Vô Tận Vũ Trang

Chương 3: Q.5 - Chương 3: Nhiệm vụ bất khả thi




Đây là một trường phung phí tiền của xa xỉ.

Năm trăm điểm Huyết Tinh, tương đương với 10 ngàn đô-la tại thế giới hiện thật, hơn nữa là 10 ngàn đô-la có thể khiến mình cường đại, tánh mạng càng được bảo đảm.

Mà bây giờ, năm mạo hiểm giả tiểu đội 641 lại muốn tiêu hết 50 ngàn đô-la trong một ngày đi mua sắm đồ dùng gia đình, lắp đặt thiết bị, để bản thân sinh hoạt thoải mái.

Mệnh lệnh này của Thẩm Dịch, có lẽ là mệnh lệnh khiến các đội viên thống khổ nhất, cũng thích nhất.

Ngoại trừ những nhu cầu sinh hoạt cơ bản nhất, Hồng Lãng mua cho mình nguyên thùng xì gà Havana cùng một ít thuốc lá, người này yêu thuốc như mạng. Nói theo lời hắn: chỗ tốt nhất của đô thị chính là có thể thỏa thích hưởng thụ mùi thuốc lá mỹ vị mà không cần lo lắng độc hại của nó.

Kim Cương mua cho mình một rạp chiếu phim tại gia xa hoa, cũng sắm một đống đĩa game và phim ảnh. Kim Cương là người biết dụng tâm tư. Phần lớn nhiệm vụ mọi người tham gia đều là thế giới điện ảnh, xem phim không chỉ hưởng thụ, cũng là một loại quá trình học tập và chuẩn bị. Trước kia mọi người chỉ có thể vội vàng xem tư liệu trong thời gian chuẩn bị một giờ, hiện tại, mọi người có thể chuẩn bị sớm hơn.

Còn La Hạo thì mua cho mình đại lượng đồ ăn và rượu nhắm. Hắn đặc biệt trang bị cho mình một tủ rượu xa hoa, phía trên bày đủ loại rượu đỏ. Thực khó có thể tưởng tượng tên mập mạp chết bầm này lại có thể yêu rượu tha thiết đến thế. Hắn thích uống rượu đỏ, càng ưa thích thu thập vỏ chai rượu. Với hắn mà nói, đó là đại biểu thưởng thức và phong cách. Vốn là con người vụng về, nhát gan, sợ chết, không ngờ tư tưởng sinh hoạt của mập mạp cũng không tệ.

Ôn Nhu thì dồn hết sức sửa sang gian phòng của nàng. Buồng ngủ dùng giấy dán tường tinh mỹ, trên đầu giường bày biện một chú ếch bông khả ái, mặt đất lát một tầng ván gỗ, sau đó lại trải thảm lên. Buồng ngủ và phòng khách có rèm ngăn cách. Vách tường ốp gạch men sứ trắng như tuyết, phối hợp tấm rèm đỏ lông thiên nga. Trong một ít góc tầm thường, dùng một ít hoa cỏ cùng tượng điêu nhỏ trang trí. Nghệ thuật cắm hoa của Ôn Nhu cũng không tệ, những nhánh hoa kia được tay ngọc thon mảnh của nàng chăm chút đi qua, lộ ra vẻ tươi đẹp sống động lòng người.

Điều này khiến bọn Hồng Lãng rất là động tâm, nhao nhao nhờ Ôn Nhu giúp bọn hắn trang trí một chút, nhưng đáng tiếc điểm Huyết Tinh trong kế hoạch toàn bộ hao hết sạch. Lúc này mới phát hiện hóa ra 10 ngàn đô-la mua đồ dùng gia đình, kỳ thật cũng không tính là rất lớn —— cả bọn rất có loại xúc động gia tăng tiêu phí.

Nhìn một người tiêu phí có thể hiểu được người đó. Hồng Lãng và La Hạo hiển nhiên đều thuộc loại tiêu xài thả cửa, Kim Cương thì tâm tư cẩn thận, trong lúc theo đuổi hưởng thụ cũng không quên thực dụng, Ôn Nhu thiên tính phụ nữ khiến nàng chú trọng mức sống, cho dù đây là thế giới ăn hôm nay lo ngài mai, nàng cũng sẽ dụng tâm sinh hoạt thật tốt mỗi ngày.

Về phần Thẩm Dịch, hắn lựa chọn một bộ làm bếp xa hoa, đồng thời đập nguyên bộ ghế sô pha to uỳnh trong phòng khách, cộng thêm một bàn tiếp khách cỡ to. Huyết Tinh đô thị đồng dạng có bán thực phẩm tươi sống, giá cả càng tiện nghi, chỉ là có rất ít mạo hiểm giả tự mình làm cơm.

Vào buổi tối, Thẩm Dịch đích thân làm một bữa tiệc tối phong phú. Hồng Lãng vừa ăn vừa chảy nước miếng: “Về sau ngày ngày ta sẽ đến đây ăn, dù sao cũng không thể để ngươi lãng phí bộ làm bếp.”

“Ta cũng vậy!”

“Ta cũng vậy!”

Kim Cương và La Hạo đều nhấc tay.

Thẩm Dịch cự tuyệt không chút do dự: “Nghĩ cũng đừng nghĩ, ngẫu nhiên mời các ngươi ăn cơm không có vấn đề, ngày ngày muốn ta làm cho các ngươi ăn? Tưởng ta là đầu bếp của các ngươi chắc?”

Với Thẩm Dịch mà nói, chế tác mỹ thực kỳ thật là một loại tiêu khiển, tâm hồn buông lỏng. Làm chút đồ ăn ngon cho mình là một chuyện, ngày ngày làm công cho mọi người lại là chuyện khác.

Ôn Nhu nhếch miệng nhỏ nhắn: “Thật đáng tiếc, em còn muốn ăn điểm tâm ngọt phương Tây anh làm.”

“Nếu em thích, anh sẽ làm cho em.” Thẩm Dịch cười trả lời.

Tất cả mọi người đồng thời huýt sáo ầm ĩ, mỹ nữ quả nhiên được đãi ngộ bất đồng.

Lúc này, mập mạp nhìn Thẩm Dịch, muốn nói cái gì, cuối cùng lại không nói.

Bất quá Thẩm Dịch mẫn cảm bắt được. Hắn cười nói: “La Hạo, muốn hỏi cái gì cứ hỏi đi.”

“À. Ta chính là muốn hỏi, tại sao chúng ta phải tiêu nhiều điểm Huyết Tinh như vậy? Kỳ thật, mọi người vẫn có thể sống đơn giản chút.”

“Không có gì, chỉ là ta không hi vọng mọi người quá tự ủy khuất mình. La Hạo, ngươi biết không, liều mạng dồn nén nhu cầu sinh hoạt chỉ để có thêm một chút vốn liếng cường hóa, kỳ thật cũng là một kiểu sợ hãi. Loại sợ hãi này sẽ khiến ngươi tập trung tất cả chú ý vào nhiệm vụ mỗi tháng một lần, khiến ngươi bỏ qua rất nhiều thứ đáng quý bên cạnh. Kỳ thật, chỉ cần chúng ta chịu bỏ tiền, chúng ta vẫn có thể sinh hoạt cực kỳ thoải mái tại đô thị. Nhưng bởi vì không tự tin vào tương lai, mới khiến nhiều người rõ ràng có tư cách sinh hoạt rất tốt, lại không dám buông tay đi làm…”

Nghĩ nghĩ, Thẩm Dịch nói tiếp: “Kỳ thật không cần phải vậy. Mạo hiểm giả chẳng khác gì một thanh đao, thế giới nhiệm vụ là mục tiêu chúng ta cần chém, còn sinh hoạt chính là đá mài đao. Cho mình một đời sống sinh hoạt phong phú, có thể khiến tâm tình của chúng ta vui sướng, tinh thần buông lỏng, không đến mức ngày ngày khẩn trương, rất có trợ giúp cho tương lai của chúng ta.”

“Thế giới nhiệm vụ là nơi khiến thần kinh người ta khẩn trương căng thẳng. Trở lại đô thị, nếu như còn muốn mỗi ngày kéo căng thần kinh, sớm muộn cũng sẽ điên mất. Cho nên cần tiêu tiền cứ tiêu, không cần phải khách khí. Để mình tâm tình tốt, có đôi khi trọng yếu hơn hết thảy. Làm sao chí ít khi chúng ta còn sống, có thể cảm giác được sống không uổng cuộc đời này.”

Nói xong, Thẩm Dịch nâng chén với đám Hồng Lãng: “Đến, cạn xong ly này, mọi người hãy sớm nghỉ ngơi một chút. Ngày mai còn rất nhiều việc cần làm.”

***

Sáng sớm, Ôn Nhu bước vào phòng Thẩm Dịch, phát hiện hắn đã thức dậy, trong tay còn cầm PDA, đang phân tích nghiên cứu gì đó.

Ôn Nhu ôm lấy cổ hắn từ phía sau, áp người lên lưng hắn, dịu dàng nói: “Sớm như vậy đã dậy rồi?”

Với Ôn Nhu mà nói, loại thân mật này đến nay đã vô cùng tự nhiên.

“Vốn dĩ là anh chưa ngủ a.” Thẩm Dịch cười trả lời.

Ôn Nhu oán trách, hung ác siết cổ hắn một chút: “Ngày hôm qua còn bảo chúng em sớm nghỉ ngơi một chút, buông lỏng tinh thần đấy, trong khi bản thân dốc sức liều mạng như vậy.”

Thẩm Dịch vỗ nhẹ bàn tay nhỏ bé của nàng: “Không có gì, anh chỉ là mải mê nghiên cứu vài thứ, thoáng cái quên mất thời gian mà thôi… Hoàn toàn do hứng thú, không phải khẩn trương gì.”

Ôn Nhu lập tức đoán được, Thẩm Dịch nhất định là đang nghiên cứu năng lực nghiên cứu phát minh của Skynet. Lam Nhan từng nói, năng lực nghiên cứu phát minh của Skynet vô cùng mạnh mẽ, nhưng để biến những kỹ thuật này thành sản phẩm thực tế lại hết sức khó khăn.

Thậm chí Huyết Tinh đô thị trước mắt không một ai có thể làm được.

“Nghiên cứu ra kết quả gì chưa?”

Thẩm Dịch trở tay kéo Ôn Nhu lên đùi mình: “Trước hôn anh một cái rồi anh sẽ nói em biết.”

Ôn Nhu xấu hổ, hung hăng trừng mắt Thẩm Dịch.

Sau đó nàng quả thật nhẹ nhàng hôn phớt lên môi Thẩm Dịch một chút.

Cái hôn này chẳng khác gì hôn vào tâm hồn Thẩm Dịch, kích thích cảm xúc trong lòng hắn.

Hắn mạnh mẽ ôm chặt Ôn Nhu, một đôi tay không thành thật tiến vào bên trong quần áo nàng, đồng thời quấn lưỡi cùng Ôn Nhu.

Bàn tay bắt đầu chạm đến một nơi mềm mại trắng nõn.

Hô hấp của hai người đồng thời trở nên ồ ồ, Ôn Nhu ngồi trên đùi Thẩm Dịch, khẽ đung đưa thân thể, nàng có thể cảm giác được biến hóa bên dưới Thẩm Dịch, cùng với chuyện có thể phát sinh tiếp theo.

Nói thực ra, nàng cũng không kháng cự.

Nam nữ giữa lúc bồi hồi sinh tử, có lẽ sớm đã nên gạo nấu thành cơm, chứ không phải chờ tới bây giờ.

Bất quá đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên: “Có lẽ tôi nên nhắc nhở ngài một chút, chủ nhân của tôi, trong phòng này cũng không phải chỉ có hai người các vị.”

Thanh âm này dọa Ôn Nhu nhảy dựng, nàng vội vã quay đầu lại, chỉ thấy một gương mặt phỏng theo Thẩm Dịch đang cười vui vẻ trên màn hình PDA.

“Câm miệng, Zeus.” Thẩm Dịch rất là tức giận nói.

“Chớ nên hiểu lầm, chủ nhân. Theo tôi được biết, lúc con người thực hiện hành vi giao phối cũng không thích có người khác bên cạnh. Tuy tôi không phải con người, nhưng ngài cũng biết tôi đã có được một ít tình cảm con người cùng trí tuệ tương ứng. Cho nên… có lẽ ngài nên tắt tôi trước.”

Thẩm Dịch tức giận tính tắt quách cái máy lắm miệng này, Ôn Nhu lại ngăn hắn.

Ánh mắt nàng đã khôi phục trong sáng: “Trước làm chính sự.”

“Đáng chết!” Thẩm Dịch vỗ bàn một cái.

Nghĩ nghĩ, hắn vẫn nói: “Giúp anh kêu mấy người khác đến đây.”

Mười phút sau, mọi người đã tập hợp tại phòng Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch hắng giọng một cái, nói với mọi người: “Nhiệm vụ lần này, thu hoạch lớn nhất của chúng ta kỳ thật chính là Zeus. Tôi đã nghiên cứu một đêm về phiến thủy tinh này, xem nó có thể mang đến thứ gì cho chúng ta. Nói trắng ra chính là vấn đề rốt cuộc có đáng giá để chúng ta đánh đổi tất cả ban thưởng vì nó hay không.”

Nói đến đây, Thẩm Dịch vỗ vỗ PDA: “Zeus, nói cho mọi người biết ngươi có thể làm được cái gì.”

Hình ảnh Zeus trong máy tính đột nhiên biến đổi, trở thành bộ dáng Ôn Nhu, đồng thời phát ra giọng mỹ nữ: “Chào mọi người, tôi là Zeus, chương trình trí tuệ nhân tạo Skynet, trước mắt nghe theo lệnh chủ nhân Thẩm Dịch. Với tư cách chương trình trí tuệ nhân tạo cao cấp, tôi có được năng lực thăng cấp hệ thống, đồng thời bên trong chương trình của tôi bao gồm đại lượng tri thức khoa học kỹ thuật, đây cũng là giá trị lớn nhất của tôi.”

“Ngươi có thể làm được những gì?” Kim Cương hỏi.

“Rất nhiều. Tôi hầu như có được toàn bộ tri thức khoa học kỹ thuật hiện đại của nhân loại, đồng thời một ít khoa học kỹ thuật tương lai… tất nhiên là tương lai đối với các vị. Những khoa học kỹ thuật này bao gồm kỹ thuật chế tạo tất cả loại hình Terminator, một ít kỹ thuật chế tạo vũ khí công nghệ đỉnh cao, bao gồm cả vệ tinh, phi thuyền.”

Hồng Lãng nhếch miệng cười cười: “Nghe có vẻ như ngươi cái gì cũng làm được.”

“Đúng là như thế, nhưng tôi chỉ có thể cung cấp kỹ thuật.”

Ôn Nhu tiến lên trước một bước: “Biến kỹ thuật thành sản phẩm có điều kiện gì không?”

“Rất nhiều. Đầu tiên kỹ thuật của tôi phải trải qua nghiên cứu phát minh mới có thể sử dụng. Nếu như cô muốn nghiên cứu phát minh khoa học kỹ thuật nào đó, cần phải đầu nhập điểm Huyết Tinh đối ứng đẳng cấp. Ngoài ra, muốn có kỹ thuật đẳng cấp cao, nhất định phải đi từ cơ sở nghiên cứu phát minh khoa học kỹ thuật đẳng cấp thấp. Muốn có được kỹ thuật chế tạo T-800, nhất định phải có kỹ thuật chế tạo T-750 trước, cứ thế mà suy ra. Bất quá chủ nhân của tôi đã tự mình lấy được kỹ thuật chế tác tất cả Terminator từ T-600 đến T-800, Kẻ Thu Gặt, cùng với kỹ thuật chế tác nửa người nửa máy từ thế giới Terminator 2018, cho nên bộ phận kỹ thuật này không cần phải đầu nhập thêm nữa… Chủ nhân, ngài nên cảm thấy may mắn là người chấp hành quy tắc đã không xóa đi bộ phận trí nhớ này của ngài cùng với tài liệu tương quan trong máy tính.”

“Việc này không cần ngươi nhắc nhở, Zeus, nói tiếp đi.”

“Tiếp theo chính là, chế tạo một Kẻ Hủy Diệt cần thời gian rất dài. Nếu muốn chế tạo hàng loạt những sản phẩm này, biện pháp tốt nhất vẫn là kiến tạo dây chuyền sản xuất. Đây là khâu khó khăn nhất trong tất cả bộ phận.”

Hồng Lãng vội hỏi: “Khó khăn như thế nào?”

Không chờ Zeus trả lời, Thẩm Dịch đã nói: “Muốn có được một dây chuyền sản xuất T6, cần đi xin Huyết Tinh đô thị. Ngày hôm qua ta đã thử xin, đoán xem đô thị báo giá bao nhiêu.”

“Bao nhiêu?” Mọi người đều có cảm giác không ổn.

“60 nghìn điểm.” Thẩm Dịch trả lời: “Hơn nữa một dây chuyền sản xuất như vậy chỉ có thể dùng để sản xuất một trăm T6… không có tinh thể năng lượng.”

Bọn Hồng Lãng hai mặt nhìn nhau.

Phần giá cả đầu tư lẫn hạn chế sử dụng này cũng hơi quá mức ngoại hạng.

Thẩm Dịch cười nói: “Đây chỉ là một dây chuyền sản xuất trong đó mà thôi. Kho tri thức khoa học kỹ thuật của Skynet có tới mấy trăm loại, theo lý mà nói, nếu nhóm chúng ta muốn biến toàn bộ khoa học kỹ thuật Skynet hiện có thành sự thật, tài chính cần phải đầu nhập có thể cao tới hơn 10 triệu điểm Huyết Tinh, đây vẫn chỉ là cấp CC trở xuống. Nếu như muốn có khoa học kỹ thuật càng mạnh hơn, chỉ e còn phải tăng thêm rất nhiều số 0 phía sau. Theo lời Lam Nhan, trước đây những mạo hiểm giả đạt được chương trình Skynet, từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể chân chính phát huy tác dụng của nó, hẳn là nói cho tới bây giờ không ai có thể thông qua kiến thiết dây chuyền sản xuất tiến hành sản xuất đại lượng vũ khí đỉnh cao. Mà ở đây, có chút sàn phẩm công nghệ cao, không có dây chuyền sản xuất căn bản không thể chế tạo, tỷ như tinh thể năng lượng, nó cần mười sáu dây chuyền sản xuất khác nhau đồng thời vận tác mới có thể sản xuất, tương tự số lượng có hạn, tinh thể năng lượng bất đồng lại còn cần dây chuyền sản xuất khác nhau.”

“Cuối cùng chính là những thứ này không thể bán ra, nói cách khác, chúng ta không có khả năng trước đầu tư đổi lấy một đám Terminator, lại bán bọn nó để quay vòng vốn… Chúng ta không có khả năng thông qua phương thức kinh doanh để mở rộng sản xuất.”

Mọi người nghe xong cơ hồ muốn hôn mê bất tỉnh.

Skynet có, kỳ thật chỉ là một cái kho khổng lồ chứa đựng các loại kỹ thuật chế tạo trang bị và nhà xưởng.

Nếu như có thể kiến thiết ra những nhà xưởng siêu cấp này, bọn Thẩm Dịch liền không cần mua sắm bất kỳ loại sản phẩm khoa học kỹ thuật nào từ Huyết Tinh đô thị nữa, mà có thể để dành mua những thứ hữu dụng khác.

Nhưng điều kiện để kiến thiết cái nhà xưởng siêu cấp này lại là một con số thiên văn sổ tự.

Đó còn chưa kể nhân lực vật lực cần thiết để duy trì nó vận chuyển.

Khó trách người chấp hành quy tắc lại bảo Skynet là phần thưởng cường đại nhất, cũng vô dụng nhất.

Muốn chính thức phát huy giá trị của những kỹ thuật này, trước tiên nhất định phải tiến hành đầu nhập một số tiền lớn kinh khủng.

“Đây căn bản là nhiệm vụ bất khả thi.” Hồng Lãng thì thào nói.

Thẩm Dịch lại cười nói: “Huyết Tinh đô thị không tồn tại nhiệm vụ bất khả thi, phải xem ngươi có thể tìm ra được con đường đi đến thành công hay không. Mỗi khi có một việc khó khăn xuất hiện, phảng phất như ngọn núi vắt ngang trước mắt, điều chúng ta cần phải làm chính là vượt qua ngọn núi đó.”

“Ngươi đã tìm ra phương pháp hoàn thành chuyện này?”

“Ta chỉ mới tìm được phương hướng suy nghĩ."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.