Vô Tận Vũ Trang

Chương 5: Q.3 - Chương 5: Thi đấu khu vực




Mở mắt ra, Thẩm Dịch phát hiện mình chính ở trên một mảnh sườn núi nhỏ.

Chung quanh đứng hơn hai mươi kẻ mạo hiểm, đang quan sát lẫn nhau.

Huyết Tinh văn chương lúc này truyền đến thanh âm nhắc nhở, mọi người nhao nhao cúi đầu nhìn lại:

“Tiến vào thế giới X-Men. Vị trí hiện tại: Vùng ngoại ô New York.”

“Nhiệm vụ lần này là hình thức thi đấu khu vực, không có nhiệm vụ chính tuyến.”

“Nội dung thi đấu: Thi đấu giết người tại New York —— đuổi giết dị nhân. Thời gian thi đấu: 72 giờ. Yêu cầu: Không được rời khỏi phạm vi New York, người vi phạm gạt bỏ.”

“Giết chết dị nhân cấp 1 đạt được 1 điểm sát lục. Giết dị nhân cấp 2 được 5 điểm sát lục. Giết dị nhân cấp 3 được 20 điểm sát lục. Giết dị nhân cấp 4 được 50 điểm sát lục. Giết dị nhân cấp 5 được 100 điểm sát lục.”

“Nhiệm vụ lần này có 100 người tham dự, tính chất bốn khu thi đấu với nhau. Sau khi nhiệm vụ kết thúc, tính toán điểm sát lục xếp hạng khu vực. Khu vực xếp hạng nhất, 15 người về đầu được sống, còn lại gạt bỏ. Khu vực xếp hạng hai, 10 người về đầu được sống, còn lại gạt bỏ. Khu vực xếp hạng ba, 5 người về đầu được sống, còn lại gạt bỏ. Khu vực xếp hạng chót, toàn bộ thành viên gạt bỏ.”

“Người có điểm sát lục cao nhất toàn bộ khu vực được ban thêm khen thưởng cấp DD, 2 điểm kỹ năng, {nhân số còn thừa trong bản khu vực x 1000} điểm Huyết Tinh. Người về thứ hai được ban thêm khen thưởng cấp D, 1 điểm kỹ năng, {(nhân số còn thừa trong bản khu vực – 1) x 1000} điểm Huyết Tinh. Đứng thứ ba được thưởng {(nhân số còn thừa trong bản khu vực – 2) x 1000} điểm Huyết Tinh, cứ thế suy ra tiếp. Cá nhân đứng nhất ba khu xếp hạng phía trước, đạt được thêm ban thưởng đặc thù.”

“Giới thiệu tràng cảnh thế giới X-Men: Bản tràng cảnh là phần tiếp theo của X-Men, The Last Stand. Sau trận chiến tại đảo Alcatraz, Vạn Từ Vương Magneto cũng không mất đi lực lượng bản thân, ngược lại càng trở nên mạnh mẽ hơn. Giáo sư X chết đi đã phục sinh lại dưới sự trợ giúp của tiến sĩ Moira, đồng thời có được thân thể mới. Vì trận chiến đảo Alcatraz trong bộ 3, chính phủ nhân loại không còn tín nhiệm dị nhân nữa. Hai năm sau, quốc hội Mỹ chính thức thông qua văn kiện tu chỉnh thứ mười hai điều luật an ninh quốc gia Hoa Kỳ.”

“Văn kiện tu chỉnh thứ mười hai quy định. Một: Toàn bộ dị nhân thức tỉnh hoặc chưa thức tỉnh dị năng, hết thảy cần tiến hành đăng ký thân phận cùng năng lực tại Cục Giám Sát An Ninh Quốc Gia, tất cả dị nhân không tiến hành ghi danh coi là phần tử phạm tội. Hai: Tiến hành quản lý hạn chế xuất nhập cùng hạn chế mang theo súng ống với tất cả dị nhân đã đăng ký. Ba: Tiến hành hạn chế nghiêm khắc tỉ lệ nhân số với các loại tổ chức công ty, xã đoàn, đảng phái, tập đoàn, nhà xưởng,… do dị nhân thành lập. Ba: Cấm dị nhân tổ chức hội nghị mít-tinh lớn có tỉ lệ nhân số dị nhân tham gia chiếm 12% trở lên. Bốn: Không cho phép dị nhân nắm giữ hơn 3% cổ phần công ty thuộc về mảng năng lượng, vũ khí, tài chính, khoáng sản, các loại sản nghiệp trọng yếu. Năm: Không cho phép dị nhân đảm nhiệm bất luận chức vụ gì trong cơ cấu Chính Phủ, các loại nghiên cứu khoa học, giáo dục, tôn giáo, truyền thông tin tức tổng cộng hơn bốn mươi ngành sản xuất, hơn hai trăm nghề nghiệp cấm cởi mở với dị nhân, dị nhân không được đảm nhiệm chức vụ quản lý cao cấp trong một số xí nghiệp đặc thù. Sáu: Tiến hành giám sát và điều khiển an toàn với tất cả dị nhân có khuynh hướng bạo lực cùng dị năng loại công kích. Bảy…”

“Văn kiện tu chỉnh thứ mười hai đưa tới ý thức chống cự mãnh liệt của dị nhân, dưới sự lãnh đạo của Vạn Từ Vương Magneto, mâu thuẫn giữa dị nhân cùng nhân loại triệt để trở nên gay gắt, triển khai một trận đại chiến. Toàn bộ nước Mỹ đã trở thành chiến trường giữa dị nhân cùng nhân loại. Dị nhân có được năng lực đặc dị thành lập tổ chức của mình, do Vạn Từ Vương cầm đầu điên cuồng phát động tập kích khủng bố Chính Phủ Mỹ, khiến cho những chiến trường chính như New York lâm vào trong hỗn loạn. Giáo sư X thì cùng học sinh của ông tiếp tục bảo trì trung lập, hô hào kiềm chế…”

Liên tiếp tin tức, tất cả mọi người xem mà la lên thất thanh.

Giọng bô bô của Hồng Lãng lớn nhất: “Có ma, lần này dĩ nhiên là hình thức thi đấu cấp khu vực!”

Có vài người mới không hiểu bốn khu vực là ý gì, nhao nhao hỏi thăm.

Hồng Lãng lớn tiếng trả lời: “Cái gọi là bốn khu, chính là từng độ khó đều chia làm đông tây nam bắc bốn khu. Đông Khu là khu Trung Hoa nhưng không phải chỉ có người Hoa, ngoại trừ Hongkong, Ma Cao, Đài Loan bên ngoài, còn có một ít vùng khác trong biên cảnh Nepal, bất quá nhân số bọn hắn quá ít, cơ bản có thể không tính, Tây Khu là khu Âu Mỹ, Nam Khu là những nước khác của Châu Á, Bắc Khu là Châu Phi Nam Mỹ Châu Úc những nơi còn lại. Nhiệm vụ lần này, là tất cả bốn khu vực mỗi khu ra 25 người cùng nhau tham gia lần thi đấu này. Xem ý tứ Huyết Tinh đô thị, đây vừa tính toán xếp hạng khu vực, vừa tính toán xếp hạng cá nhân! Khu nào điểm sát lục cao nhất, có thể giảm xuống thấp nhất số người bị gạt bỏ. Lần này là cmn trực tiếp gạt bỏ, mọi người giữ lại điểm Huyết Tinh cũng vô ích!”

“Đáng chết!” Tất cả mọi người mắng to lên.

Ôn Nhu nói: “Nếu là tính toán điểm sát lục tiến hành xếp hạng, như vậy nếu chúng ta giết chết đối phương mạo hiểm giả, phải chăng có thể giảm xuống tốc độ thu hoạch điểm sát lục của đối phương đi?”

Kim Cương cười cười: “Cô nương nhà ta sát khí nặng như vậy làm gì? Bất quá cô nói không sai, lần này vừa là thi đấu đoàn thể, vừa là thi đấu cá nhân. Vấn đề duy nhất là, đối phương cũng sẽ nghĩ đến điểm này. Chỉ sợ chúng ta còn chưa tới giết bọn hắn, bọn hắn trước đã muốn đến giết chúng ta.”

“Còn có một vấn đề.” Thẩm Dịch đột nhiên nói: “Mọi người chú ý nhìn một chút, cho dù là khu vực chiến thắng đạt được điểm sát lục xếp nhất toàn khu cũng phải chết ít nhất 10 người. Bởi vậy liền sinh ra vấn đề, mọi người một mặt cần liên hợp đối ngoại, mặt khác còn phải cạnh tranh bên trong.”

Lời này vừa nói xong, trong nội tâm tất cả mọi người đều phát lạnh.

Đúng vậy, Huyết Tinh đô thị một mặt cổ vũ bọn hắn tiến hành thi đấu khu vực, mặt khác lại giở chiêu số hèn hạ khiến tất cả mạo hiểm giả không có biện pháp chân chính đồng tâm hiệp lực với nhau. Với mạo hiểm giả mà nói, tánh mạng của mình vĩnh viễn là trọng yếu nhất. Nếu bản thân là người có điểm sát lục thấp nhất, rất có thể sẽ nảy ác tâm giết chết người xếp hạng trên mình, đưa bản thân tấn thăng đến thứ hạng phía trước đi. Nhưng loại cách làm này, lại không hề nghi ngờ sẽ dẫn phát người phía sau noi theo. Hậu quả loại noi theo này, rất có thể khiến cho thực lực khu vực của chính mình giảm xuống rất nhiều, dẫn tới hậu quả xấu chính là kết cục khu vực xếp hạng bét, toàn bộ thành viên gạt bỏ.

Mà với những mạo hiểm giả ưu tú xếp hạng phía trên mà nói, đương nhiên càng nhiều người còn sống càng tốt. Trong thi đấu người sống sót càng nhiều, ban thưởng mà bọn hắn có thể thu được lại càng cao, nắm chắc đệ nhất khu vực và tổng đệ nhất cũng lớn hơn.

Loại mâu thuẫn này đúng là Huyết Tinh đô thị tỉ mỉ kiến tạo, khiến mạo hiểm giả bồi hồi trong xung đột giữa lợi ích cá nhân cùng lợi ích đoàn thể, một bên tính toán mạo hiểm giả khu vực khác, một bên phải đề phòng mạo hiểm giả khu vực của mình.

Như thế đám người mạo hiểm không cách nào phó thác sau lưng cho chiến hữu giống với trước kia nữa.

Chứng kiến tất cả mọi người im lặng, Thẩm Dịch mới lạnh lùng nói: “Như vậy mọi người hiện tại cũng đã sáng tỏ. Dụng ý của Huyết Tinh đô thị đã rất rõ ràng, muốn so đấu khu vực, thi đấu cá nhân cũng muốn so, giết người thì phải làm rồi, mà nhiệm vụ cũng không thể không làm. Còn vấn đề làm thế nào cân đối cho tốt, vậy phải xem tự chúng ta xử lý ra sao.”

“Xử lý ra sao? Còn có thể xử lý sao nữa?” Một kẻ mạo hiểm kêu to lên: “Lập tức lao ra tìm giết dị nhân, đụng một tên giết một tên, đụng phải mạo hiểm giả khu vực khác cũng giết. Dị nhân mọi người tự cướp giết, mạo hiểm giả khu khác mọi người liên hợp lại giết, còn về sau sống hay chết, liền xem bổn sự riêng phần mình!”

Có người cười lạnh: “Nếu như mỗi người đều suy nghĩ đơn giản giống như ngươi, chỉ sợ đến lúc đó có người xếp hạng đằng sau, bắt đầu gấp tới mức chuyện gì cũng dám làm.”

“Nhất là còn có một chút cản trở đấy.” Lại có người dùng khẩu khí châm chọc khiêu khích nói. Ánh mắt của người mạo hiểm kia rõ ràng chỉ hướng về phía mập mạp chết bầm.

Mập mạp cũng tham gia nhiệm vụ lần này, thời khắc chứng kiến nhiệm vụ nhắc nhở, chính mình sợ tới mức lạnh run.

“Ta xem chúng ta chi bằng tổ chức hành động cùng một chỗ.” Có mạo hiểm giả đề nghị: “Mọi người cùng nhau đi giết dị nhân, nắm chắc thành công cũng lớn hơn chút, nếu có tên khốn kiếp nào dám hại người một nhà, liền làm thịt hắn. Đụng phải mạo hiểm giả khu vực khác, chúng ta cũng có khả năng đánh một trận.”

“Chủ ý này không tệ.” Có người phụ họa.

Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Ngươi biết thành phố New York có bao lớn không? Ngươi biết New York có bao nhiêu người lẫn bao nhiêu dị nhân hay không? Phải chăng ngươi biết dị nhân phân bố ở địa phương nào? Ngươi có biết đừng nói là thời gian ba ngày thi đấu, chính là cho ngươi thời gian ba mươi ngày đi khắp nơi, ngươi cũng không đi hết mỗi một con phố lớn ngõ nhỏ nơi này? 25 người hành động tập thể? Chúng ta ở đây có thể đi được bao nhiêu nơi? Có thể giết bao nhiêu dị nhân? An toàn đúng thật, nhưng hiệu suất đâu này? Khu vực khác chỉ cần phân ra đội ngũ mấy người đồng thời tiến hành, chúng ta phải bị ném ra đằng sau đi. Đến lúc đó mọi người cũng không cần động não lẫn khí lực gì, chờ toàn bộ thành viên bị gạt bỏ là được.”

Mọi người ngạc nhiên.

Đúng vậy a, mọi người cùng một chỗ hành động, hiệu suất khẳng định không có khả năng cao hơn phân tán hành động. Khu vực có điểm sát lục xếp hạng cuối cùng, coi như là người cầm đệ nhất cũng là vận mệnh toàn diệt.

Thẩm Dịch tiếp tục nói: “Huống chi cho dù vấn đề này có thể giải quyết, nhưng là vấn đề nội bộ sinh tử làm sao bây giờ? Càng nhiều người tập trung ở cùng với nhau, phong hiểm nội đấu lại càng lớn.”

Mọi người lần nữa im lìm.

Ôn Nhu cũng nói: “Hành động tập thể cũng chưa chắc đã an toàn. Người chúng ta quá nhiều, mục tiêu sẽ quá rõ ràng, rất dễ dàng vướng phải công kích không cần thiết.”

“Vậy làm sao bây giờ?” Hồng Lãng rất là đau đầu.

Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Vứt bỏ hết thảy tưởng tượng vô bổ, Huyết Tinh đô thị đã có lòng khiến cho mọi người ngờ vực vô căn cứ lẫn nhau, chúng ta đây cũng chạy không khỏi một kiếp này. Chết sống có số, phú quý tại trời, có một số việc trên đời, chưa hẳn nhất định luôn có biện pháp giải quyết, chỉ có thể dũng cảm đi đối mặt. Lúc này đây cũng là như thế.”

Hắn tại chỗ nhìn tất cả mọi người: “Toàn bộ khu vực hành động chung là không thể nào, thành lập tiểu tổ tác chiến lại có thể đấy. Mọi người phân tổ hành động đi, tự do tổ hợp, nhân số càng nhiều, độ an toàn lúc tiến hành nhiệm vụ có lẽ càng cao, nhưng là hiệu suất săn giết dị nhân cũng tất sẽ càng thấp, nhân số ít mà nói, đụng với mạo hiểm giả khu vực khác sẽ gặp nguy hiểm khá lớn, cụ thể tổ hợp như thế nào, tự xem xử lý lấy đi. Ta chỉ hi vọng một việc, chính là nếu chúng ta muốn nội đấu, ít nhất cũng phải sau khi tiêu diệt xong ngoại nhân đã. Kẻ thù bên ngoài đang ngấp nghé, trước chống giặc ngoại xâm!”

“Ừ!” Một kẻ mạo hiểm lớn tiếng kêu lên: “Ta ủng hộ này ý kiến, mọi người tự do tổ hợp. Ta cắt tóc mai ở chỗ này tỏ thái độ, lão tử là người Hoa, tuyệt đối sẽ không hướng người Hoa ra tay. Nếu xếp hạng của ta rơi xuống cuối cùng, vậy cứ coi như ta gặp xui xẻo, bị gạt bỏ tốt rồi. Nhưng nếu ai dám cmn tính kế trên chính người phe mình…”

“Người nào đụng phải đều nhất quyết không tha.” Có người âm trầm nói.

“Được, quyết định vậy đi. Chết sống có số, phú quý tại trời. Không có bản lãnh thì sớm tự sát, đừng cmn hại người hại mình!” Một đám người la lớn.

“Lưu lại một ít phương thức liên lạc, nếu tổ nào gặp phải nguy hiểm, những tổ khác liền đi qua cứu viện, người Hoa đoàn kết làm đầu!”

“Phải đấy, đúng là ý kiến hay. Ta chỗ này có đạn tín hiệu, có thể phân cho mọi người.”

“Đừng có chụm đầu một chỗ nữa, tốc độ nhanh chút ít, một hồi như vậy đã trở ngại không ít thời gian, khả năng các khu khác đã bắt đầu.”

Đám người mạo hiểm bắt đầu giới thiệu lẫn nhau, tự do tổ hợp thành đội ngũ, thành lập phương thức liên lạc. Cũng có người nghe nói qua Thẩm Dịch, ý đồ tìm hắn kết tổ đội, bất quá đều bị Thẩm Dịch cự tuyệt.

Hồng Lãng cùng Kim Cương hướng Thẩm Dịch đi tới. Kim Cương nói: “Không có ý định chọn mấy tên à?”

Thẩm Dịch lắc đầu: “Mấy người chúng ta đã đủ rồi.”

Hồng Lãng cười nói: “Ít người chút cũng tốt, không phải quen thuộc không tin được.”

“Lúc mới bắt đầu giúp nhau hẳn là còn tin được, có lẽ còn có thể hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, hợp tác chân thành, đến một ngày cuối cùng sẽ có người nóng nảy. Loại khẩu hiệu người Hoa đoàn kết này dùng tại thời khắc quốc gia nguy nan rất tốt, nhưng ở nơi đây hiệu quả có hạn, dù sao tại đây quan hệ tới cá nhân tồn vong mà không phải vận mệnh nước nhà. Đương nhiên, cũng không phải chẳng có tác dụng gì, ít nhất thời điểm ban đầu cũng không tệ lắm. Bất quá chỉ cần có một con sâu làm rầu nồi canh, sẽ hỗn loạn hư mất.” Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời.

Ôn Nhu đã đi tới: “Vậy ý của anh là…”

Thẩm Dịch cười nói: “Có cặp tai mèo thật là tốt, đứng xa như vậy đều có thể nghe được bọn tôi nói chuyện.”

Ôn Nhu mặt đỏ lên, hung hăng cho Thẩm Dịch một cước: “Anh mới là có lỗ tai mèo.”

Thẩm Dịch cười tránh thoát: “Ý của tôi rất đơn giản, đầu tiên là mấy người chúng ta tổ đội. Tiếp theo, vô luận như thế nào phải bảo đảm chúng ta xếp hạng thứ mười trở lên trong khu vực. Sau đó, chính là vô luận như thế nào phải bảo đảm khu vực tổng xếp hạng thứ hai trở lên. Cuối cùng, thời điểm sắp sửa kết thúc nhiệm vụ, trừ bản thân chúng ta, ai cũng đều không thể tín nhiệm, kể cả những mạo hiểm giả trong danh sách xếp hạng không bị gạt bỏ.”

Mấy người Ôn Nhu nhìn nhau, đồng thời gật đầu.

Đúng lúc này, đột nhiên có người xáp lại: “Ta có thể gia nhập các ngươi hay không?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.