Tập kích đến từ mạo hiểm giả độ khó cao là xuất kỳ bất ý như thế, lôi đình nhanh chóng như thế.
Bọn hắn tựa như u linh đột nhiên xuất hiện, sau đó bạo phát công kích.
Sáu kẻ mạo hiểm độ khó cấp ba đồng thời phóng thích kỹ năng vào cha sứ, theo trình độ xuất thủ hung ác của bọn hắn, có thể thấy được sáu người này hiển nhiên là hợp tác đã lâu, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Mặc dù là tập kích, nhưng vẫn quán triệt tinh thần tiến công đả thương mười ngón tay không bằng chặt đứt một ngón tay của địch thủ.
Quan trọng nhất là, bọn hắn không hề có phong phạm hay giác ngộ của kẻ mạnh, mặc dù với mạo hiểm giả có thực lực rõ ràng yếu hơn mình vẫn lựa chọn thủ đoạn ám sát đánh lén.
May mắn cha sứ có một trang bị gọi là nhẫn phòng hộ, có thể mỗi ngày tự động ngăn cản ba lượt công kích. Khuyết điểm lớn nhất của nó chính là tự động gây ra, không do mạo hiểm giả chi phối. Bởi vậy một khi khai chiến, trên cơ bản vừa lên cũng sẽ bị tiêu hao sạch, bởi vậy giá trị không cao.
Nhưng chính nhờ nó tự động gây ra, lần này ngược lại đã cứu cha sứ một mạng.
Sáu kẻ mạo hiểm đồng thời đánh vào cha sứ, trong đó ba người sử dụng kỹ năng, ba người không dùng. Trong tính toán của bọn hắn, đối phó một mạo hiểm giả độ khó cấp hai, một kích như thế đã đầy đủ hữu dụng. Kết quả trong sáu lần công kích, nhẫn phòng hộ đã ngăn được hai đòn kỹ năng cộng thêm một đòn công kích bình thường, ba chiêu còn lại tuy rằng trúng mục tiêu, lại không thể tạo thành vết thương trí mạng.
Cha sứ cũng phản ứng cực nhanh, lập tức khởi động huyết thống của mình —— huyết thống Lực Thiên Sứ, lúc này khó khăn lắm mới chống đỡ sáu người đuổi giết.
Sau đó bọn người Lãnh chúa Trương Kiến Quân mới phản ứng lại.
Nhưng mà vẫn là chậm một bước.
Khi nhìn thấy cha sứ biến thân huyết thống, vài tên mạo hiểm giả tập kích lập tức biết tạm thời không giết được cha sứ, đồng thời chuyển hướng đối thủ, chỉ để lại một gã mạo hiểm giả dáng người thon dài cùng một nữ mạo hiểm giả triền đấu với cha sứ.
Một gã mạo hiểm giả dáng người thấp bé tráng kiện đi đầu xông lại, một quyền đánh vào Tia Chớp Đen. Gã rõ ràng chính là đánh vào xe, thế nhưng công binh trên xe lại kêu thảm ngã văng ra ngoài. Mạo hiểm giả tráng kiện nọ lập tức nhảy lên không, chân ngắn như cột sắt đánh tới công binh.
Một cú đá trực tiếp quét công binh đến bên đồng đội của gã, một tên dáng người cao to như núi, nửa thân trên để trần.
Tên cao to giơ tay đánh một quyền vào người công binh, ngay giữa bộ ngực cậu. Ngực giữa của công binh bị đánh rách tả tơi, hự một tiếng rơi trở lại xe, máu tươi phun ra từng ngụm một.
Gã mạo hiểm giả mập lùn còn muốn đoạt trước một bước giết chết công binh, cũng may lúc này nhóc làm vườn rốt cục kịp phản ứng, giương tay đánh ra Hấp Huyết Đằng, cuốn lấy công binh kéo một phát đến bên cạnh mình, rốt cục tránh thoát một kích trí mạng cuối cùng. Lan Mị Nhi nhanh chóng phát ra phi đao, bắn tới gã mạo hiểm nọ. Gã cười lạnh một tiếng, hiển nhiên không thèm để ý, không nghĩ tới Michelle giương lên một tay, cư nhiên phát động tinh thần trùng kích từ vòng tay Tiêu Tán.
Thân hình gã mạo hiểm nọ ngưng trệ trên không một chút, phi đao bạo liệt của Lan Mị Nhi đã đánh vào ngực gã, nổ ra một đoàn huyết hoa cuồng bạo. Gã kêu gào phun ra một ngụm máu tươi, mãnh liệt giơ tay, đánh ra một luồng khí lãng hình cung, đồng thời cao giọng thét lên: “Tay lính kia có vấn đề!”
Theo tiếng kêu của gã, Haby đã điên cuồng xông tới, chiến phủ Đồ Lục hung hăng bổ xuống.
Cùng lúc đó, Trương Kiến Quân đang muốn lao tới đối thủ, bỗng thấy hoa mắt, một gã đàn ông dáng người thon gầy, mặt mũi âm tàn đã đứng trước người hắn.
Tay phải gã đàn ông biến thành trảo, chụp vào mặt Trương Kiến Quân, Trương Kiến Quân xoay đầu né tránh, không ngờ tốc độ của đối phương lại nhanh hơn hắn nhiều lắm, trở tay chụp tới, đầu ngón tay đã xẹt qua mặt Trương Kiến Quân, roẹt một cái kéo xuống nguyên khối thịt từ trên mặt hắn.
Sau đó gã đàn ông kia khom người vọt tới trước, một gối thụi vào bụng Trương Kiến Quân, tay trái giơ lên, hai ngón vươn thẳng, đâm tới ngay tim Trương Kiến Quân.
Trương Kiến Quân biết không tốt, nhanh chóng hạ khuỷu tay. Theo thói quen hắn được dạy bảo từ trong quân, lúc đối mặt với công kích cận thân của đối phương, biện pháp tốt nhất nên là chọn cách đấm thẳng tay phản công lại, đấy gọi là ngươi đánh ta… ta cũng đánh ngươi.
Nhưng từ khi nghe xong Thẩm Dịch khuyên bảo một phen, hắn đã rút kinh nghiệm, biết rõ kinh nghiệm quá khứ không còn hữu dụng nữa. Khi mà thuộc tính giữa mạo hiểm giả với nhau chênh lệch quá nhiều, nếu như liều đối công, xui xẻo sẽ chỉ là mình. Trước tiên tự bảo vệ bản thân mới là thượng sách. Nhất là thời khắc này đối phương đánh thẳng vào điểm yếu hại trái tim, hắn nhanh chóng gập khuỷu tay hộ vệ, một kích này đánh thẳng vào tay hắn.
Một luồng sức mạnh âm hàn cuồng bạo nhất thời đánh cho hắn lùi mấy bước, may mà lúc này Lãnh chúa và y tá đã lao đến, đồng thời đánh tới mạo hiểm giả thon gầy kia.
Lấy một địch ba, mạo hiểm giả thon gầy kia đúng là không thèm để ý chút nào, thân hình phiêu hốt như quỷ mị, đông một quyền, tây một chỉ, trong lúc giơ tay nhấc chân đều mang lực sát thương cường đại.
Muốn nói thực lực, mạo hiểm giả thon gầy này hiển nhiên là nhân tài kiệt xuất trong sáu người.
So với đám người Lãnh chúa chậm một nhịp, tốc độ phản ứng của nhóm binh sĩ triệu hoán ngược lại nhanh hơn một chút.
Sáu kẻ mạo hiểm vừa mới xuất hiện, mười người binh sĩ triệu hoán cũng đã thành lập trận hình, đợi đến lúc kẻ địch đánh bay cha sứ xuất kích tứ phía, nhóm binh sĩ triệu hoán đã tập trung một mục tiêu trong số đó mà nổ súng.
Bọn hắn nhắm vào một nữ mạo hiểm giả mặc áo dài trắng đeo mắt kính, một vòng mưa đạn đánh cho nữ áo trắng chớp bạch quang liên tục, đạo cụ chống đạn nhanh chóng bị tiêu hao. Nữ áo trắng kia tiện tay đánh ra một quả cầu lửa, rồi định xông qua giết người.
Dưới cái nhìn của nàng, cho dù một chiêu quả cầu lửa không thể giết chết toàn bộ, cũng có thể giết chết ít nhất một người, tạc tổn thương những người khác, không nghĩ tới một trong số binh sĩ lại đánh ra một quả cầu băng tiếp đón.
Băng hỏa giao hòa, một màn khiến nữ áo trắng kinh hãi xuất hiện.
Quả cầu lửa tan rã mất tích, quả cầu băng vẫn như cũ tồn tại, chỉ là trở nên nhỏ hơn một chút, tiếp tục bay tới mình.
Biến cố diễn ra quá gần, nữ áo trắng bất ngờ không kịp đề phòng, nhất thời bị quả cầu băng đập trúng.
“Ngươi trúng công kích Quả Cầu Băng Sương, Quả Cầu Băng Sương gây cho ngươi 20 điểm thương tổn, đồng thời gây ra tổn thương liên tục 3 điểm/giây. Ngươi bị dính ảnh hưởng giảm tốc.”
Nữ áo trắng chấn động, tròng mắt trừng đến cơ hồ muốn phá gọng kính, nàng kêu to lên: “Làm sao có thể?”
Nhưng mà mặc kệ nàng kinh ngạc, ngay sau đó Knight và John đồng thời xông tới trước, một người đeo găng Cuồng Bạo, một người cầm dao găm quân đội, đồng thời đánh về phía nữ áo trắng.
Nữ áo trắng kêu một tiếng nhảy lên, giương tay phóng ra hai viên bi sắt màu đen.
Ngay lúc bi sắt sắp đánh trúng hai tên lính, tay phải của nữ áo trắng nhấn vào không khí một cái, bi sắt màu đen đột nhiên bạo tạc nổ tung.
Đây chính là thuật điều khiển chất nổ mà nữ áo trắng am hiểu nhất.
Bi sắt màu đen là thuốc nổ đặc thù do nàng tự chế, lực tổn thương mỗi viên 50 điểm, mặc dù lực tổn thương có hạn, nhưng nếu liên tục ném, có thể hình thành bạo tạc nổ tung liên tục trong phạm vi, uy lực mạnh mẽ.
Tuy nàng kinh ngạc với mấy tên binh sĩ triệu hoán, nhưng vẫn theo thói quen dùng một viên bi sắt đối phó một tên lính. Không nghĩ tới hai đợt nổ này hoàn toàn không thể khiến đối phương chịu bao nhiêu tổn thương, John đã lao đến, kỹ năng Bạo Kích kèm theo găng tay Cuồng Bạo phát động. Áo trắng nữ kêu “A” một tiếng, bị đánh cho ngã ngửa, khóe miệng đã ứa ra một tia máu tươi.
“Ồ.” Gã đàn ông thon dài đang loạn chiến với cha sứ phát ra tiếng kinh ngạc: “Ly Kiêu, ngươi vậy mà bị mấy tay binh sĩ triệu hoán đả thương? Thế nào vô dụng vậy?”
Nữ mạo hiểm dáng người nhỏ xinh bên cạnh gã lập tức tiếp lời: “Cô ta chỉ biết chơi thuốc nổ, có thể hữu dụng được bao nhiêu?”
Giọng nói tràn ngập khinh thường.
“Câm miệng!” Nữ áo trắng tên Ly Kiêu kia tức giận đến kêu to: “Tất cả những binh lính này đều đã trải qua cường hóa!”
“Đúng vậy! Những binh lính này đã được cường hóa qua!” Tên lùn xa xa cũng lớn tiếng gọi.
Đối mặt hai người Haby và Lan Mị Nhi liên thủ, tên lùn kinh ngạc cảm thấy chính mình tựa như đối mặt với hai kẻ mạo hiểm liên thủ. Thực lực hiện tại của Haby đã mạnh hơn một bậc so với lúc đánh Hồng Hổ.
Hơn nữa lúc này hắn không hề giữ hàng, thỏa thích dùng ra tất cả lực lượng.
Theo hắn bổ ra một rìu, đằng trước lưỡi rìu đột nhiên bay ra một cái u hồn màu đen.
Đúng là Sát Hồn, khí linh của Đồ Lục.
Sát Hồn vừa ra, liền bám vào vai gã mạo hiểm giả mập lùn hung ác cắn một phát.
Bị trúng một phát cắn, tên lùn không cảm giác được bất kỳ đau đớn nào, thế nhưng lại kinh hãi phát hiện tinh thần lực của mình thiếu một điểm.
Mạo hiểm giả mập lùn chấn động, khẩn cấp nhảy lui về phía sau: “Móa nó, là yêu hấp linh! Binh sĩ triệu hoán làm sao có thể tiến hành triệu hoán lần hai? Bọn hắn vốn không thể nào học tập kỹ năng triệu hoán!”
Gã không biết đó là khí linh kèm theo Đồ Lục, tưởng lầm là yêu ma triệu hoán nào đó. Haby cũng không nói nhiều, đột nhiên ném ra Đồ Lục, đúng là kỹ năng Hồi Toàn Phủ.
Mạo hiểm giả mập lùn giơ lên hai tay, bổ ra một tia sét, đánh thẳng vào chiến phủ Đồ Lục. Một kích này uy thế phi phàm, vậy mà ngạnh sanh cản lại Hồi Toàn Phủ, hai bên triệt tiêu.
Haby mạnh mẽ nhảy lên, tiếp nhận chiến phủ, xoay mình đánh ra Lôi Đình Nhất Kích, cùng lúc đó, Sát Hồn đã phóng ra Sát Lục Hắc Ám.
Sát Lục Hắc Ám: chế tạo một mảnh mây mù màu đen trên phạm vi rộng 100×100, có thể hạ thấp tầm mắt xuống đến 0, đồng thời sinh ra ảo giác tinh thần. Người sử dụng và chiến hữu được đánh dấu không bị ảnh hưởng.
Chiến phủ Đồ Lục chỉ đánh dấu bốn người Thẩm Dịch, cũng không đánh dấu M7, lần này tất cả mọi người lâm vào trong bóng tối, chiến đấu trong nhất thời tạm ngưng.
Lãnh chúa chính là ngay lúc này mới rốt cuộc tìm được cơ hội trò chuyện với Thẩm Dịch.
Bất quá đợt giằng co này chỉ là tồn tại trong một lát ngắn ngủi.
Phe M7 vốn ở vào thế yếu, tất cả mọi người không nhìn thấy, tốt hơn nhiều so với mọi người đều thấy được.
Nhưng mấy tên mạo hiểm giả độ khó cấp ba lại quyết không thể chấp nhận được đấy.
Theo khói đen tràn ngập, gã đàn ông thon gầy lúc trước đã mạnh mẽ hét to: “Xua tán!”
Cô nàng nhỏ xinh đang triền đấu cùng cha sứ đột nhiên lùi về sau một bước, trong lòng bàn tay thả ra một vầng sáng nóng bỏng.
Vầng sáng này tựa như mặt trời mới mọc phương đông, trong khoảnh khắc xua tán hết toàn bộ khói đen, tái hiện đại địa quang minh, thậm chí còn sáng hơn trước mấy lần, dưới ánh mặt trời chiếu sáng, khí linh Sát Hồn đột nhiên hét thảm một tiếng thê lương, lập tức hóa thành tro bụi tiêu vong không thấy.
Đại chiêu xua tán của cô nàng này, không những khôi phục quang minh, còn có hiệu quả sát thương cường lực với sinh vật bất tử.
Đây là lần đầu tiên khí linh của Đồ Lục xuất chiến, vậy mà chỉ sử dụng một kỹ năng, hấp được một điểm tinh thần, chiến đấu không đến vài giây đồng hồ, đã bị người ta nhẹ nhõm tiêu diệt.
Nếu Sát Hồn có linh trí, chỉ sợ cũng sẽ thẹn thùng.
Mắt thấy Sát Hồn biến mất, nữ nhân kia ồ lên một tiếng: “Không phải yêu hấp linh! Yêu hấp linh không phải sinh vật bất tử, đến cùng là sao?”
Gã cao to như núi lúc trước rống lớn một tiếng: “Bớt nói nhảm, giết sạch bọn chúng rồi nói sau!”
Gã lao thẳng ra, phảng phất như một đoàn tàu cao tốc vọt tới tham mưu.
Nhóc làm vườn kêu to: “Tham mưu coi chừng!”
Giơ lên hai tay, mấy chục hạt giống dây leo Trói Ma bay ra khỏi lòng bàn tay, vừa hạ xuống đất đã biến thành một mảnh rừng dày đặc, quấn về phía gã to con. Gã to con cười cười dữ tợn, mạnh mẽ gập người nện một quyền lên mặt đất, một làn sóng chấn động vô hình lấy gã làm trung tâm tản ra tứ phía.
Những dây leo Trói Ma kia lập tức đứt phăng, bay ra từng mảnh.
Lực lượng của gã phảng phất như con giun đen Smith, vậy mà thuần túy dùng sức trâu cường hành phá tan tác dụng hai lớp của dây leo Trói Ma và kỹ năng Quấn Quanh.
Tham mưu run tay vung ra mười mấy con rối, nhao nhao sống lại dưới tác dụng dị năng của cậu, bắn vào gã to con, chỉ là đạn bắn vào người gã, vậy mà kêu keng keng nhao nhao bật về, ngay cả tiến vào làn da gã đều không làm được.
“Không có tác dụng đâu! Loại công kích này chỉ là trò hề trước mặt khải giáp Kim Cương của ta!” Gã to con cuồng tiếu phóng tới tham mưu, cơ bắp nhô lên từng khối, hiện ra hào quang óng ánh, tham mưu nhìn ngẩn ngơ, gã to con chốc lát đã xông đến, bàn tay lớn như núi đè xuống.
Tham mưu vỗ tay xuống đất, thân thể lăn ngược ra sau, tuy cậu đi đứng không tiện, nhưng với thực lực sau khi cường hóa của cậu, động tác y nguyên linh hoạt.
Chỉ là gã to con đột nhiên rống to một tiếng, âm thanh nổ vang bên tai, vậy mà chấn cho tham mưu tâm thần rung động, động tác hơi dừng lại một chút. Gã to con đã xông lại tống một cước vào người cậu, đá cậu bay văng lên không.
Sau đó gã nhảy lên cao, khuỷu tay hung mãnh đánh tới tham mưu.
Nếu cú trỏ này đập trúng tham mưu, chỉ sợ không chết cũng muốn tàn phế.
Bỗng có bóng người lóe lên giữa không trung, gã to con chợt hoa mắt, chỉ thấy thân ảnh tham mưu đột nhiên biến mất. Cách đó không xa Ford đang ôm tham mưu, chân đạp Ảnh Bộ tránh thoát đòn hiểm của đối phương.
Cùng lúc đó, Dabinett và Evans một trái một phải đồng thời xông lên liên tục xạ kích gã to con.
Súng của bọn họ đã đưa Thẩm Dịch, chỉ có thể sử dụng súng trường thông thường, đạn bắn vào người gã to con, thậm chí ngay cả tổn thương thấp nhất đều không thể tạo thành.
Gã to con mắt thấy một kích vô công, trong nội tâm phẫn nộ, mà gã lại không thể nào có hứng thú với việc nghiên cứu những tên binh sĩ triệu hoán này làm sao lại mạnh như thế, chỉ duỗi tay phải ra, một thanh dao bầu lớn siêu cấp dài gần 2m đã xuất hiện nơi tay.
Dao bầu vung thật lực, hung mãnh quét ngang Dabinett và Evans.
Lần này nếu quét trúng, tuyệt đối có thể cắt ngang hai người thành bốn đoạn.
Nhưng mà hai tên lính lại đồng thời lui nhanh về phía sau, ba lô phi hành sau lưng đã khởi động xông lên bầu trời.
Tất cả mạo hiểm giả tập kích đồng thời khẽ kêu thành tiếng, hiển nhiên là bị một màn này gây kinh ngạc đến ngây người.
Lúc này, chiến trường bất tri bất giác đã chia thành năm bộ phận.
Ba người Trương Kiến Quân, Lãnh chúa, y tá hợp lực đối kháng cái mạo hiểm giả thon gầy, chỉ là an ổn thượng phong lại không phải ba người, mà là mạo hiểm giả thon gầy kia.
Lan Mị Nhi thì cùng Haby nghênh chiến tay lùn tráng kiện, mặc dù đang ở hạ phong, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng chèo chống.
Sau đó là cha sứ dùng năng lực biến thân huyết thống Lực Thiên Sứ độc chiến hai kẻ mạo hiểm. Hắn là người duy nhất trong đoàn đội M7 có được huyết thống, thời khắc này cũng toàn nhờ vào sự cường đại đến từ biến thân huyết thống tạm thời gượng chống. Một khi thời gian biến thân hạn định chấm dứt, chỉ sợ sẽ không chịu được nữa.
Frost thì mang theo các binh sĩ triền trụ nữ áo trắng Ly Kiêu. Chỉ là bọn họ tuyển đối thủ quá mức không ổn, nữ áo trắng này sở trường bạo phá, am hiểu đối phó quần thể nhất. Sau khi ăn phải thiệt thòi, đã không còn coi nhẹ đối thủ, bi sắt bạo phá trong tay bay ra hết viên này đến viên khác, nhất thời tạc cho đám binh sĩ chật vật không chịu nổi. Cứ theo đà này, bọn họ có thể chống đỡ được nửa phút đã là kỳ tích.
Cuối cùng chính là nhóc làm vườn, tham mưu, Dabinett và Evans kháng trụ gã to con.
Bốn người đương nhiên càng không có khả năng là đối thủ của gã, bởi vậy cũng chỉ là đau khổ chèo chống.
Cũng may Dabinett và Evans tuy rằng lực công kích không đủ, nhưng bọn họ phi hành trên không cũng hấp dẫn bớt lực chú ý của gã to con, khiến cho hai người tham mưu giảm bớt không ít áp lực.
So qua so lại, kẻ không chiếm được ưu thế nhất ngược lại chính là mạo hiểm giả mập lùn.
“Có lầm hay không? Tên lính này sao lại khó chơi đến vậy?” Mạo hiểm giả mập lùn kêu lên.
Mặc dù chỉ mới chiến đấu giây lát, nhưng Haby trước sau đã dùng ra Hồi Toàn Phủ, Sát Hồn, Lôi Đình Nhất Kích, thời khắc này càng là vứt ra chiến phủ, ngay cả Tàn Sát Điên Cuồng đều dùng, hơn nữa có Lan Mị Nhi hiệp trợ, mạo hiểm giả mập lùn bị đánh cho chật vật không chịu nổi. Nhất là lực phá hoại của Tàn Sát Điên Cuồng vô cùng lớn, lập tức đã chém rớt hơn hai trăm điểm tánh mạng của gã, bức bách gã uống một lọ nước thuốc, điều này khiến gã vừa sợ vừa giận. Mà chính gã hai lần đánh trúng Haby, đối phương lại giống như có kỹ năng hộ thể gì đó, tổn thương rõ ràng không nặng.
Dùng thân phận mạo hiểm giả độ khó cấp ba của gã đối phó một binh sĩ triệu hoán cộng thêm một mạo hiểm giả Khu Phổ Thông vậy mà lại khiến cho mình trầy da tróc vẩy, bị đánh cho không còn sức đánh trả, quả thật mất mặt hết chỗ nói. Nếu không có vết xe đổ phía trước của Ly Kiêu, chỉ sợ kẻ tiếp theo bị đôi nam nữ đang chiến đấu với cha sứ kia cười nhạo chính là gã.
“Mau tốc chiến tốc thắng, lão đại còn đang chờ chúng ta kìa.” Gã mạo hiểm giả thon gầy đã không nhịn được kêu lên.
“Đã rõ!” Tên lùn tráng kiện kêu to.
Gã đột nhiên lấy ra một cây trượng ngắn óng ánh lôi quang từ trong Huyết Tinh văn chương, tay phải giơ lên, một đường cung tia chớp theo quyền trượng quấn đến tay gã, gã mạnh mẽ hất lên, lôi quang hung ác đánh tới Haby.
Liên tiếp mười hai tia điện quang hung hăng bổ đến.
Không chỉ là tên lùn bắt đầu phát uy, ngay cả những người khác cũng nhao nhao gia tăng cường độ công kích.
Chênh lệch thực lực giữa độ khó cao với độ khó thấp thời khắc này lộ ra không thể nghi ngờ.
Khó trách Lãnh chúa bảo Thẩm Dịch tuyệt đối không nên trở lại đây.
Với bọn họ mà nói, đây đã là một hồi quyết đấu không thể nào chiến thắng.
Lúc này tên lùn kia dẫn đầu phát uy, nghề nghiệp của gã là pháp sư lôi điện, huyết thống Lôi Thú, công pháp Ngự Lôi Chân Kinh, vũ khí lại là vũ khí cấp B, chỉ là thuộc tính chưa có đột phá, nhưng trong lúc giơ tay nhấc chân đều là lôi quang điện thiểm. Đồng dạng là chơi sấm sét, Hồng Hổ so với gã quả thực là đom đóm so với trăng rằm. Lần này gã ra tay toàn lực, bắt đầu tung ra các loại kỹ năng lôi điện.
Kỹ năng lôi điện của gã không nhiều lắm, tổng cộng năm cái, trong đó còn có hai cái là kỹ năng quần chiến, mặc dù tổn thương có hạn, nhưng dưới tác dụng của Ngự Lôi Chân Kinh và quyền trượng, đủ đánh cho Lan Mị Nhi và Haby chật vật không chịu nổi.
Cây quyền trượng lôi điện hiển nhiên có hiệu quả tăng cường kỹ năng lôi điện, mỗi một kỹ năng phóng ra, uy lực đều vượt xa tầm thường.
Thời khắc này mắt thấy đối thủ sắp duy trì không được, tên lùn cười đắc ý, hét lên ầm ĩ: “Lôi Thú Xuất Kích!”
Giữa không khí hiện lên hình ảnh một hung thú lôi hệ có điện quang quấn quanh, hung mãnh đánh về phía Haby, lần này chính là kỹ năng huyết thống của gã.
Haby không còn khả năng ngăn trở một kích hung mãnh tuyệt luân này, đột nhiên một bóng người hiện ra bên người Haby, khiên nặng trong tay quét ngang. Lôi Thú gào thét ầm ầm phóng tới, đụng vào khiên nặng, kích ra tinh quang xán lạn ngời ngời, lập tức biến mất không còn tăm hơi.
Đúng là Thẩm Dịch!