Vô Thiên Đế

Chương 13: Chương 13: Mỹ nữ tỉnh giấc




Tử sắc linh khí vẫn lơ lững bên trên, không để ý đến hắn, Lý Thiên Hành chỉ biết cười trừ mặt dày thu hết linh sa vào bình ngọc, tử sắc linh khí tiếp tục thôn phệ khối đá tiếp theo, Lý Thiên Hành nhìn thấy thứ bên trong bị dọa mém chút té xỉu, bên trên bàn là một góc dược liệu cỡ một bàn tay có hình dáng như một đứa bé đang ngủ.

- Cái quái gì thế này?

Hắn dùng thần thư quét qua một lần thì biết đây là kì dược, bên trong thiên địa có một nhóm linh dược có thể sản sinh linh trí tu luyện giống như nhân loại, góc dược liệu trước mặt hắn là một trong những loại dược liệu đó đáng tiếc không biết vì nguyên nhân gì đã bị chết ngay từ trong trứng nước, góc dược liệu này tên là thủy tiên thảo nếu như tu luyện giả thủy thuộc tính phục dụng có thể giúp tăng lên ngộ tính.

Lý Thiên Hành thu góc linh dược vào bên trong giới chỉ ánh mắt nhìn khối đổ thạch cuối cùng, khối này nuốt của hắn gần hai ngàn hạ phẩm linh thạch, tử sắc linh khí vừa thôn phệ được một nữa bên trong khối đổ thạch xuất hiện một vệt kim quang bắn ra bên ngoài, tử sắc linh khí liền bám theo quấn lấy, Lý Thiên Hành lập tức dùng giới chỉ thu vào, tử sắc linh khí cùng vệt kim quan lập tức bị hút vào bên trong, hắn kiểm tra khối đổ thạch trống không trên bàn sao đó cũng tiến vào bên trong giới chỉ.

Hắn vừa tiến vào thì nhìn thấy tử sắc linh khí đang quấn lấy thứ kim sắc kia, Lý Thiên Hành dùng thần thư quét qua lập tức nhận ra lai lịch của tên này.

- Lục phẩm đan dược khải hoàn đan có thể chữa trị tất cả ám tật dưới toái hư cảnh hắc hắc lần này lão tử trúng đậm.

Hắn lấy ra một bình ngọc thu viên đan dược vào trên gương mặt tràn đầy hưng phấn, Lý Thiên Hành trở lại căn phòng bắt đầu luyện công sao nữa tháng kiên trì hắn đã có thể ở bên trong thần đồ ngáp được 3 hơi tu vi cũng có chút tịnh tiến sắp bước vào trúc cơ hậu kì, ở độ tuổi như hắn mà có thể bước vào trúc cơ đã được xem là thiên tài rồi.

Lý Thiên Hành nghĩ ngơi một đêm sao khi tỉnh lại tinh thần tràn đầy sức sống.

- Hôm nay trời trong gió mát thích hợp để hành thiện tích đức.

Hắn quyết định đi cúng linh thạch để tích đức cho con cháu sao này, một tiêu Vạn bảo các thẳng tiến, trên đường hắn vừa đi vừa ngắm cảnh nhìn những đồi núi đôi chập trùng đung đưa trước mặt, đủ loại trái cây bay lượng làm cho hắn qua cả mắt, sao gần một canh giờ hắn mới đến được vạn bảo các.

Lý Thiên Hành nhìn tòa lâu đài khổng lồ trước mặt thật đúng cmn hoành tráng lệ chỉ thiếu giác vàng nữa là ngang với hoàng cung rồi.

- Trùm BOSS đây rồi, hôm nay lão tử sẽ đi đánh BOSS.

Hắn vừa tiến vào bên trong liền nhíu mày kinh ngạc, bên trong chỉ có lác đát vài trăm tên còn thua ở Vọng thành, đúng lúc này hắn thấy một bóng đen lướt qua trước mặt sao khi nhìn kĩ lại thì ra là một tên mập.

- Này huynh đệ, huynh đệ, có chuyện gì ở đây vậy?

Tên mập thấy có người cản đường sắc mặt liền không tốt.

- Mau tránh đường, đại gia của người đang có việc gấp.

- Hì hì vị đại gia này không biết có chuyện vĩ đại gì đang xảy ra mà người lại gấp như vậy?

- Không có thời gian nói chuyện với người nếu muốn biết liền đi theo ta.

Tên mập vừa nói xong liền chạy mất, Lý Thiên Hành trợn mắt há mồm.

- Ta kháo trúc cơ sơ kì tốc độ lại nhanh như vậy? không lẽ là địa cấp thân pháp?

Lý Thiên Hành vận linh lực đuổi theo cuối cùng nhìn thấy tên kia chạy vào một căn phòng, hắn vừa tiến vào liền bị tiếng là hét chấn đến lảo đảo.

- Ngọc Mị tiên tử ta yêu nàng…

- Ngọc Mị tiên tử ta có thể vì nàng làm tất cả…

- Ngọc Mị tiên tử nàng là nữ nhân đẹp nhất mà ta từng thấy…

- Ngọc Mị tiên tử, Ngọc Mị tiên tử…

Hắn nhìn mấy tên trước mặt tràng đầy khinh thường.

- Mấy câu này tử lúc 10 tuổi lão tử đã biết dùng.

Lý Thiên Hành cố gắn chen qua đám người bây giờ hắn mới biết mình đan ở bên trong phòng đấu giá của Vạn bảo các, căn phòng này không thua gì một sân vận động quốc tế, bốn phía kháng đài đều đầy người đan hò hét hình như là gọi tên một nữ tử, trung tâm phòng đấu giá một nữ tử đang đứng giới thiệu sản phẩm tuy nàng mang khăng che mặt nhưng với dáng người ma quỷ kia đủ để biến một tên thái giám trở thành đàn ông, cho dù tiểu đệ mất đi không chừng có thể mọc lại.

- Chậc chậc không ngờ trên đời thật sự có yêu tinh.

Ánh mắt của hắn dính chặc lên thân thể kia hai quả dưa hấu đó, vòng eo nhỏ đến mức đáng thương kia, cặp mong căn mọng, tròn lẳng, chân dài miên mang đều bị hồng y bó sát kia để lộ.

- Thế này mà đã quyến rũ như vậy nếu như nàng không mặt… hắc hắc…

Nữ tử bên dưới khẽ giơ tay lên toàn bộ kháng đài đều im lặng như chào cờ.

- Các vị hôm nay là buổi đấu giá lớn mỗi tháng của bản các hi vọng các vị quan khách có thể tìm được món đồ vừa ý.

Giọng nói của nàng như có ma lực làm người nghe không thể kìm chế được cổ nhiệt khí bên trong cơ thể bắt đầu tuôn trào, bản năng áp chế bản tính, cầm thú chính thức lên ngôi.

Lý Thiên Hành còn đang ngơ ngác tử sắc linh khí bên trong đột nhiên bạo động làm hắn tỉnh lại từ cơ hoang dại.

- Nữ nhân này thật không đơn giản, tốt nhất không nên dính vào loại rắn độc này.

Hắn vừa nói xong liền chen ra khỏi căn phòng, Lý Thiên Hành đi một vòng sao đó tiếng vào địa điểm quen thuộc đổ thạch phường, bên trong cũng chỉ có vài chục người, ánh mắt hắn nhìn về chỗ cắt đổ thạch lần này vẫn là một lão giả đang ngồi đó trên gương mặt lúc nào cũng xuất hiện nụ cười thân thiện, gần gũi.

- Vị tiền bối này không biết tiểu bối có thể mang đổ thạch ra bên ngoài để cắt không?

Lão già nghe hắn nói vẫn giữ nụ cười thân thiện mặt không đổi sắc.

- Tiểu tử người không tin tài nghệ của một lão già như ta sao?

Lý Thiên Hành nhìn biểu hiện lão già trước mặt liền biết lần này đụng cao thủ rồi, hắn khẽ lắc đầu.

- Không phải, là do tiểu bối không tin vào bản thân mình.

Lão già nghe hắn nói khẽ ồ lên.

- Nói ta nghe xem.

- Tiểu bối trước giờ số mạng không được tốt lắm liên tục gặp mấy con hồ li yêu thú vô cùng xảo nguyệt, mai mắn được một vị cao nhân truyền thụ thuật phong thủy nên tiểu nhân muốn đem đổ thạch đến nơi có phong thủy tốt để cắt hi vọng kiếm được chút ít.

- Ý người nói phong thủy bản các không tốt sao?

- Tất nhiên không phải, nơi này đông ấm hè mát, thánh địa vương đô làm sao có thể không tốt chỉ là mạng số của tiểu bối có chút khác biệt mong tiền bối thành toàn.

- Được rồi theo như quy định của bản các đổ thạch nếu mang ra bên ngoài sẽ có giá gấp đôi cho dù sao này có chuyện gì sảy ra bản các cũng không chịu trách nhiệm nếu người đồng ý thì cứ tự nhiên.

- Đa tạ tiền bối.

Lý Thiên Hành đi một vòng quanh đổ thạch phường chọn được một khối có giá 5000 linh thạch hạ phẩm liền rời khỏi vạn bảo các trở về khách điếm, vừa về tới phòng liền treo bản miễn làm phiền sao đó tiến vào bên trong giới chỉ, từ lúc hắn tiến vào đổ phường liền cảm nhận được nữ nhân bên trong đã tỉnh lại.

Bên trong căn nhà gỗ một nữ đang ngồi bên cạnh cửa sổ ánh mắt nhìn phía chân trời, trên gương mặt tuyệt mỹ lại hiện lên sự chán nản, tuyệt vọng kết hợp với đôi mắt ưu buồn kia có thể làm cho bất kì người nào cũng động lòng mà thương xót muốn bảo vệ chở che cho nàng.

- Các người bắt ta đến đây để làm gì?

- Làm tình… à không nàng đừng hiểu lầm ta không phải là người bắt nàng.

Lý Thiên Hành nghe giọng nói của nàng liền giật mình tỉnh giấc hắn vỗ đầu mình vài cái, không ngờ trong một ngày lão tướng như hắn lại có hai lần thất thủ.

Nữ tử khẽ nhìn Lý Thiên Hành sao đó ánh mắt lại nhìn ra bên ngoài của sổ xem như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Nàng không tin sao?

Hắn thấy nàng không để ý liền đem câu chuyện hắn liều mình cứu nàng kể ra tất nhiên mọi thủ đoạn điều được thay bằng sự dũng cảm một mình hắn vs 10 tên, bên trong căn phòng nhỏ một nữ tử thẩn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ một tên còn lại thì khoa tay múa chân miệng nói bất chấp.

- Mọi chuyện là như vậy không sai một chữ.

Lý Thiên Hành vừa nói xong liền lấy li nước trên bàn uốn một hơi không cần biết chủ nhân của nó là ai nếu là nàng thì càng tốt.

- Ta muốn về nhà.

- Không được.

Hắn vừa nghe nàng nói liền lập tức phản đối bao nhiêu công sức bỏ ra làm sao có thể dễ dàng để nàng chạy mất được.

Nữ tử quay sang nhìn Lý Thiên Hành vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt.

- Người yên tâm khi người đưa ta hồi phủ ta sẽ trả công cho người xứng đáng.

- Ta không phải lo chuyện này bây giờ bên ngoài bọn người kia đang tìm nàng, ta thấy tốt nhất nàng nên ở đây ta sẽ bảo vệ cho nàng.

Nàng nghe hắn từ chối lại tiếp tục nhìn ra bê ngoài, Lý Thiên Hành thấy chiến dịch hôm nay hoàn toàn thất bại hắn lấy ra 5 bình ngọc để trên bàn sao đó lấy thêm mấy món thức ăn đã chuẩn bị sẵn đưa cho nàng rồi rời đi, hắn xuất hiện bên trong căn phòng liền thở dài một hơi từ bên trong túi trữ vật lấy ra một khối đá.

- Tiểu thạch ơi tiểu thạch bây giờ tâm tình của lão tử vô cùng không tốt đã tới lúc người đền đáp cho ta, nếu không có lão tử thì tiểu tử người vẫn còn phải ở đó lõa thể cho hàng vạn người xem người nhất định không được làm cho ta thất vọng.

Hắn đặt khối đổ thạch trên bàn để tử sắc linh khí bắt đầu thôn phệ, đột nhiên nhiệt độ bên trong phòng tuộc xuống không phanh, Lý Thiên Hành cảm thấy không ổn liền dùng giới chỉ thu khối đá vào bên trong sao đó hắn cũng tiến vào, bên trong giới chỉ nhiệt độ trong vòng trăm trượng xung quanh khối đá đang giảm xuống nếu còn tiếp tục hắn sẽ bị đóng băng.

- Cái quái gì thế, còn hoành tráng hơn lúc lão tử xuất thế.

Hắn dùng thần thư quét qua liền biết thứ này là băng tâm kết tinh từ băng tuyền, phải mất mấy vạn năm mới hình thành một đóa, tu chân giả băng thuộc tính dưới hóa thần phục dụng lập tức tăng một cảnh giới quan trọng nhất là có thể tăng lên ngộ tính.

- Đúng là bảo vật nhưng đối với lão tử vô dụng.

Lý Thiên Hành thở dài nhìn đóa băng tâm đã bị tử sắc linh khí làm hiện nguyên hình trong giống như một bông hoa tuyết vô cùng xinh đẹp.

- Cũng không tệ lắm thứ này có thể dùng để cưa băng sơn ngự tỷ.

Lý Thiên Hành bên trong khách điếm nghĩ ngơi một ngày để thả lỏng tâm trạng, chuẩn bị chiến lượt, sao khi ở bên trong thần đồ ngáp vài hơi hắn lại tiến vào giới chỉ tâm trạng vô cùng hưng phấn, với tốc độ tu luyện hiện tại chỉ cần mấy ngày nữa là có thể tiến vào trúc cơ hậu kì, hắn tiến vào bên trong căn phòng nhìn 5 bình dược liệu cùng mấy món ăn vẫn còn nguyên, nàng vẫn ngồi bên cửa sổ ánh mắt thất thần nhìn ra bên ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.