồng Lãng dù thế nào cũng phải né tránh một chút, không nghĩ tới Hồng Lãng lại không thèm tránh. Công kích đến từ ba người đồng thời rơi lên người hắn, hắn lại coi như không thấy, chỉ như con trâu điên vọt tới gã mạo hiểm giả triệu hoán sói u linh.

Huyết Tinh Cuồng Nhiệt phát động.

Kỹ năng Huyết Tinh Cuồng Nhiệt cấp C: chuyển hóa tất cả phòng ngự thành 1,6 lần công kích. Tiêu hao 3 điểm tinh thần, duy trì thời gian 30 giây, thời gian hồi phục 1 phút. Mỗi lần tăng lên một đẳng cấp, gia tăng 0,2 lần công kích.

Nhằm tăng lên lực công kích cho Hồng Lãng, đồng thời bảo hộ hắn tốt hơn, Thẩm Dịch sớm đã giao chiến giáp Thủ Vệ cùng đai lưng Thủ Vệ cho Hồng Lãng, hai trang bị này chính là 24 điểm phòng ngự, hơn nữa tự thân Hồng Lãng có điểm lực lượng và thể chất đều đạt tới 42, phòng ngự bản thân 20 điểm (lực lượng và thể chất kèm theo trang bị không gia tăng phòng ngự tương ứng), khiến phòng ngự của hắn đã đạt tới 44 điểm. Huyết Tinh Cuồng Nhiệt lại được hắn luyện đến đẳng cấp 2, có thể đem lực phòng ngự chuyển thành 1,8 lần công kích.

Lần chuyển đổi này, trực tiếp tăng lực công kích của Hồng Lãng lên 79 điểm, hơn nữa hắn 62 điểm lực lượng tự thân hắn cùng với lực công kích trên dưới 40 điểm của chiến phủ, trực tiếp tăng tổn thương lớn nhất lên tới trên dưới 180 điểm. Dù cho trừ đi 25% suy yếu tổn thương, cũng có trên dưới 135 điểm tổn thương.

Gã cầm cung kêu lớn: “Thiên Lang coi chừng!”

Mạo hiểm giả tên Thiên Lang kia muốn lui đã không kịp, chỉ có thể kiên trì vung trảo nghênh tiếp.

Theo chiến phủ của Hồng Lãng hung mãnh đánh xuống, đập ầm ầm lên trảo Tham Lang, Thiên Lang chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh truyền đến từ trên rìu đối thủ, gã không khống chế nổi thân thể mình được nữa, bị một rìu nện bay ra ngoài, miệng phun máu tươi tung toé. Hồng Lãng đuổi sát đến, nhảy lên cao cao, lại là một rìu bổ xuống Thiên Lang. Lần này Thiên Lang không dám tiếp tục đón đỡ, gã chợt cắn răng một cái, kỹ năng Hoán Vị phát động.

kỹ năng Hoán Vị cấp DD: tiến hành trao đổi vị trí với vật triệu hoán của mình trong vòng 100m, tiêu hao 2 điểm tinh thần, thời gian hồi phục 1 phút. Mỗi lần tăng lên một đẳng cấp gia tăng 50m khoảng cách đổi chỗ.

Thiên Lang trong nháy mắt biến mất, thay thế vào đó là con sói u linh lúc trước cắn qua Hồng Lãng một ngụm. Hồng Lãng một rìu bổ vào thân sói, chém cho nó ngửa mặt lên trời kêu đau. Con sói này cũng thực hung hãn, trở tay một trảo vỗ vào người Hồng Lãng, Hồng Lãng cũng không né tránh, mặc kệ vuốt sói chụp lên người mình, hắn hung tính đại phát, tọng thêm một rìu hai đấm vào người con sói u linh.

Hắn ra tay không được nhanh như Thẩm Dịch, nhưng nhờ vậy mà có độ phát huy cực cao, hơn nữa tác dụng của sở trường chiến đấu cấp chuyên gia, mỗi kích đều tổn thương cao gần trăm điểm. Liên tiếp ba kích đánh cho sói u linh khóc thét liên tục, sau đó hắn một phát túm lấy đầu sói hất ra sau, ngăn trở Jaz đánh một quyền sau lưng, đồng thời tung một cước đá bay Jaz, xong lại quay người đánh về phía cung thủ.

Jaz ôm bụng hô: “Hoằng Dận tránh mau, lực công kích của hắn cao tới đáng sợ!”

Lúc trước Hồng Lãng một rìu bổ bay Thiên lang, Jaz cho là hắn dùng kỹ năng cường lực nào đó, bởi vậy còn chưa quá để ý, nhưng Hồng Lãng ngay sau đó bốn kích trọng thương sói u linh, sau đó lại một chân đá trúng mình. Một cước này Hồng Lãng vội vàng đá, độ phát huy không cao, nhưng vẫn tạo thành tổn thương nhất định với gã, gã rốt cuộc sáng tỏ sự tình tuyệt không phải như mình nghĩ vậy.

Hoằng Dận lập tức triệt thoái phía sau, gã đã luyện cung thủ, tự nhiên thân pháp cực kỳ linh hoạt, nếu có lòng muốn chạy, có người khác cuốn lấy, Hồng Lãng nhất thời thật đúng là khó đuổi kịp gã. Ba người bọn họ một viễn trình một cận chiến một triệu hoán, kỳ thật chính là tổ hợp ba người tuyệt hảo, nếu chậm rãi chơi với Hồng Lãng, vẫn là có hi vọng mài chết hắn.

Có điều gã muốn đánh du kích, người khác lại không chịu.

Ôn Nhu trước hết bay tới, quất roi ngay vào vai Hoằng Dận, làm gã đau đến rát bỏng.

Giọng nữ lạnh băng truyền đến: “Không được phép chạy, bằng không bọn ta sẽ cùng lên.”

Hoằng Dận tức giận muốn hộc máu, nếu nói mấy người Ôn Nhu là trọng tài, như vậy đám trọng tài này tuyệt đối là ăn tiền bán độ, thế nhưng người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, gã cuối cùng vẫn không dám kéo cả ba người kia vào vòng chiến. Không thể kéo dài khoảng cách, ưu thế cung thủ liền phí hơn nửa, mắt thấy Hồng Lãng đuổi theo, gã cắn răng một cái, cài luôn hai mũi tên bắn Hồng Lãng, sau đó lại là liên hoàn cước quét ngang hạ bàn hắn.

Hồng Lãng cũng không né tránh, tay phải quơ rìu ngăn cản một mũi tên, mũi tên còn lại tùy ý cho nó đâm vào vai mình, cứng ngạnh ăn một cước của Hoằng Dận, vọt tới gần cho ngay gã một quyền. Giờ phút này phòng ngự của Hồng Lãng toàn bộ tiêu tán, đổi lấy sức tấn công cường hãn tuyệt đỉnh, quả nhiên là dũng mãnh tuyệt luân, thần cản sát thần, phật cản diệt phật. Một quyền này đánh vào mặt Hoằng Dận, đập bẹp xương mũi gã, toàn bộ khuôn mặt đều bị đánh cho lõm xuống, Hoằng Dận kêu đau che mặt lui bước, nhất thời máu tươi bắn vào mặt, không còn thấy rõ hết thảy trước mắt.

Đúng lúc này Jaz đã lao đến, một đôi thiết quyền đập lên lưng Hồng Lãng. Một quyền này đánh cho Hồng Lãng nhổ ra một ngụm máu lớn, vậy mà lảo đảo về phía trước vài bước.

Jaz ngẩn ngơ, hiển nhiên gã cũng không ngờ uy lực một quyền này nặng như vậy, nhưng sau đó liền hiểu được ngay: “Hóa ra hắn dùng phòng ngự đổi tiến công, hắn hiện đang không có năng lực phòng ngự! Liều mạng với hắn!”

Đối phó loại mạo hiểm giả này, biện pháp tốt nhất chính là đoạt công, xem ai đánh đối phương ngã trước. Jaz tự cho là bên mình có ba người, tuyệt không lo lắng trao đổi tổn thương với Hồng Lãng, hai đấm huyễn hóa ra hơn mười bóng quyền đập mạnh vào đối phương.

Kỹ năng Đấm Cao Tốc phát động!

Kỹ năng Đấm Cao Tốc cấp DD: tập trung lực lượng vào hai cánh tay, liên tục phát ra tám lần công kích thiết quyền.

Đây thật ra là một kỹ năng liên tục sinh ra tám đòn tấn công bình thường, tổn thương tích lũy cao, tổn thương mỗi lần thấp, thích hợp đối phó mục tiêu phòng ngự thấp. Lúc trước Jaz không dùng là vì khi đó Hồng Lãng còn chưa sử dụng Huyết Tinh Cuồng Nhiệt, phòng ngự bản thân cực cao, tám lần thiết quyền đánh lên, mỗi một quyền tạo thành tổn thương chỉ sợ vẫn chưa tới 5-6 điểm. Bây giờ phòng ngự của đối thủ toàn bộ tiêu tán, lại dùng chiêu này, uy lực liền gia tăng thật lớn.

Cùng lúc đó, Thiên Lang cũng lao đến, thiết trảo trong tay vung lên, kỹ năng kèm theo trảo Tham Lang, Tham Lang Cắn Xé phát động.

Không nghĩ tới một trảo này đánh trúng Hồng Lãng, một âm thanh làm gã sợ hãi đột nhiên vang lên: “Kỹ năng của ngươi bị bắn ngược!”

Một trảo này hệt như đánh trúng vào mình, Thiên Lang cuồng phun một ngụm máu tươi bay ngược trở về, đúng là kỹ năng Phản Xạ kèm theo giày Ngược Gió vừa phát huy tác dụng. Hồng Lãng ha ha cuồng tiếu, tay trái rót nước thuốc hồi phục cho mình, tay phải cầm chiến phủ cư nhiên ném về phía Thiên Lang, kỹ năng Hồi Toàn Phủ, Tàn Sát Điên Cuồng phát động, vô số bóng rìu chụp vào Thiên Lang, đồng thời bản thân Hồng Lãng đánh về phía Jaz.

Hai người đụng vào nhau, lập tức triển khai quyền đấm cước đá hung mãnh. Trước khi Jaz tiến vào Huyết Tinh đô thị, vốn là tay đấm ngầm, trời sinh kiêu ngạo bất thuần, coi trời bằng vung, đụng với Hồng Lãng thần kinh không ổn định, lấy bạo chế bạo, tính tình hai người vừa vặn đối đầu, toàn bộ đều buông tay buông chân đoạt công, ngươi một quyền đến lượt ta một cước, đúng là liều xem ai ngã xuống trước.

Thấy như một màn vậy, Kim Cương Ôn Nhu không khỏi nhíu mày.

Nếu như một chọi một liều mạng như vậy, bọn hắn đương nhiên sẽ không lo lắng, dùng lực công kích và thể chất trước mắt của Hồng Lãng, hắn tuyệt đối có thể đơn giản đánh ngã Jaz, nhưng vấn đề là giờ phút này còn có hai người bên cạnh.

Quả nhiên Hoằng Dận cách đó không xa vừa lau máu tươi trên mặt, cung trong tay lại lần nữa kéo ra. Lúc này đây gã cài lên một mũi tên hoàng kim, cả cây cung đều phát ra một lớp màn sáng màu vàng, gã kéo cực kỳ cố sức, cho thấy uy lực tuyệt đối không thể xem nhẹ.

Hai người đang lo lắng phải chăng nên ra tay, Hồng Lãng đột nhiên hét lớn một tiếng, bất chợt vọt tới trước, kỹ năng Trùng Kích phát động!

Kỹ năng Trùng Kích cấp C: khởi xướng một lần trùng kích cường lực trong khoảng cách 50m, gây ra tổn thương bằng 1,2 lần lực công kích tiêu chuẩn lên tất cả mục tiêu nằm trên lộ tuyến trùng kích, 30% tỷ lệ tạo thành hiệu quả gấp đôi tổn thương lên mục tiêu. Tiêu hao 5 điểm tinh thần, thời gian hồi phục 3 phút. Mỗi lần tăng lên một đẳng cấp, gia tăng 0,1 lần lực công kích.

Chỉ thấy Hồng Lãng oanh bay Jaz, sau đó một vai đâm vào người Thiên Lang, cuối cùng húc đầu vào ngực Hoằng Dận. Hóa ra lúc đang chiến đấu, hắn bất tri bất giác dẫn vị trí của mọi người thành một đường thẳng, lần công kích này không hề nghi ngờ là đã sớm có dự mưu.

Hoằng Dận bị Hồng Lãng một đầu húc bay, bất quá mũi tên hoàng kim của gã rốt cục cũng kịp bắn ra ngoài, đâm vào thân thể Hồng Lãng, nổ ra một lỗ máu cực to trước ngực hắn. Lúc này hắn không có phòng ngự, kẻ địch tạo thành tổn thương cho hắn quả nhiên là có bao nhiêu được bấy nhiêu, Hồng Lãng ôm ngực kêu to ngã xuống.

“Thiên Lang!” Jaz đột nhiên hét to khàn cả cổ.

Chỉ thấy Thiên Lang té trên mặt đất, vậy mà đã đứt hơi bỏ mình.

Hóa ra chiêu Trùng Kích của Hồng Lãng vừa rồi đúng dịp phát huy hiệu quả gấp đôi tổn thương lên người Thiên Lang. Dùng lực công kích trước mắt của hắn, tổn thương nhân đôi, Thiên Lang vốn thương thế không nhẹ không chịu được nữa, bị một kích giết chết. Con sói u linh nọ cũng bi phẫn tan biến theo gió.

Kỳ thực Thiên Lang đúng là chết oan uổng, với năng lực triệu hoán của gã, chỉ cần cho gã thời gian quần nhau, có thể liên tục không ngừng triệu hồi ra sói u linh, cực kỳ có lợi trong loạn chiến, thế nhưng lại đụng ngay phải Hồng Lãng liều mạng, chính là gặp khắc tinh.

Mắt thấy Thiên Lang tử vong, Hoằng Dận trọng thương, Jaz phẫn nộ nhảy lên, thằng này không hổ là dân đánh quyền anh thế giới ngầm, vẫn còn có dư lực tiến công, tàn ảnh dưới chân đạp liên tục, lập tức đến bên người Hồng Lãng. Lúc này Hồng Lãng cũng chịu tổn thương không nhẹ, mắt thấy tránh không khỏi Jaz, bỗng một sợi xích sắt ngang trời bay tới, vừa vặn quấn lấy Hồng Lãng, ngạnh sinh cướp hắn đi, đúng là mập mạp.

“Các ngươi!” Jaz nhìn hằm hằm mập mạp.

Kim Cương lạnh nhạt nói: “Giờ chơi đã hết, chúng ta cũng nên tới thu thập tàn cuộc!”

Hắn quả thật không hề có giác ngộ tuân thủ cam kết.

Ôn Nhu càng thuộc phái hành động, trường tiên hất lên quấn lấy cổ Hoằng Dận, đao võ sĩ đã gác trên cổ gã.

Chứng kiến đối phương lật lọng, Jaz tức giận muốn nứt khóe mắt, không nghĩ tới Hồng Lãng đột nhiên đứng lên: “Tránh ra, ta còn có thể đánh nhau, để cho ta tới giáo huấn người này!”

Hắn xông lên cho ngay Jaz một quyền.

Kỹ năng Cường Lực Trùng Kích phát động!

Một quyền này đánh thẳng lên người Jaz, trực tiếp đánh cho xương ngực gã lõm xuống, máu tươi phun tung toé, sau đó Hồng Lãng đâm đầu vào ngực Jaz, hai người cùng lúc triển khai đối công điên cuồng lần nữa. Jaz liên tiếp đá mấy chân vào người Hồng Lãng, gã xuất thân tay đấm ngầm, kỳ thật dùng chân càng nhiều hơn tay, nhưng Hồng Lãng lại ngang ngược không nói lý ôm lấy Jaz, đụng đầu vào mặt gã, đâm cho gã nở hoa đầy mặt. Hai người đều liều mạng công kích đối phương, hoàn toàn buông tha khái niệm phòng ngự, thời khắc này đúng là liều xem ai ngã xuống trước, còn uống thuốc… Lúc này đã không kịp nữa.

Máu tươi tán loạn, cốt nhục tung bay, âm thanh quyền đấm cước đá bùm bụp nghe mà hãi hùng khiếp vía, toàn bộ tràng vật lộn bị máu nhuộm thành đỏ tươi…

Sau một lát, hai người đột nhiên đồng thời dừng tay.

Jaz nhìn Hồng Lãng, bên khóe miệng nhổ ra vô số bọt máu: “Ngươi… thắng…”

Ngửa mặt lên trời thẳng tắp ngã xuống.

Hồng Lãng cũng cảm thấy chân mềm nhũn, quỵ xuống mặt đất cái bịch.

Toàn thân hắn đẫm máu, không biết gãy bao nhiêu cái xương, vẫn còn lên tiếng cuồng tiếu: “Cmn, lão tử thắng! Kim Cương, ngươi có nhìn thấy không! Lão tử một chọi ba giết hai! Thực cmn đã ghiền a!”

“Ừ, còn ngươi đấy… đúng thực cmn là thằng điên.” Kim Cương bất đắc dĩ cười khổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.