Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 4: Chương 4: Quyển 1 - Chương 4: Nàng thật sự là Quân Thanh Vũ?




Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trong dược trì màu đỏ, thiếu nữ ngâm cả người đi vào trong ao, trong nháy mắt, đau đớn kịch liệt khiến thân thể của nàng run rẩy một chút, nhưng nàng vẫn đang ngồi chấn định ở trong ao, không rên một tiếng, chỉ có sắc mặt tái nhợt tố cáo giờ phút này nàng đang chịu thống khổ.

Vô Đạo lão nhân lại cố tính không phát hiện, ở bên cạnh chậc chậc một tiếng: “Tiểu chủ nhân, ngươi thật đúng là may mắn, khi ta còn sống đã lấy được Đúc Thân Linh Trì này nhưng còn chưa kịp hưởng dụng đã ngã xuống, cuối cùng chỉ có thể đưa linh trì đến đây, ngươi ngâm ở linh trì ba ngày, đến lúc đó thân thể có thể chống đỡ được linh hồn cường đại……”

Lúc này Quân Thanh Vũ chỉ cảm thấy bên tai vang lên ầm ầm, Vô Đạo lão nhân nói nàng đều không nghe thấy một chữ.

Đau!

Loại đau đớn này không thua gì trước kia bị Quân Mộng Liên xé da mặt xuống chút nào! Như có một đao đang cắt da thịt của nàng.

Nhưng nếu có người khác ở trong Bảo Đỉnh, sẽ nhìn thấy một màn quỷ dị……

Chỉ thấy thiếu nữ khép hờ hai mắt, lông mi run rẩy, trên khuôn mặt gầy yếu kia không có một tia huyết sắc, sau đó từng giọt máu trong suốt sáng từ thân thể của nàng thấm ra ngoài, không cần một lát đã biến thành một người máu.

Nhưng những máu tươi đó lại như một áo giáp, chặt chẽ bao vây lấy thân thể của thiếu nữ……

Suốt ba ngày, Quân Thanh Vũ đều vượt qua ở trong Đúc Thân Linh Trì, trừ cảm giác đau tận xương cốt lúc ban đầu kia ra, nàng rõ rang cảm nhận được thân thể đang từ từ xảy ra biến hóa.

Điểm thay đổi này khiến nàng vui sướng không thôi.

Sau đó, nàng ngồi ở trong Đúc Thân Linh Trì bắt đầu tu luyện thử.

Chân khí nhàn nhạt xoay quanh bốn phía thiếu nữ, từ lỗ chân lông lúc đóng lúc mở từ da thịt hấp thu vào trong cơ thể, chảy qua mỗi tấc kinh mạch trong thân thể, lại dần tụ vào chỗ đan điền.

Mạc dù kiếp trước còn chưa gặp được sư phụ trước, không phải là Quân Thanh Vũ chưa từng nếm thử qua tu luyện, nhưng thể chất của nàng quá yếu, dù là hấp thu chân khí cơ bản nhất cũng đều không thể làm được.

Bây giờ nàng lại cảm nhận được một cảm giác đau và nhanh cùng tồn tại……

Vô Đạo lão nhân khiếp sợ mở to hai mắt, tiểu nha đầu này lại ở trong Đúc Thân Linh Trì tu luyện? Mẹ nó, có phải nàng muốn dọa người như vậy hay không? Phải biết lực lượng của linh trì này cực kỳ bá đạo, có thể chống đỡ đúng là không dễ, càng đừng nói là tu luyện……

“Hậu Thiên cấp một!” Vô Đạo lão nhân hít sâu một hơi, nha đầu này mượn dùng xu thế thân thể dần mạnh lên, lập tức đã từ người thường trở thành Hậu Thiên cấp một.

Thiên phú và nghị lực như vậy, sao không khiến cho ông cảm thấy kinh ngạc?

“Ha ha, tiểu chủ nhân, ba ngày đã qua, thân thể của ngươi cũng thành công, đã đến lúc rời khỏi Chu Tước Bảo Đỉnh, về thuật luyện trận chờ ngươi lấy được tài liệu ta sẽ dạy ngươi.” Vô Đạo lão nhân từ trong chấn động phục hồi tinh thần lại, vừa lòng nhìn Quân Thanh Vũ, tiểu nha đầu thật đúng là để cho ông nhìn với cặp mắt khác xưa.

Quân Thanh Vũ từ trong Đúc Thân Linh Trì bước ra, nàng rũ mắt nhìn bạch y bị mình nhuộm thành đỏ tươi, lông mày khẽ nhíu lại, xem ra chuyện đầu tiên bây giờ chính là đổi y phục.

Chỉ là ba ngày không xuất hiện, cũng không biết Quân béo thế nào……

Sau giờ ngọ hậu viện Quân gia, một đôi nam nữ trẻ tuổi đang ở bên dòng suối nhỏ khẽ nói nhỏ, đột nhiên, một giọng nói từ bên cạnh truyền đến, sợ đến mức cả người bọn họ run lên.

“Các ngươi có biết Quân béo ở đâu hay không?”

Trong đó thanh niên rõ ràng ngẩn ra, lúc ngẩng đầu lên, một khuôn mặt thanh lãnh đập vào mắt. Khi nhìn thấy người đến là ai, khóe miệng bất giác lộ ra một tia khinh thường.

“Ở Võ Kỹ Đường!”

Lời vừa nói ra, đã thấy bạch y kia lướt qua, trong chớp mắt đã mất đi tung tích……

Võ Kỹ Đường là địa phương chuyên để cho đệ tử Quân gia tu luyện, chỉ cần ngươi đến Hậu Thiên cấp hai, hơn nữa có được một môn võ kỹ, là có thể tiến vào Võ Kỹ Đường tu luyện. Mà Quân Nhiên đó là người đã đạt đến Hậu Thiên cấp hai, hơn nữa ở Quân gia không có bao nhiêu địa vị.

Vì thường xuyên bị phái người Quân Nhất Phàm kia ức hiếp, Quân Nhiên thường xuyên nghẹn một cổ tức giận, rồi lại luôn không chỗ phát. Cho nên Quân béo đã trở thành bao trút giận cho hắn.

Ai bảo mập mạp đáng chết kia tham tài như thế? Vì bạc mà cam tâm tình nguyện cho ai cũng có thể đánh hắn.

Chuyện như thế không chỉ một lần, mọi người thấy cũng không trách nhiều……

“Ầm!”

Một chân của Quân Nhiên đá vào trên bụng Quân béo, hung hăng đá hắn ngã lăn trên mặt đất, nắm đấm hạ xuống như mưa to, hắn nhìn mặt sưng phù của Quân béo bị mình đánh, khóe miệng nở nụ cười hưng phấn.

“Đánh! Mau đánh!”

“Đánh chết tên mập chết tiệt này!”

Mọi người chỉ sợ không loạn, rối rít đi lên.

Đồng tình? Đây là thứ gì? Thân là người Quân gia căn bản không cần trói buộc như thế!

Đang lúc mọi người cao hứng, một viên gạch từ cửa ném vào, không hề có bất kì dấu hiệu nào đập ở trên đầu Quân Nhiên, như một chậu nước lạnh, khiến Quân Nhiên hoàn toàn mất đi hứng thú.

Hắn che đầu bị thương lại, thấy được ướt át trên tay, vội vàng mở tay ra, bỗng chốc, mở to hai mắt: “Máu…… Ta lại đổ máu…… Là ai! Con mẹ nó vừa rồi là ai đánh ta!”

Ánh mắt của Quân Nhiên thăm dò bốn phía, đột nhiên, tầm mắt như ngừng lại ngoài cửa……

Một bộ bạch y theo gió khẽ bay, dù khuôn mặt của thiếu nữ vẫn còn gầy yếu, nhưng đã có khí sắc hơn mấy ngày trước, thanh lệ khiến người ta không thể dời mắt.“Quân Thanh Vũ?”

Quân béo ngẩn ra một chút, muốn từ trên mặt đất đứng đậy, thân thể lại bị Quân Nhiên dẫm ở dưới chân, không thể động đậy, đành phải liều mạng đưa mắt ra hiệu với Quân Thanh Vũ.

Quân Thanh Vũ xem như không nhìn thấy, đi thẳng vào Võ Kỹ Đường.

“Ta có thể biết là có chuyện gì hay không?”

Giọng nói của nàng thanh lãnh, lại để lộ ra tức giận không áp chế được.

“Sao lại thế này? Ha ha ha, ngươi còn không rõ sao? Chính là mập mạp này muốn kiếm tiền, cam tâm tình nguyện trở thành bao trút giận cho ta, sao? Ngươi cũng muốn dùng phương pháp này? Nhưng ta sợ ngươi không chịu nổi hai quyền đã nghoẻo, ha ha ha! Nhưng Quân Thanh Vũ, nếu ngươi dám đập đầu ta, nhất định phải trả giá đại giới!”

Quân Nhiên ngửa đầu cười như điên, trong mắt chứa tia tức giận.

Đột nhiên, tiếng cười của hắn đột nhiên im bặt, ngạc nhiên nhìn thiếu nữ trước mắt……

Trên người thiếu nữ tỏa ra sát khí mãnh liệt, Quân Nhiên chấn động ngay cả nói cũng không nói ra lời, mà trên khuôn mặt luôn không có biểu tình, trong mắt của hắn lộ ra tia lạnh lẽo.

Vì sao phế vật này lại có sát khí lớn như vậy? Dù hắn thân là Hậu Thiên cấp hai, cũng cảm thấy run rẩy, thiếu nữ trước mắt thật sự là Quân Thanh Vũ sao?

Đương nhiên, Quân Nhiên không biết đây là bởi vì nàng mượn lực lượng của Chu Tước Bảo Đỉnh, bằng không sao dọa hắn sợ được? Nhưng cổ lực lượng này cũng chỉ có thể dùng để đe dọa một số người nhát gan, tỷ như nói Quân Nhiên này……

Nếu Quân Nhiên đỡ được phần sợ hãi kia, Quân Thanh Vũ cũng không có biện pháp, nhưng vấn đề là, hắn có thể làm được sao?

“Mập mạp, khám người!”

Thấy Quân Nhiên bị dọa đến không dám nhúc nhích, Quân Thanh Vũ nháy mắt với mập mạp.

Mập mạp sửng sốt một chút, dùng hết sức đẩy chân Quân Nhiên ra, từ trên mặt đất đứng lên, thử một lần ôm thái độ đi đến trước người Quân Nhiên bắt đầu khám người.

Quả nhiên, tuy sắc mặt của Quân Nhiên khó coi, nhưng cũng không phản kháng……

“Mẹ nó, sao Quân Nhiên gia hỏa này có nhiều bạc như vậy? Mẹ nó, dù hắn không động vào một phân tất cả tiền tiêu vặt, cũng không có nhiều bạc như vậy? Chẳng lẽ hắn cũng giống ta, dùng loại phương pháp này kiếm tiền?”

Nghe vậy, sắc mặt của Quân Nhiên, hiển nhiên mập mạp đoán đúng rồi, hắn xác thật dùng phương pháp giống Quân béo, kiếm bạc từ trong tay các thiếu gia dòng chính, chẳng qua việc này không ai biết mà thôi……

“Đi thôi.” Tiếp nhận bạc từ trong tay mập mạp, Quân Thanh Vũ nhìn khuôn mặt tái nhợt của Quân Nhiên, xoay người đi ra ngoài cửa.

Mọi người ngây ngốc nhìn Quân Thanh Vũ, ánh mắt kinh ngạc, nàng thật sự là Quân Thanh Vũ? Vì sao khí chất lại xảy ra thay đổi lớn như thế? Hơn nữa vừa rồi Quân Nhiên làm sao vậy? Vì sao lại như choáng váng vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.